Trả Thù Dân Tộc - Chương 54
Trong bàn ăn, mọi người đều vui lòng hả dạ. Nét mặt người nào cũng tươi tắn hồn nhiên. Không còn ai sống với mặc cảm. Họ là những chiến sĩ của tự do. Bốngồi cạnh bà Dung, săn sóc cho nhau như mẹ tôi đang âu yếm săn sóc cho Tiến, và chị Oanh cho Vũ Cả ba cặp không tỏ chút gì mệt nhọc suy yếu. Họ tươi hắn lên là đằng khác. Nồi bún bung sạch hết. Rổ chả giò cũng không còn. Công tác bồi dưỡng xong thì cả nhà ngồi đó bàn chuyện vãng về đêm qua.
Bà Dung nhìn mẹ tôi hỏi ân cần:
– Thế nào? Kép trẻ có làm chị hài lòng không?
Mẹ chẳng trả lời, bà ôm Tiến hôn lên mặt và nựng âu yếm. Thằng Tiến cũng hồn nhiên hôn trả lại và chê mẹ:
– Bà già mà yếu nhớt. Không lần nào được qua một tiếng. Với lại bả la lớn quá trời vậy! Em chưa thấy ai sướng mà la dữ thần ôn vậy đó chị Dung. Miệng thì la, tay thì ngắt, mà chân thì còn đạp thùi thụi vô mông mình nữa. Nhưng mà, em thú thật với mọi người, là em yêu con bò già này rồi. Em chưa thấy người đàn bà nào có thể điều khiển cái lồn như cái miệng. Nghĩa là nó ngậm và nút nút con cặc mình y hệt như người ta bú vậy đó t Em đụ nhiều đàn bà con gái kể cả đ. Mà chưa ai làm được kỹ thuật tuyệt vời như vậy.
Rồi Tiến ôm siết mẹ tôi hôn tới tấp lên má, lên tóc Nó tiếp:
– Với lại em chịu nhất cái màn mỗi lần sướng thì bồ em đây khóc, rên thảm thiết, và cắn nát lỗ tai em.
Mẹ bẽn lẽn, mặt đỏ bừng, cúi xuống vân vê chiếc khăn tay. Bà làm cử chI như một thiếu nữ mới lớn lên. Bà sống thật với con người thật của chính mình. Mà quên rằng các con và chồng bà đang ngồi quanh đó Bà mặc nhiên quên hắn cái tam tòng tứ đức, để hồn nhiên sống như cây cỏ, chim muông ngoài kia đang sống!
Đảng trưởng Oanh đang nhìn đảng viên mẹ cười, hân hoan. Chị hãnh diện và sung sướng đã đền trong muôn một công ơn mẹ đã sinh thành. Bằng mọi giá, chị muốnkhông nhữngriêng mẹ, mà mọi người trong nhà phải thay đổi cách sống. Chị đã không bảo bố là:
– Bố hãy mở mất. Cuốn Đạo Đức Kinh bố đang đọc không làm ngừng được làn sóng điện toán tràn ngập hoàn cầu. Bốhãy mở gọng kềm đang siết chặt, sấy khô chúng con.
Thằng Vũ trong tay chị Oanh. Nó ngồi thật sát với chị Oanh như sợ chị mất đi. Giống hệt cử chỉ hôm đầu tiên nó đến và có bố ngồi đó.
Bà Dung bỗng quay qua cầm cánh tay của bố, kéo ông xuống bắt hôn môi. Bốnâng mặtbà, rồi hai tay quấn chặt tóc bà Dung, bốđặt một nụ hôn nồng
nàn để đời lên môibà. Nụ hôn để tạ ơn bà đã làm bố sống dậy. Nụ hôn để tạ ơn bà đã cho bố một đêm ngà ngọc. Và cũng là nụ hôn chính thức cho mọi người biết là ông đã chọn bà Dung làm bến đổ sau cùng. Bà Dung bảo:
– Đây! Con bò già này của tôi cũng dữ tợn lắm. Của tôi lượm mót ngoài đường về hâm lại. Mà hương vị sao nó vẫn mặn mà, hấp dẫn, và thâm trầm lắm đấy thưa quý vị.
Bà nhìn bố một lúc rồi nói tiếp:
– Anh dâm bỏ xừ đi? Đừng nhìn người ta mãi như thế nữa! Không khéo bà lại bắt anh bế vào bú lồn ngay tức khắc cho mà xem. Đưa bà xét gia phả xem nào!
Vừa nói bà đưa tay vào quẩn sờ cặc bố, và cười:
– Thấy chưa? Đã bảo mà ” Dâm như Trụ Vương không bằng. Cứng ngắt như đá đây nè trời!
Đột nhiên, không ai ngờ, bốđè bà Dung nằm bật ngửa ra ghế sa lông, lột áo quần bà ra, rồi dí mặt vào hôn chòm lông lồn đen rậm rì của bà. Cảnh tượng thật đột ngột. Không ai đoán trước được bốdám làm cái chuyện hi hữu như thế. Cái vỏ ngoài của ông Giáo Lộc nghiêm trang đạo mạo đã rớt tưết và trôi sông trôi biển. Ông cũng đang trớ về với con người đích thực của ông. Ông vứt cờ, vứtđảng, quay ngang vòng nạn oan khiên. Vòng nạn giáo điều lạc hậu đã tròng vào cổ ông suốt máy chục năm nay. Đã làm bố thành con vật có hai chân, bíết nói, biết thèm mà không dám nói, không dám đòi. Đã bất ông nhắm mắt cúi xuống âm thầm sống để giữ cho được điều mà thiên hạ gọi là đạo đức.
Bà Dung nằm tênh hênh ra đó. Hai háng banh rộng, phơi cái lồn với bộ lông phơi phới, mặc cho bố hôn nồng nàn say đắm. Bà vẫn mặc áo. Chúng tôi là khán giả xem show. Bà quay mặt vào thành ghế mà rên âm ư.
– Giời ơi! Khốn nạn cho tôi quá đi nè Giời! Chị Giáo ơi? Anh ấy đụ chị không được bèn đè em ra mà đụ trả thù đây này. ối, anh banh lồn em rộng bét ra như vậy để làm gì đó hả anh Lộc? Suốtcả đêm , anh đụ em như vậy mà chưa vừa lòng toại ý hay sao mà bây giờ còn nút hột le của em vậy? Bốơi! Bốđụ con kiểu này, sức đâu con còn để tối nay con phục vụ cho anh Dũng, chồng của con?
Mặt mọi người đanh lại, vì cơn dâm đã tràn lan trong lòng của mọi người, đang dâng lên tận mắt. Bố dùng cái lưỡi to tướng liếm dọc hai bắp vế non, làn da mỏng dưới đầu gối. Bốlàm nhưmuốn dạy lại cho hai nhóc con Vũ và Tiến. Thằng Tiến móc túi lấy cái bọc gai cho bố mượn. Bố cảm ơn, rồi ông đeo thử vào liếm. Quả nhiên bà Dung như sóng vỗ, như lửa cháy. Thân hình bà bắt đầu uốn lượn, khó chịu, và bà chửi lớn:
– Đụ… đụ… đụ mẹ nó Lê Nin, Các Mác, Staline. Chúng mày sống khôn thác thiêng về đây xem màn phục vụ Bác và Đảng nè. Chúng mày ngu hơn Giáo Lộc. Chúng mày giết người để mong cầu hạnh phúc. Xem đấy, đấy, nó đang lấy lưỡi gai quét miệng lồn của bà kìa. Nhìn cho kỹ !
Nếu không biết Vũ là conbà, tôi cứ tưởng bà Dung là gái chưa có con. Vì t~ vú, lồn và thân người của bà quả thật đẹp. Bà trẻ hơn mẹ tôi năm tuổi. Khuôn mặt thì bà không đẹp bằng mẹ nhưng thân người thì tuyệt trần. Đó cũng là một yếu tố làm cho bố thêm hạnh phúc. Cho nên khi nghe bà bảo:
– Anh dâm bỏ xừ đit Đừng nhìn người ta mãi như thế nữa! Không khéo bà lại bắt anh bế vào bú lồn ngay tức khắc cho mà xem. Bố đã nhập đồng ngay. Thằng bé của bố vùng lên tức khắc khi bà Dung cho tay vào soát. Bốquên hết, vứt cờ, vứt đảng quay lại sống với Giáo Lộc của thời loài người chưa biếtdối gian, lừa đảo, ngụy biện, lường gạt v.v… Lưỡi bố lên tham quan ở bụng. Lỗ rún bà Dung sâu hoắm. Đôi vú như hai quả đồi phơi phới núm đỏ hồng. Hai chòm lông nách đen rậm như mời mọc. Đẹp, quá hấp dẫn, và sống động. Càng sống động hơn khi chính mẹ tôi lại cổi quần cho bố. Mẹ cũng sướng theo cái không khídâm đãng bốđang làm. Bố đang đụ một bà bạn trủớc mặt mẹ!!!
Giống hệt ở Khánh Hội! Hơn thế nữa, vì con cặc của bố chỉ cương lên được với bà Dung. Hành động mẹ cổi quần cho bố như bà tữ”ng lo bữa cơm, chung trà cho bố. Giản dị chỉ có thế? “Gặp thời thế, thế thời phải thế. ” Biết làm sao được khi mẹ đã tận lực dỗ dành mà khúc lạp xưởng của bố vẫn ướt mưa. Trong khi chỉ một câu nói dâm đãng của bà Dung là cặc bố đã sừng sộ, hung hãn vươn lên. Với lại, mẹ cũng đã có thằng chồng nhí tên Tiến bên cạnh đây thôi.
Bố cúi xuống bú lồn bà Dung. Bà dạng thật rộng hai chân thêm ra cho bố dể hành đạo. Một chân bà để trên thành ghế, chân kia thòng xuống đất. Miệng
lồn há rộng tang hoác đỏ lòm, cho thấy luôn cái lỗ sâu hun hút, đen ngòm. Hột le của bà chổng lên như trái ớt chỉ thiên. Bố cổi luôn hàng nút áo để bà phơi cặp vú sừng trâu ra. Bây giờ tôi mới tận mất nhìn cái núm hồng chỉ to như hạt đậu ở vú bà Dung. Bố quỳ xuống, cầm đầu cặc quậy miệng lồn như khuấy cà phê.
Tiếng nước lồn lẹp nhẹp vang lên rõ ràng. Bố chỉa thẳng đầu cặc vào chỗ dưới hột le mà móc. Đít bà Dung nẩy lên. Bà không la, mà khán giả ngoài này la. Chị Yến với tôi chưa từng được ai làm như thế? Mà đâu phải bốlàm một lần. Cứ ngoáy cho đã, lâu lâu ông lại móc. Mỗi lần như thế tôi lại la “úi” một tiếng. Mà đâu phải chỉ mình tôi. Mẹ, chị Oanh, chị Yến, ba nữ chúa dâm đãng cũng đồng loạt hú theo. Thành thử diễn viên bố xuất thần, cấn môi, nhíu mày, chăm bẵm vào mục tiêu. Hai hai chiếc đùi dài của bà Dung không nằm yên được.