Trả Thù - Chương 17: Bi kịch nhà họ Lê (P4)
Tối mùng một Tết, hai cha con ông Liêm vẫn tiếp các lượt khách ra vào tấp nập, trong phòng bếp, trên bàn ăn, bà Nhạn ngồi ở cái ghế cao nhất, vị trí thường ngày của ông Liêm, bên phải bà là Vân Sơn, Vân Toàn, Chu Thái, bên trái lần lượt là con gái đầu Kim Yến, hai đưa cháu gái, Loan ngồi đối diện với Thái.
Người hầu đang lần lượt bê thức ăn dọn ra trên bàn, nào là gà luộc, heo quay, xôi gấc, canh ổ qua nhồi thịt….rất nhiều món ăn ngon được chuẩn bị cho bữa tối đầu tiên của năm mới.
“Anh Sơn, anh Toàn, anh Thái….mời ba anh dùng bữa…cơm nhà đạm bạc không có gì nhiều mong mấy anh đừng chê” với tư cách thay chồng mời khách nên bà Nhạn cười nhẹ nhàng hướng ánh mắt đến ba vị khách ngồi bên phải mình nói.
“Ngoại, sao mặt ngoại đỏ vậy, ngoại bị sốt hả” Băng Nhi, một trong hai đứa cháu của bà nhìn bà hỏi, cô bé nhớ trước mình bị sốt, mặt cũng đỏ như bà ngoại lúc này.
“À không, không có gì….khi nãy ngoại đứng trước bếp hơi lâu sợ ổ qua chín quá mất ngon” Nhạn hoảng sợ lấp liếm trước ánh mắt kỳ lạ của Kim Yến. Trước đó chưa đầy một giờ đồng hồ, bà còn đang chống tay lên cây hểnh mông cho hai gã đàn ông chọc dương vật vào sâu trong âm đạo mình.
Ngoài cửa vang lên tiếng thì thầm :
“Ê Đen, tao nhớ khi nãy vú Hồng nấu món canh ổ qua mà” Vừa bưng cái mâm ra cửa, thằng Dũng hỏi thằng Đen đang đứng chờ phục vụ, hai đứa nó được ông Liêm nhận từ cô nhi viện khi mới lên 4, dạy dỗ làm người giúp việc trong nhà.
“Hôm qua mày rình xem con Thúy tắm, thấy bướm nó nên mắt mày lé rồi con, tao nghe bảo thấy bướm con gái là mắt bị lé” thằng Đen hoảng sợ nhìn thằng Dũng nói.
“ Đệt, thiệt hả mày….nhưng mà trước tao rình vú Hồng tắm có bị gì đâu, mày lừa tao hả”
“Éc, tao nhớ không nhầm thì vú Hồng gần thất tuấn (70) rồi đó, mày có cần già không tha, trẻ không chê như vậy không?” thằng Đen trợn mắt nhìn thằng bạn mình.
“Hắc hắc, anh Cường bán than nói với tao là muốn chim vừa to vừa dài thì phải luyện từ nhỏ, tuổi tao đang tuổi trưởng thành, càng thấy nhiều bướm chim càng mau dài, nên tao mới cực nhọc đi rình như vậy, mà vụ mắt lé tối nay mày phải giải thích với tao đấy.” Dũng nhìn Đen nói rồi chạy nhanh xuống bếp.
“Đen đứng bên cạnh ngây ra như phỗng, câu nói của Dũng chỉ lọt vào tai gã một nửa” Đen đi tới đi lui rồi đột nhiên đứng lại, nhìn vào bàn ăn quan sát một hồi, gã rón rén bước ra ngoài cửa, vừa chạy về khu nhà tắm của người hầu vừa thì thầm: “Vì chim to, lé cũng được, vú Hồng….. con xin lỗi”
Quay lại bàn ăn, mọi người đang ăn uống say sưa, đặc biệt là Văn Toàn, gã nhìn hai đưa bé gái đối diện với anh mắt dâm dục vừa gắp thức ăn vào miệng, gã muốn chuẩn bị sức lực tốt nhất cho đêm nay. Trên ghế gia chủ, bà Nhạn gắp từng miếng thịt gà nho nhỏ trong chén, đưa vào miệng hồng, nhai khe khẽ từ tốn, một phong cách ẩm thực kiêu sa, quý phái mà bà được tập từ nhỏ.
Đột nhiên tay bà rung lên, suýt làm rớt đôi đũa đang cầm, hai má đỏ rực, bà khẽ liếc về phía Văn Sơn. Gã dường như không để ý, đang dùng tay cầm cái chân gà mà gặm, thì ra dưới gầm bàn chân gã cũng không rãnh rỗi, Vân Sơn thò một chân qua phía Nhạn, mạnh mẽ luồn lách dưới váy bà, tách cặp đùi trắng tinh ra, khiêu khích bướm bà qua lớp vải mỏng của chiếc quần lót.
“Ư…ư….” Khẽ chống một tay lên bàn, Nhạn gồng mình chống lại xúc cảm phía dưới, ngón chân cái Vân Sơn vừa tách mép quần lọt bà, chọc thẳng vào bên trong âm huyệt mà khiêu khích, thỉnh thoảng lại còn ngoáy một cái mạnh làm bà muốn hét lên.
“Mẹ, mẹ sao vậy, không khỏe chỗ nào nói con đi” Kim Yến thấy mẹ hôm nay khác thường so với mọi ngày, cô lên tiếng hỏi thăm.
“À..không sao… mẹ bị nghẹn xương một chút thôi….hết rồi,không sao đâu con….ư….ư” Nhạn trấn an con gái, bên dưới ngón chân của Sơn đã cắm sâu vào bên trong âm huyệt bà, hắn còn ngoáy ngoáy ngón chân trong đó, Nhạn bỏ đũa xuống, làm hớp rượu vang lấy lại bình tĩnh.
“Thịt gà ngon quá, cô Nhạn này, gà lần này chắc thịt và nhiều nướt quá” Vân Sơn mỉm cười nhìn chăm chú vào Nhạn nói, gã đã làm bà lên đỉnh chỉ với ngón chân cái của mình, cơ thể bà đã trờ nên rất mẫn cảm trước bất cứ trò khiêu khích của gã.
“Mẹ, dì út mất đi đâu mất tiu luôn rồi” Băng Di, chị em sinh đôi của Băng Nhi thì thầm vào tai mẹ cô bé. Kim Yến nhìn về phía chỗ ngồi của Loan, không thấy cô đâu, trên bàn dĩa thức ăn của cô mới vơi đi một phần ba.
“Chắc dì con có chuyện đi ra ngoài, tí nữa sẽ quay lại thôi” Kim Yến yêu thương nhìn con gái mình nói, cô không biết dưới bàn, em mình đang làm những động tác dâm dục nhất mà cô còn thể nghĩ tới.
Chu Thái lúc này đã dừng đũa, trên tay gã là ly rượu vang, gã không uống mà ngắm nhìn nó một cách say mê, gã xoay tròn ly rượu trên bàn. Dưới bàn, dương vật đen dài của gã đang được Loan bú liếm. Loan cẩn thận dùng lưỡi đá từng viên bi, cô vừa liếm vừa mút từ chân đến đỉnh dương vật gã, qua vài vòng, cô mở to đôi môi cho dương vật gã vào trong khoang miệng, dương vật Thái quá to so với cô, dù đã phồng má hết cỡ vẫn không đủ ngậm hết dương vật gã, Loan vừa phun nuốt dương vật Thái vừa dùng tay khiêu khích hai hòn dái gã, mới đó thôi mà cô được Thái dạy dỗ những kĩ năng làm tình tuyệt đỉnh.
Đang xoay ly rượu, Thái bỗng ngừng lại, thò một tay xuống gầm bàn, kéo đầu Loan vào sát hạ thân gã, gã còng lưng chọc mạnh một cú vào miệng Loan “Ót….”Dương vật Thái đâm sâu vào cổ họng cô, gã rùng mình bắn từng dòng tinh trắng vào thân thể cô.
Bữa ăn kết thúc đã lâu, không còn khách đến, đại sảnh được quét dọn lau chùi bóng loáng, hai cha con ông Liêm mệt mỏi đi ngủ sớm, ngày mai họ còn phải tiếp đón nhiều khách nữa. Trên tầng 3, trong căn phòng của cặp bé gái sinh đôi, bảo bối của ông Liêm.
“A….A…đau quá chú ơi……đừng mà….đừng mà….đau…a……a…”
“Ha ha ngoan nào bé yêu, tí nữa thôi cháu sẽ cảm thấy sướng lắm, ngoan nào, cháu kêu to quá nh….a……thật khít……a…….khít quá……bạch bạch…a…..đã…..sướng quá…..a….a….” Văn Toàn cười gằn đút chiếc quần lót máu trắng vào miệng Băng Di chặn họng cô bé, ở bên dưới, gã đang nắc như pittong vào âm đạo cô bé. Trong góc tường, Băng Nhi trên người không còn mảnh vải che thân đang co rúm người lại, hai ánh mắt khiếp sợ nhìn cảnh tượng dâm dục trước mắt mình, đôi vai cô bé run lên.
“A…sướng thật…..bướm của Băng Di tuyêt quá…..a…..khít thật…bạch…bạch….bạch bạch…Băng Nhi đừng sợ….chơi vui lắm nha….tí nữa con cũng như chị con thôi…….nhìn xem…..chị con đang sướng chưa kìa….” Dưới mỗi cú chọc sâu vào hoa tâm của gã, Băng Di há mồm thở dốc từng đợt.
“Hùm…mới chỉ vào được một nửa ……ngoan nào bảo bối” Toàn kéo cô bé ngồi dậy, ngồi đối diện với gã, gã bắt cô bé từ từ ngồi lên dương vật đang dựng cứng của gã.
“A…phải rồi….sâu thêm tí nữa nào….đã…khít quá” Toàn khẽ dùng sức ấn mạnh Băng Di xuống, gã muốn chọc vào sâu hơn nữa.
“Đ…a..u….ư….ư…đ..a….u..ư” Băng Di nức nở, trợn to mắt đau đớn nhìn gã đàn ông đang chọc mạnh vào âm đạo cô, miệng cô bị chặn lại không thể kêu lên được.
“Ai da….thật là..còn non quá……không hết rồi…thôi kệ…” Văn Toàn dừng không ấn xuông nữa, dương vật chỉ vào được hai phần ba, gã bắt đầu giữ hông cô bé nhịp theo những cú nắc mạnh của mình.
“Bạch…bạch….thật khít quá….a…..a….a..đã quá……a….a…..tới …tới rồi….Băng Di ngoan uống sữa này….” Toàn ghì chặc Băng Di xuống, cong lưng chọc một cú mạnh nhất của gã vào trong âm đạo cô bé, phun ra dòng tinh nóng bỏng của gã vào thân thể cô sau hơn chục phút nắc liên tục.
Chưa dừng lại, Toàn mỉm cười nhìn Băng Nhi trong góc tường gọi : “A, sướng thật ….Băng Nhi, đến phiên con đó nha…..đêm nay mới bắt đầu….chú còn nhiều trò vui lắm…..cái hậu môn xinh xinh của hai chị em cũng làm chú bị kích thích không nhỏ đâu nha..”
******
“Chú ơi…..chú Toàn ơi…..chú Toàn ơi…” Toàn khẽ mở mắt , lơ mơ dụi mắt vài lần , hình như có gì đó là lạ, sau vài phút, gã nhìn thấy hai chị em Băng Di, Băng Nhi đứng trước cửa phòng màu hồng đang nhìn gã chằm chằm.
“Chị…chú ấy bị sao vậy” Băng Nhi nhìn Toàn đang ngã trước mặt lên tiếng hỏi chị cô đang đứng bên cạnh.
“Hình như khi chú ấy đạp phải cây lau nhà, đập đầu xuống sàn thì phải” Băng Di thông minh nhìn thấy trên sàn nhà ngổn ngang vật dụng lau chùi, một cây lau nhà bằng gỗ ngay dưới chân Toàn.
Toàn mở to mắt nhìn cây lau nhà phía dưới chân mình, hình như tiếng động lớn làm kinh động nhiều người, gã nghe thấy tiêng bước chân lên lầu. Toàn thất thểu đi cà nhắc bước xuống lầu.
“Ây da…chắc chú ấy đau lắm nha….mà không phải hôm nay anh Đen lau chùi trên tầng này sao” Băng Nhi nhìn bóng lưng Toàn một cách thương hại, cô bé thì thầm.
Từng con gió nhẹ thổi qua căn biệt thự nhà họ Lê, trên cái phản gỗ, ông Liêm vẫn ngáy đều đều, nếu ông biết chuyện hôm nay, không biết chừng có khi ông nhận ngay thằng Dũng làm cháu nuôi của mình. Còn vú Hồng nếu biêt thì có lẽ mỗi lần tắm sẽ gọi thằng Đen với thằng Dũng đến ngồi đối diện mà xem cho đã.