Trả Thù Dân Tộc - Chương 49
Tiến ngồi cười cười. Làm nhưnó có điều gì muốn nói ra mà không dám. Bà Dung hỏitiếp:
– Sao lại cười? Bao nhiêu tuổi nói thật nghe xem nào?
– Dạ thì 16. Mà con bắt đầu chơi gái từ hồi 14 lận. Nên con cặc hơi bự. Thím thông cảm, đừng giận con, tội nghiệp.
Bà Dung lại cầm cặc nó lên xem lại một lần nủa, rồi tuột hết quần áo thằng bé ra. Lúc bấy giờ tôi mới thấy rõ. Cặc của Tiến quả tình to thật, không khác của người lớn. Bà Dung định mang nó về bắt nó bú lồn. Rồi bà sẽ bú cặc nó để bà uống tinh khí của nó xong là thả cho nó ra về. Ai ngờ thằng nhỏ có con cặc trời long đất lỡ như thế Bà Dung hỏi tiếp:
– Tiến biết đụ từ hồi 14. Nhưng đụ ai?
– Dạ, tại bà già con nuôi đĩ. Rồi thỉnh thoảng chừng nào ế, mấy chị kêu con vô cho đụ miễn phí. Làm riết rồi cũng biết hết. Chỉ có cái bú lồn là con chưa biết, bởi vì ai lại đi bú lồn đĩ. Cho nên hồi nãy nhận lời thím mà con hồi hộp lắm. Có gì thím chỉ vẻ cho. Đừng chê con tội nghiệp.
– ừa, cái nào không biết thì thìm chỉ cho. Tuột cái khăn lông cho thím đi, rồi nằm ngang cà lồn một lúc cho đã xem nào?
Tiến dạ. Rồi nó trịnh trọng tuột khăn lông quấn quanh người bà Dung xuống. Thần hình bà 40 nằm ngang với cậu bé 16. Tiến ôm bà Dung sát thật sát để cặc nó cà mạnh vào mu lồn của bà. Bà Dung nói:
– Bữa nay, con ở đây đụ thím tới khuya nhen?
– Dạ, đ luôn đây cũng được. Có lồn đụ được là con vui rồi…
Thấy bố mẹ ngồi nhm trong kia một cách say sưa, tôi không tưởng tượng nổi một ông giáo nổi tiếng nghiêm khắc, mô phạm mà bây giờ đang làm việc của một người đàn ông hạ đẳng. Không biết ngày mai khi đến tnlờng, trong giờ luân lý, bố giảng cho học trò những điều về đạo đức xã hội, bố có ngượng miệng không? Chắc có, mà bốcũng không cần. Cũng như ông Tổng Thống Thị… kêu gọi toàn dân chống ma túy, mà ông lại là vua buôn ma túy. Những cái liêm sĩ trong xã hội Việt Nam đang rơi xuống như lá mùa thu.
Trong kia Tiến hỏi bà Dung một cách ngây thơ:
– Bây giờ mình đụ trước hay bú lồn trước?
– Bú lồn đi! Thìm mê bú lồn, bú cặc. Để thím đưa cái này cho Tiến đeo vô lt~i, bú lồn mới đã.
Bà mở bóp lấy ra cái bọc lưỡi có gai màu hồng, đưa cho Tiến. Và bảo nó đeo vào lưỡi. Thằng nhỏ không hiểu công dụng của cái bọc lưỡi, nên hỏi:
– Ủa, bú lồn sao phải đeo cái này vào lưỡi chi vậy?
– Tiến không thấy những cái gai lổm chổm đó sao? Con đeo nó vô bú lồn, thím sẽ sướng gấp ngàn lần.
Thằng Tiến tròng cái bọc gai vào lưỡi, và xuống banh lồn bà Dung bắt đầu liếm. Bà Dung chàng hảng hai chân nằm tênh hênh ra đó mà thưởng thức. Bà thích cái vụng về, trẻ con của Tiến. Nó càng thơ ngây, không biết gì bà càng thích thú, càng khoái lạc hơn. Ví dụ, Tiến đeo bọc gai mà cứ lỉếm hai bên bẹn, hai bắp vế rồi mới liếm mu lồn. Trong khi hột le bà đang chờ. Hai tay bà cầm lấy đầu Tiến mà hướng dẫn. Bà hẩy cái lồn vào mặt Tiến, và nói:
– Anh banh hai mép lồn em rộng ra mà liếm dọc.
– Đó, Tiến ơi? Để em chỉ cho anh. Đâm sâu cái lưỡi vô lồn em một cái đi. Đó. Anh thấy nước lồn em rỉ ra chưa? Rồi, bây giờ anh lấy hai ngón tay banh hột le em ra, rồi lấy lưỡi cà vô mà dũa. õi đó Tiến ơi! Thỉnh thoảng đút vô miệng lồn mà hích cái mồng đốc em. Đó, đó, đó. Nhè nhẹ như vậy mà làm tới. Mỗi ngày em dạy anh một kiểu. Anh làm em sướng em trả tiền xộp lắm.
Mông đít và nửa thân người bà Dung giật lên khỏi mặt giường mỗi lần thằng Tiến móc cái mồng đốc. Bà Dung nhắm mắt, hai tay bóp đôi vú nhuyển nhừ, và mồm thì nói bậy bạ đủ thứ:
– Đụ má mầy Tiến. Mày biết bú lồn mà mày làm bộ nói không. Tiến ơi? Ai dạy cho anh mà anh bú lồn nghề quá vậy? Kiểu này chắc em bỏ thằng Dũng, để lấy anh luôn quá Tiến ơi!
Dưới kia, thình nnh Tiến lột cái bọc nơi đầu lưỡi ra và đeo vào cặc nó rồi cầm cặc đút mạnh vào lồn bà Dung mà đụ dồn dập, chí chóe. Bà Dung ngộp thở không ngờ thằng nhỏ mê đụ hơn mê bú lồn. Bà cũng không ngờ Tiến có sáng kiến đeo bọc gai vào cặc mà đụ. Bà chưa tùng được Dũng làm như thế, nên bà hú lên, vì quá sướng. Sướng hơn bú lồn nhiều. Con cặc có gai vào khuấy phá trong âm đạo. Mà Tiến đụ rất nghề nghiệp. Nó nắc ba bốn cái dồn dập, rồi lại lơi dần nhẹ nhàng, thư thả. Rồi lại dồn dập. Làm bà Dung có lúc hú lên, có lúc rên lờ đờ.
Mẹ tôi cho tay vào quần bố để thăm dò. Mặt bà buồn xo nhưmây mùa thu. Nỗi thất vọng hiện rõ lên làm bốtôi tối sầm lại nhưhoàng hôn. Vậy là coi như còi vĩnh biệt đã trổi lên để tiễn đưa thằng bé của bố mãi mãi về với nghĩa trang. Hơn nửa giờ ngồi xem một bà lớn tuổi đụ trẻ con. Giống hệt như hôm bố xem bà Giáo Khánh Hội đụ thằng bán cà rem. Vậy mà khúc gân của bố vẫn tuyệt nhiên không vùng dậy. Đĩa dầu của bố đã hoàn toàn khô cạn!
Bố quàng tay qua ôm mẹ với nỗi niềm đau đớn của con ngựa già hết chạy. Chưa bao giờ bố đau xót như thế. Bố im lặng như một người lính già cầm khẩu súng không đạn mà quay về hậu phương sau những ngày chiến ơấu hăng say. Mặc kệ trong kia đang diễn ra màn đụ đéo vô cùng hấp dẫn, hai ông bà tiu nghĩu nghĩ tới những ngày của tương lai. Bỗng thình lình bố ôm mẹ thật chặt, nhìn mẹ như tạ lỗi, nước mắt bố ứa ra:
– Câu của thàng Dũng nói thế mà đúng. “Gặp thời thế, thế thời phải thế. ” Anh muốn đưa em lên cung trăng mà không có phi thuyền. Anh muốn đãi em một buổi dạ yến mà trong túi anh không có tiền. Anh đã cốhết sức mình, tưở-ng đâu nhờ bà Dung dẫn một đứa bé con về đụ ngay trước mặt thì anh vùng lên. Hôm nay mới là thời điểm bi quan. Có, không muốn nhìn nó vẫn đến. Nó sờ sờ ra đấy. Anh là kẻ bất lực. Vậy, cũng hôm nay, hai chúng mình cứ xem như đôi bạn. Sống chung nhưng có cuộc đời riêng. Anh, một lão già, một cây đèn hết dầu, không có quyền giữ mãi người vợ trẻ còn nhiều lửa. Anh trả lại em những gì em muốn. Anh hứa với em, anh sẽ làm điều đó. Anh vui và hân hoan nhưông bạn nhà giáo bên Khánh Hội. Vì, mình ơi? Anh bạn bên Khánh Hội cũng nói một câu chí lý: “Yêu vợ lắm mà không làm gì được. Vậy phải để cho vợ tự do. Mình vẫn sống bên cạnh. Như thế để còn chút gì để nhớ để thương. “
Nhìn mẹ một cách thành khẩn, bố tiếp:
– Nói nhưvậy là anh xin mẹ nó đừng bỏ anh. Bóng chiều đang phủ cuộc đời anh. Nó sẽ hiu quạnh lắm. Nhưng có em, dù đã ngoài tầm tay, anh vẫn còn có chút hạnh phúc của cuối đời.