Trảm Ma Trừ Yêu - Chương 85: Ma Huyết Nữ Nhân (3)
”Ngủ cũng trần truồng cho được, coi cái thứ kia ghê quá đi, to thế mà chui vào cái lỗ nhỏ bé của mình.”
Nàng ngồi lên bàn cởi bỏ chiếc áo dài, sau đó tự động lột hết áo quần, giờ nàng trần truồng với hai vú no tròn, đầu vú săn cứng to tròn, với lồn hồng hào rậm rạp, khẽ vuốt lên con cặc Sinh một lát Laura nói:
”Anh hiếp em giờ em hiếp lại nha cưng.”
Sau đó nàng cầm con cặc sục sục cho cương cứng rồi ngồi lên, đặt đúng lồn mình rồi cắn răng ngồi xuống”ọt”, “ôi to quá, sao sướng thế này anh yêu ơi.” Sau đó nàng chống hai tay lên giường rồi bắt đầu nhún mạnh lồn xuống, thỉnh thoảng còn sàng qua sàng lại, con cặc đâm dọc đâm xiên trong lồn nàng làm Sinh thức giấc. Gã đang mơ được địt Jennifer nên mơ màng, mãi đến khi thấy tức tức nơi hạ thân mới mở mắt thì thấy Laura đang cưỡi ngựa trên cặc gã, gã bóp nhẹ lên đầu nhũ của nàng rồi hỏi:
”Thì ra em yêu cũng dâm ra phết.”
Laura gắt:
”Dâm đâu mà, em chỉ trả thù sáng nay anh hiếp em thôi hà, hihi… á… sướng quá, nó to quá, nông đầy bên trong em rồi, em ra… á…”
Sinh vuốt nhẹ lên má nàng rồi bảo:
”Sau này chỉ cho anh địt thôi biết chưa?”
Laura gật đầu:
”Dạ em hiểu mà, chỉ có anh thôi, hihi, anh yên tâm đi… thân thể này chỉ cho anh yêu thôi… nắc mạnh đi anh… um… em ra nữa rồi…”
Sinh nẩy mạnh cặc lên, hai tay bóp nắn không ngừng cặp vú to căng trắng bóc, cả 2 rên rỉ không ngừng, Sinh chịu hết nổi nên rên lên:
”Anh ra đây, aaaa…”
Laura ưỡn cong lồn lên đón nhận toàn bộ tinh dịch Sinh bắn vào âm hộ nàng, sau đó nàng nằm gục lên ngực Sinh, Sinh vội bảo:
”Bú cặc anh đi cưng.”
Laura hơi E ngại nói:
”Em không biết làm, mà nhìn nó ghê ghê sao.”
“Ngoan bú đi anh thương.” Laura gật đầu rồi trườn người xuống cầm con cặc xục xục, đầu cặc bóng loáng đầy nhớt tinh dịch và khí lồn nàng, hôn nhẹ lên đỉnh đầu cặc một cái, nàng bắt đầu ngậm vào và đá lưỡi xung quanh thân cặc, mùi vị hơi lờ lợ làm nàng định nhả ra mấy lần, nhưng Sinh đã ghì chặt đầu nàng rồi nẩy lên rất mạnh. Laura đành nút mạnh con cặc, miệng nàng nhả nước miếng không ngừng như cố làm sạch con cặc ghê ghê kia… Sinh đè nàng xuống giường rồi nắc mạnh, cú nào cú nấy xuyên vào trong cổ họng, đến khi bắn tinh đầy miệng nàng, gã còn bắt nàng nuốt hết… Đang định địt tiếp thì Laura ngăn lại:
”Thôi anh, giờ đến lúc gặp Jennifer rồi mà.”
Sinh gật đầu, nghĩ đến cô nàng xinh đẹp kia mắt gã hơi lim nhim, ôi địt nàng ta thì tuyệt, xem ra vú nàng ta có vẻ to hơn cả Laura nữa, đã quá… ha ha… Nhưng sự đời nào dễ thế, nhất là khi Laura đã nói hết cho Jennifer chuyện Sinh biết sử dụng “Ma bế khí”…
Sinh được Laura chở tới chỗ Jennifer, lúc này Jennifer vẫn đang ở tại “Phấn điệp trại”, Laura bảo Sinh ngồi chờ ở ngoài cửa còn mình đi vào trong trại tìm Jennifer, đứng ở ngoài Sinh chợt nhớ tới Bá Y Tiên có nói tới chị và mẹ nàng đang bị giam làm tù binh ở đây, nhiều lần nàng muốn cứu nhưng đều thất bại, gã đang định hủy Jennifer về chuyện này, chỉ cần ta… ha ha… Một lát sau Laura đi ra ngoài nói với Sinh:
”Anh vào đi, em phải về, anh nhớ đừng táy máy tay chân đấy… muốn thì về em cho… ngoan nha…”
Laura mỉm cười tạm biệt Sinh rồi lên đường trở về, Jennifer ngoắc tay bảo:
”Vào đây.”
Nhìn bộ dáng nửa người nửa dơi với cặp vú to căng trong lớp lông trắng như nhung làm lạ thèm thuồng chạy lao vào… Jennifer đứng chờ bảo:
”Ngươi biết phải làm gì chứ, đây là nơi để nuôi phấn điệp, là cấm địa của chúng ta, nhưng vì giữ bí mật cho việc học ma bế khí, ta đành cho ngươi vào, nhưng cấm ngươi nói một lời nào… Vào phòng này… còn 4 ngươi canh bên ngoài… ta la lên là xông vào ngay.”
Sinh đi đằng sau Jennifer, gã hiểu ngay 4 yêu nhân dơi nữ kia sẽ là sự phiền toái lớn, cứ chế trụ nàng rồi bịt miệng nàng là xong, khi ván đóng thuyền rồi thì sợ gì… he he…
Khi Sinh đang định sử dụng Ma bế khí thì đột nhiên một ma nữ từ trong góc phòng bay ra chận ngay trước mặt Jennifer làm Sinh điểm trúng nàng ta, gã đang đớ người ngạc nhiên thì Jennifer đã tới điểm huyệt làm gã đứng yên sau đó điểm một số huyệt vị làm gã cảm thấy toàn thân đều bất lưc, Jennifer cười ha ha:
”Đúng là dâm tặc không đổi, muốn điểm ta hả, còn lâu, ngoan ngoãn dạy ta ma pháp, ngày nào ngươi đi, ta sẽ giải huyệt cho. Hừm, ra ngoài đi Huyết Linh.”
“Vâng, thưa tam tướng quân.” Sinh kinh sợ nhìn Jennifer, gã không ngờ nàng ta thông minh đến thế, làm sao đây, không có ma pháp làm sao mà… chắc phải tốn công tán tỉnh quá, mà gã lại không có nhiều thời gian, thôi đành bỏ cô nàng xinh đẹp này vậy, hơi phí nhưng thôi đành… Hôm đó Sinh đành ngậm đắng nuốt cay nhìn bộ ngực phập phồng kia lên xuống mỗi lần nàng hít thở mà không thể lao đến cắn xé, gã uất ức đến điên người, gã hận Laura đã tiết lộ bí mật, gã tin tưởng nàng thế mà, con dơi khốn kiếp, gã quyết không bao giờ địt Laura nữa… Cay đắng truyền dạy cho Jennifer những tâm pháp cơ bản của “Ma bế khí”, trong lúc nàng đang ngồi thiền tu luyện gã đứng một bên suy ngẫm về số phận gã sao giờ lại trở nên vô dụng như thế này, ngày xưa khi bị các công chúa của Đại Ma Quốc phong bế huyệt đạo gã đã tiền gian… trước rồi, giờ thấy gái đẹp ko được địt khác gì thái giám… nhục quá nhục… Jennifer thở một làn khói trắng rồi sảng khoái ngồi lên:
”Được rồi ngươi có thể đi, ta nói cho ngươi biết từ bỏ ngay ý nghĩ đen tối về ta, ngươi muốn ta sao, đừng có mơ, hãy lo đối xử tốt với chị Laura đi, chị ấy yêu ngươi lắm đấy!”
Sinh hơi nhếch môi nghĩ thầm:
”Yêu… mới gặp đã yêu sao… yêu mà hại ta nhục nhã thế này à… hừm…”
Sinh sực nhớ một chuyện vội hỏi:
”Có chuyện này anh muốn hỏi em, em có biết mẹ và chị của Bá Y Tiên, vợ của Đại Ma Vương ở đâu không?”
Jennifer hơi nhíu mày đáp:
”Bọn họ đang làm việc ở “Phấn điệp trại”
, họ là những tù binh từ ngàn năm trước, ngươi chắc có quan hệ với Bá Y Tiên nên mới biết “Ma bế khí”, mà ta không cần biết, ngươi muốn gặp họ à?” Sinh gật đầu:
”Ừ, anh muốn gặp họ.”
Jennifer đáp:
”Ngươi bảo Huyết Linh dẫn ngươi vào Phấn điệp trại.”
Sinh gật đầu sau đó nhanh chóng bước ra ngoài, gã gặp Huyết Linh rồi nhờ nàng ta dẫn ra Phấn điệp trại, cũng như Jennifer nàng là một bạch nhân dơi, với đôi cánh trên vai và dáng người lồi lõm mê người, gương mặt được che kín sau lớp khăn che mặt đen, nàng lạnh lùng đi trước dẫn đường… Khung cảnh “Phấn điệp trại” thật giống bồng lai tiên cảnh, những vườn hoa thơm ngát, với những bông hoa đủ sắc màu, cúc vàng, hồng thắm, quỳnh, lan, mẫu đơn… Sinh ngắt một đóa hồng ngửi mùi thơm của nó thì chợt cảm thấy có cái gì ngứa ngứa nơi mũi, gã hắt hơi thật mạnh thì một nữ “Hồ điệp” kêu lên:
”Ái, con người này, làm gì thế, ta phải bắt ngươi đi làm nhân bánh bao thôi.”
Sinh chết sững không ngờ một hồ điệp có dáng hình thiếu nữ nhưng thân xác chỉ do như một cánh bướm hoàng hôn lại nói một câu đáng sợ như vậy, Huyết Linh vội kêu:
”Tiểu Điệp Oanh, không được đùa giỡn như thế, em ăn thịt người rồi sao.”
Tiểu Điệp Oanh lượn vòng quanh cổ Huyết Linh rồi thỏ thẻ:
”Hi hi, em đùa gã mà, em bắt chước chị mà. Sao chị dẫn con người đến đây, con người là thức ăn của chúng ta, chỉ để ăn, không để giao tiếp? Hihi, em nói đúng chứ?”
Nhìn khuôn mặt tái mét của Sinh, Huyết Linh cười khúc khích rồi bảo:
”Ừ, đúng nhưng người này đang có việc quan trọng làm cho nhị vị tướng quân, khi nào xong thì… à… đừng sợ thế chứ, đàn ông mà rét run thế kia… hihi, đùa chút thôi, em bảo Bá Y Mẫu và Bá Y Linh ra đây có người quen cần gặp đấy.”
Tiểu Điệp Oanh vội bay vào trong, một lúc sau Sinh thấy dáng hình hai ma nữ thướt tha nhẹ lướt thân hình đi ra, hai nàng vội cúi chào Huyết Linh:
”Kính chào phó tướng, ngài bảo người thân của tôi xin gặp, nhưng chúng tôi là ma nữ sao lại có người thân, con người chỉ là thức ăn thôi mà, ngài đem đến thức ăn cho chúng tôi sao, gã này to con cường tráng thật, thịt chắc ngon lắm…”
Sinh vội hoảng sợ xua tay:
”Tôi có quen với Bá Y Tiên, nàng từng nhiều lần nhắc đến hai vị.”
Bá Y Mẫu vội hỏi:
”Nó có khỏe không, đã lâu ta không gặp con gái rồi, hình như nó lấy đại vương rồi thì phải, với tính khí hung tàn như vậy chắc nó rất khó có được hạnh phúc.”
Sinh gật đầu xác nhận rồi quay lưng bảo Huyết Linh:
”Anh nói chuyện riêng với hai mỹ nữ này được chứ?”