TRỌNG SINH PHONG LƯU THÁNH ĐỒ - Chương 19
Tần Vận hì hì cười, cũng không nói thêm lời nào, đúng vậy a, tất cả trông chờ vào duyên phận đi.
“Oa…ông xã, việc em bắt anh đi học thật là sáng suốt a.”
Đi đến chỗ tập hợp của học sinh năm nhất, Tần Vận không nhịn được nhìn khắp mọi nơi, trong lòng khẽ động kêu lên: “Nhìn cô giáo chủ nghiệm của anh kìa, lại là một cực phẩm mỹ nữ ….lại nhìn bên kia…oa…tiểu loli thật khả ái, người phụ nữ đứng cạnh chắc là mẹ nàng a…cũng là mỹ nữ trong mỹ nữ đấy…”
Vu Đồng theo lời Tần Vận nhìn lại, chỉ thấy một đại mỹ nữ tầm 23, 24 tuổi, ước chừng thân cao 1m68, trên người nàng chỉ mặc một chiếc áo trắng ngắn tay cùng một chiếc váy đen ngang gối, dù trang phục vô cùng đơn giản nhưng cũng không dấu đi được vẻ gợi cảm của nàng. Nàng có một gương mặt trái xoan tinh xảo, hai mắt thật to tràn ngập linh tính, cái mũi thẳng cùng với cái miệng đỏ hồng xinh xắn kết hợp lại đẹp tới tuyệt mỹ. Bên ngoài khoác lên một chiếc áo xanh da trời càng làm phô ra dáng người hoàn hảo của nàng, bộ ngực cup D bị chiếc áo bó vào trông thật chật chội, bên dưới là eo thon tinh tế cùng cặp mông lớn kiêu ngạo vểnh lên, dưới váy lộ ra một cặp chân dài, trắng muốt, trên đôi chân xinh đẹp lúc này đang mang một đôi cao gót để lộ ra 10 ngón chân tinh xảo như trân châu, trong lòng Vu Đồng thầm khen: “Thật đúng là một tuyệt thế vưu vật!”
Lại hướng bên kia nhìn lại, đầu tiên đập vào mắt hắn chính là một cô gái nhỏ như tinh linh, cô nàng giống y hệt như mấy thiếu nữ bên trong truyện tranh Nhật Bản a. Nàng có một đôi mắt thật to, một cái mũi nho nhỏ cùng cái miệng được son nhẹ xinh xắn, quả thực là đáng yêu tới cực điểm. Cô bé này ước chừng cao khoảng 1m55, so với bản thân thì có lẽ nàng chỉ đứng tới ngực hắn. Nàng mặc một thân váy liền áo trắng tinh, đem cơ thể nhỏ nhắn của nàng tôn lên hoàn hảo, Cô bé nắm tay người phụ nữ kia, vì tò mò mà cái đầu không ngừng ngó trước, ngó sau, lâu lâu trên môi nàng lại rộ lên một nụ cười rạng rỡ.
Cuối cùng là mỹ phụ bên cạnh tiểu loli, dáng người của nàng cùng với Tần Vận không sai biệt lắm, trên thân là một bộ sườn xám màu tím đem cơ thể nàng chỗ lồi chỗ lõm thể hiện ra rõ ràng, so với Tần Vận lúc này chỉ mặc một bộ quần áo bình thường thì rõ ràng là nàng ta mê người hơn vài phần. Khuôn mặt xinh đẹp của nàng cũng là trong vạn người mới có một, dù đuôi mắt đã xuất hiện nếp nhăn nhàn nhạt nhưng nó không thể nào át đi vẻ quyến rũ của nàng, ngược lại càng làm cho nàng thêm phần vũ mị, thành thục, chỉ là trong đôi mắt đẹp của nàng lại mang theo một nét u buồn, cực kỳ giống Tần Vận lúc trước.
“Chẳng lẽ lại là một người phụ nữ chưa được thỏa mãn dục vọng?” Vu Đồng tà ác nghĩ.
Lúc này tam nữ, cùng với Tần Vận là bốn, đã trở thành trung tâm của một đám đàn ông, bọn họ không thể hiểu nổi, bình thường thì một đại mỹ nhân cũng khó gặp vậy mà hôm nay, ở đây lại xuất hiện tới 4 người liền.
“Các em học sinh, các vị phụ huynh, mọi người khỏe chứ ạ, xin giới thiệu, tôi tên Quan Lâm, chủ nghiệm của lớp này.”
Một hồi âm thanh dễ nghe truyền đến, còn không phải của cô chủ nghiệm thì còn ai? “Yêu cầu các em học sinh tự giác chấp hành kỷ luật, bây giờ cô sẽ sắp xếp chỗ ngồi cho các em a, hai người sẽ ngồi cùng một bàn, cô đọc đến cặp nào thì hai em vào vị trí nha: “Thôi Phàm và Vương Nhất Cường,….”
Quan Lâm liên tục đọc tên của các học sinh, kỳ thật đối với việc phân biệt trong quá trình sắp chỗ cho học sinh cao trung nàng vô cùng bài xích, nhưng vì nó là quy định của nhà trường nên nàng cũng đành tuân theo mà thôi. Đọc tới hai cái tên cuối cùng, nàng càng có chút không đành lòng: “Vu Đồng cùng Trương Na.”
Lúc này ở phía dưới, do Tần Vận ra sức lôi kéo nên hai mẹ con họ cùng với hai mẹ con xinh đẹp kia đã sớm đứng cùng một chỗ nói chuyện với nhau. Mỹ phụ kia tên là Tạ Vũ Hân, là tổng giám đốc của một công ty, năm nay nàng mới 33 tuổi, mà con gái nàng bằng tuổi với Vu Đồng nhưng đến tháng 12 này mới sinh nhật nên cũng chưa chính thức 15 tuổi. Điều này làm Vu Đồng cao hứng vô cùng, rốt cuộc trong số các bà vợ mà Tần Vận nhìn trúng cuối cùng đã có người nhỏ tuổi hơn hắn…Quan Lâm, Trương Na rồi cả mỹ nữ cảnh sát Hồ Tiểu Linh các nàng đều bị Tần Vận coi như con dâu của mình rồi, không những vậy, nàng đang có ý định sẽ dụ dỗ cả Tạ Vũ Hân vào tròng nữa. Vu Đồng biết được những ý nghĩ này của Tần Vận mà không khỏi khóc thét, người mẹ này là sao đây? Tại sao so với đàn ông bọn hắn còn tham lam hơn, cứ nhìn thấy mỹ nữ là lại nghĩ cách đưa các nàng ấy về nhà?
Tần Vận cùng Tạ Vũ Hân rất nhanh đã quen thân với nhau như chị em, khi Tạ Vũ Hân biết được Tần Vận là mẹ ruột của Vu Đồng hơn nữa nàng đã 36 tuổi thì không khỏi hoảng hốt, nhanh chóng lãnh giáo phương pháp bảo dưỡng của Tần Vận. Đứng bên cạnh, Trương Na ngọt ngào kêu 2 tiếng: “Anh Vu Đồng.” làm Vu Đồng không khỏi vui sướng, cuối cùng thì hắn cũng không phải người nhỏ nhất rồi.
Nhìn xem hai cái tên cuối cùng cũng là hai người có thành tích thi kém nhất, Quan Lâm không nhịn được phải thốt lên trong lòng “đẹp trai, xinh gái” nhưng vẫn là có chút thở dài, hiện trong phòng học khẳng định chỉ còn chiếc bàn ở góc phòng mà thôi, Vu Đồng thì cũng không sao vì hắn khá cao đi nhưng còn Trương Na, cái cô bé nhỏ nhắn này thì sao, haizzz…Quan Lâm không đành lòng nói; “Trương Na, có cần cô đổi chỗ cho em không?”
“Thưa cô không cần ạ.”
Trương Na cự tuyệt nói: “Em muốn ngồi cùng một chỗ với anh Vu Đồng. Hơn nữa, thị lực của em cũng rất là tốt đấy.”
“Vậy được rồi.”
Quan Lâm bất đắc dĩ nói: “Mời các phụ huynh ra về a, một lúc nữa chúng tôi còn phải tiến hành họp lớp, có lẽ đến chiều mới tan lớp được.”
Nhìn Vu Đồng cùng Trương Na đi theo Quan Lâm đi vào lớp học, Tần Vận đối với Tạ Vũ Hân nói: “Em gái, chúng ta đi thôi, không cần lo cho Na Na, có Vu Đồng ở bên con bé rồi.”
Nói xong kéo Tạ Vũ Hân cùng lúc rời đi. Cuối cùng, khi cả 4 mỹ nữ đều đã đi mất thì mấy tên đàn ông ở đây mới phục hồi tinh thần lại, nhưng đối với họ mà nói, có thể được nhìn nhiều mỹ nữ như thế thì chuyến đi này thật không tê, không những vậy còn có tên thầm quyết định từ nay về sau sẽ thay vợ mình đến trường.
Họp lớp, bầu ban cán sự,….tất cả đều làm Vu Đồng cảm thấy rất nhàm chán, haizzz, thật không có gì vui vẻ cả, hắn dứt khoát lấy điện thoại ra rồi sau đó soạn một tin nhắn vô cùng tà ác gửi cho Tần Vận, “Hừ…lúc nãy trên đường dám trêu chọc anh à, để xem bây giờ anh thu phục em như thế nào”. Vu Đồng đợi một hồi cũng không thấy tin nhắn nào được gửi tới, hắn đoán Tần Vận vẫn còn chưa về nhà nên rất buồn bực, mặc kệ cả lớp đang bàn tán sôi nổi, hắn vứt điện thoại lên bàn rồi gục mặt xuống bàn ngủ.
Tiếng tin nhắn vang lên, Tần Vận lấy điện thoại ra nhìn nhìn: “Tiểu Vận nhi của anh, chỉ vừa mới cách xa đôi chút mà anh đã rất nhớ em, nhớ tới khi anh ôm em trên giường rồi cùng em đại chiến 3000 hiệp, rồi lúc con cặc to lớn của anh đâm thật nhanh và mạnh vào cái lồn dâm đãng của em tới khi bên trong không còn một giọt dâm thủy nào…..ah….nghĩ lại thật là sướng nha.”
Đọc xong tin nhắn của Vu Đồng thì lửa nóng đã sớm thiêu cháy Tần Vận rồi, bên dưới của nàng theo từng từ, từng chữ mà tuôn trào dâm thủy ướt đẫm quần lót, nhìn Tạ Vũ Hân vẫn còn ngồi bên cạnh mình làm nàng không khỏi xấu hổ, bề bộn cầm lấy di động cất đi.
Trương Na cầm lấy điện thoại của Vu Đồng mở ra nghịch nghịch, hiện tại mới là năm 2001, di động vẫn còn chưa phổ biến như tương lai 12 năm sau. Trương Na đã sớm muốn có một chiếc điện thoại nhưng mẹ nàng nhất quyết không có mua cho nên bây giờ cầm trên tay máy của Vu Đồng làm nàng vô cùng vui vẻ. Vậy là Trương Na cứ như vậy vui chơi tới khi họp lớp gần kết thúc, đúng lúc này thì điện thoại của Vu Đồng nhận được tin nhắn, nàng thuận tay mở ra nhìn nhìn, vốn muốn tiếp tục chơi trò chơi nhưng những từ ngữ khó hiểu bên trong tin nhắn làm nàng vô cùng hiếu kỳ, bàn tay vỗ vỗ Vu Đồng nói: “Anh Đồng, anh có tin nhắn này.”
Nói xong liền đưa máy tới trước mặt Vu Đồng: “Anh, con chym lớn là vật gì vậy?”
Bàn tay vừa chỉ hai chữ “địt”, “lồn” vừa nói: “Chữ này, còn chữ này nữa, hai chữ này nói về cái gì thế? Nó có ý gì vậy anh? Còn nữa, cái người tên “Vận nhi” này sao lại gọi anh là ông xã nhỏ, chẳng lẽ anh đã kết hôn rồi sao?”
Vu Đồng mồ hôi chảy dài, vấn đề này không thể giải thích với một cô gái trong sáng như tinh linh này được, nếu không thì chẳng phải sẽ làm vấy bẩn nàng sao, vì vậy nói: “Là bạn của anh nhắn tới đấy, hắn chỉ đang đùa thôi, còn cái kia là biệt danh bọn bạn hay gọi anh thôi, em đừng để ý.”
Trương Na dù rất hiếu kỳ đối với mấy từ ngữ mà nàng không hiểu nhưng vì Vu Đồng không có giải thích nên nàng cũng nhu thuận không hỏi. Trương Na cười khanh khách nói: “Em biết biệt danh của anh là gì rồi, hihi, trả điện thoại cho anh nè, ông xã.”
Không để ý tới Vu Đồng còn nằm dài ra bàn, Trương Na vụng trộm mở ra cuốn sổ nhỏ của mình, bên trong rốt cuộc cũng không tìm được đáp án mà nàng muốn nên không khỏi nhăn mũi lại, hầm hừ nghĩ: “Hừ, anh đừng tưởng có thể giấu được em, một lát nữa em về hỏi mẹ là được chứ gì!”
Cuối cùng sau nửa ngày họp hành thì lớp cũng tan, lúc này đã là 5h chiều rồi, Vu Đồng cùng Trương Na sóng vai nhau đi tới cổng trường. Trương Na chỉ cần liếc nhìn một cái đã thấy mẹ mình đang đứng đợi liền tức tốc chạy tới ôm lấy mẹ, nàng không quên quay lại nói với Vu Đồng: “Em về đây, ngày mai gặp lại nha ông xã!”
Cũng không quan tâm tới đầu Vu Đồng đã đầy khói đen nữa mà nhanh chóng lôi kéo Tạ Vũ Hân suýt đã té xỉu đi mất.
Sau khi dặn dò tài xế xong thì Tạ Vũ Hân lại rơi vào trầm tư, tuy đứa nhỏ Vu Đồng này rất ưu tú, nếu để con gái cùng với hắn đến với nhau thì nàng cũng sẽ không có ý kiến gì nhưng nhìn biểu hiện ban nãy của con gái làm nàng không khỏi hoảng hốt, hai đứa cũng quá nhanh đi, dù gì cả hai mới gặp nhau chưa được một ngày mà. Không được, lát nữa về tới nhà nhất định phải hỏi rõ sự tình mới được.
CHƯƠNG 20: ĐÊM KHUYA MẸ CON