TRỌNG SINH PHONG LƯU THÁNH ĐỒ - Chương 21
“Anh!”
Trương Na kéo Vu Đồng ra khỏi dòng suy nghĩ, nàng hỏi: “Tại sao con cặc của anh so với trên sách miểu tả lại không giống nhau? Trên đó nói con cặc của đàn ông lúc cứng rắn nhất cũng chỉ được 10 tới 15cm, như thế nào mà của anh lại dài tới 21 cm vậy?”
Hóa ra Trương Na đang cầm một cây thước nhựa loay hoay đo đạc con cặc của Vu Đồng như một món đồ chơi.
“Ha ha…”
Vu Đồng nở nụ cười: “Là do anh đã luyện qua một loại võ công cho nên so với người bình thường to hơn.”
Trương Na lại hỏi: “Nếu như thế thì rốt cuộc to hay nhỏ sẽ tốt hơn?”
“Mỗi cái lại có chỗ tốt của riêng nhau nhưng thông thường mà nói thì to sẽ tốt hơn, bởi vì đàn ông con cặc càng lớn thì khi địt, phụ nữ sẽ càng cảm thấy sung sướng.
“Oa!”
Trương Na thán phục một tiếng: “Nếu vậy thì làm vợ của anh so với những người phụ nữ khác chẳng phải sướng hơn nhiều sao, thật tốt quá.”
“Nhưng mà lớn quá cũng không tốt a.”
Vu Đồng buồn rầu nói: “Bình thường ra đường cũng không dám mặc quần áo bó, hơn nữa con gái lần đầu tiên bị địt sẽ rất đau đấy, con cặc càng lớn thì nàng ấy sẽ càng đau.”
“Như vậy hả?”
Trương Na có chút phiền não: “Nhưng mà dù có đau đớn thì Na Na vẫn muốn làm vợ của anh, bất quá em sẽ không thể cùng anh thường xuyên địt nhau được rồi, em rất là sợ đau đấy.”
“Ha ha…”
Vu Đồng bị lời nói của Trương Na làm cho buồn cười, hắn nói: “Bé ngốc, chỉ có lần đầu tiên mới cảm thấy đau thôi, còn những lần sau sẽ rất sướng đấy.”
“Vậy là tốt rồi.”
Trương Na thở dài một hơi an tâm, vỗ vỗ lên bộ ngực sữa nói: “Anh Đồng, sau khi tan học chúng ta đi địt nhau được không? Đợi cho đau nhức qua đi thì từ nay về sau em có thể thường xuyên cùng anh địt nhau rồi.”
“Không được. Em còn quá nhỏ, đợi hai năm nữa rồi tính tiếp.”
“Vì sao? Anh so với em lớn hơn cũng không bao nhiêu, vì cái gì mà anh thì được mà em thì không? Có phải là anh không thích em không?”
Trương Na nói xong như muốn khóc, Vu Đồng vội nói: “Bảo bối đừng khóc, làm sao mà anh lại không thích em được, em chính là tiểu bảo bối anh thích nhất mà. Được rồi, anh nghe theo em, đợi mấy ngày nữa anh chuẩn bị xong sẽ tới địt em, có được không? Sau đó để cho em chính thức là vợ của anh.”
“Thật tốt quá!”
Trương Na hoan hô lên, nhưng không ngờ lại để Quan Lâm chuẩn bị tan học nghe được, nàng để ý thấy hai đứa nhỏ này trong lớp không hề chú ý nghe giảng chút nào mà chỉ nói chuyện, vốn muốn tìm cơ hội phạt hai đứa nhưng nghĩ tới mới đi học ngày đầu tiên đã mắng học sinh thì không được tốt lắm. Chính là không ngờ Trương Na lại hô lên một tiếng, vừa vặn cho nàng một cái cớ, vì vậy nói: “Vu Đồng, Trương Na, hai em đi theo cô.”
Thấy cả lớp đều đổ dồn ánh mắt về chỗ mình, Trương Na không khỏi hoảng hốt, nàng vội vàng đem con cặc trong tay nhét trở lại quần Vu Đồng. Còn Vu Đồng cố ngăn chặn dục hỏa, để cho con cặc mềm xuống rồi đứng lên lôi kéo Trương Na đi theo Quan Lâm ra ngoài.
Hôm nay Quan Lâm mặc một chiếc áo bó sát màu vàng nhạt, bên dưới là chiếc quần dài màu đen, dưới sự buộc chặt của chiếc thắt lưng, eo thon của nàng càng thêm nhỏ nhắn, tôn lên cặp mông lớn đầy đặn, hai chân thẳng tắp cùng các ngon chân tinh xảo trông càng thêm mê người. Vu Đồng đi sau lưng chứng kiến toàn bộ mọi thứ, từ cái mông cong tới chiếc eo thon của Quan Lâm, dục vọng khó khăn lắm mới áp chế được khi nãy giờ lại có dấu hiệu nổi lên, vì vậy hắn đành bất đắc dĩ phải quay đầu đi nơi khác không dám nhìn nàng nữa.
Đến văn phòng, Quan Lâm hỏi: “Vừa rồi trong lớp hai em nói chuyện gì, tại sao lại không chú ý nghe giảng?”
Vu Đồng sững sờ nhìn Quan Lâm, lúc này trên khuôn mặt của nàng đã có thêm một chiếc kính cận thấp độ làm cho nàng vốn xinh đẹp nay lại tăng thêm ba phần tài trí. Vu Đồng nhìn thấy không khỏi miệng đắng lưỡi khô, nghe Quan Lâm hỏi, sợ Trương Na lỡ miệng nói gì đó, vội nói: “Em nhận được một tin nhắn hài hước nên đã đọc cho Trương Na nghe.”
“Trương Na, có thật không?”
Trương Na khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nàng nghĩ tới cái tin nhắn ngày hôm của Vu Đồng, dù nàng đã hiểu được ý nghĩa tin nhắn này nói gì nhưng tuy ở trước mặt Vu Đồng tỏ ra bạo dạn bất quá khi có người ngoài ở đây nàng lại vô cùng thẹn thùng, lắp bắp nói: “Là…đúng vậy…anh Vu Đồng cho em xem một tin nhắn rất buồn cười.”
Thấy Trương Na đỏ bừng mặt thì Quan Lâm biết ngay là cô bé nói dối, xem ra cô bé này vẫn còn rất thuần khiết a, không như cái tên Vu Đồng gian xảo kia, vì vậy nói: “Vu Đồng, em về trước đi, cô có chuyện muốn nói với Trương Na.”
Vu Đồng than thầm: “Phiền toái rồi a.”. Bất quá hắn cũng không có biện pháp, giờ chỉ có thể đi về trước, nếu có chuyện gì thì sau này hãng nói.
“Na Na, lại đây, ngồi xuống đi em.”
Đối với cô bé xinh xắn như búp bê này Quan Lâm vô cùng yêu thích, giống như một người chị ôn hòa nói: “Cô nghe nói cấp 2 em học rất tốt, vì sao lần này thi lại được điểm kém như vậy?”
“Dạ, em trong lúc thi bị cảm, sau đó mơ mơ màng màng thì đã kết thúc giờ thi rồi ạ.”
Nói đến việc này lại làm Trương Na cảm thấy khổ sở, bản thân vốn là học sinh giỏi nhất cấp 2 nhưng không ngờ lên cấp 3 lại bị đối đãi như học sinh kém.
Quan Lâm thế mới biết có chuyện gì xảy ra, quan tâm hỏi: “Trong tiết học vừa rồi em có nghe được cô giảng bài không? Chữ trên bảng có hay không nhìn thấy rõ?”
“Cô giáo, em xin lỗi, tiết vừa rồi em không có chú ý nghe giảng.”
Trương Na lại nói: “Nhưng mà chữ trên bảng em đều có thể nhìn rõ.”
“Hả? Vậy hai em thật sự đọc tin nhắn trong giờ học?”
“Không ạ.”
Đối với cô giáo làm cho nàng cảm thấy vô cùng thân thiết, Trương Na không nghĩ sẽ có nửa điểm giấu diếm ǹói: “Em đang chơi….đang chơi…cái kia…”
Lúc nói trên khuôn mặt không khỏi đỏ ửng.
Quan Lâm một hồi buồn cười, đã lên cao trung học rồi mà vẫn còn thích chơi đồ chơi, ôn nhu nói: “Không cần phải thẹn thùng, chị cũng rất thích chơi đồ chơi đấy, việc này không có gì phải ngại. Bất quá, từ nay về sau không nên chơi trong giờ học, tan học chị sẽ cùng chơi với em, có được không?”
“Tốt quá!”
Trương Na cảm thấy càng lúc càng thân thiết hơn với Quan Lâm rồi, nàng cũng không hề thẹn thùng nữa. Cuộc sống của Trương Na vốn chỉ là một vòng tròn rất nhỏ, ngoại trừ mẹ ra thì Vu Đồng chính là người đầu tiên nàng kết thân, mà Quan Lâm may mắn lại là người thứ hai. Tại vì trước khi gặp Vu Đồng, nàng cảm thấy nam sinh đều không phải người tốt, mà các nữ sinh vì ghen ghét nên đều không muốn kết bạn với nàng. Cho nên dưới tình cảm của Quan Lâm, nàng đã coi vị giáo viên này thành chị của nàng rồi. Đồng thời Trương Na cũng hiểu được, muốn tất cả mọi người mà nàng yêu mến ở cùng một chỗ thì nhất định phải làm cho anh Vu Đồng lấy chị Quan Lâm về làm vợ, vì vậy liền nói: “Em đương nhiên nguyện ý cùng chị chơi đồ chơi nhưng không biết anh Vu Đồng có đồng ý hay không.”
Quan Lâm đối với cô bé nhỏ nhắn, thanh thuần này càng nhìn lại càng thích, trong nội tâm cũng đã coi cô bé như em gái mình, hỏi: “Đồ chơi của Vu Đồng sao? Hắn là con trai mà cũng mang đồ chơi đến trường sao?”
Trong nội tâm lại cười thầm, thằng nhóc Vu Đồng này nhìn cao lớn như vậy không ngờ vẫn là một cậu bé ham chơi.
Trương Na cũng cười: “Anh ấy sao có thể không mang nó theo, nếu ảnh không mang theo thì là chuyện lớn nha.”
Đến lúc này thì Quan Lâm đã rất hiếu kỳ rồi, nàng nói: “Vậy rốt cuộc món đồ chơi ấy là vật gì a?”
“Hi hi, chính là con cặc của anh Vu Đồng a, nó rất là thú vị đấy, lúc đầu nó mềm mềm xinh xinh nhưng sau một lúc được em xoa nắn thì nó lại dựng đứng lên cứng như sắt.”
Trương Na lại nói tiếp: “Hơn nữa, con cặc của anh Vu Đồng rất lớn đấy, chị có biết nó dài bao nhiêu không?”
Quan Lâm cũng đã ngây ngẩn cả người, vô ý thức hùa theo hỏi: “Bao nhiều?”
“Em đo rồi, là 21cm đấy! Nó không những lớn mà lại vô cùng cứng và nóng nữa.”
Trương Na còn duỗi tay ra cố gắng miêu tả con cặc của Vu Đồng cho Quan Lâm dễ hiểu.
“Con lừa!”
Quan Lâm nghĩ tới một loại động vật. Trong nội tâm khẳng định tiểu đơn thuần này đã bị Vu Đồng lừa gạt, nàng vốn có ấn tượng khá tốt với hắn nhưng giờ đã thành con số 0 rồi, thành khẩn đối với Trương Na nói: “Từ nay về sau em đừng làm chuyện đó nữa nhé, tốt lắm, tiết học sắp bắt đầu rồi, em mau về lớp đi.”
Trương Na có chút tiếc nuối, nàng còn nhiều chuyện muốn nói với người chị mới quen này mà, anh Đồng đã đáp ứng mấy ngày nữa sẽ cùng nàng địt nhau, hơn nữa trong nội tâm nàng còn có một âm mưu nho nhỏ.
Nhìn thân ảnh nhí nhảnh của Trương Na, Quan Lâm càng khẳng định cô bé tinh khiết này đã bị Vu Đồng lừa gạt.
Nói thật, tuy thành tích học tập của Vu Đồng là đứng thứ nhất từ dưới lên nhưng ấn tượng của Quan Lâm đối với tên thiếu niên đẹp trai, ôn hòa này là không xấu, nàng gần đây cho rằng thành tích học tập không thể nói lên hết thảy.
Nhưng sau khi nói chuyện với Trương Na xong thì Quan Lâm đối với Vu Đồng cảm giác có thể nói là vô cùng tệ. Quan Lâm có ý định gọi Vu Đồng tới để giáo huấn hắn một trận bất quá nàng dù đã 24 tuổi nhưng vẫn còn là một trinh nữ, bảo nàng nói chuyện với con trai về cái vật kia thì nàng không có làm được a. Xem ra cũng chỉ có thể từ từ khuyên nhủ Trương Na, không cho cô bé tiếp xúc với cái tên bại hoại kia nữa.”
Thời đại này một cô gái 24 tuổi còn chưa lấy chồng thì có thể coi là ế rồi. Vì cha mẹ Quan Lâm đều là giáo sư tại trường đại học, kiến thức đã được mở mang nên cũng không có bắt ép con gái kết hôn nhưng lâu lâu mẹ nàng cũng vẫn nói vài lời, lại còn giới thiệu cho nàng vài người nữa nên nàng quyết định từ biệt đại học Viên Mộng, một mình đi tới Tô thành. Nhờ vào bằng cấp vốn có cùng với một chút mặt mũi của cha mẹ thì cuối cùng Quan Lâm đã vào dạy tại trường cao trung số một thành phố này.
Ngôi trường này thật sự rất tốt, Quan Lâm bình thường cũng ít khi rời khỏi trường học, ngoại trừ lâu lâu nàng bị một sô nam đồng nghiệp theo đuổi thì cũng không có gì quấy rầy. Nhưng vì rời xa cha mẹ, cũng bởi vì trong trường học tướng mạo của Quan Lâm quá xuất chúng nên các nam đồng nghiệp đối với nàng không phải vì sắc dục cũng là ngại ngung, còn các nữ đồng nghiệp luôn nhìn nàng với ánh nhìn ghen ghét nên thủy chung tới bây giờ nàng cũng không có ngươi bạn nào. Đúng lúc này thì nàng gặp được Trương Na, đối với cô bé trong sáng như trang giấy trắng này thì ngay từ khi gặp mặt nàng đã vô cùng yêu thích rồi, nàng đã sớm coi cô bé này như em gái nhỏ cần người chị là nàng che chở rồi. Vì vậy nên khi thấy tên tiểu sắc lang Vu Đồng lừa gạt em gái mình thì thân là một người chị có thể không lo lắng sao?
“Không được, nhất định phải nghĩ biện pháp, không thể để hai người họ ở chung một chỗ đươc.”
Quan Lâm nhíu mày thầm nghĩ, đột nhiên linh cơ vừa động, trong đầu liền nghĩ tới một biện pháp.
CHƯƠNG 22: TIỆC TỐI(THƯỢNG)