Trả Thù - Chương 8: Khu giải trí quận 4 (P1)
Quận 4, quận phức tạp nhất Sài thành, đây là quận mà dân Sài thành thường gọi là ‘đất dữ’, ai nghe ‘quận 4’ cũng nghĩ ngay đến giới giang hồ, đâm thuê chém mướn. Ở đâu có người thì có giang hồ, địa phương có giang hồ sẽ có tranh đấu. Văn Sơn đã lập ra khu ăn chơi giải trí trên con đường Hoàng Diệu. Giang hồ ban ngày đâm thuê chém mướn, tối về sẽ nhậu nhẹt, cờ bạc, gái gú.
Năm bắt được nhu cầu này, Văn Sơn đã thiết lập chuỗi nhà hàng, quán bar, sòng bạc, khách sạn, hệ thống gái gọi….phục vụ đầy đủ nhu cầu này. Không đâu bằng gần nhà, tất nhiên hệ thống này của lão đã thu hút được dân anh chị quận 4 và các quận xung quanh, đem lại cho lão hàng trăm tỉ mỗi tháng. Việc làm ăn tưởng chừng như suôn sẻ thì bỗng dưng xuất hiện băng Chó Điên của Long xuất hiện, chúng vào các quán xá đập đồ quậy phá đòi tiền bảo kê, đỉnh điểm là gây ra đám cháy ở quán karaoke Xuân Hồng khiến Văn Sơn tốn không ít cho bên CA.
Ba chiếc xe 16 chỗ dừng lại trước nhà hàng Thiên Đường, nhà hàng sang trọng 5 sao duy nhất trong chuỗi nhà hàng của Văn Sơn. Bước xuống xe là Long và tầm ba chục thanh niên mặt mày bặm trợn, tay ai cũng cầm hung khí, khí thế như sẵn sàng lao vào cuộc chiến sinh tử cuộc đời mình.
“Anh Long, lần này chơi sao đây” Bình lên tiếng hỏi thanh niên cao to đứng trước mặt gã, đó chính là Long, đại ca băng Chó Điên mới nổi gần đây.
Rít một hơi dài rồi vứt điếu thuốc lá xuống dưới đất, Long cầm cây mã tấu sáng bóng lên, nhìn thằng quán Thiên Đường nói “ Lên, đập hết, bọn mày vào phòng vip số 4 chém chết thằng mập đeo kính cho tao”
Sau tiếng nói của Long, đàn em gã như cắn thuốc kích thích, như một bầy chó dại cầm hung khí lao vào nhà hàng đập phá, ra tay chém gục bất kỳ ai cản đường chúng.
Nhà hàng Thiên Đường, trong phòng vip sô 4, trên bàn là hàng chục dĩa cao lương mỹ vị nhân gian giá trị hàng chục triệu đồng, trong tiếng nhạc trữ tình du dương, Chu Hà, con trai của Chu Thái, Giám đốc tài chính tập đoàn đang vân vê núm vú của 2 tiếp viên trẻ đẹp ở hai bên gã. “Chà….dạo này vú của hai em săn chắc quá nha….phải chăng mới đi nâng ngực nha…..chà cảm giác thật sướng tay …..khác hẳn cặp vú già đã sệ của mụ vợ anh …haha”, Chu Thái đang thưởng thức bữa tối của gã, đây là thói quen sang chảnh của gã nhiều năm, vừa được đút cơm vừa được sờ soạng những chỗ mà gã thích. Hôm nay gã kiếm được hai tiếp viên mới, vú to cỡ C khiến gã rất hưng phấn mà không biết tử thần sắp gõ cửa phòng lão.
“Cộc….cộc….” tiếng gõ cửa phòng vip số 4 vang lên mạnh mẽ cắt ngang tiếng nhạc êm dịu khiến Chu Hà bực bội
“Ai, đứa nào đó, nhầm phòng thì cút ngay đi” Chu Hà bực bội hét lên, đôi khi cũng có vài vị khách say đi nhầm phòng.
‘Cộc…..cộc….” tiếng gõ cửa lại to hơn trước, lần này khiến Chu Hà rất tức giận, lão muốn xem đứa nào to gan. “Thủy, ra mở cửa”, hắn ra lệnh cho một trong hai cô gái ra mở cửa.
Thủy lười biếng bước tới, mở chốt cánh cửa, ngày khi cô vừa tháo chốt thì đằng sau cánh cửa một cẳng chân to khỏe đã lấy đà đạp thẳng vào cảnh cửa làm cho cả Thủy và cánh cửa bay về phía sau, Thủy ngã xuống bất tỉnh.
Chu Hà mặt tái xanh sợ hãi “Các….các anh…..là…..ai…” Không có câu trả lời, mà cái cẳng chân ấy lại một lần giơ lên, đạp thẳng vào mặt gã khiến gã bay ngược ra sau phun ra một ngụm máu cùng vài chiếc rang cửa.
Tiếp đó là 2 gã đàn ông đến xách gã lên rồi đầm liên tục vào bụng gã làm gã nôn ra toàn bộ ba bữa trong ngày, mùi hôi xông ra bao trùm cả căn phòng.
“ĐM, chúng mày làm sạch sẽ hơn được không hả, kéo nó ra”Gã thanh niên dơ cẳng chân ra lệnh cho hai tên đàn em xách gã đi theo, giờ này trông Chu Hà thảm không kể xiếc, nào còn dáng vẻ bệ vệ hàng ngày của gã.
Sảnh nhà hàng, lúc này vắng vẻ lạ thường khác hẳn sự tấp nập của nơi đây như mọi ngày, dưới anh đèn Neon bốn phía, Chu Hà đang nằm rên rỉ ôm bụng, chưa bao giờ trong cuộc đời gã cảm thấy đau đớn đến vậy. Tiếng giày cộc cộc vang lên, gã ráng giương mắt về phía đó, ánh đèn làm mắt gã bị chói, gã chỉ nhìn được một con rồng to lớn được xăm bên tay trai gã thanh niên đó.
“Mày là Chu Hà phải không?” Gã thanh niên hỏi dùng ánh mắt khinh bỉ đặt câu hỏi với Chu Hà như hỏi một con chó.
“Anh….Anh là ai? Tại sao? Anh muốn tiền ? Tôi có rất nhiều tiền” Chu Hà hoảng sợ, nỗi sợ đã lấn át cơn đau từ bụng và miệng gã truyền tới, gã muốn mau mau giải quyết chuyện này để về nhà, chưa bao giờ gã nhớ cái giường củ kĩ ấy như thế, gã muốn nằm trên đó, ôm lấy người vợ đã chăm sóc cho gã hơn chục năm nay, khuôn mặt ấy, chưa bao giờ gã thấy nó lại đẹp thế, lại hiền dịu đến thế.
Chu Hà con Chu Thái, dưới một người cha giàu có quyền thế, từ nhỏ đã được nuông chiều thành hư, sau khi cưới vợ, một đám cưới môn đăng hộ đối như bao gia đình cao quý khác, để người vợ ở nhà chăm sóc hai đứa con, gã trở lại con đường ăn chơi, gã trở về nhà không đêm nào sớm hơn 3 giờ sáng, sau khi kết thúc các trò hoan lạc với các cô gái trẻ. Vợ gả là một người phụ nữ gia giáo, được gia đình giáo dục theo con gái Việt thuở xưa, công dung ngôn hạnh, biết gã như thế nhưng không lúc nào cô lên tiếng chửi chồng, cuộc sống của cô là hai đưa con bé bỏng mà thôi.
“Hừ, tiền….tiền sao? Cái tao muốn là cái khác, chỉ là một ít giây tờ thôi”Long vừa cho Chu Hà một đạp vừa hét vào tai gã
“Giấy…giấy tờ gì? Các anh muốn gì” Lúc này đây Chu Hà mới cảm thấy sự việc không đơn giản, bọn chúng là có mục đích rõ rang, đây hẳn là một âm mưu lớn. Leo lên được vị trí này ngoài là con Chu Thái thì hắn cũng phải có chút thông minh.