TRỌNG SINH PHONG LƯU THÁNH ĐỒ - Chương 25
6 giờ sáng, Vu Đồng từ trong mộng đẹp tỉnh lại, nhìn hai mẹ con với khuôn mặt thỏa mãn vẫn say sưa ngủ làm hắn không nỡ đánh thức hai nàng, bàn tay nhẹ nhàng nhấc tay chân của hai người ra, hắn có chút cảm thán: “Kiếp trước bản thân mình sống gần 30 năm vẫn còn là một xử nam, không thể tưởng tượng được sau khi sống lại, chỉ mới 15 tuổi nhưng mình không chỉ có Tần Vận mà còn trái ôm phải ấp hai mẹ con xinh đẹp như hoa, đúng là nhân thế vô thường a.”
Đi ra khỏi tiểu biệt thự, Vu Đồng chỉ cần liếc mắt là đã thấy Tần Vận đứng ở cửa. Hắn cười cười đi tới, từ phía sau ôm lấy nàng thật chặt, bàn tay vươn ra phía trước tóm lấy hai bầu vú đẫy đà của nàng, nói: “Vợ yêu của anh, tại sao mới sáng sớm đã tới đây rồi? Có phải là mới một đêm không gặp thì bây giờ đã nhớ con chym lớn của anh rồi không?”
Tần Vận quay người lại kiều mỵ liếc hắn nói: “Ai thèm nhớ cái thứ khốn nạn kia của anh, cả ngày chỉ biết cắm vào lồn người ta địt làm cho người ta đau tới chết đi sống lại.”
“Thật xin lỗi Vận Nhi bảo bối!”
Vu Đồng nhẹ nhàng vuốt ve bầu vú của nàng nói: “Ông xã cam đoan, từ nay về sau sẽ không dùng thứ đó làm tổn thương em nữa, được chưa?”
“Anh dám?”
Tần Vận mày liễu dựng lên nói: “Nếu anh không địt em thật thoải mái thì em sẽ không tha cho anh đâu.”
Nàng ôn nhu nhìn gương mặt anh tuấn vẫn còn chút ngây thơ của con trai: “Nhưng mà anh cũng đừng địt em nhiều như vậy có được không? Vận nhi thật sự có chút chịu không nổi rồi.”
Vu Đồng thương tiếc ôm nàng thật chặt: “Bảo bối yên tâm đi, trước kia là anh không đúng, lúc nào cũng chỉ nghĩ cho bản thân mình. Hắc hắc. Nhưng từ bây giờ ông xã xin cam đoan, chỉ cần bảo bối của anh không muốn nữa thì anh sẽ không địt em tiếp nữa.”
Tần Vận bị hắn trêu chọc nở nụ cười: “Kỳ thật khi đã đạt đến cực hạn, lại lên đỉnh thêm lần nữa, cảm giác lúc đó cũng không tệ nhưng nếu quá nhiều thì sẽ rất mỏi mệt.”
“Ừ, ông xã sẽ cố gắng kiềm chế.”
Vu Đồng trong nội tâm thầm quyết định, đối với nữ nhân của mình thì phải có chừng mực, nếu chẳng may đem các nàng địt cho sợ hãi thì chẳng phải bản thân sẽ khóc chết.
Vu Đồng ôm lấy eo nhỏ của Tần Vận nói: “Vận nhi bảo bối, chúng ta vào trong nhà thôi.”
Tiếng mở cửa của hai người làm mẹ con Tạ Vũ Hân tỉnh giấc, bây giờ thực lực của các nàng cũng không thua kém gì Tần Vận nên tai thính mắt tinh vô cùng. Dù sao cũng là nhà mình, ngoài Vu Đồng ra thì không ai có thể vào bên trong được nên mẹ con hai nàng cứ như vậy trần truồng chạy ra ngoài. Nhưng các nàng không ngờ được lúc chạy tới phòng khách thì đã thấy Tần Vận đứng đó mỉm cười, có chút hoảng sợ, cả hai mẹ con gấp gáp chạy về phòng mặc tạm một bộ đồ ngủ rồi mới dám trở lại. Tạ Vũ Hân kinh ngạc nói: “Chị Vận nhi, sao chị lại tới đây?”
“Ha ha.”
Tần Vận cười duyên dáng nói: “Mẹ muốn đến xem hai người con dâu vừa mới động phòng cùng con trai mình như thế nào rồi.”
Hai mẹ con bị Tần Vận chọc cho có chút xấu hổ, Tạ Vũ Hân dù sao cũng là người từng trải nên rất nhanh phản kích nói: “Thật vậy sao? Nhưng theo em thấy thì chị đang rất muốn con chym lớn của ông xã đút vào lồn nên mới sáng sớm đã chạy tới đây để được anh ấy địt rồi.”
Tam nữ cười đùa một hồi, Tần Vận và Tạ Vũ Hân trò chuyện với nhau rất vui vẻ nhưng ngược lại thì Trương Na đối với hai người vừa là mẹ cũng vừa là chị lại có chút khẩn trương. Tần Vận thấy vậy liền ôm lấy Trương Na, cười nói: “Na Na, ba chúng ta từ nay về sau chính là chiến hữu rồi, em còn sợ chị ăn em sao? Chúng ta cần hợp sức lại thành lập mặt trận thống nhất a, bằng không làm sao chúng ta có thể đánh bại cái tên tiểu sắc lang kia được?”
Trương Na bị Tần Vận chọc cho cười khanh khách, trong nội tâm nàng cũng dần bình tĩnh lại: “Na Na sợ chị Vận nhi không thích Na Na!”
“Không thể nào a!”
Tần Vận vẻ mặt bí hiểm nói: “Để chị nói cho hai em biết một bí mật nha. Thật ra chị rất thích con gái, lúc trước vào thời điểm sinh ra cái tên tiểu bại hoại kia thì chị không khỏi cảm thán, tại sao hắn lại không phải là con gái chứ.”
Tạ Vũ Hân cười nói: “Cũng may a, nếu ngày đó chị sinh ra một đứa con gái thì bây giờ chúng ta chẳng phải…”
Trương Na tiếp lời nói: “Đúng vậy nha, nếu như anh Đồng là con gái thì ai lại có thể địt chúng ta sung sướng như vậy? Chị Vận nhi,thật sự cám ơn chị vì đã sinh ra một người con trai địt lồn giỏi như vậy, tối hôm qua Na Na bị anh Đồng địt tới chết đi sống lại, quá là sướng luôn. Chỉ là con cặc của anh ấy quá là lớn đi, lúc đầu bị nó cắm vào khiến cho em đau muốn chết, anh Đồng thật là xấu.”
Tần Vận cười nói: “Đừng nói em, ngay cả chị trong lần đầu tiên bị hắn địt cũng phải chịu khổ sở thật lớn, con cặc to như vậy nhưng hắn đút vào không chậm chút nào làm cho nó đâm tới tử cung chị, mặc dù chị đã đẻ con một lần nhưng cuối cùng vẫn bị hắn địt cho chảy cả máu.”
Thế là Tần Vận đem chuyện lần đầu tiên cùng Vu Đồng địt nhau kể cho hai người.
Thấy tam nữ ở chung một nhà hòa hợp như vậy, ngay cả các câu chuyện giường chiếu cũng được các nàng tự nhiên nói ra làm trong nội tâm Vu Đồng không khỏi vui vẻ.
Vu Đồng một tay cởi quần áo ra, đem con cặc đã sớm cứng nhắc có chút khó chịu thả ra ngoài, hắn vừa đi vừa lắc lắc thằng nhỏ của mình về phía các nàng, cười nói: “Nhamh như vậy đã kết thành mặt trận thống nhất rồi? Tốt lắm, ông xã chờ các em tới khiêu chiến đây.”
Mẹ con Tạ Vũ Hân đêm qua mới được nếm món ngon nên làm không biết mệt, còn Tần Vận cả đêm phải nhẫn nhịn, tới lúc nãy đã bị lửa dục thiếu cháy cả người rồi, cả ba nàng đều rất muốn nhưng mẹ con hai nàng vẫn có chút ngượng ngùng khi có Tần Vận ở đây.
Tần Vận thấy vậy liền kéo chiếc váy dài lên eo, bàn tay nhanh chóng tụt chiếc quần lót xuống đầu gối, hai tay chống lên thành sô pha đem mông lớn đẫy đà hẩy cao lên làm lộ ra cái lồn hồng hào đã ướt đẫm dâm thủy, nàng quay đầu lại nhìn Vu Đồng, cái miệng nhỏ nhắn cười quyến rũ nói: “Người ta đã nhịn cả đêm rồi, bây giờ lồn đang rất ngứa, ông xã, mau địt em trước đi.”
Vu Đồng đi ra sau, bàn tay đặt trên mông lớn của Tần Vận vỗ một phát, sau đó hắn đưa quy đầu to như quả trứng gà đặt tại miệng lồn đã vô cùng ẩm ướt, “phập” một tiếng, con cặc lớn của hắn nhanh chóng đâm tới tử cung nàng.
Tần Vận biết rõ Vu Đồng rất thích nghe mình dâm đãng rên rỉ, nàng còn muốn làm mẫu cho hai mẹ con Tạ Vũ Hân lại thêm việc bị hắn địt cho vô cùng sảng khoái nên theo từng cú đâm của Vu Đồng, miệng nhỏ không ngừng kêu lên: “Con trai ngoan…aah…chồng yêu…aaa…con cặc của anh…thật lợi hại…ah…đâm sâu vào bên trong rồi…đúng rồi….mạnh như vậy đi…ah…cứ như vậy…ah…địt chết mẹ đi…ah..con trai của mẹ…địt lồn thật giỏi…ah…cái lồn…ah..dâm đãng…ah…của Vận nhi…chỉ để cho anh địt thôi..ah…nhanh nữa…ah…nhanh tàn phá nó đi..ah…”
Vu Đồng càng địt càng nhanh, một tay hắn nâng chân trái của Tần Vận lên làm cho nàng chỉ còn đứng bằng 1 chân, chân trái bị hắn nâng trên tay đem hai chân nàng dạng ra thật lớn, con cặc cứ như vậy tiếp tục mãnh liệt ra vào trong cái lồn mềm mại. Kết quả là cuộc đại chiến của hai người đều bạo lộ trước mặt hai mẹ con Tạ Vũ Hân. Vu Đồng vừa đút vào thật mạnh vừa nói: “Vận nhi dâm đãng, không ngờ em lại thích bị địt như vậy, em đúng là một con điếm mà!”
Tần Vận bị địt cho thật thỏa mãn, rên rỉ nói: “Đúng vậy…em…em là một con điếm…ah…cũng chỉ có một con điếm…mới thích bị con trai địt…ah…cái lồn của mẹ…ah…thật sướng…con trai ngoan….ah…địt mạnh nữa lên…ah…đâm cho mẹ…đâm chết mẹ đi…ah…bị con…đâm nát lồn rồi…ah..”
Mẹ con Tạ Vũ Hân ngơ ngác nhìn hai cơ thể đang điên cuồng quấn lấy nhau, các nàng như thế nào cũng không thể nghĩ ra, bình thường Tần Vận đoan trang, tao nhã bao nhiêu thì lúc này nàng ấy lại dâm dãng, lẳng lơ bấy nhiêu. Lượng lớn dâm thủy theo con cặc lớn của Vu Đồng chảy ra ngoài, mỗi lần hắn đâm vào thật mạnh vào lồn Tần Vận thì lại có không ít dâm thủy bắn vào hai mẹ con Tạ Vũ Hân, các nàng chẳng những không phản cảm mà ngược lại, dục vọng trong người lại càng bị kích phát đi ra.
Một lát sau, Tần Vận đạt cao trào run rẩy mãnh liệt, cơ thể nàng mềm nhũn ra. Vu Đồng đem Tần Vận vẫn còn đang thở hổn hển đặt sang một bên, con cặc cũng theo đó tụt ra khỏi lồn nàng. Vu Đồng chĩa con cặc đứng thẳng hướng hai mẹ con Tạ Vũ Hân cười dâm nói: “Trong 2 em ai tới trước?”
Trương Na đã sớm dục hỏa khó nhịn, nàng nhanh chóng xé toang đồ ngủ rồi nhảy vào lòng Vu Đồng. Vu Đồng lại để cho hai chân nàng quấn quanh eo mình, cầm lấy tay Trương Na đặt lên cổ, hai tay nâng mông đít của nàng lên, quy đầu tìm đúng vị trí rồi cứ thế đâm thẳng lên.
Sức bền của Trương Na vốn không lớn, lại bị Vu Đồng ra sức địt thật mạnh làm nàng nhanh chóng đạt cao trào, cơ thể co rút mãnh liệt phun ra lượng lớn dâm thủy. Lại đặt Trương Na sang một bên, Vu Đồng kéo Tạ Vũ Hân ngồi xuống, đem nàng mặt đối mặt với mình, hai tay nâng mông nàng lên rồi hạ xuống bên dưới con cặc của hắn, “ọt..” một tiếng vang lên, cặc hắn ngay lập tức biến mất bên trong lồn nàng. Vu Đồng vừa ra sức địt vừa ôm hôn Tạ Vũ Hân, đem những lời nói dâm dục nhất truyền vào tai nàng.
Chỉ một lúc sau, Tạ Vũ Hân cảm giác mình sắp đạt được cao trào, hai chân dùng sức lên xuống bộ mông đẫy đà nhanh hơn, Vu Đồng hai tay nắm chặt eo thon giúp sức, đầu rúc vào bộ ngực nàng liên tục há miệng liếm mút lên hai bầu vú. Cuối cùng, sau hơn chục phát nhấp, Tạ Vũ Hân hét lớn lên đỉnh.
Vu Đồng thả lỏng thân thể, hắn địt cho tam nữ mỗi người lên đỉnh 3 lần rồi sau đó bắn tinh vào lồn Tạ Vũ Hân. Lúc này cả ba đều đã rã rời cơ thể nên Vu Đồng đành phải đứng lên đi làm điểm tâm sáng cho mọi người.
Ăn sáng qua đi, Vu Đồng nói với tam nữ: “Lát nữa anh phải tới tập đoàn Vĩnh Hằng có việc, 3 em ở lại chơi nha.”
Hôm qua, trong lúc cuồng nhiệt địt hai mẹ con Tạ Vũ Hân thì Vu Đồng cũng đã nói cho hai nàng bí mật của mình rồi. Trước khi đi, hắn hướng Trương Na nhắc nhở: “Tiểu bảo bối của anh, em không nên đem chuyện của chúng ta đem đi kể lung tung nha, ông xã em da mặt dày rồi nên không quan tâm nhưng nếu để người ngoài nói ra nói vào ảnh hưởng tới các em thì anh sẽ rất khổ đấy. Đặc biệt là chủ nghiệm lớp của chúng ta, anh thấy nàng ấy đối với anh có chút thành kiến rồi.”
“Em nhớ rồi!”
Trương Na cười nói: “Nhưng mà chị Quan Lâm cũng là một đại mỹ nữ mà ông xã, hay là anh cũng đem chị ấy thu vào tay đi, đến lúc đó chỉ cần anh địt được nàng thì em cam đoan cái gì nàng cũng sẽ nghe theo anh.”
Vu Đồng cười cười, cũng không cho là thật, nhưng không ngờ là trong lòng Trương Na lại bắt đầu suy tính.
Vu Đồng sau khi xong công chuyện, lúc rời khỏi tòa nhà Vĩnh Hằng đã hơn 10h rồi, đi học thật sự quá nhàm chán nên hắn quyết định sẽ cho bản thân một ngày nghỉ để thư giãn. Chậm rãi lang thang trên phố, nhìn ngắm phong cảnh duyên dáng của nơi này làm Vu Đồng không khỏi cảm khái. Tô thành năm 2001 đúng là không thẹn với danh xưng “Thành phố xanh”, không có như kiếp trước của hắn vào năm 2012, cả thành phố này lúc đó đã ô nhiễm nghiêm trọng, không khí độc hại vô cùng.
Lúc đi đến gần một ngõ nhỏ, Vu Đồng bị một tiếng kêu cứu làm cho tỉnh lại từ hồi ức, hắn vốn không muốn tham gia vào mấy chuyện cỏn con này nên định bước đi nhưng bất ngờ, một âm thanh trong trẻo, dễ nghe kêu lên hoảng hốt: “Các người định làm gì, mau thả tôi ra!”
Trong nội tâm Vu Đồng không khỏi nghĩ: “Chẳng lẽ xuất hiện lưu manh trêu chọc mỹ nữ trong truyền thuyết sao?”. Nghĩ tới trong kia đang có một mỹ nữ cần cứu giúp thì Vu Đồng không khỏi khẩn trương, hắn bước thật nhanh tới, chỉ thấy ở sâu bên trong ngõ đang có mấy tên đầu xanh đầu đỏ đang vây quanh một cô gái mặc váy hoa. Cô gái này rõ ràng cao ngang với Vu Đồng, đều là 1m75, dáng người vô cùng đầy đặn, vú mông to tròn, eo mảnh chân dài, lại thêm một bộ tóc dài cùng với khuôn mặt xinh đẹp tràn ngập vẻ ngây thơ làm người ngoài không thể đoán được nàng năm nay bao nhiêu tuổi.
Mấy tên tiểu lưu manh cười gian nói: “Tiểu mỹ nhân, nàng cứ kêu to lên, dù nàng có kêu khản cả cổ cũng sẽ không có ai tới giúp đâu, he he…”
Vu Đồng đầu đầy hắc tuyến, như này cũng quá máu chó đi! Vì vậy hắn quyết định sẽ giúp bọn hắn máu chó đến cùng, mạnh mẽ nhảy ra ngoài hét lớn: “Dừng tay, giữa ban ngày ban mặt mà các người dám trêu trọc con gái nhà lành, các người có còn coi vương pháp ra gì không?”
Mấy tên tiểu lưu manh sửng sốt, mấy lời này chẳng phải một lúc nữa Lý công tử xuất hiện mới nói sao? Tại sao lại để một tên nhóc từ đâu nhảy ra đem mấy lời kia nói? Bất quá bọn chúng cũng không ngốc, nếu việc này làm không xong thì cũng sẽ không có quả ngon để ăn, vì vậy nhe răng cười xấu xa đánh tới Vu Đồng. Mà Vu Đồng cũng lười chơi đùa cùng với mấy tên này, chỉ mới động tay động chân mấy cái thì bọn chúng đã ngã ngửa ra đất.
Cô gái kia thấy bọn lưu manh bị đánh ngã liền chạy nhanh tới ôm lấy cánh tay Vu Đồng, giọng hả hê nói: “Hừ, mấy tên bại hoại, dám nhân lúc em gái tôi không có ở đây liền trêu chọc tôi, các người đợi đấy, tôi sẽ bảo em gái bắt tất cả lại mang về đồn cảnh sát.”
Rồi hướng Vu Đồng cười nói: “Em cảm ơn anh, đã làm phiền anh đánh mấy tên xấu xa này rồi.”
“Anh?”
Vu Đồng có chút mơ hồ rồi, mỹ nữ này tuy làm người ta không phân biệt được nàng bao nhiêu tuổi nhưng nhìn thế nào thì nàng ấy cũng lớn hơn mình a, tại sao lại gọi mình bằng anh nhỉ? Cùng nàng nói chuyện vài câu thì rốt cuộc hắn cũng biết được đáp án, thầm than: “Haizzz, một đại mỹ nữ như vậy nhưng không ngờ lại có chút ngây thơ, ngốc ngếch.”
“Anh mang em tới quảng trường nhỏ kia đi, em gái bảo em ở đấy chờ nàng nhưng chỉ tại mấy tên bại hoại này nói em gái em ở đây nên em mới theo bọn họ tới, hừ, thật là tức chết mà.”
Chậm rãi mang theo mỹ nữ ngốc này tới quảng trường nhỏ, Vu Đồng bất ngờ nhận ra trong chuyện này có gì đó không đúng. Lại nghe đại mỹ nữ nói: “Em gái đã từng nói với em là không được cùng người lạ nói chuyện, em thật là ngốc mà.”
“Người lạ?”
Vu Đồng sững sờ, đúng rồi, mấy tên tiểu lưu manh kia rõ ràng là không quen nàng, tại sao lại biết nàng đang đứng đợi em gái? Xem ra trong chuyện này có điều uẩn khúc gì đó, đáng tiếc là mấy tên lưu manh đã sớm chạy mất, hiện tại muốn đi bắt lại cũng vô cùng khó.
Hồ Tiểu Linh khó khăn lắm mới được một ngày nghỉ nên hôm nay nàng muốn dẫn chị gái đi dạo phố. Nghĩ đến chị gái, Hồ Tiểu Linh lại có chút thương tâm, năm chị gái 8 tuổi thì bị bệnh nặng dẫn tới ảnh hưởng tới đầu óc làm cho nhận thức cũng dùng lại tại năm 8 tuổi. Bình thường Hồ Tiểu Linh rất bận nên không thể chăm sóc cho chị gái, nàng chỉ có thể để chị ở nhà, may mắn là chị gái tuy trí lực kém nhưng lại rất biết thông cảm cho nàng, thỉnh thoảng cũng rất nghe lời nên nàng cũng khá yên tâm. Vừa rồi lúc đi ngang qua quảng trường nhỏ thì Hồ Tiểu Linh nghe thấy tiếng hô “cướp bóc” làm nàng thân là một cảnh sát nên không thể cho qua được, thế là nàng kêu chị gái đợi ở quảng trường còn bản thân thì chạy tới nơi xảy ra cướp. Bất quá Hồ Tiểu Linh không ngờ được là dù đã tìm khắp nơi nhưng thủy chung cũng không thấy người nào bị hại chứ đừng nói kẻ cướp, vì vậy nên nàng nhanh chóng về lại quảng trường nhưng lúc này chị gái nàng đã không còn ở đây nữa, điều đó làm nàng hoảng sợ vô cùng.
Sau khi hỏi thăm một hồi, cuối cùng Hồ Tiểu Linh cũng biết chị gái đã đi theo mấy tên thanh niên bất lương, nhưng như vậy lại càng làm nàng thêm sốt ruột. Hồ Tiểu Linh gấp gáp tìm kiếm mọi nơi nhưng vẫn không tài nào tìm thấy chị gái. Lúc Hồ Tiểu Linh bất đắc dĩ trở lại quảng trường thì lại vui sướng khi phát hiện chị gái đang đứng ở điểm hẹn vui vẻ ăn kem. Nhưng đến khi nhìn sang bên cạnh chị thì nàng không khỏi nhảy dựng lên, dĩ nhiên là hắn, cái tên nhóc con làm nàng ngứa ngáy.
Vu Đồng đang nói chuyện vui vẻ với đại mỹ nữ thì hai mắt nàng đột nhiên sáng lên, vui vẻ vẫy tay kêu lớn: “Em gái, chị ở đây!”
Hồ Tiểu Linh bất đắc dĩ đi tới, nàng nhìn chị gái hỏi: “Vừa rồi chị chạy đi đâu thế? Tại sao chị lại ở bên cạnh tên tiểu sắc lang này.”
“Tiểu sắc lang?”
Vu Đồng một đầu hắc tuyến.
Đại mỹ nữ Hồ Tiểu Phượng cũng khó hiểu nói: “Chị có ở cạnh tiểu sắc lang nào đâu? Vừa rồi có mấy tên bại hoại muốn ức hiếp chị nhưng may mà có anh ấy tới cứu nên chị không bị làm sao.”
Nói xong nàng chỉ chỉ vào Vu Đồng.
Hồ Tiểu Linh sững sờ: “Đã có chuyện gì xảy ra?”
Vu Đồng mỉm cười, đem chuyện vừa rồi tất cả đều nói ra, cuối cùng hỏi: “Cảnh sát Hồ, cô vừa rồi đi đâu thế? Tại sao lại để chị gái một mình ngồi đây?”
Hồ Tiểu Linh cũng đem chuyện nói ra một lần. Vu Đồng nhíu mày nói: “Tôi cảm thấy chuyện này không được bình thường, đầu tiên có người dụ cô đi chỗ khác rồi sau đó lại có người dùng danh nghĩa của cô lừa Phượng nhi tới cái ngõ kia. Vừa rồi tôi có hỏi qua Phượng nhi, nàng nói nàng căn bản không biết mấy tên lưu manh kia. Cảnh sát Hồ, cô nói xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, haha, dù sao đây cũng là chuyên ngành của cô mà.”
“Phượng nhi?”
Hồ Tiểu Linh ngây ngẩn cả người, đây chính là tên gọi mà cha mẹ hay gọi chị nàng, nhưng từ 4 năm trước, sau khi cha hai nàng qua đời thì rốt cuộc không còn ai gọi chị gái hai tiếng “Phượng nhi” nữa. Mà chị nàng từng nói: “Bọn họ không thể gọi chị là Phượng nhi được, về phần em nha, vốn dĩ là có thể nhưng ai bảo em là em gái chị, cho nên em cũng chỉ có thể gọi là chị thôi.” Mà bây giờ, Vu Đồng rõ ràng gọi chị nàng là Phượng nhi nhưng chị ấy cũng không phản đối, điều đó nói lên rằng chị nàng đã coi hắn như người thân thiết nhất rồi. Hồ Tiểu Linh biết rõ, tuy chị gái không được thông minh cho lắm nhưng chị ấy lại có một con mắt nhìn người rất chuẩn.
“Chẳng lẽ mình đã hiểu lầm hắn?”
Hồ Tiểu Linh thầm nghĩ. Phải chăng cái tên Vu Đồng này là người tốt, cũng không giống như trong tưởng tượng của nàng là một tên bại hoại chuyên đi câu dẫn phụ nữ? Mà Hồ Tiểu Linh lại không biết, một người đàn ông hấp dẫn phụ nữ cùng với một người đàn ông xấu cũng không khác nhau nhiều lắm, nhưng thật sự thì người lương thiện sẽ được con gái yêu mến hơn.
Cố gắng vứt bỏ mấy ý nghĩ lộn xộn ra khỏi đầu, Hồ Tiểu Linh suy nghĩ một chút, nói: “Vu Đồng, cậu nói không sai, rất có thể đang có người muốn hãm hại tôi.”
“Oa!”
Hồ Tiểu Phượng kinh hô: “Hóa ra anh chính là Vu Đồng, là cái tên bại hoại, tiểu sắc lang,…sao?”
“Chị!”
Hồ Tiểu Linh cắt đứt lời đang nói của chị gái: “Chúng ta về nhà thôi, chuyện hôm nay em phải điều tra cho rõ ràng, không thể cùng chị đi chơi được nữa.”
“Không liên quan nha.”
Hồ Tiểu Phượng cười nói: “Em cứ đi đi, chị muốn đi chơi với anh Đồng.”
Vu Đồng cũng cười nói: “Nếu như cô yên tâm thì cứ giao Phượng nhi cho tôi.”
Nghĩ tới việc Vu Đồng vừa giúp đỡ mình, mà chị gái lại vô cùng yêu thích hắn, chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu, vì vậy nói: “Vậy được rồi, buổi chiều làm phiền cậu đưa chị gái tôi về nhà, chị ấy biết rõ địa chỉ đấy.”
Hồ Tiểu Linh nói xong cũng nhanh chóng rời đi.
“Phượng nhi, chúng ta đi đâu chơi bây giờ? “
“Em muốn đi công viên.”
Hồ Tiểu Phượng vui vẻ nói: “Em đã sớm muốn đi tới đó rồi nhưng em gái ngày nào cũng bận rộn nên không thể mang em đi được, anh Đồng, anh dẫn em đi được không? “
“Chuyện nhỏ, chúng ta ngay đi thôi.”
Vu Đồng chợt nhớ lại lời Hồ Tiểu Phượng nói khi nãy, hiếu kỳ hỏi: “Phượng nhi, trước kia em đã từng nghe qua tên của anh sao?”
“Đúng vậy.”
Hồ Tiểu Phượng hào hứng nắm tay Vu Đồng, vừa đi vừa nói: “Mấy ngày nay em gái em thường xuyên vụng trộm nhắc tới anh, hì hì, nàng còn tưởng em không biết sao?”
“Hả?”
Vu Đồng tò mò hỏi: “Nàng ấy nói gì thế?”
“Vu Đồng, ngươi là một tên bại hoại, một tên tiểu sắc lang,…”
Hồ Tiểu Phượng bắt chước giọng điệu của Hồ Tiểu Linh nói: “Thật là tức chết mà, tại sao lão nương lại không thể quên được ngươi chứ, cái tên bại hoại…”
Vu Đồng cười thầm, không ngờ mới chỉ gặp mặt một lần nhưng hắn đã làm cho con gái nhà người ta ngày nhớ đêm mong a.
“Đêm qua em ấy còn nói mơ nữa cơ.”
Hồ Tiểu Phượng học theo thanh âm của em gái: “Ah…tiểu sắc lang…Linh nhi muốn con cặc lớn của anh…chị Vận nhi…mau lên…cho ông xã địt em nữa…”
Nàng khó hiểu hỏi: “Anh Đồng, con cặc lớn là cái gì? Em gái em muốn anh địt nàng ấy, địt nhau có nghĩa là gì vậy?”
Vu Đồng đầu đầy hắc tuyến, không ngờ được Hồ Tiểu Linh lại nhìn ra quan hệ giữa hắn và Tần Vận, càng không ngờ nữa là tình cảm loạn luân mẹ con lại làm nàng kích thích như thế.
“Hừm, Hồ Tiểu Linh suy nghĩ có hơi biến thái nha, hắc hắc, nhưng mà như vậy ta càng thích,…”, Vu Đồng dâm đãng nghĩ.
Vu Đồng giải thích qua loa cho Hồ Tiểu Phượng rồi lôi kéo nàng tới công viên. Trên đường đi, Vu Đồng liên lạc với Thiên Nhất nhờ hắn điều tra một chút về gia cảnh nhà Hồ Tiểu Linh. Không tới nửa giờ thì Thiên Nhất đã gửi tin nhắn tới: Hồ Tiểu Linh, năm nay 25 tuổi, 10 tuổi mất mẹ, 16 tuổi bỏ học cao trung tiến vào học viện cảnh sát, 20 tuổi tốt nghiệp học viện cảnh sát. Sau đó tiến vào cục cảnh sát thành phố Tô và được phân vào đội cảnh sát hình sự, trong cùng năm đó thì cha bị sát hại, nàng chịu đả kích nặng nề nên phá án như điên, cũng vì đó mà lập được nhiều đại công. 5 năm sau, nàng được thăng chức lên đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố. Hiện tại nàng đang bị đội phó đội cảnh sát hình sự tên Lý Chí theo đuổi điên cuồng. Nàng có một người chị tên Hồ Tiểu Phượng, năm nay 27 tuổi, năm lên 8 do một lần bị sốt cao nên ảnh hưởng tới đầu óc làm chỉ số thông minh dừng tại năm 8 tuổi.
“Lý Chí, Lý công tử?”
Vu Đồng nhớ tới mấy tên lưu manh khi nãy có nói thầm về tên này nên lập tức nghi ngờ, vì vậy hắn lại kêu Thiên Nhất điều tra về tên Lý Chí này. Rất nhanh tài liệu đã tới: Lý Chí, phó đội trưởng đội cảnh sát hình sự thành phố, có cha là Lý Hồng đang làm thị trưởng thành phố Tô, là một tên háo sắc, có quan hệ mật thiết với xã hội đen.
“Xem ra có khả năng là hắn rồi.”
Vì Vậy nên Vu Đồng lại để cho Thiên Nhất xâm nhập điều tra sâu hơn vụ việc này.
Bàn giao xong xuôi thì cũng đã tới công viên, Hồ Tiểu Phượng như một chú chim nhỏ hưng phấn chạy thật nhanh đi vào.
Hai người một mực chơi tới hơn 6h chiều, đến lúc này thì Hồ Tiểu Phượng mới cảm thấy thỏa mãn, hiện tại nàng đã mệt rã rời, ngồi trên ghế dài, đầu tựa vào vai Vu Đồng thở gấp nói: “Thật là vui, anh Đồng, sau này chúng ta còn được đi chơi như thế này không?”
“Được chứ!”
Vu Đồng cười nói: “Đợi đến cuối tuần nha, đến lúc đó anh lại dẫn em đi chơi.”
“Hoan hô.”
Hồ Tiểu Phượng bất ngờ trườn lên hôn vào má Vu Đồng một cái, nàng vui vẻ nói: “Anh Đồng, anh đối với Phượng nhi thật là tốt, em rất thích anh, đợi khi Phượng nhi lớn lên thì em sẽ gả cho anh, làm vợ của anh có được không?”
Vu Đồng vô ý thức nhìn vào bộ ngực của nàng so với Tần Vận lớn hơn không ít, trong lòng thầm nghĩ, em cũng đã lớn rồi. Hắn gật đầu nói: “Được, đợi Phượng nhi lớn lên thì anh sẽ cưới em về làm vợ. Còn bây giờ thì anh phải đưa em về rồi.”
Thấy hắn đồng ý, Hồ Tiểu Phượng vui sướng không thôi, ngoan ngoãn dắt tay hắn đi về nhà.
Hai chị em Hồ gia ở trong một căn nhà nhỏ có 2 phòng, lúc hai người về đến nhà thì Hồ Tiểu Linh đã sớm ở nhà rồi.
Thấy hai người trở về, Hồ Tiểu Linh vội vàng lôi kéo chị gái về phía mình, bản thân nhìn một lượt từ trên xuống dưới Hồ Tiểu Phượng, còn bắt nàng đi lại hai vòng. Thấy chị gái không có bị làm sao thì Hồ Tiểu Linh mới thở phào nhẹ nhõm.
Vu Đồng cười khổ: “Cảnh sát Hồ này, tôi làm cô lo lắng như vậy à?”
“Hừ, chị gái của tôi đơn thuần như vậy, ai biết được cái tên tiểu sắc lang nhà cậu có thể hay không đã lừa gạt nàng.”
Nói xong thì Hồ Tiểu Linh cũng ngây ngẩn cả người, giọng điệu vừa rồi sao lại giống như nàng đang làm nũng vậy chứ.
“Khục khục.”
Vu Đồng ho khan nói: “Anh đi đây, Phượng nhi. Em ở nhà nhớ nghe lời em gái nha, cuối tuần anh lại tới dẫn em đi chơi tiếp.”
“Vâng ạ!”
Hồ Tiểu Phượng vui vẻ đồng ý.
Đi tới cửa, hắn lại quay lại nói với Hồ Tiểu Linh: “Cảnh sát Hồ, hãy cẩn thận Lý Chí.”
Thấy Vu Đồng cuối cùng cũng đã rời đi, Hồ Tiểu Linh dậm dậm chân, tức giận nói: “Tiểu bại hoại, lại tới quấy nhiễu cuộc sống của lão nương.”
“Em gái, em đang giận anh Đồng sao?”
“Đúng vậy, hắn ta là một tên bại hoại.”
“Vậy phải làm sao bây giờ?”
Hồ Tiểu Phượng buồn rầu gãi gãi đầu nói: “Nhưng mà chị lại rất yêu thích anh ấy nha, chị còn muốn cả hai chị em mình đều gả cho anh ấy nữa cơ.”
“Gả cho hắn?”
Hồ Tiểu Linh lập tức nghĩ nghĩ, nhưng nàng nhanh chóng cảm thấy xấu hổ, hừ, ai muốn gả cho tên tiểu sắc lang này thì cứ gả, em không thèm.
CHƯƠNG 26: ĐÙA GIỠN QUAN LÂM