Trả Thù Dân Tộc - Chương 50
Hai giọt nước mắt của bố lăn xuống gò má và rơi trên mái tóc của mẹ đang ngồi im lặng nghe phút phân ly xót xa tràn tới. Từ nãy giờ, nghe những lời bố thốt lên như những ăn năn, tạ tình chân thật, có đôi lúc mẹ cũng muốn giã từ Vũ, Quân, Cơ, cả Fred Mỹ đen để sống đạo hạnh, chính chuyên, làm đẹp lòng bố. Nhưng, chữ nhưng ác nghiệt. Nhưng mẹ tưởng tượng đến những lúc bất thình lình nữa đêm, giữa trưa, một chiều mưa giông, một hoàng hôn gió lạnh Lồn mẹ bỗng nứng lên như lửa rơm phừng cháy, như bão dữ thổi về. Tất cả thần kinh trong người mẹ căn cứng theo da thịt. Mẹ muốn bốphải rủ bà vào giường đè nhau ra làm tình, đụ, bú, nắc… cho mẹ thoả mãn. Nhưng ông cụ vẫn rít điếu cày, uống ngụm trà sen và say sưa với cuốn Đạo Đức Kinh qua đôi kính lão. Và, mẹ đã nhịn không được mà phải thủ dâm cặc giả, đụ thằng Quân, vũ, cặc, Fred. Mẹ chỉ khác bà Khánh Hội là chưa đi khách, chưa bán bar. Bố vừa tuyên bố trả rự do độc lập cho mẹ. Ừ, cũng được thôi. Mẹ chẳng muốn thế, cũng như bố chẳng muốn bất lực. Rồi không biết nghĩ sao, mẹ đưa áo lên lau nước mắt cho bố như một cử chỉ an ủi của bà bầu gánh với anh kép lúc già:
“Xong, anh cứở gánh tôi đóng vai những ông lão. Còn vai tướng trẻ hãy để cho những kép mới tấn lên. Mọi thứ trên cõi đời này đều chịu sự chi phối của luật thừa trừ. Nhưng ta phải thế thời phải thế. ”
Chị Oanh đang cụp lạc với Vũ trong phòng. Nghe bố mẹ tâm sự với nhau như thế, nhất là bố đã trả tự do cho mẹ, chị và Vũ trần truồng dẫn nhau ra. Cả hai tự nhiên như người tiền sử. Đứng như thế trước mặt bố mà chị chẳng thấy ngượng ngùng. Và chị nói:
– Thưa bố, đấy cũng là lý do con phải cặp với những kép trẻ như Vũ, như Quân, như Cơ. Đàn ông mau hết lửa lắm. Cho nên dù lớn tuổi con vẫn có khuynh hướng ân ái với kép trẻ. Còn hơn yêu thương người đồng tuổi hoặc lớn hơn, vì sẽ có ngày bi quan như mẹ tối nay. Con đồng ý với bố một trăm phầm trăm về ý nghĩ “còn chút gì để nhớ để thương. ” Vậy, bây giờ con đề nghị một việc mà con nghĩ cả bố lẫn mẹ đều vui, và chúng con cũng vui. Đó là xin phép bố hãy cho phép mẹ ân ái với Vũ một chút. Được không bố? Bố đừng ngại. Vắng bố, mẹ con chúng con vẫn chia xẻ ái ân cho nhau hưởng.
Mặt bố lộ vẻ hân hoan, mừng rỡ, mới lạ đời. Bố tự tay cổi áo quần cho mẹ. Rồi ông đứng dậy, nhường chỗ cho Vũ tiến tới. Quang cảnh giống hệt cuộc bàn giao ngoài mặt trận giữa hai ông tướng già và tướng trẻ. Mẹ nhắm mắt. Mẹ không muốn nhìn cái cảnh sống sượng và tàn nhẫn đang diễn ra. Nhưng nét dâm dật cũng hiện lên khi mẹ nằm bật ngửa tênh hênh ra, đưa lồn đưa vú, sẵn sàng giao đấu với Vũ. Tôi sướng một cách kỳ cục. Chưa khi nào tôi chứng kiến cảnh ngang trái tội tình và dâm đãng như thế. Nó là một sự thật trần truồng như mẹ đang trần truồng. Bố phải đối diện và chấp nhận. Không cũng muộn rồi. Vì chính tai bốđã nghe Dũng khai mẹ đã đụ Mỹ đen Fred và đụ Vũ. Thôi thì cứ cuốn theo chiều gió vậy. Cả nước đang chịu cảnh vỡ đê, đâu phải mình bố. Người người đang ngập chìm trong đô la, trong danh vọng, trong dâm đãng, trong phản bội lọc lừa.
Vũ leo lên nằm trên người mẹ tôi, tìm môi nút lưỡi bà. Hai tay mẹ sung sướng ôm choàng qua cổ và đầu tóc Vũ. Dâm nhất là đôi chân dài và trắng hếu của mẹ dang rộng ra. Con cặc Vũ nàm hững hờ nơi miệng lồn bà. Hai người tự xê dịch, cuối cùng con cặc Vũ đâm thầng vào lồn bà. Mấy sợi lông ngựa làm mẹ rướn người lên, hai chân quặp cứng mông đít Vũ.
Đang đứng, bố ngồi xuống, bò lại sát để nhìn cho rõ con cặc Vũ đang đụ lồn vợ mình. Giống hệt ông giáo Khánh Hội bò xem cặc bốđút vào lồn bà Giáo. Lòng bố dậy lên nỗi ghen tương cùng cực, pha lẫn chút thương yêu. Mồ hôi toát ra rươm rướm và bố cũng sướng theo tiếng rên của mẹ tôi mới kỳ cục. Mẹ tôi tự nhiên như một tài tử trong cuốn phim khiêu dâm đang làm tình trước mặt một đạo diễn và chuyên viên. Vì mẹ biết lúc nãy bố có nói mẹ đừng bỏ bố mà hãy cho bòđứng một nơi nào đó bên cuộc đời để nhớ để thương. Với lại cơn dâm chiều nay mẹ đã chuẩn bị để hưởng với bố thì bốđã bàn giao cho Vũ. Nên mẹ phải tận tình để hưởng.
Vũ đụ thì trời cũng phải khóc, đất cũng phải than. Không biết ai nghĩra mấy sợi lông ngựa mà nó quái ác đến thế. Nó như ai dùng móng tay nhọn mà gãi sóng lưag. Thịt trong lồn thì da non hơn sóng lưag. Đó là vùng tập trung không biết bao nhiêu là thần kinh nhục cảm. Chỉ sờ vàongóài quần là nước lồn đã tuôn ra. Còn chi đến việc cả mộtcon cặc lại mang theo những sợi lông ngựa lổm chổm đút sâu vào mà nắc thì quả thật đất phải vỡ trời phải rung.
Đã được Vũ và Quân đụ qua rồi, nên tôi thấm cái khoái lạc thần kỳ đó. Vũ vẫn nắc rất đều đặn, chưa có gì cuồng bạo mạnh dạn, mà mẹ tôi đã la vỡ cả hành lang:
– Ông bà hai bên vai vế ơi! Cái này là chồng con nó lột truồng con ra, nó bắt trẻ con trèo lên người con mà đụ. Đụ như thế này hoài thì con đâu phải nhọc công đi tìm Mỹ đen, Mỹ trắng cho thằng Dũng nổi cáu lên. Mỗi lần thấy con đụ Mỹ đen là thằng Dũng đòi phải trả thù dân tộc. Đòi phải đi Mỹ để nó đụ gái Mỹ. Con thì không cần Mỹ. Việt cũng được, mà phải khỏe và dai sức như anh Vũ con đây. Thưa với ông bà, con cũng chịu. Ôi thích quá. Sướng tận tù cung sướng ra. Địt bố nó mấy sợi lông ngựa tàn ác Nó cào, nó cấu, nó gãi đã không bút nào tả xiết. Vũ ơi! Anh lấy em làm vợ luôn được không anh? Lần nào đụ với anh, em cũng điên mẹ nó người, Vũ ơi!
Chị Oanh đang trần truồng cũng bò lên nói với mẹ tôi:
– Anh ấy vừa mới đụ con ra hai lần đó mẹ. Mẹ sướng thì cứ ra trước một lần đi cho khỏe. Rồi đụ tiếp. Lo gì!
Mẹ trả lời đứt quãng:
– Chưa chị ơi! Đâu đã nhanh thế. Tôi phải đụ cho bốchị sướng. Tội nghiệp bốchị không còn khả năng. Cứ để ông ấy nhìn cho sướng con mắt dâm.
Bố tôi đang sướng thật. Ông lăng xăng bò tới bó lui nhưcậu bé mặc đồ mới trong ngày Tết. Ông không dám chen vào một câu nào hết. Để mẹ tự nhiên
hưởng. Ông không muốn bà bị đứt ngang cơn dâm. Bỗng Vũ rút cặc ra, bợ đít mẹ lên cao mà liẹm lồn. Vũ nói:
– Để con liếm bớt nước lồn của bác. Ướt quá chơi không sướng.
Lần thứ hai, bố thấy cái bọc gai bọc cái lưỡi. Lúc nãy là thằng Tiến, bây giờ là Vũ. Bố nhìn thật sát. Vũ banh hai mép lồn bà già ra, đưa cái lưữi rà thật nhẹ Mẹ tôi hú lên:
– Có thấy không anh Lộc. Cái thời của anh đã có ai mang cái lưỡi gai mà bú lồn chưa? Chính anh cũng chưa biết bú lồn. Anh chỉ để mũi ngửi cho có, rồi trèo lên đụ cho nhanh. Anh có thấy bé con bây giờ chưa? Cuộc đời đã quay ngang 180 độ rồi Lộc ơi! Ối Giời! Vũ ơi! Con liếm lồn thế nào mà tay chân bác rung lên hết như thế này vậy hả con? Giời ơi? Nó liếm hột le của em nè Lộc.
Rồi mẹ im bặt không. gào không nói nữa. Hàm răng mẹ nghiến chặt, mặt nhăn như ăn phải ớt khi Vũ cho lưỡi vào móc cái mồng đốc. Mẹ chI lấy hơi lên để thở. Chị Oanh phải đưa hai tay lên cho mẹ cầm. Mẹ phải có cái gì để cầm mà bóp, mà nắm cho đã cơn sướng Vũ đang cho.
Bố nhìn Vũ bú lồn mà tự thẹn. Không có gì của bố mà có thể so sánh với thằng học trò tên Vũ. Rồi bố tổng cộng trên 20 năm chung sống, mẹ đã thiếu không biết bao nhiêu mà kể. Bốphục mẹ, phục những người đàn bà Việt Nam đã can đảm ngậm miệng không đấu tranh, không đòi hỏi, mặc dù bị thiệt thòi. Các chữ Tam Tòng, Tứ Đức, Chính Chuyên, Tiết Hạnh như những khẩu hiệu thi đua đã hấp khô cuộc đời mẹ và những người đàn bà Việt Nam khác. Sự đòi hỏi của phái nữ quá to lớn. Nó hiển hiện ra đó ở bất cứ thời đại nào. Mà người ta cố tình không biết. Quay mặt làm ngơ. Rồi đời đời tiếp nối, phái nữ vẫn là giai cấp thiệt thòi nhiều nhất. Điều khôi hài hơn nữa, là phái nữ cứ chịu thiệt thì luân lý càng sáng giá. Đấy. Như không có bọn chị em chúng tôi khai phá, không có chuyện ông giáo Khánh Hội, mẹ tôi có lẽ muôn đời cũng như con sâu làm tổ trong trái vải cô đơn. Tầm mắt của mẹ sẽ không bao giờ xa hơn tấm phên nhà bếp. Trí óc bà chẳng bao giờ bò ra khỏi ngạch cửa căn phòng ngủ, để im lặng, đắng cay, thở cho qua khỏi cuộc đời hiu quạnh, chết thèm. Thèm đôi khi điên lên được.
Vũ nằm quay đầu lại, đưa cặc cho mẹ bú, trong khi Vũ vẫn bú lồn bà. Lần đầu tiên bố thấy một kiểu làm tình lạ đời, lạ mắt. Bố thua thật rồi còn gì. Tay mẹ ôm cứng mông đítcủa Vũ để nút con cặc. Thằng Vũ quét ngược miệng lồn mẹ. Bà dẫy nẫy tưng tưag như con cá mắt cạn. Mồm ngậm cặc ứ hự, nên bà chẳng còn la gào gì được. Chỉ âm ư trong cổ họng. Thỉnh thoảng tay mẹ vỗ vào mông đít Vũ kêu bép bép. Hai chân bà quắp tréo, kẹp cái đầu thằng bé. Đó là cách diễn tả nỗi khoái lạc đal1g tràn tới. Mẹ cũng có thói quen đụ tự nhiên từ khi tham gia những lần làm tình hội đồng với chúng tôi. Bố, chị Oanh, tôi ngồi chung quanh đó, mẹ và Vũ xem như không.
Thực ra, khi đã qua sung sướng thích thú mình không còn nhớ mình là ai. Còn thần trí đâu nữa mà biết những gì chung quanh. Xem cảnh tượng kỳ thú lạ
lùng đó, không những bốthương mẹ, mà còn thương cho chính mình đã chẳng bao giờ được hướng qua kiểu đụ tân kỳ như thế này.