Trai Quê - Chương 6
Chương 6 Linh!!!.
Ranh giới giữ phần nổi và phần chìm thật mong manh, những hoài niệm cổ hủ ngày xưa đã qua rồi , giờ đây còn lại sự mới mẻ, sự hấp dẫn ngọt ngào từ hai phía. Quan niệm phụ nữ á đông trước giờ luôn ràng buộc kìm nén sự khát khao dâm đãng, và chỉ trực một thời gian ngắn nó bùng nổ ra tràn lên khiến mọi quy luật đều biến mất. Những ngày tháng bên cô liệu còn được dài nữa không hay chỉ như một ánh đèn vụt qua giữa màn đêm lạnh lẽo tối tăm đầy tuyệt vọng.
*
*
*
Chở cô về đến nhà , dắt xe vào trong tôi lẽo đẽo sau cô, giờ cũng đã muộn rồi có muốn làm cái nữa cũng không được nữa nhỡ bị lộ ra cái Linh nó nhìn thấy thì chết.
“À quên!! cháu lên phòng nghỉ đi cô ra chợ mua ít đồ, tối cả nhà mình làm nổi lẩu cho nóng.” “Chứ mấy hôm nay thời tiết thất thường lúc nóng lúc lạnh, nhớ quan tâm đến sức khỏe của mình đấy!!!” Cô quan tâm tôi:
Tôi lết cái xác lên phòng chính thức đến bây giờ thì tôi không còn một chút sức lực nào nữa. Điện thoại cô mua à cứ để đó tối rồi mở ra xem, giờ cứ phải ngủ một giấc đã.
Oáp….!!! Tôi ngáp dài vươn vai tùm chăn lên người , đúng là ấm đệm êm mới thích làm sao, ra đường khói bụi quá tôi không thích.
Màn đêm dần buông xuống, mở mắt ra nhìn vào chiếc điện thoại thấy cô nhắn tin nhắn cho tôi.
“Cháu dậy chưa?!! dậy rồi thì xuống phụ cô chút nhé!!”
Tin nhắn được gửi cách đây một tiếng.
“Thế thì giờ cô cũng làm xong bữa tối rồi, bảy giờ còn đâu nữa!!.“Tôi trách cô sao cô không gọi cho tôi.
Tôi ngồi dậy dụi mắt ngáp dài một cái
Sao mà nó sảng khoái thế, sức lực của tôi gần như đã phục hồi hoàn toàn rồi. Bước chân xuống cầu thang nhìn xuống dưới căn nhà bếp, tôi thấy Cô và Linh đang hí hoáy dọn đồ ăn ra bàn. Nhanh thật trưa nay còn cãi nhau ỏm củ tỏi lên mà giờ đã làm lành rồi, đúng là chỉ có mẹ con nhà này thôi.
Cô thấy tôi. “Tuấn dậy rồi à, đêm qua không ngủ sao mà hôm nay ngủ kỹ thế.”
Cô biết tỏng rồi nhưng cố tình tỏ vẻ chọc tôi.
Linh nó hiểu ý cũng hùa theo mẹ nó:
“Chắc là lại tình yêu tình báo rồi, con trai yêu vào tí thất thường lắm mẹ.”
“Đúng rồi con!” Cô cười lớn.
Trong câu chuyện này chỉ còn Linh là ngu ngơ thôi.
“Sao còn đứng đó? Anh ra đây phụ giúp tôi bê nồi lẩu ra đi cứ nhìn hoài à!!.”
“Ok! Linh cô nương.”
Hôm nay cô làm món lẩu thái ngon tuyệt, mùi hương bốc lên ngun ngút, thôi thèm ăn đến mức nhỏ dãi rồi.
Dưới bàn bao la là hải sản rồi các loại rau, nấm, thịt bò mỹ , hay thịt ba chỉ, toàn những món ngon mà tôi thích.
Dọn bát đũa ra, tôi nhanh nhảu chạy nhanh vào chỗ ngồi của mình, Cô và Linh cũng thế hai mẹ con ngồi cạnh nhau còn tôi ngồi đối diện cô.
“Tuấn cho mực vào đi cháu!!.”
“Vâng cô!!” Tôi đáp lời
“Từ khi về đây, cháu tăng mấy cân rồi đó, khéo vài bữa thế này nữa là hóa thân thành Trư Bát Giới cũng lên.”
Đồ ăn cô nấu món nào cũng ngon , tôi chưa bao giờ chê đồ ăn của cô không phải là tôi quý cô muốn cô vui, mà cô thực sự rất có năng khiếu trong chuyện này.
“Con trai phải ăn khỏe, như con gái bọn cô mới phải giữ dáng, đàn ông thì ăn ít làm nhiều.”
“Ăn đi mà còn lấy Sức!.”
Chữ “Sức!!!” của cô không tròn lắm. Tôi biết ngay hàm ý của cô
Tôi đá đểu luôn,
“Sức mà làm gì cô!! Người yêu thì chưa có, lại đang tuổi ăn tuổi lớn chưa phải làm gì, ăn chỉ tổ cho nó thừa calo, không biết tiêu vào đâu!!”
“À mà hay đi tập Gym với cô! vừa tốt cho sức khỏe lại vừa giữ được dáng đẹp người như cháu không tập hơi phí đấy. Đến đấy vớ vẩn lại có người yêu luôn.” Cô cười lớn.
“Cả cái Linh nữa lười lắm cơ, sang tuần đi tập với mẹ nhé sau này còn lấy được chồng chứ béo như con heo ra ấy thì heo nó lấy!!!.”
Linh chối béng: “Người con đẹp con chả phải tập. Nhìn con thế thôi đầy chàng chết phải không anh Tuấn!!” Linh liếc mắt nhìn tôi.
Tôi bần thần ra mất một chút rồi gật đầu lia lịa
Mỗi bữa cơm ngồi với mẹ con nhà này mà như cái chợ vỡ hết mẹ rồi đến con, tôi tắc đầu ngao ngán
Lấy tay gắp thức ăn cho cô.
“Cô ăn đi! Khổ thân cô loay hoay nấu nướng cả chiều trong khi đó thì cháu trương mắt lên ngủ!!!Cháu thấy có lỗi quá.” Tôi nói
“Việc này là việc của phụ nữ chúng tôi anh chịu khó mà học hành vào, nếu có rảnh thì dạy con Linh kia nữa kìa, con gái gì đâu mà lười học!!”
Linh ngại quá cúi gằm mặt xuống dưới.
Bên dưới.
Chân mình tê quá, tôi nhích người nhẹ thả lỏng người duỗii dài chân ra , bất ngờ lại chạm vào chân cô “Sao mà nó mịn và ấm thế chứ!.” Tôi nhìn cô và lúc này cô cũng nhìn tôi.
Lúc này dưới gầm bàn hai bàn chân đang cọ sát vào nhau mời gọi nhau, tôi chà sát từng gót chân lên các cơ da thịt cô, vuốt vé đùi cô bằng bàn chân của mình.
Bên kia bàn cô cũng thích lắm một tay chống cằm một tay gắp thức ăn tận hưởng
Cái cảm giác mà vụng trộm như thế này trong khi đấy Linh ngồi ngay cạnh mẹ nó kích thích thôi rồi , nếu không có Linh tôi đã kéo cô Hương lại đè cô ra rồi địt cô ngay tại cái bàn này rồi dùng nước lồn cô cho vào nồi lẩu để ăn. Chắc chắn nó ngọt ngào và tuyệt lắm, món lẩu nước lồn cô Hương món ăn độc nhất vô nhị kaka biến thái quá.
Tôi càng chà sát chân cô mạnh hơn, tôi muốn cái chân ấy chọc thẳng vào lồn cô, nhưng chiều dài không cho phép , Linh đang ngồi bên canh lên giới hạn chỉ dừng ở việc đó.
Cả nhà kết thúc bữa ăn trong vui vẻ tiếng cười nói rôm rả, đây đúng là không khí của một gia đình thật đầm ấm gắt kết với nhau. Kể ra mà nói đến giờ tôi thấy ở Linh không còn lạnh lùng như xưa nữa, Linh hiện tại đã khác xa quá khứ, dịu dàng hơn biết quan tâm hơn, và biết đón nhận những lời khen của tôi. Những tín hiệu tích cực trên sẽ báo hiệu những ngày tháng đầy giông bão sắp tới…..
*
Xong bữa, tôi lên phòng chuẩn bị tài liệu học tập cho ngày mai, không khó để tôi hoàn thành nó một cách nhanh chóng. Dọn dẹp lại phòng ngủ của mình, nhìn thấy chiếc điện thoại cô mua cho tôi mà tôi vẫn còn đang ngại ngùng chuyện đó.
Mở nó ra, nhìn nó đẹp và sang trong quá màn hình giống tai con thỏ còn đằng sau thì tận hai camera ngó sang điện thoại của thằng Trung cho mượn thì khác nhau một trời một vực.
Tôi lắp sim vào, cài đặt một số ứng dụng cần thiết , việc đầu tiên mà tôi làm sau đó là nhắn tin cho cô giờ cũng muộn rồi đồng hồ đã điểm chín rưỡi , không thấy cô xem phim dưới kia nữa chắc là ngủ rồi tôi nghĩ thầm.
Đinh cất điện thoại vào một góc nghĩ thế nào tôi lại nhắn tin cho cô.
“Cô đang làm gì thế?”
Năm phút sau thấy cô nhắn lại.
“Cô vừa tắm xong! đang phơi it quần áo trên tầng ba.”
Tôi đi xuống đảo một vòng không thấy cái Linh đâu chắc mẩm kiểu này là đi ngủ rồi.
Rón rén từng bước chân tôi vẫn đang mặc trên mình bộ quần áo ngủ
“Hic! trên này gió lùa vào sao lạnh thế.!!”
Thấy bóng dáng cô lấp ló ở phía trên tôi tiến lại gần hơn.
“Cô vẫn chưa phơi xong ạ?. Cô làm cháu tưởng cô đi ngủ rồi chứ!.”
“Ai như anh, tôi có phải heo đâu chứ” Cô thân mật với tôi.
Trông cô lúc này thật gợi cảm trời lạnh như thế mà cô chỉ mặc một chiếc quần short ngắn cùng một chiếc áo khoác lạnh lại vừa tắm xong chứ
“Cô không sợ lạnh ạ!”
“So với việc cô sợ lạnh, cô sợ phải xa Tuấn hơn.” Cô hơi buồn.
Tôi ôm chầm lấy cô “Tuấn cũng vậy!.”
“Trái tim Tuấn lạnh lắm, nhưng từ khi có Hương mọi thứ như tan biến hết!!”
Tôi hôn cô ngấu nghiến, tay tôi tóm lấy đôi bồng đào của cô.
Cô rên lên trong cổ họng,
Cả hai không nói gì cả, mỗi người đều muốn đạt được mục đích của mình, phó mặc cho thời gian và hoàn cảnh.
Tôi tính làm nhanh không sợ ngoài này lạnh , lâu quá cô ốm, lo cho cô.
Tôi kéo quần cô xuống, cô không mặc quần lót, tôi cũng đoán trước được lồn cô lúc này quá nhiều nước rồi, không cần kích thích nữa.
Để cô dựa vào tường, tôi kê thấp người xuống chút rồi từ từ đưa con cặc của tôi vào sâu. bên trong lồn của cô. Âm thanh nhục dục vàng lên tiếng buồi và lồn cọ sát va đập vào nhau, Tiếng rên, tiếng nấc nhẹ, tiếng thở gấp của hai người.
Tôi tăng tốc nhanh hơn, buồi tôi ra vào nhanh hơn nữa.
*
Cô lúc này đứng không còn vững , người cô bủn rủn hết ra.
Lấy miếng bìa lót sau lưng cô để giảm bớt mà sát vào tường, tôi nhấc bổng cô lên rồi địt.
Cô biết ít bèn ôm chặt vào người tôi cùng lúc đó cô cũng địt ngược lại từ trên xuống.
Có cô giúp đỡ lên tôi không bị mất nhiều sức.
“Ơ… ớ!!!! Hương thích quá!!.”
“Buồi Tuấn to thế??”…………
“Bố mẹ ở nhà cho Tuấn ăn gì mà buồi Tuấn chọc vào lồn Hương thích thế chứ!!!!!”
“Ăn lồn hương đấy!!!” Tôi văng tục.
Cô Hương cũng không kém cạnh:
“Á à!!!!! này thì ăn lồn này” Kèm theo đó người cô lắc lên ngoai ngoải tôi địt lên cô địt xuống cứ thế âm vật và dương vật hòa quyện cùng khí lồn đang kích thích lẫn nhau.
…………………………
Chết rồi cô làm mạnh quá tôi ra mất.
“Cô cô…..!! nhẹ thôi cháu ra mất!’
Nhưng không cô càng làm mạnh hơn, điên cuồng hơn. Kiểu này ra cô sắp ra rồi!!!.
“Ối lồn sướng!!!!”
@#%$^&%&%&%
“Buồi địt lồn thích không” Tôi kích thích thêm cho cô.
“Ư.. ứ!!! Cô thích buồ…i….i Tuấnnnnn..”
Giọng cô như đang la lên tôi
“Uiiiiiiiii…. Ưi……Đauuuuu!!! “
#%#%%#
“Ư…. ư..!!! Sướng lồn!!!”
@%%$^$
“Á…… raaa…!!! Cô ra Tuấn ơi!!”
…………………………..
Người cô giật lên từng cơn, tôi cũng nhấp được vài ba cái nữa rồi cũng gồng cứng lên bắn tinh trùng vào sâu trong lòng cô.
Sau đó không chờ đợi lâu, tôi vội mặc lại quần áo cho cô sợ cô lạnh, đúng là người đàn ông tâm lý.
Mồ hôi nhễ nhại, cô nhìn tôi với anh mắt đa tình và dâm dê.
Ngồi xuống bậc cầu thang cô tựa vào vai tôi , tôi cũng thế vòng tay qua ôm sát cô vào lòng.
Lúc này dòng tình trùng của tôi đang chảy ra ướt hết quần dưới của cô.
“Khiếp sao mà ra nhiều thế!!!”
Tôi cười “Đấy là còn ít đấy, nào cháu còn phải ra nhiều nữa cơ!!! bắn thẳng vào sâu âm đạo của cô luôn ấy.” Tôi lả lơi với cô.
Hai cô cháu rôm rả một lúc, cũng muộn rồi ai lại phải về phòng người đấy chia tay trong sự tiếc nuối vô tận, không biết khi nào tôi mới lại được địt cô nữa đây.
Những điều tuyệt vời luôn có trong những khoảnh khắc tuyệt vời, kết thúc một ngày với những thứ ngoài sức tưởng tượng mới hôm qua thôi tôi còn đang đóng vai một người cháu ngoan của cô mà giờ đây tôi đã chiếm trọn lấy trái tim và thể xác cô rồi.
*
*
Những ngày cuối thu thật là vội vã , cái lạnh ùa về trên từng nẻo đường từng hè phố, nằm trong chăn ấm, tôi miên man suy nghĩ về cô, nghĩ về cuộc tình này rồi thiếp đi lúc nào không biết.
Tiếng chuông báo thức kêu như thường lệ, tôi vệ sinh cá nhân xong xuống nhà cô đã dọn sớm bữa sáng cho cả gia đình rồi. Cô lúc nào cũng thế, dù sớm dù muộn nhưng chưa hôm nào cô phải để tôi nhịn ăn sáng đến trường cả.
“Tuấn xuống ăn sáng đi cháu!”
“Dạ cô!”
Cô vẫn nhẹ nhàng thướt tha là thế, càng ngày càng chiếm nhiều vị trí trong trái tim tôi hơn, tôi yêu cô đến say đắm hoang dại.
Tôi và Linh chào cô, hôm nay hai đứa cùng nhau đến trường, Tôi đèo Linh do Linh bảo hôm qua xe Linh bị hỏng. Người tôi nóng ran lên, vừa đi trên đường lại vừa được chở một tiểu thư vô cùng xinh đẹp trong tà áo học sinh cấp ba, sao mà nó hãnh diện đến thế. Tôi thầm sao em lại có thể ngồi trên chiếc xe đạp này chứ, đáng nhẽ em phải ngồi trên một chiếc xe máy đời mới, đắt tiền, nhiều lúc tôi cũng không thể hiểu nổi em.
Thả em ở cổng trường cấp ba, xung quanh bao nhiêu cặp mắt trầm trồ nhìn vào tôi và em
Một phần em cũng được ví như hoa khôi của khối, được rất nhiều lũ con trai trong trường theo đuổi và phần còn lại tại sao em lại ngồi trên chiếc xe, lại còn xe đạp của một thằng nghèo kiết xác như tôi.
Tôi xua vội ngay đi nhưng ý nghĩ đó, mặc kệ thế gian nghĩ gì!, chúng nó làm sao mà có vinh hạnh như tôi được chở em đi học chứ.
“Này sao anh còn ngẩn người ra thế, sắp muộn học rồi kìa!!”
Em ngơ ngác nhìn tôi.
“Ơ!!… ơ à ừ thôi em vào trường đi!!, à nay anh thấy Linh xinh hơn mọi hôm lên anh ngắm Linh chút xíu thôi” Tôi gãi đầu phân vua và không quên dành tặng cho em một lời khen.
“Anh đừng có mà xạo!! , tự nhiên hôm nay nói những câu sến súa thế không biết.”
Tôi ngại quá , nhấp chân đạp mạnh pê đan phóng vù đi mất.
*
*
Keng!! keng!! keng!!
Tiếng chuông báo hiệu bắt đầu một tiết học mới.
Mở đầu một ngày mới là môn triết học, ông thầy già giảng bài ở trên còn lũ sinh viên ở dưới thi nhau nói chuyện không tập chung học cả lớp lại thành cái chợ rồi. Vốn môn triết học này vừa khó lại vừa không thực tế gì lên sinh viên nó cũng chẳng thèm học sâu sắc, thi thì lại mở phao hoặc học theo chương trình ôn thi đủ điểm qua môn là được.
“Vài ba cái tư tưởng mác lê nin này mà nghe não hết cả ruột!!!” Đến tôi cũng ngán ngẩm môn này nhưng khi kiểm tra thì điểm lúc nào cũng cao nhất lớp.
Không học mà như học, chắc lớp này chỉ có mình tôi.
Thằng Trung ngồi cạnh tôi đang gục xuống bàn, tôi thấy nhắn tin với ai đó mặt cười hí hửng
Tôi hỏi:
“Bạn Trung thân mến!! hôm nay sao khác ngày thường thế?”
“Chắc sáng mới trúng số à!!”
“Còn hơn cả trúng số đó bạn”
Liếc nhìn điện thoại thấy nó thả tim liên lục :
“Á!! à lại tình yêu mới à?”
“Có người yêu mới mà chả khoe anh em gì cả, chú giấu kĩ đấy!!”. Tôi bẹo vào hông nó một cái.
“Crush của tớ đó!!”
“Đâu đâu mở ảnh ra coi nhìn có xinh không?” Tôi tò mò.
Mở ảnh facebook lên thì nào là 360*, nào là Ulike… nhìn mà ảo hết cả mắt không biết hàng họ ngoài đời như thế nào nhưng dẫu sao cũng không thể so sánh với Linh nhà tôi được.
“Xinh đó bạn!” Tôi khen
“Tán đi thôi, hay lại tập đơn phương mãi!!.”
“Cuối tuần này tớ hẹn cô ấy đi xem phim, tớ sẽ cố gắng chinh phục cô ấy!!”Nhìn ánh mắt nó toát lên đầy hy vong.
“Cố gắng lên tớ tin là bạn sẽ làm được” Tôi ủng hộ.
À quên mất tôi quên chưa trả lại điện thoại cho nó, giờ điện thoại cô mua cho rồi lên không cần dùng của nó nữa.
“Trả bạn điện thoại này?.”
:Sao thế chê điện thoại xấu không dùng à!!”
Tôi gãi đâu sao nó lại nghĩ ra những câu thế được nhỉ.
“À không!! tớ mới mua điện thoại mới cũng cảm ứng giống như của Trung đó nên trả lại thôi!!”
“Đâu xem nào?”. Nó lục hết bên nọ sang bên kia người tôi.
“Toàn nói xạo không!!” Tôi chỉ biết gãi đầu.
“Tin cũng được không tin cũng được tùy bạn!.”
Sau môn triết học lại đến môn toán cao cấp thời gian cứ thế trôi, tôi chỉ mong sao nó trôi thật nhanh để chút nữa đón Linh và còn về nhà ăn cơm cô nấu nữa.
Nghĩ thôi mà đã rạo rực cả người rồi.
Tiếng chuông báo hiệu kết thúc một ngày học tẻ nhạt nhưng không nó lại báo lại một điều đặc biệt đang đến với tôi.
Đang vui vẻ hớn hở ra về thì bắt gặp cô Oanh trên hành lang. Đúng là cái giọng đanh đá ấy mỗi lần nghe là cứ lại bị ám ảnh.
Gai ốc tôi nổi lên khi nhìn thấy hai thằng học sinh đáng thương đang bị cô quát mắng vì một lỗi sai nào đó.
Bình thường là tôi đi qua không quan tâm, nhưng vì cơn tức hôm trước, mối thù đó vẫn chưa trả được lên tôi lân la lại tính chọc ngoáy, tán tỉnh cô.
“Em chào cô!”
Đang mắng xa xả xa xả bỗng cô im bặt quay sang nhìn tôi, cô cau mày, chắc cô cũng nhận ra tôi rồi.
“Cô còn nhớ em không ạ?”.
“À cái anh học lớp quản trị kinh doanh hôm qua tôi cảnh cáo đấy à!!.”
“Hai em kia lần sau còn làm như thế nữa là tôi sẽ báo cáo nhà trường cho hai em xuống năm nhất học đấy biết chưa!!.”
Vâng vâng dạ dạ , hai thằng khối trên răm rắp nghe lời cô rồi chuồn mất.
“Thế cậu gặp tôi có chuyện gì thế?”
“E vẫn còn nhớ chuyện hôm qua, em biết làm như thế là không đúng, về nhà em cũng suy nghĩ nhiều lắm về chuyện này , Em muốn gửi lời xin lỗi đến cô vì đã làm cô không vui ạ.”
Tôi cố nhấn mạnh hai từ xin lỗi.
“Việc tôi làm cũng vì các cậu thôi, không làm thế thì các cậu làm sao mà chịu chăm chú học hành được, bây giờ chưa hiểu được nhưng năm mười năm nữa thử nghĩ lại suy nghĩ các cậu có giống tôi bây giờ không.”
“Vâng đúng là cô nói không sai đâu, sau này em là một sinh viên ngoan sinh viên năm tốt, cảm ơn cô đã cho em một lời khuyên ạ!!”
“Đúng đấy!! Mấy cậu sinh viên suy nghĩ được như cậu rất ít , nhận ra sớm thì cố gắng mà phát huy.”
“Vâng” Tôi nhìn cô với ánh mắt chân thành.
“À mà công nhận từ khi em học môn của cô, e thấy càng ngày cô càng trẻ ra cô ạ.” Chăm chú nhìn vào khuôn mặt cô.
Tôi khẽ nở một nụ cười để khuôn mặt mình đẹp nhất, gồng cứng tất cả các cơ lên để cô thấy được sức hấp dẫn của đàn ông.
“Không biết cô có bí quyết gì không?” Phụ nữ thường rất thích được khen , lời khen tuy không chạm vào được cơ thể họ nhưng đủ sức kích thích bản thân họ theo chiều hướng tích cực, khiến cho cuộc nói chuyện giữa hai người gần gũi hơn và hơn thế tôi có thể sớm hoàn thành mục tiêu tiếp theo của mình Trả thù chuyện hôm trước.
Cô cười ngượng. “Lâu lắm tôi mới nhận được lời khen như thế, cảm ơn cậu!!.”
“Cũng không có gì đâu!, miễn sao tạo cho tinh thần thật thoải mái dễ chịu , tập thêm yoga , kèm theo chế độ ăn phù hợp nữa.”
“Mà dáng cô cũng đẹp lắm!!! , sau này em mà có người yêu em chỉ ước được một phần mười của cô thôi!!”. Tôi đang đưa cô lên mây.
“Thanh niên con trai như cậu thiếu gì mà cứ nói thế , tôi già rồi có được như thời xưa đâu, chỉ mong lúc nào cũng được nhận những lời khen như lúc nãy là được rồi” Cô cười tủm.
“Cô cười cũng đẹp nữa!!” Lại lên mây tiếp, tôi biết lúc này cô cũng phê lắm rồi phê vì những lời mật ngọt của tôi.
“Thôi! cậu đừng khen nữa!! Tôi ngại quá.”
“Mà cũng trưa rồi, thôi tôi đi nhé!!”
“À.. cô… Bài giảng của cô vẫn còn nhiều chỗ em chưa hiểu. Em có thể xin cô bớt chút thời gian để học hỏi nhiều hơn được không ạ, em thích môn học của cô muốn tìm hiểu sâu xa hơn về nó.!!”
Tôi mong chờ đón nhận quyết định của cô.
“À được, cái này tôi rất ủng hộ, học sinh cần phải có những tố chất như thế sau này khi ra xã hội mới trưởng thành và thành công được.”
“Cô cho em xin sđt nhé!!.” Tôi hí hửng.
Cô đọc số điện thoại cho tôi 094555*****
“Chà số cô đẹp thế!!!.”
“À ừ!!!”. Cô cười trừ.
“Thế thôi em xin phép cô, cô về cẩn thận nhé!! chúc cô một ngày vui vẻ và làm việc hiệu quả”
“Bye!!! Cảm ơn cậu!”
Chà chà nghĩ thầm trong đầu, có số điện thoại của bà cô này rồi thì mục đích của mình sẽ thành hiện thực sớm thôi.
Trong câu chuyện giữa tôi và cô tôi mới thấy được cô không nghiêm khắc như lời đồn, mà ẩn sâu đó tôi cảm nhận được có một nỗi cô đơn một niềm khát khao cháy bỏng, tôi sẽ khai phá nó sẽ cho cô những cái mà cô cần.
Lẩm bẩm trong bụng tôi ra nhà xe, đạp xe sang trường bên kia để đón Linh.
Chỉnh chu lại bộ quần áo sinh viên , tôi sang trường của em, dựng xe vào vỉa hè, lòng tôi vẫn bồn chồn hí hửng lòng thầm nghĩ.
“Mấy bọn con trai nhãi ranh kia chắc gato với mình lắm!!.”
Từ xa xa tôi thấy Linh thật rạng ngời, thướt tha trong tà áo trắng.
Tôi bần thần giây phút vẫy tay đón Linh, nhưng Linh không nhìn tôi anh mắt Linh đang nhìn vào một thằng con trai khác, tôi đoán nó cũng bằng tuổi tôi. Nhan sắc thì sao bằng tôi được có điều nó hơn tôi nhiều thứ, một bộ đồ sang trong hàng hiệu đắt tiền, chiếc xe Sh đời mới nhất, kính đồng hồ nước hoa bao nhiêu là phụ kiện!!.
Tôi chắc mẩm đúng là công tử nhà giàu có khác , một chút hút hẫng tôi cúi đầu đạp xe về nhà. Tự trấn an trái tim mình , Mình chẳng là gì của em cả!!. Nhưng mà sao tim nó lại đau đến thế chứ!!.
Về nhà trong trạng thái vô hồn, giờ tôi chỉ muốn gặp cô để xả cơn bực bội khó chịu đó, trời mùa thu lạnh như thế mà trong người tôi nó nóng hừng hực lên.
Cầm ly nước mát lạnh để xua đi cơn nóng ,Tiếng mở cổng.
Òa cô đã về!! , lòng tôi cảm thấy cô cùng vui sướng.
Chạy ra đón cô, định kéo cô vào nhà rồi trao cô một nụ hôn nồng cháy thì bất nhờ bà giúp việc từ đâu phi đến,
Lẩm bẩm trong đâu sao hôm nay toàn nhưng chuyện xui xẻo không vậy, tụt cả hứng.
Dù sao thấy nụ cười của cô tôi cũng bớt đi phần nào cơn bực mình của mình.
“Cháu chào cô! , con chào bà!.” Tôi ra đỡ đồ cho cô và bà giúp việc,
“Linh đâu rồi cháu!”
“Dạ!! Linhhh” Tôi ấp úng không nói lên lời.
“Thưa mẹ con đã về”
May quá vừa lúc Linh về!
“Ơ mẹ tưởng mày với anh Tuấn về cùng với nhau, chuyện này là thế nào, trước khi đi mẹ đã dặn con đến nơi đến trốn như thế rồi!!.”
“Hôm nay lớp con có tiết dự giờ lên con về hơi muộn, con gọi cho anh Tuấn nói đừng đón con nữa!!”Linh nháy mắt nhìn tôi.
“Phải không Tuấn” Lần này lại đến cô nhìn tôi.
Hiểu ý tôi liền đáp ngay với cô
“Linh nó nói đúng đó cô!!!.”
“Tạm thời cô tin , à sáng nay mẹ có nghe cô giáo chủ nhiệm gọi về có vẻ dạo này con học hành xa sút lắm, liệu mà học hành cho nó tử tế vào.”
Linh gật đầu lia lịa, ánh mắt của Linh đang nhìn tôi cảm ơn tôi về chuyện đó.
Còn tôi đang đặt ra một dấu hỏi chấm lớn.
“Tại sao Linh lại học hành xa sút? , chàng trai kia là ai?, sao lại có thể nhìn linh với cái anh mắt đầy tình cảm đến thế và tại sao Linh lại ôm thằng cha đó?.”
Đặc biết hơn tôi biết Linh có nhìn thấy tôi nhưng nàng đã lảng tránh đi, có một điều gì bí mật chăng?.
Chợt một nỗi buồn lại bủa vây quanh tôi, nàng đã giấu tôi chuyện gì, tôi có tình cảm với Linh chăng, không hề.
Vậy tình cảm tôi dành cho cô là gì đây!!, hay cô chỉ là người mà tôi muốn thỏa mãn bản thân mình.
Sao con người mình lại dễ dàng thay đổi tình cảm đến thế, tình cảm cô dành cho tôi thì thế nào tôi phải là người biết rõ.
Bao nhiêu suy nghĩ, tôi rầu rĩ, lên phòng cất sách vở soạn lại bài vì chiều nay có tiết học thêm.
Bước xuống nhà, không thấy cô và bà giúp việc đâu nữa chỉ còn lại Linh.
Cơn ghen của tôi lại trỗi dậy, tôi sẽ xuống hỏi em cho ra chuyện! Cô gắng làm sao bình tĩnh nhất có thể.
Tôi tỏ ra với vẻ mặt thản nhiên.
“Linh!!!” Tôi hù Linh một cái.
“Em biết anh trên tầng xuống rồi!!!.”
“Nay nấu món gì đó?.”
“Món thịt kho tôm!!, anh nếu thử xem vừa chưa.”
“Ngon quá!!” Tôi thử một miếng tôm vẫn đang còn nóng hổi.
“À thế chuyện trưa nay là thế nào?, anh đến đón mà em cũng không thèm bảo anh lấy một câu!!”.
Tôi bắt đầu tra hỏi em
Em chối ngay: “Làm gì có!!, lớp em hôm nay về muộn e lại quên mất không gọi cho anh, em xin lỗi anh nhé!
Coi như đây là công anh chờ em cả buồi trưa” Linh chỉ vào nồi thị kho.
“Linh! Anh biết cả rồi, anh sẽ nói với mẹ!”. Tôi bắt đâu mặt nặng mày nhẹ.
Tôi biết Linh rất sợ mẹ nhắc đến mẹ là Linh sẽ ngoan như cún luôn.
“Em nói với anh chuyện này, nhưng anh hứa với em không được nói với mẹ nghe chưa!!”
Linh ra bộ trẻ con ngoắc tay với tôi.
“Anh Hứa!”
“Giờ thì em nói với anh xem nào!! , nhanh lên không mẹ về!.” Tôi tò mò.
“Anh ta tên Hùng!”
“Em quen anh lâu chưa?”
“Cũng một tháng rồi ạ!!”
“Anh ấy học cùng trường với anh luôn đó, đang học ở khoa Điện tự động hóa”
“Có phải đó là lý do khiến việc học của em ngày càng xuống dốc không??” Tôi bắt đâu to tiếng.
Việc học là việc cần thiết nhưng cái tôi muốn là em không được gần thằng đó , nhìn mặt nó không khác gì một thằng đểu, một thằng phụ tình.
Em không nói với tôi một lời nào hết tôi biết hiện tại em ghét tôi lắm. Nhưng dẫu sao tôi cũng xả ra được những điều trong lòng mình muốn nói, ít ra mình cũng nhẹ lòng hơn.
Bữa trưa hôm đó diễn ra tẻ nhạt Linh không nói không rằng còn tôi và cô chỉ biết nhìn nhau.
Tôi vẫn đá đưa với cô, nhưng mà lòng tôi đang rất rồi bời vì Linh.
Đến tối , tôi thấy Linh có to tiếng với mẹ, hỏi chuyện mới biết Linh xin mẹ ra ngoài đi sinh nhật bạn nhưng mà mẹ không cho, Và rồi sau chuyện đó cô có một quyết định quan trọng trong bữa cơm tối.
“Tuấn!!”
“Dạ cô!!”
“Cố muốn nhờ Tuấn một việc được không?”
“Vâng!Việc gì cô nói đi ạ!!”
“Cháu cũng biết chuyện rồi đấy!, Linh nó đang học hành rất xa sút , năm nay lại là năm cuối cấp rồi, không khéo cứ tình trạng này là trượt hẳn cấp ba luôn chứ đừng nói là thi đại học.”
“Như cháu thấy cô thì bận tối mắt tối mũi không có thời gian quan tâm chăm sóc nó!! ( Còn thời gian tôi địt nhau với cô thì có dư)” Hehe tôi nghĩ bụng.
“Cô muốn giao Linh cho cháu , từ bây giờ cháu sẽ là gia sư cho Linh, thêm nữa Linh đi đâu làm gì cháu cũng phải đi cùng nó cô mới yên tâm được!!.” Cô nói với giọng nghiêm túc.
“Cô biết cháu hơn tuổi Linh!! , cháu cũng từng trải rồi biết cái gì đúng cái gì sai nhưng mà Linh nó được nuông chiều từ bé, cùng với đó là thiếu đi tình thương yêu của bố mẹ.” Lúc này giọng cô hơi trầm xuống, cô quay sang nhìn Linh
“Vâng!! Cháu xin nghe lời cô.”Tôi vừa mừng vừa lo.
“Linh! nghe thấy những gì mẹ nói chưa?”
“Vâng!!!” tôi thấy Linh ỉu xìu.
Thế là từ giờ tôi lại có nhiều cơ hội gần Linh hơn.
*
*
Vậy là kết thúc phần 6 của câu chuyện.
Chú các bác một buổi tối vui vẻ và nhớ chờ đón phần tiếp theo của mình nhé.