TRỌNG SINH PHONG LƯU THÁNH ĐỒ - Chương 29
Sáng hôm sau, Vu Đ̀ồng bị một hồi chuông điện thoại đánh thức, nhìn nhìn đồng hồ, ah, đã 9h sáng rồi, hắn cầm điện thoại áp lên tai, giọng ngái ngủ nói: “Alo!”
“Vu Đồng.”
Người gọi tới hóa ra là Hồ Tiểu Linh, nàng có chút lo lắng nói: “Cậu mau đến nhà tôi đi, chị tôi đang không ngừng khóc này.”
“Đã có chuyện gì xảy ra?”
Vu Đồng chấn động, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì sao?
“Hôm nay không phải là cuối tuần sao? Chị tôi nói cậu sẽ tới mang chị ấy đi chơi nên từ sáng sớm đã chuẩn bị kỹ càng, ai ngờ đợi mãi mà cậu vẫn không tới làm chị ấy tưởng cậu không thích chị ấy nữa, tôi dù đã khuyên can rất nhiều nhưng chị ấy vẫn không ngừng khóc.”
Hồ Tiểu Linh bất đắc dĩ nói.
Vu Đồng thở dài một hơi nói: “Được rồi, em sẽ đến ngay.”
Cúp điện thoại, tam nữ cũng đã bị cuộc gọi của Vu Đồng đánh thức, hắn cười nói: “Đêm qua các em có sướng không?”
“Sướng chết luôn ý.”
Trương Na lập tức kêu lên: “So với việc bị anh khều thì sướng hơn gấp trăm lần, hi hi, được làm phụ nữ thật là tuyệt.”
“Nếu vậy thì tối hôm nay chúng ta lại tiếp tục nha? Anh sẽ ngựa phi em một lần nữa.”
“Không được, làm việc đó tuy rất sướng nhưng em vẫn thích được anh từ từ địt tới cao trào hơn, cái trò ngựa phi này nha, lâu lâu lại làm một lần vẫn là tốt nhất.”
Hai vị đại mỹ nhân cũng gật đầu đồng ý.
Vu Đồng đứng dậy mặc quần áo nói: “Anh đã hứa với Phượng nhi hôm nay sẽ đem nàng đi chơi nhưng giờ này còn chưa tới làm nàng khóc rất nhiều. Giờ anh phải đi rồi, có ai muốn đi với anh không?”
Trương Na lập tức nhảy dựng lên: “Em muốn đi, cho em đi nữa, em còn chưa được gặp chị Phượng nhi đâu.”
Hai vị đại mỹ nữ lại lắc đầu, cùng nói: “Anh với Na Na đi chơi đi, tý nữa bọn em còn muốn tới công ty một chuyến.”
Bây giờ Tần Vận cũng đã tới làm việc tại công ty của Tạ Vũ Hân, nàng cùng Tạ Vũ Hân đang lên kế hoạch làm một âm mưu nào đó.
Lúc Vu Đồng cùng với Trương Na tới Hồ gia thì từ bên ngoài cửa đã nghe thấy tiếng khóc cùng tiếng dỗ dành của hai người phụ nữ, hắn cười khổ một tiếng rồi tiến lên gõ cửa. Mà người ra mở cửa lại chính là Hồ Tiểu Phượng đang khóc tới thương tâm, nàng vừa nhìn thấy Vu Đồng thì liền không nhịn được nhảy bổ vào lồng ngực hắn, hai tay ôm thật chặt không ngừng nức nở: “Hu hu, anh Đồng, có phải anh đã không còn thích Phượng nhi nữa không?”
Vu Đồng ôm Hồ Tiểu Phượng vào nhà rồi ngồi xuống sô pha, hắn vừa hôn môi nàng vừa nói: “Làm sao có chuyện đó được? Phượng nhi là người mà anh thích nhất đấy, hôm nay vì thức dậy muộn nên anh mới tới trễ thôi.”
Hồ Tiểu Linh mang theo địch ý nhìn về phía Trương Na đang đứng sau Vu Đồng, cất tiếng hỏi: “Cô là ai?”
Trương Na bị Hồ Tiều Linh nhìn tới mức có chút sợ hãi, nàng kiên cường trừng lại rồi nói: “Cô nhìn xem tôi là ai? Hừ, cô còn nhìn tôi như vậy thì đừng trách bản cô nương, tôi sẽ kêu anh Đồng khều cô, không, ngựa phi cô một lần.”
“Cô cùng Vu Đồng có quan hệ như thế nào? Có phải bởi vì cô mà hắn mới không tới tìm chị tôi không?”
Hồ Tiểu Linh vẫn nhìn chằm chằm Trương Na, trong lòng nàng một cỗ ghen tuông không ngừng nổi lên. Vu Đồng yêu thích chị gái thì nàng cũng không có cảm giác gì nhưng khi nhìn thấy cô bé xinh xắn như búp bê này thì địch ý trong nàng lại bùng lên.
Trương Na không để ý tới Hồ Tiểu Linh nữa, nàng nhìn Hồ Tiểu Phượng đã tươi cười hớn hở rồi nói với Vu Đồng: “Haizz, xem ra hôm nay em không nên tới đây, hại chị cảnh sát này nổi cơn ghen tỵ rồi.”
Sắc mặt Hồ Tiểu Linh ửng hồng, vùng trộm nhìn thoáng qua Vu Đồng, trong lòng nàng đột nhiên cảm giác được cái cô bé đang nói toạc tâm sự trong lòng mình này cũng không đáng giận cho lắm. Nàng có chút bối rối nói: “Vu Đồng, hai người mang chị của tôi đi chơi nha, tôi phải tới đồn cảnh sát rồi.”
Vu Đồng nhẹ gật đầu: “Ừm, được rồi, tối nay mấy giờ chị tan tầm? Em tới tìm chị.”
“Ah!”
Hồ Tiểu Linh lại càng hoảng sợ, chẳng lẽ hắn? Không được! Nghĩ tới đây, nàng vội vàng chạy ra ngoài, nhưng dù đã chạy rất xa thì nàng vẫn còn nghe được tiếng Trương Na hô lên: “Ha ha, chị cảnh sát thẹn thùng sao…”
Hồ Tiểu Phượng tò mò nhìn Trương Na, hỏi: “Chị xinh đẹp, chị đi cùng anh Đồng tới đây chơi với em sao?”
Trương Na nghe thấy Hồ Tiều Phượng gọi mình là chị thì vui vẻ vô cùng, nhịn không được hôn lên mặt nàng một cái rồi nói: “Đúng vậy, em muốn đi chơi ở đâu? Chị đều sẽ mang em tới đó.”
Hồ Tiểu Phượng nghiêng đầu suy nghĩ: “Không biết a, công viên em cũng đã đi 2 lần rồi nên không muốn đi nữa, còn các nơi khác thì em không biết.”
“Hi hi, anh Đồng có mang theo một món đồ chơi chơi rất vui đấy!”
Trương Na mỉm cười xấu xa: “Hay là chị với em cùng chơi nó đi?”
“Hay quá!”
Hồ Tiểu Phượng nhìn Vu Đồng nói: “Anh Đồng, anh mang theo cái gì thế? Có thể lấy ra cho Phượng nhi chơi không?”
Trương Na cũng đã sớm rút con cặc của Vu Đồng ra, nàng cầm lấy cái thứ to lớn kia lắc lắc hướng Hồ Tiều Phượng nói: “Em nhìn xem, chính là cái này nè, mau, tới sờ thử xem.”
Vu Đồng cũng phải bó tay với Trương Na, hắn trừng mắt nhìn rồi vỗ lên cái mông nhỏ của nàng một phát.
Hồ Tiểu Phượng thích thú học theo Trương Na, nàng duỗi đôi tay nhỏ xinh ra cầm lấy con cặc vẫn mềm nhũn của Vu Đồng, sau khi xoa nắn một hồi thì con cặc trong tay nàng nhanh chóng to lên cứng như một thanh sắt: “Hi hi, đồ chơi này là gì vậy? Chơi thật là thích nha, nó còn có thể biến lớn lên nữa.”
“Thứ này gọi là con cặc, là món đồ chơi chơi vui nhất trên người đàn ông.”
Trương Na chỉ dạy cho Hồ Tiểu Phượng: “Nó còn có thể làm cho chúng ta rất sảng khoái đấy.”
“Hả, tại sao Phượng nhi lại không có vật này nhỉ?”
Nói rồi Hồ Tiểu Phượng đứng dậy vén váy của mình lên, quần lót xinh xắn nhanh chóng được nàng tụt xuống, bàn tay sờ soạng tìm kiếm dưới háng một hồi rồi đột nhiên hoan hô nói: “Ah, Phượng nhi cũng có nè, anh Đồng, chị xinh đẹp, hai người mau tới xem nè.”
Rồi Hồ Tiểu Phượng vén hai mép lồn phấn hồng của mình ra, nàng chỉ chỉ vào hạt le của mình rồi lại buồn rầu nói: “Haizz, sao con cặc của Phượng nhi lại nhỏ như vậy?”
Trương Na cười khanh khách nói: “Em nhầm rồi, đây không phải là con cặc, nó được gọi là hạt le, trên người con gái chúng ta không có cặc, chỉ có lồn mà thôi.”
“Thật sao? Vậy lồn là cái gì vậy? Cái lồn của Phượng nhi ở chỗ nào nhỉ?”
Chỉ chỉ vào khe thit hồng hào của Hồ Tiều Phượng, Trương Na nói: “Đây chính là cái lồn của Phượng nhi nha, nó là chỗ đem tới cho chúng ta khoái cảm lớn nhất đấy.”
Nói rồi Trương Na dùng ngón tay sờ lên cái lồn trắng hồng, mềm mại của Hồ Tiều Phượng vài cái.
“Ah…”
Hồ Tiểu Phượng thoải mái rên rỉ một tiếng, nói: “Ah, Phượng nhi nhớ ra rồi, hôm trước anh Đồng dùng thứ gì đó cạ vào lồn làm em thật sự rất thoải mái. Anh Đồng, anh lại làm cho Phượng nhi thoải mái thêm lần nữa được không?”
“Ông xã, hay là anh địt nàng luôn đi.”
Trương Nha nhả quy đầu đang ngậm trong miệng ra rồi ngửa đầu lên nói: “Một tiểu mỹ nhân xinh đẹp như vậy chẳng lẽ anh không nghĩ tới sẽ địt nàng sao?”
Vu Đồng vuốt ve bầu vú to của Hồ Tiểu Phượng, nói: “Đương nhiên là anh muốn địt nàng rồi, chỉ là hôm nay thì không được. Đợi tới khi anh báo thù xong cho các nàng thì tới lúc đó anh mới chính thức đem các nàng trở thành người phụ nữ của mình được.”
“À.”
Trương Na nghe Vu Đồng nói vậy thì cũng không nói thêm gì nữa, nàng lại cúi đầu xuống chuyên tâm bú mút con cặc to lớn, Hồ Tiểu Phượng cũng bắt chước theo nàng, cái lưỡi nhỏ thơm tho duỗi ra liên tục liếm mút lên đầu cặc. Nhìn Hồ Tiểu Phượng bởi vì nằm rạp xuống mà cái mông lớn vểnh cao lên, Vu Đồng không nhịn được liền nói: “Phượng nhi ngoan, mau đem cái lồn nhỏ của em đưa tới miệng anh nào, anh sẽ làm cho em vô cùng thoải mái.”
Hồ Tiểu Phượng ngoan ngoãn nghe theo lời Vu Đồng, nàng đem mông lớn đưa tới trước miệng hắn tạo thành thế 69, cái miệng nhỏ nhắn vẫn không hề dừng lại mà cùng với Trương Na liên tục liếm mút con cặc.
Nhìn cái mông đầy đặn, trắng muốt trước mặt làm Vu Đồng không khỏi thèm muốn, hắn cũng không chần chờ gì nữa, bàn tay nhẹ nhàng tách hai chân của Hồ Tiểu Phượng để lộ ra hai mép lồn phấn hồng, xinh xắn. Cái lồn của Hồ Tiểu Phượng phải nói là đẹp vô cùng, mu lồn mười phần đầy đặn, hai mép lớn nhỏ hồng hào khép chặt lại với nhau, không biết là lí do gì mà lồn nàng lại không có một sợi lông nào trông trắng trẻo vô cùng kích thích. Vu Đồng không nhịn được cắm mặt ngay vào cái lồn thơm tho này, cái lưỡi ranh mãnh của hắn ngay lập tức duỗi ra liếm láp lên nụ hoa kia. Hồ Tiểu Phượng bị hắn bất ngờ kích thích không khỏi chấn động, lồn ̉mềm bên dưới co rút lại, miệng lồn nhỏ xinh dần dần chảy ra vài giọt dâm thủy trong suốt. Vu Đồng đương nhiên sẽ không từ chối món ngon này, hắn há miệng hút thật mạnh tất cả nước lồn của Hồ Tiểu Phượng vào miệng rồi lại tiếp tục liếm mút lồn nàng.
Hơn 10 phút đồng hồ sau, thân thể yêu kiều của Hồ Tiểu Phượng mạnh mẽ run rẩy một hồi, nàng ngửa mặt hét ầm lên, từ bên trong lồn mềm không ngừng tuôn ra lượng lớn dâm dịch, Vu Đồng dán miệng tại lồn nàng không ngừng mút, hắn cười ha hả nói: “Không hổ danh là đại mỹ nhân, nước lồn thật nhiều, thật ngon.”
Nhìn Hồ Tiểu Phượng bị Vu Đồng làm cho lên đỉnh, Trương Na không khỏi nũng nịu nói: “Em cũng muốn cơ, ông xã, anh còn chưa liếm lồn em bao giờ đâu.”
Vu Đồng thầm nghĩ, đúng vậy a, cũng chỉ tại con cặc của mình quá mạnh mẽ nên mấy việc này hắn không để tâm lắm, xem ra sau này phải chú ý rồi. Thế là Vu Đồng bế Trương Na lên, cái mông cùng miệng lồn nhỏ nhắn nhanh chóng được đưa tới trước mặt, ngay lập tức lưỡi dài vươn ra mạnh mẽ liếm mút lên lồn nàng. Thân thể của Trương Na cũng quá nhỏ rồi, nàng bị Vu Đồng giữ chặt mông liếm lồn nên không thể bú mút con cặc của hắn nữa, không còn cách nào khác, nàng đành phải vươn tay ra vuốt ve khúc gân nóng bỏng kia. Như vậy lại thành ra tiện nghi cho Hồ Tiểu Phượng, một mình nàng được bú mút con cặc lớn của Vu Đồng, nhưng dù đã rất cố gắng thì nàng cũng không hơn được Trương Na bao nhiêu, cái miệng nhỏ nhắn cũng chỉ có thể ngậm được một nửa đầu khấc của hắn. Rơi vào đường cùng, Hồ Tiểu Phượng cũng chỉ có thể duỗi bàn tay nhỏ bé ra phối hợp với Trương Na xoa nắn thân cặc cho Vu Đồng.
Mút liếm lồn nhỏ của Trương Na đã lâu nhưng Vu Đồng thấy phản ứng của nàng hình như không được lớn lắm, hắn buồn bực ngẩng đầu lên hỏi: “Tiểu bảo bối, anh liếm lồn không sướng sao?”
Trương Na có chút bất đắc dĩ nói: “Đêm qua bị anh địt ác quá nên bây giờ lồn của em vẫn còn chưa lấy lại cảm giác.”
Vu Đồng sững sờ, hắn không khỏi nhớ tới lần đó địt nhau với Tần Vận, ngày thứ hai sau khi bị hắn ngựa phi thì nàng vẫn tiếp tục cố gắng chiều hắn, chắc chắn lúc đó nàng cũng không có cảm giác gì a, trong lòng hắn cũng vì vậy mà càng yêu thương Tần Vận nhiều hơn, cũng thầm nghĩ say này cần phải chú ý tới cảm nhận của các nàng nhiều hơn.
Một lát sau, vì vẫn không thấy khoái cảm gì nên Trương Na đã leo xuống, Vu Đồng lại liếm lồn Hồ Tiều Phượng thêm một lần nữa trước khi bắn tất cả tinh hoa của mình vào miệng Trương Na.
Nhìn Trương Na hạnh phúc với một miệng đầy tinh dịch, Hồ Tiểu Phượng không khỏi tò mò hỏi: “Chị xinh đẹp, cái đó là gì vậy? Rất dễ uống sao?”
Trương Na nhoẻn miệng cười, nàng hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Hồ Tiều Phượng, cái lưỡi đinh hương tách hàm răng của Hồ Tiểu Phượng ra rồi đẩy một nửa tinh dịch của Vu Đồng sang.
Hồ Tiểu Phượng học theo Trương Na, nàng “ực ực” một tiếng rồi nuốt lấy toàn bộ tinh dịch trong miệng nhỏ, cái lưỡi tinh nghịch còn không ngừng đảo qua đảo lại trong miệng như còn thèm muốn: “Hương vị thật là lạ, nhưng Phượng nhi rất thích uống nó bởi vì đó là ́đồ vật của anh Đồng.””
Vu Đồng cảm động ôm Hồ Tiểu Phượng vào lòng, hắn nói: “Cũng đã trưa rồi, bây giờ chúng ta đi ăn gì đó rồi buổi chiều đi tới hồ chơi thuyền, có được không?”
“Hay quá!”
“Được ạ!”
Hai mỹ nữ cùng vui vẻ hoan hô.
Buổi chiều, ba người thuê một chiếc thuyền nhỏ rồi rong chơi trên hồ, nhị nữ tuy vui vẻ nghịch nước nhưng vẫn không quên con cặc của Vu Đồng. Hiện tại, Hồ Tiểu Phượng đam mê con cặc lớn của Vu Đồng cũng không thua kém gì Trương Na rồi. Cả một buổi chiều này, Vu Đồng bị hai nàng làm cho bắn ra tới 3 lần, lần sau lại bắn nhiều hơn lần trước, làm cho nhị nữ uống tinh dịch của hắn cũng có chút no rồi, xem ra tối nay có thể không ăn cơm cũng được. Đồng thời Vu Đồng cũng động chạm một chút vào tinh dịch của mình làm cho Hồ Tiểu Phượng sau khi ăn xong thì tất cả bệnh tật đều biến mất. Đáng tiếc là chỉ số thông minh của nàng vẫn chỉ dừng lại tại năm 8 tuổi, xem ra cũng chỉ có thể dần dần đợi nàng phát triển lớn lên mà thôi.
Lúc Vu Đồng đưa Hồ Tiểu Phượng về nhà thì cũng đã 8h tối nhưng mà Hồ Tiểu Linh Vẫn chưa có về , hắn có chút khó hiểu. Cuối cùng, Vu Đồng ôm Hồ Tiểu Phượng đã ngủ say nhưng vẫn nắm chặt con cặc của mình vào phòng ngủ rồi sau đó ngồi ngoài phòng khách xem TV. Kết quả là Vu Đồng ngồi đợi gần 1 tiếng đồng hồ, mãi tới hơn 9h thì bên ngoài mới vang lên tiếng mở cửa.
Trong lòng Hồ Tiểu Linh thủy chung vẫn có chút hoảng loạn, lúc sáng, khi nghe được câu “buổi tối em tới tìm chị” của Vu Đồng thì nàng đã không thể giữ được bình tĩnh, trong nội tâm nàng vừa mong chờ lại vừa sợ hãi. Hiện tại, rốt cuộc nàng cũng nhìn thẳng vào tình cảm của mình, không sai, nàng yêu thích hắn, không biết bắt đầu từ lúc nào nhưng bóng hình của hắn đã khắc sâu vào trong tim nàng rồi. Nghĩ đến điểm tốt, điểm xấu và đặc biệt là hoài bão ấm áp kia của hắn càng làm cho nàng thêm mê luyến không thôi. Nhưng khi Hồ Tiểu Linh nghĩ tới chị gái của mình thì nàng không khỏi bất đắc dĩ. Nàng biết, Hồ Tiểu Phượng luôn luôn không muốn xa rời Vu Đồng, nàng còn có thể tranh giành cùng chị mình sao? Hiên nhiên là không thể rồi, chị gái nàng cũng đã rất đáng thương rồi, mà nàng cũng rất yêu chị của mình nữa. Nghĩ đến đây, một người con gái kiến cường như nàng cũng không kìm được phải bật khóc, nàng nhớ lần gần nhất nàng khóc là khi chứng kiến thi thể của cha mình. Đúng rồi, cha, nghĩ tới cha thì nàng lại nhớ tới mối thù của mình, xem ra cũng không thể đường đường chính chính báo thù được nữa rồi. Không sao, hôm nay mình sẽ giao thân thể này cho người mình yêu nhất rồi ngày mai sẽ tìm tên khốn khiếp kia báo thù, cùng hắn đồng quy vu tận, trong lòng Hồ Tiểu Linh kiên định nghĩ.
Nhìn thấy Vu Đồng ngồi trong phòng khách, Hồ Tiểu Linh buông xuống tất cả tầm tình, nàng mạnh mẽ nhào vào lồng ngực hắn, ánh mắt thâm tình nhìn Vu Đồng rồi nói: “Vu Đồng, em yêu anh!”
Tuy kinh ngạc bởi sự nhiệt tình của Hồ Tiểu Linh nhưng Vu Đồng cũng không nghĩ nhiều, hắn hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của nàng một cái, cười nói: “Đi thôi, để anh mang em tới nơi này.”
Ngồi trên xe cùng Vu Đồng làm Hồ Tiểu Linh không kìm chế được nhịp đập của tim mình, nàng có cảm tưởng chỉ cần một lát nữa thôi thì nó sẽ nhảy ra ngoài mất. Nhưng ngược lại, Hồ Tiểu Linh cũng vô cùng hưởng thụ cảm giác này, trước khi chết mà mình còn được hắn yêu thương một lần thì dù có chết nàng cũng không thấy hối tiếc.
Hồ Tiểu Linh yêu thương nhìn Vu Đồng, nàng nhẹ nhàng nói: “Vu Đồng, đáp ứng với em, anh phải chăm sóc chị của em thật tốt nhé.”
“Đương nhiên rồi!”
Vu Đồng cười nói: “Phượng nhi là vợ của anh thì anh đương nhiên phải chăm sóc nàng ấy rồi, còn có cả em nữa.”
“Cái gì mà có cả em?”
“Thì em cũng là vợ của anh mà, xong chuyện này thì anh sẽ mang cả hai em về nhà rồi chăm sóc cho hai người thật tốt.”
Trong lòng của Hồ Tiểu Linh không ngừng run rẩy, nàng cũng muốn buông bỏ hết thảy để cùng chị gái mình gả cho hắn nhưng còn đại thù của cha thì sao? Có thể không báo sao?
Hồ Tiểu Linh lập tức nói: “Nếu như…nếu như em cùng chị Phượng nhi cùng gả cho anh.”
Nàng không dám nói với Vu Đồng kế hoạch của mình, nàng sợ sau khi nói ra thì Vu Đồng sẽ thay nàng đi báo thù, nàng có thể chết nhưng Vu Đồng thì không, nàng không muốn hắn gặp bất kì rắc rối nào hết.
Vu Đồng cũng đoán được Hồ Tiểu Phượng muốn nói gì tiếp theo, chắc đại khái sẽ là nếu như em còn sống sót sau khi báo, hắn cũng không muốn nòi ra, cười nói: “Anh rất chờ mong tới ngày đó đấy.”
Hồ Tiểu Linh nhìn khuôn mặt tươi cười của Vu Đồng vẫn còn chút ngây thơ thì trong lòng không khỏi càng thêm đắng chát, nàng thì thào nói: “Vu Đồng, em yêu anh…em yêu anh rất nhiều.”
Thanh âm càng lúc càng lớn, cuối cùng thì Hồ Tiểu Phượng gần như đã hét lên.
Vu Đồng hôn lên miệng nhỏ của Hồ Tiểu Linh, hắn dùng sức mút vào một chút, hắc hắc cười nói: “Linh nhi, anh cũng yêu em, cả đời này sẽ không thay đổi.”
Chiếc xe ô tô một mực chạy tới ngoại ô thành phố rồi dừng lại trước một nhà xưởng bỏ hoang, hai người cùng tiến vào một căn phòng nhỏ. Vu Đồng khẽ chạm lên vách tường một cái thì đột nhiên, bên dưới sàn nhà xuất hiện một cánh cửa đi xuống bên dưới, đồng thời cũng có một thanh âm truyền ra: “Thả tao ra, chúng mày có biết tao là ai không? Lũ khốn khiếp, dám bắt tao, ông mày thề sẽ giết cả nhà chúng màyi!”
Hồ Tiểu Linh đột nhiên kích động, cái âm thanh này nàng vô cùng quen thộc, đây chẳng phải là cái tên làm cho nàng hận thấu xương sao, còn không phải Lý Chí thì còn là ai? Hồ Tiểu Linh vội vàng bước tới nơi phát ra tiếng mắng chửi.
Bên dưới là một căn phòng nhỏ, giữa phong có một cây cột sắt lớn, phía trên dùng xích sắt trói chặt một người, đúng là Lý Chí rồi. Đứng bên cạnh hắn lúc này có hai người mặc một thân quần áo đen, trên mặt cả hai đều không có biểu cảm gì, khi họ thấy Vu Đồng xuất hiện thì đồng loạt cúi xuống cung kính chào một cái rồi đi ra ngoài.
Lý Chí thấy Hồ Tiểu Linh tới thì không khỏi mừng rỡ, hắn hưng phấn nói: “Tiểu Linh, cuối cùng cô cũng tới rồi, ha ha, tôi biết là đội cảnh sát hình sự dưới sự dẫn dắt của cô làm việc vô cùng tốt mà. Mau, mau tới thả tôi ra.”
Hồ Tiểu Linh lạnh lùng nhìn Lý Chí: “Ta tới đây không phải để cứu ngươi mà vì muốn giết ngươi.”
“Giết tôi?”
Lý Chí sững sờ: “Tiểu Linh, cô đang nói đùa sao? Tôi là Lý Chí đây, tôi là người đã giúp đỡ cô rất nhiều mà, sao cô có thể giết tôi đượć?”
“Giúp ta?”
Ánh mắt của Hồ Tiểu Linh càng thêm băng lãnh, nàng căm hận nói: “Giúp ta giết cha mình sao? Giúp ta trêu đùa chị gái mình sao?”
“Ah? Cô đã biết hết rồi?”
Lý Chí lúc đầu có chút sững sờ nhưng rất nhanh đã cười như điên: “Vậy thì sao nào, tất cả đều do tôi làm đấy. Cô đừng quên tôi là ai, chỉ một lúc nữa thôi thì người của cha tôi sẽ tới cứu. Nếu cô thức thời thì mau thả tôi ra, sau đó cùng với chị gái của mình ngoan ngoãn làm vợ bé của tôi thì có lẽ tôi sẽ cho các người một cơ hội sống.”
Hồ Tiểu Linh không hề để ý tới Lý Chí, nàng nhìn về phía Vu Đồng, ánh mắt từ lạnh băng nhanh chóng trở nên ôn nhu, nàng yêu thương nói: “Ông xã, anh mau đi đi, sau khi rời khỏi đây thì anh hãy báo cảnh sát, nói nơi này đã xảy ra một vụ án mạng.”
Rồi Hồ Tiểu Linh ôm thật chặt Vu Đồng, nàng dâng môi thơm lên dùng sức hôn môi cùng hắn: “Vu Đồng, em yêu anh, nếu có kiếp sau thì Linh nhi nguyện làm vợ của anh.”
Vu Đồng rất cảm động, hắn dùng sức ôm lấy cơ thể mềm mại của nàng, cười nói: “Kiếp sau thì quá lâu, anh chờ không được nên từ bây giờ trở đi, em chính là vợ của anh.”
Rồi hắn nhìn vào đồng hồ, nói: “Ah, đã 10 giờ rồi, hay là chúng ta xem tin tức một chút đi.”
Nói xong Vu Đồng mở TV lên.
“Hồ Tiểu Linh, cô là một con tiện nhân, ông đây có gì thua kém tên nhóc con này, nhín hắn như vậy, lông cánh còn chưa có mọc hết thì khẳng định con cặc cũng rất bé a.”
Lý Chí mắng to, hắn đã bị lòng đố kị lấn át lí chí.
Hồ Tiểu Linh thấy bộ dạng điên cuồng của Lý Chí thì càng sảng khoái, nàng không nhịn được khiêu khích hắn: “Ha ha, ông xã ta tuy tuổi còn nhỏ nhưng con cặc rất lớn đấy, lần trước lúc bị hắn phá trinh, lồn của ta bị hắn địt như muốn nứt ra vậy, rồi sau đó ta bị hắn địt nguyên một đêm, ah, nhớ lại thật là sung sướng.”
Hai nam nhân đều hết chỗ nói, Lý Chí thì càng thêm tức giận còn Vu Đồng thì kinh hãi, trong lòng thầm than: Cô gái này cũng quá bưu hãn rồi.
Kỳ thật, Hồ Tiểu Linh vốn là một cô gái vô cùng mạnh mẽ, làm việc chung cùng đa số các nam đồng nghiệp nhưng trò gì nàng cũng dám tham gia, chỉ là khi ở cùng với Vu Đồng, thứ nhất là do thẹn thùng, thứ hai là vì đụng phải nhiều chuyện khó nói nên mới không biểu hiện ra ngoài được.
“Kính thưa quý vị khán giả, bây giờ là chuyên mục tin tức buổi tối. Theo tin tức mới nhất, tập đoàn Mộng Tương quyết định đầu tư xây dựng một nhà máy sản xuất xe hơi tại Tô thành.”
Trong Tv truyền ra tin tức.
“Ha ha ha ha…”
Lý Chí cười ha hả: “Các ngươi thấy chưa, tập đoàn Mông Tưởng là do chính tay ta kéo tới đấy, ha ha, dựa vào cái ô này, cha của ta chắc chắn sẽ trở thành bí thư thị ủy, đến lúc đó thì ta chính là lão đại của thành phố này, hừ, biết điều thì mau mau thả ta ra đi.”
“Lão đại?”
Vu Đồng cười: “Ta nghĩ ngươi chỉ là lão nhị thôi.”
“Lão nhị? Hừ, đến lúc đó còn có ai sánh được với ta chứ?”
“Không có, tuyệt đối không có.”
Vu Đồng cười: “Toàn bộ thế giới không ai tranh giành ghế lão nhị với ngươi cả nên ngươi cứ an tâm mà làm lão nhị a.”
“Hi hi.”
Tuy vẫn còn lo lắng nhưng Hồ Tiểu Linh vẫn bị Vu Đồng chọc cười.
Lý Chí còn đang muốn cười thêm một trận nữa thì trên TV phát ra một tin tức làm hắn câm nín.
“Trải qua điều tra của cơ quan công an, nguyên Thị trưởng thành phố Tô, thị trưởng Lý – Lý Hồng bị tình nghi có liên quan tới tham ô nhận hối lộ một số tiền cực lớn, hiện tại đã chính thức bị kết án, một bộ phần tiền tham ô đã bị thu hồi, số còn lại bị con trai hắn là đội phó đội cảnh sát hình sự – Lý Chí mang ra nước ngoài bỏ trốn.”
“Ông…ông xã!”
Hồ Tiểu Linh kinh hỉ ôm lấy Vu Đồng, nàng hôn liên tục lên mặt hắn, ngoài miệng liên tục nói: “Thật tốt quá!”
Vỗ nhẹ lên cái mông lớn của Hồ Tiểu Linh, Vu Đồng cười nói: “Bà xã, muốn hôn thì đơi lát nữa về nhà đi, lúc này chúng ta cần phải xử lí cái tên không còn tồn tại này trước đã.”
….
Hai người về đến nhà, Hồ Tiểu Linh cũng đã bình phục sau khi đâm chết kẻ thù của mình, trong lòng nàng lúc này cũng không biết là đang vui hay buồn nữa, dù đã trả được thù nhưng nàng thân là một cảnh sát lại đi làm chuyện như vậy…
Biết là Hồ Tiểu Linh vẫn còn phiền muộn nên Vu Đồng cười cười nói: “Vợ yêu, khi nào thì chúng ta đi nghỉ đây?”
“Ah!”
Hồ Tiểu Linh đỏ mặt: “Ai…ai là vợ của anh chứ, còn nói bậy nữa đừng trách em đánh anh.”
“Chính là…”
Vu Đồng vẻ mặt ủy khuất nói: “Anh nhớ vừa rồi có người nào đó từng nói, nếu như cái gì cái gì, rồi cùng với chị gái gả cho anh, hơn nữa, em cũng đã gọi anh một tiếng ông xã rồi còn gì.”
“Hừ! Ai nói?”
Hồ Tiểu Linh hận không thể tìm được một cái lỗ để chui xuống: “Ý của người ta là, nếu như trong quốc luật đồng ý thì người ta cùng với chị gái sẽ gả cho anh, đúng, chính là luật hôn nhân, hừ hừ, anh nói đi.”
“Luật hôn nhân chó má gì chứ, anh đây chính là luật pháp.”
Vu Đồng mạnh mẽ ôm Hồ Tiểu Linh, cười hắc hắc nói: “Bà xã, chúng ta đi nghỉ ngơi thôi, hôm nay em hãy để anh phá trinh em nha? Để xem con cặc lớn của anh có thể địt ̃nát lồn của em ra như lời em từng nói không nha.”
“Nha!”
Hồ Tiểu Linh hét lên một tiếng, khuôn mặt xinh xắn lúc này đã đỏ tới nỗi nhỏ ra máu rồi, nàng đẩy mạnh Vu Đồng ra rồi nhanh chóng chạy về phòng mình. “Phanh” một tiếng, cánh cửa phòng bị nàng dùng sức đóng mạnh lại, để mặc cho Vu Đồng có nói gì bên ngoài thì nàng cũng không mở cửa.
Vu Đồng cươi lớn nói: “Thôi được rồi, vợ yêu của anh, hôm nay em cứ chuẩn bị tinh thần sẵn đi, ngày mai anh sẽ tới phá trinh của em.”
Nói rồi Vu Đồng cũng không ở lại nữa mà nhanh chóng ra về.
CHƯƠNG 30: NGẪU NHIÊN GẶP, KIẾP TRƯỚC TÂM ĐỘNG!