Trả Thù - Chương 20: Tranh đấu (P1)
Quán bar 888 hôm nay không tiếp khách, Phú Sĩ bao trọn cả bar cho bữa tiệc của gã. Sau 3 tháng, gã đã nắm giữ hoàn toàn tập đoàn Đống Á trong tay mình, chỉ một tuần nữa phiên tòa xét xử ba lão già kia mở ra, mối thù của gã sắp được báo rồi.
Cầm trong tay ly rượu Vodka, Sĩ hướng ánh mắt đến những thân ảnh đang uốn éo theo tiếng nhạc xập xình, tay còn lại của gã đang vòng qua vai của một idol trẻ, không biết đang làm gì trong áo của cô, chắc là kiểm tra nhịp tim !
Long ngồi đối diện gã, hắn đang nút lưỡi với một cô bé tóc vàng, hai cái lưỡi xoắn lại với nhau.
“Đen, ngày mai thằng Dũng về rồi, chuyện của mày ở đây cũng không còn gì, mày qua Hồng Kông xử lí giúp anh mấy rắc rối bên đó, ở đây bàn giao lại cho thằng Dũng” Sĩ hướng Long nói.
20 năm trước, sau đám cháy chỉ còn ba người sống sót là Phú Sĩ, thằng Đen, thằng Dũng. Đen và Dũng được Sĩ đem qua Hồng Kông, Đen đổi tên thành Long tham gia vào giới giang hồ.
Đang nút lưỡi một cách ngon lành, Long khẽ buông cô gái ra, nhìn Sĩ một cái rồi bưng ly rượu trên bàn uống một hơi cạn sạch.
“Vâng, em biết rồi” Gã trả lời Long rồi lại quay sang vùi đầu vào ngực cô gái , Sĩ không biết được khi Long quay đầu đi, khóe miệng hắn khẽ nháy lên nụ cười giảo hoạt.
Đêm Khuya, khi Sĩ đã rời đi. Trong quán bar chỉ còn lại Long và đám đàn em của gã. Anh Long, chúng ta khổ cực mới có được ngày hôm nay, giờ phải chắp tay dâng cho người khác mà trở về Hồng Kông sao?”
Một tên đàn em của Long không phục lên tiếng.
“ĐM mày…im….mày không thấy anh Long đang suy nghĩ à” Bình đang ăn đậu phộng rang muối ở bên cạnh quát. “Ọe…ọe” nhìn thấy Cường đang ngồi trên bàn ở phía xa móc cứt mũi vo lại từng cục bắn ra xung quanh, Bình trợn mắt nôn thốc, gã mới lấy dĩa đậu trên bàn của hắn.
Trầm tư một lúc, rít xong điếu thuốc, Long nhìn một lượt đám đàn em vào sinh ra tử với gã nói :
“Rời…rời cái cc….bọn mày yên tâm…tao đã tính toán hết…ngày mai thằng Dũng tới cứ nhường hết cho nó…sau này chúng ta không làm giang hồ nữa…..”
“Không làm giang hồ thì làm gì anh Long ?” Cường nghe thế chạy tới hỏi dồn.
“Làm doanh nhân, haha, tao đã chuẩn bị rồi…..đi…lôi mấy đứa con gái ra đây, đêm nay anh em mình chơi nát hết hàng bọn nó ….để cho thằng Dũng ăn đồ thừa của chúng ta” Long đứng dậy, vươn vai ra lệnh cho đám đàn em.
Bình và lũ sói sau lưng gã hưng phấn tới chỗ các cô gái làng chơi đang phê thuốc nằm vắt vẻo trên ghế….
***********************
Trước ngày xét xử một ngày, trại giam Chí Hòa, trong phòng thăm nuôi, đối diện Sơn là một phụ nữ trung niên mặc váy đen sang trọng.
“Cô Linh, ngày mai nhờ hết vào cô đấy”
“Hihi, yên tâm, nửa tháng nay tôi đã nắm bắt toàn bộ tài liệu liên quan đến chuyện này, xem ra cô bé luật sư của anh cũng dính vào vụ này đấy”
“Hừ, tôi mà ra được thì sẽ lột da nó” Sơn tức giận nghĩ đến Loan.
“À, còn thằng Toàn, cô giúp tôi với, anh em với nhau mấy chục năm, tôi cũng không thể bỏ rơi nó được”
“Xem ra anh Sơn bị giam lâu nên trí thông minh giảm đi không ít nha, hihi, tôi không tin là anh không kiếm ra ai chịu nhận số ma túy đó đấy”
Trầm tư một lúc, Sơn như bừng tỉnh : “Haha, đơn giản thế mà tôi cũng không nghĩ ra”
“Cô Linh, còn vụ cổ phần tập đoàn thì sao, có cách nào đạp thằng chó kia xuống không ?”
“Anh Sơn à, nguyên tắc của tôi là không tham gia vào mâu thuẫn làm ăn, cái này anh tự lo đi nha”
“À, vậy à, được rồi, cái này tôi sẽ nghĩ cách sau, dù sao hứa với cô rồi thì tôi sẽ trả, cô yên tâm, tài sản của tôi còn nhiều, chỉ cần giở bỏ lệnh niêm phong tài sản, tôi tin chắc mình sẽ lấy lại được những gì đã mất” Sơn chùi mồ hôi trên trán nói.
“Ùm, tôi chờ tin tốt từ anh, từ xưa đến giờ chưa có ai quịt nợ tôi đâu nha, anh Sơn làm người đầu tiên thử xem, hihi” Linh cười vui vẻ bước về ánh mắt sợ hãi của Sơn.
Phiên tòa ngày hôm sau diễn ra theo đúng kịch bản của Linh, chiều hôm đó cô bay về nước với sự hứa hẹn chuyển tiền trong vòng một tuần của Sơn. Gã bị xử năm năm tù vì trốn thuế, cho phép hưởng án treo nếu bồi thường toàn bộ tiền thuế cho nhà nước.
Ngồi trên xe Roll Royce, Sơn chậm rãi hút điếu xì gà, lâu rồi hắn không được hưởng cảm giác hút một điếu xì gà, ngồi xe êm, gã đang ước sau lưng mình là một cô em nóng bỏng xoa bóp.
“Anh, ngồi tù xong mới biết trước giờ mình sống hệt như tiên trên trời, hắc hắc” Thái nở nụ cười bỉ ổi trên miệng.
“Có tiền mua tiên cũng được mà, có tiền thì xài, chết rồi thì nhiều tiền cũng để cho thằng khác nó hưởng thôi”
“Tiếp theo mình phải làm gì anh Sơn, mở cuộc họp cổ đông ?”
“Không, tao chán kinh doanh rồi, tới sàn giao dịch chứng khoán, tao sẽ bán hết cổ phần bên Đông Á dưới dạng cổ phiếu” Sơn rít một hơi dài nói.
“Vậy mình để thằng Sĩ ngồi đó hưởng thụ sao?”
“Hưởng thụ, haha, cái ghế chủ tịch không dễ ngồi đâu, ngày mai mày tung tin khu chung cư cùng siêu thị đang xây ở quận 2 của Đông Á có vấn đề về chất lượng đi, haha”
“Chẳng lẽ…” Thái trợn mắt nhìn lão già trước mặt mình.
“Phải, để rút ngắn thời gian và tiêt kiệm vật tư, tao đã ra lệnh cho bọn nó giảm đi 1/3 vật liệu cùng bỏ bớt một số bước trong thi công” Sơn gằn giọng.
Sững sốt giây lát, Thái bỗng nở nụ cười “Haha…hay…tuyệt lắm…phen này thằng Sĩ gặp rắc rối to đây, haha”
Thái vui vẻ, lấy từ ngăn tủ chai Vodka, gã và Sơn cụng ly vì kế hoạch mới mà không hay biết dưới ghế ngồi là một chiếc máy thu âm nhỏ được gắn trước khi hai gã bước lên chỉ vài phút.