Trảm Ma Trừ Yêu - Chương 84: Ma Huyết Nữ Nhân (2)
”Thôi mà anh, em chịu hết nổi rồi, sao anh dai sức thế, giờ em phải báo việc anh tới với tam tướng quân Jennifer, nàng ấy phụ trách xử lý những kẻ lạ đột nhập, em phải tới nói 1 tiếng, anh đi với em, um… ngoan nào, về rồi em lại chìu anh… em là của anh rồi mà, ừ cả đời này em yêu mình anh thôi, thân thể này của anh thôi…”
Sinh cũng hiểu cần như thế nên rút con cặc cương dài của mình ra khỏi lồn nàng rồi đứng dậy mặc quần áo vào, Laura cũng nhanh chóng mặc áo quần vào sau đó bảo với Sinh:
”Lát nữa em biến thành dơi anh đừng có sợ nha, hihi… đừng xỉu đó.”
Sinh bảo:
”Ừ!”
Sinh ngồi lên lưng Laura lúc này đã hóa thành một con dơi đen tuyền, đầy lông lá và những chiếc răng sắc nhọn, đôi tai dài, sau đó nàng bay lên bầu trời cao thẳm, nhìn bộ dạng hoang dã này của nàng, Sinh thích thú ôm sát lưng nàng rồi thò tay tới trước ngực nàng mà dùng ngón tay nhay tròn hai đầu vú của nàng, Laura giật mình hét lên:
”Ái, đừng anh, giờ không được nghịch em, em nhột quá là thả anh xuống đó nghe không, người ta bộ dạng xấu xí thế này mà anh… đúng là dâm tặc mà..”
Sinh cười:
”Thế đây là hình dạng nguyên bản của em à, ý anh là hình dạng con người là em tự tưởng tượng mà biến ra à?”
Laura mỉm cười:
”Không hẳn thế, khi bọn em sinh ra thì vẫn mang hình dáng dơi, đến khi tu đến 1000 năm thì sẽ có thể hóa thành người, căn bản mỗi dơi chỉ biến thành một hình dáng thôi, đẹp xấu do thiên mệnh thôi anh, còn đây như lớp da dơi bao bọc cơ thể em thôi… Á, rút cặc anh ra khỏi lồn em ngay, trời đang bay lại còn hình dáng lông lá này anh vẫn, á… to như cái chày mà cứ thích đút vào đít em là sao… ưm… mạnh lên anh… sướng lỗ đít quá… bóp vú nhẹ thôi… aaaa… em ra… anh dâm qua… ra nhanh lên sắp tới nơi rồi…”
Sinh đang ngồi trên lưng Laura vẫn vạch đám lông nàng mà tìm lỗ đít nàng sau đó tuột quần nhắm con cặc ngay lỗ đít đỏ ong của nàng mà đút vào, và nắc như điên dại, cái mông thụt tới thụt lui, hai cánh tay ôm chặt lấy nàng mà vân vê đầu nhũ, mặc cho nàng la hét xin dừng ra sao gã vẫn cứ nắc như điên dại khiến nàng cứ lượn lờ bay không dám đậu xuống đến khi gã bắn tinh đầy đít nàng nàng mới mệt mỏi hạ xuống… Laura hạ xuống trước một tòa nhà nhỏ có rất nhiều con dơi đang treo ngược trên những mái nhà hay thân cây, nàng biến lại thành người rồi quay đầu bảo Sinh:
”Xuống khỏi người em, rút thứ dơ bẩn kia ngay… á… đừng nắc nữa mà, anh làm em hư rồi thấy chưa, thôi lát về em chiều… ứ Jennifer tới kìa anh, chào Jennifer, mình đưa đến một nhân loại, anh ta vô tình lạc đến đây, mình định giữ anh ta một thời gian để… dạy mình ít ma pháp…”
Jennifer, trong hình dáng một con dơi trắng với đôi cánh đen, đặc biệt đôi mắt sáng, chiếc miệng cũng có hình dáng một con người nhưng bịt mặt, thân hình khá là nẩy nở, ngoài đôi cánh dơi và lớp áo quần màu trắng ra thì cũng khá giống con người:
”Giữ một tù binh nhân loại bên người sao, theo nguyên tắc thì nên để mình nhốt vào tù rồi thỉnh lên Ma Huyết Nữ Vương Jessica quyết định chứ.”
Sinh lẩm bẩm:
”Tóc đỏ đẹp quá, vú to thật…ối… sao đánh ta.”
Jennifer quát to:
”Ai cho ngươi nói lời bậy bạ sỉ nhục ta, giết nó cho ta.”
Laura vội ngăn cản:
”Nể mình, hắn ta vốn là kẻ háo sắc, đừng… nể mình nha, mình cần học hắn một ma pháp rất quan trọng, điều này rất quan trọng với mình..”
Jennifer bảo:
”Theo mình vào nhà nói chuyện.”
Laura vội xua tay:
”Không, nếu thế cậu sẽ bị…”
Jennifer cười:
”Bị gì?”
Laura cắn răng kéo cô bạn tới thì thầm vào tai nàng, Jennifer rú lên:
”Hắn biết bí pháp lợi hại đó sao, hắn… cậu và hắn… sao cậu không giết hắn…”
Laura cúi đầu:
”Mình không hiểu sao giờ thấy thích… yêu rồi… cậu giúp mình nha.”
Jennifer nhíu mày:
”Hắn cũng phải dạy mình, không thì thôi.”
Laura gật đầu:
”Được, mình đem hắn về trước nha.”
Jennifer gật đầu:
”Chiều cứ khoảng 2h cậu phải đưa hắn tới cho mình, để hắn dạy mình ma pháp.”
Laura bảo:
”Cậu coi chừng giống mình đó, hihi…”
Jennifer cười:
”Yên tâm, mỗi lần học ma pháp mình sẽ bào 4 hộ vệ đứng xung quanh, hắn làm gì là mình sẽ la lên, hắn dám làm gì.”
Laura hơi lo ngại:
”Cậu không sợ người ta nhìn trộm sao, cái này…”
Jennifer trấn an bạn:
”Yên tâm, nếu thế mình sẽ Phong bế Võ công của hắn bằng “Bế huyệt pháp”
do mình sáng chế, với tu vi cỡ 1.000 năm như gã thì yên tâm.” Laura gật đầu:
”Ừ, mình về đây.”
Jennifer hơi lo lắng níu tay bạn:
”Cậu và hắn lại…”
Laura gật đầu:
”Anh ấy mạnh về chuyện ấy lắm… mà thôi một lần thì thêm nhiều lần cũng thế cả, hihi… chiều mình đưa hắn đến… bye cậu.”
”Bye Laura.”
Trái với suy nghĩ của Laura là sẽ về cùng Sinh để cùng gã làm tình, mới bay về nàng đã bị triệu đi cuộc họp của “Tứ tướng quân” do Ma Huyết Vương Victor chủ tri, một tên ma vương háo sắc, đặc biệt say mê Laura, nàng cố tránh né nhiều lần, nàng sợ nhất là những cuộc họp như thế này lúc đó gã rất dễ dùng sức mạnh chiếm đoạt nàng lúc nàng bay trở về nhà, bởi thế nàng thương trốn tránh đi họp. Sinh đã truyền cho nàng những tâm pháp cơ bản có thể phong bế đối phương trong vòng 30 giây, với tu vi 8.000 của nàng so với 19.000 của gã thì việc chế trụ gã không phải chuyện quá khó, Laura hôn tạm biệt Sinh rồi bay đi. Sinh nằm trên giường của Laura nghĩ vẩn vơ đường về nhà sao xa xăm, nếu không vì quá dâm gã đã về được nhà rồi…
Laura bay đến tòa tháp canh khoảng 10h sáng, tên Victor mỉm cười nhìn nàng:
”Anh cứ tưởng người đẹp không tới, chà hôm nay em trông hồng hào đẹp hơn hẳn ngày thường.”
Laura nhíu mày nghĩ không lẽ do làm tình cùng Sinh sao, có lẽ thế chàng quả là tuyệt vời. Sự đăm chiêu cùng khuôn mặt hơi đỏ hồng làm gã tưởng nàng đã hơi xiêu lòng, ôi bao năm tán tỉnh bây giờ không lẽ đã có hiệu quả, gã định nắm lấy tay nàng thì Laura đã né người bảo:
”Jennifer cậu cũng đến à, ta vào họp thôi.”
Sau đó Laura ù chạy đến chỗ Jennifer rồi đi qua cửa vào phòng họp… Victor nhủ thầm:
”Hôm nay nhất định ta phải chiếm được em, hừm chỉ cần ta đón ở giữa đường lúc em đang về, ha ha… ta đã xin với Ma Huyết Đại Vương, chỉ cần chiếm được thân xác em thì ta sẽ là chồng em, khi đó ha ha… cả bốn tướng quân xinh đẹp ta đều sẽ chiếm hết, em là dơi đầu tiên đấy…”
Cuộc họp chủ yếu nói đến việc sẽ có sứ giả của Pháp Ma Quốc đến trao đổi một lượng lón thủy tinh cầu lấy 1 viên Ma Huyết Nữ Vương Thạch, yêu cầu tứ tướng quân cử lính tiếp đón vì sứ giả có con trai của một vị vương gia lớn… Cuộc họp kết thúc trong lúc Laura đang định cùng Jennifer đi về nhà thì Vicor đã bảo với Jennifer:
”Tam tướng quân, Nữ Vương Laila truyền nàng đến để đốc thúc tù nhân nuôi Phấn điệp. Đây là lệnh phù.”
Jennifer tiếp nhận lệnh phù xong vội bay đi đến Phấn điệp trại…
Laura biết ý đồ của Victor, nếu bình thường nàng sẽ bay theo Jennifer hoặc ở lại đây, nhưng giờ nhìn ánh mắt của Victor nàng biết không thể được, ánh mắt kia cho thấy gã sẽ tìm mọi cách để có được nàng, nàng hơi cau mày bay lên… Đến một cánh rừng vắng chợt có một cơn gió khiến nàng phải hạ thấp xuống. Victor đang mỉm cười nhìn nàng, gã đã biến hóa hình dạng một chàng trai to khỏe lực lưỡng, còn Laura cũng trở về nguyên dạng mỹ nữ hấp dẫn:
”Có chuyện gì không thưa Ma Vương?”
“Ta cần chiếm lấy thân thể nàng, giờ cũng chẳng cần phải vòng vo nữa, ta đợi nàng 1.000 năm rồi, bây giờ ta phải chiếm lấy nàng.” Laura mỉm cười:
”Nếu ngài dám làm bậy, đừng trách tôi giết ngài để tụ vệ, ngài biết quy định rồi chứ, nếu nữ nhân không yêu nam nhân thì có thể giết chết để tự vệ khi bị nam nhân làm hại chứ? Hơn nữa nếu ngài làm bậy tôi sẽ báo cho nữ vương biết”
Victor cười:
”Ván đã đóng thuyền thì ta chẳng sợ gì, hơn nữa với võ công của nàng sao đánh lại ta, ha ha…”
Laura bảo:
”Thân thể tôi đã là của người đàn ông khác, ngài còn muốn sao.”
“Ai, ai dám…” Laura cười:
”Xuống địa ngục mà hỏi đi.”
“Ha ha, lát nữa em sẽ khoái lạc vô cùng…” Laura phóng một kiếm băng cầu tới người gã kia, nhưng gã dễ dàng né được, sau đó nhảy lên đằng sau nàng, Laura vội xoay lại phóng Hỏa cầu vào người gã nhưng gã phất tay hóa giải dễ dàng:
”Ha ha, em yêu gãi ngứa cho anh à, ha ha…”
Laura tức giận quát:
”Ngươi đã có vợ đẹp rồi, còn háo sắc nữa sao… tên khốn.”
Gã rú lên thống khoái nắm một tay nàng:
”Nhiều vợ càng tốt chứ sao, ha ha, lại gần cho anh hôn một cái nào.”
Laura cũng thả người để Victor kéo mình tới gần, đến khi gã kéo nàng sat vào môi gã nàng bất ngờ sử dụng “Ma bế khí” điểm lên người Victor:
”Ha ha, chết ngươi nhá.”
Victor rú lên kinh ngạc:
”Ngươi dùng ma pháp gì?”
Laura cười đắc thắng ha hả:
”Chết đi!”
Sau đó nàng cắn phập hàm răng mình vào cổ gã, uống nguồn máu tươi ngon ngọt từ cổ gã, gã đau đớn kêu gào nhưng máu từ cổ gã vẫn cứ chảy vào miệng nàng. Do chỉ có một phút nên nàng cắn rất mạnh và hút sùm sụp rất nhanh, nguồn máu của gã cứ mất dần khiến gã tái xanh mặt, giờ chết sắp tới thì Laura phát hiện đã sắp hết 1 phút, nếu không kết thúc nhanh đợi gã hồi phục võ công thì chỉ có chết, mà giết gã cũng không phải là điều lợi, do gã đang có rất nhiều kẻ ủng hộ. Nàng đá mạnh gã vào gốc cây rồi bay lên kêu to:
”Lần này tha cho ngươi lần sau còn dám làm càn ta sẽ giết ngươi.”
Sau đó nàng bay lên cao khuất dần… Victor dần dần hồi phục võ công vội xé một miếng áo buộc lên cổ rồi hét lên:
”Con điếm.. đau… ta sẽ báo thù…”