Trả Thù Dân Tộc - Chương 47
– Nói thật với em, xem thằng Vũ bú lồn và đụ mẹanh, anh ức lắm. Nhưng so với lúc chiều khi thằng sĩ quan da đen tên Fred đụ bà già, anh muốn cầm dao hay súng nhảy bổ vào mà giết chết nó đi cho rồi. Nó to như con dã nhân, da đen láy. Nhất là con cặc to và dài thần sầu quỷ khốc. Một con cặc to dài anh chưa từng thấy. Giống hệt như đòn bánh tét, hay con cặc ngựa. Cứ thế mà nó nhét hết vào lồn bà già mà đụ suốt cả tiếng đồng hồ. Cái thân bồ tượng như thế mà nó đè lên người mẹ anh. Anh tưởng bà đã qua đời vì chịu không nổi sức nặng của nó.
Vừa nấc Dũng vừa tiếp tục kể lể:
– Thế mà mẹ anh vẫn thích thú, ểnh đít lên, hai chân quấn ngang hông nó gào thét trong sung sướng, la muốn bể nhà. Nhất là lúc nó đụ xong, mẹ còn quỳ xuống ôm cặc nó mà hôn mà bú và năn nỉ nó đụ tiếp Có tức ói máu không? Anh mà qua tới Mỹ. Nói thật với em anh sẽ chơi xả láng. Còn chơi hết nhịn để trả thù cho dân tộc mình. Tức đéo chịu được. Ưc lòng anh lắm!
Bà Dung nói với Dũng một cách thân thương:
– Anh ức lòng mà hăm dọc thế chứ cặc Việt Nam làm sao chinh phục được gái Mỹ. Nó như lăn quăn bỏ biển, đuôi chuột ngoáy lỗ mỡ. Rồi nó cũng chán. Anh không trả thù dân tộc được đâu. Lo mà đụ em cho sướng đi anh ạ ?
– Cặc Mỹ to hơn cặc mình, nhưng tụi nó làm gì có ba sợi lông ngựa và làm gì có mắc me ngậm để mà chơi dai vài tiếng đồng hồ?
Nghe Dũng khai ra là bà cụ đã đụ Thiếu Tá Mỹ đen Fred, bố hơi ghen. Dũng lại nói cặc Fred to, nó đụ xong bà cụ còn quỳ xuống hônc nó và năn nỉ đụ tiếp Bố càng ghen hơn, nên hỏi mẹ:
– Có thật thế không em? Nói cho anh nhe đi.
Anh không ghen đâu.
– Dạ… dạ… có… Cũng vì thèm quá mà em làm vậy thôi.
Đang bú lồn mẹ, bố chồm người lên, nhét cặc vào lồn mẹ và ông đụ bà da diết. Bốđụ mẹ như bão tới Ông đổ hết cơn ghen vào trận đụ. Ông đưa hết sự tạ lỗi vào những cú nắc. Dù đã hiểu biết lắm, bố vẫn ghen. Phản ứng tự nhiên thôi. Bốđụ kịch liệt để hả lòng ghen là cừchỉđẹp dễ thương. Nằm phía dưới, mẹ nhận thấy chưa bao giờ, suốt đời làm chồng, bố đụ kinh hồn như thế. Vừa nắc, bố vừa nút lưỡi và hôn gương mặt mẹ tràn đầý yêu thương.
Lúc đầu nhìn hình ảnh Dũng đụ bà Dung đã làm cặc bố cương cứng lên. Còn bây giờ, những lời khai vô tình của Dũng và lời tự thú của mẹ làm. sức lực của bố như hồi sinh, bố cảm thấy dai dẳng hơn lên. Tự nhiên bố trở thành lãng mạn, không còn là một ông Giáo nghiêm khắc nữa. Bố dốc hết toàn lực, mặc tình mẹ tôỉ la hú, kêu gào giữa đêm khuya:
– Lộc ơi? Phải chi anh đụ em sung sướng như thế này suốt 25 năm qua, thì việc gì em phải đi tìm trễ con, phải đụ Mỹ đen cho nó nát lồn em ra. Cặc Mỹ đen đã to thì chớ. Mỗi lần nó lên đụ, thú thật với anh, em ra luôn hai ba lần mà con cặc nó vẫn như cán cuốc. Nó nắc không ngừng nghỉ cho đến khi nó bắn hàng loạt tinh khí ra trong lồn em. Còn nó bú thì có là Vô Thượng Sư, Bồ tát sống, hay Chúa thánh thần cũng phải gào bể nhà. Lư(“i nó dài như lưỡi chó. Lại thêm hàm râu dưởi cằm và hàm ria con kiến trên môi. Em la có khi tắt giọng luôn đó mình ơi. Cứ như la đang bị ai lấy dao mà cứa vào tim.
Bố lại càng lãng mạn đâm đãng hơn lên. Có lạ không? Vì ông nhớ lại lúc nãy, trong phòng, ông cũng hồn nhiên tựthú việc đụ vợ người bạn ở Khánh Hội. Không phải nhưthếlà huề. Mà vì ông vừa nhận ra được một điều lý thú; vợ chồng thành thật với nhau là phải thành thật ngay t~ môi, mắt, vú,.lồn, cho đến sợi chân lông. Tại sao người ta có thể lấy con đ làm vợ, mà ông không thương người vợ vì thèm khát xác thịt nên phải đi tìm đụ.
Bố đang lột vỏ, đang thoát xác, đang trở về với con người đích thực của nguồn cội. Cái thời mà con người chưa biết ăn gian, nóidối, còn ở truồng đi ngoài đường. Không quần áo che cặc, che lồn, che vú, che lông Sống hồn nhiên, thở hồn nhiên với vạn vật như gió thổi, như mây bay, như quả đất quay tròn. Đời sống của một ông Giáo đã làm bố trở thành một cục đất biết thở. Bố đã méo mó nghề nghiệp vào những chuyện không đáng. Như bú lồn, bố chỉ ngửi ngửi cho có lệ. Đụ thì cắm cặc thụt thụt chừng lO phút là ra. Nghĩa là ăn lấy no, không cần ngon. Trong khi .
vợ ông, phái nữ, tiếp nhận hạnh phúc và khoái lạc một cách rất chậm chạp. Ông mặc kệ, không cần biết, vì quan niệm nam trọng nữ khinh.
Đi Khánh Hội về, rồi đêm nay, làm mắt ông mở to Hai con người phải trực diện với thực tế trần truồng. Tri thức phải mở cửa tiếp nhận những thông điệp hùng hồn chát chúa. Ông phải tiếp nhận dù muốn dù không. Mà nếu không thếố sẽ bị đánh văng ra khỏi bánh xe tiến bộ của toàn thể nhân loại. Bố bỗng ôm siết mẹ. Bố không nói ì, nhưng mẹ hiểu là bố đang mở mắt. Bố đang đụ mạnh bạo để hiểu rằng suốt cuộc đời làm vợ, mẹ đã thiệt thòi không biết bao nhiêu mà kể.
Đã sinh được bốn mặt con mà mẹ chưa được một lần tuyệt đỉnh sung sướng với bố. Nghĩa là mẹ không có ra một lần trong bao nhiêu năm ân ái với bố. Lồn của mẹ chưa bao giờ được bố bú cho đúng nghĩa. Mẹ ăn hai muỗng cơm là phải no! Uống lnột giọt nước là phải đã khát?
Bố tiếp tục đụ. Tôi ngồi đó xem hai cảnh đụ lừng trời. Một trong kia, một ngoài này. Trong kia đụ cho đã xác thịt Ngoài này đụ để tạ tình em! Thấy chưa? Cũng là đụ mà nó mang hai ý nghĩa khác nhau hoàn toàn. Càng nắc mạnh, bố càng đẩy mẹ di chuyển. Mẹ sung sướng vô cùng. Mẹ sung sướng như lần đầu đụ với một ông Giáo Lộc khác. Mẹ giáo Lộc hoàn toàn hồi sinh, mới mẻ, tân tiến. Giáo Lộc đang đụ cho vợ sướng chứ không phải đụ cho chính mình thỏa mãn. Hai chân mẹ tôi lúc thì quấn lấy mông đít của bố, lúc thì đưa cao lên không trung. Nguyên cả hành lang đang tràn ngập tiếng la gào của mẹ tôi trong sung sướng, đê mê hạnh phúc mà xưa nay, dù đụ Mỹ đen mẹ cũng chưa được như thế:
– Giời cao đất rộng ơi? Nhìn xuống đây xem chồng con đang đụ con này. Con nghĩ là ai đâu lạ hoắc từ Hỏa Tinh, Mộc Tinh đang bay về đụ con chứ không phải Giáo Lộc Bắc Kỳ cổ lỗ xỉ. Giáo Lộc Bắc Kỳ đâu có biết bú lồn mà còn nút hột le của con, hoặc ngậm hai mép lồn mà nút. Giáo Lộc đâu có biết hôn môi. Giáo Lộc đâu có biết đụ mà còn lấy hai tay bợ đít vợ lên cho sát để nắc liên tu bất tận như thế này? Đéo mẹ cha tiên nhân mấy thằng Nón Cối Dép Râu! Vì chúng mày mà bà phải bỏ đất Bắc Kỳ vào Nam. Thằng Đồng, thằng Giáp, thằng Duẫn, thằng Chinh, thằng Linh, thằng Mười, thằng đéo nào đó. Chúng mày đã làm bà phải vất vả đụ dưới nền đá hoa như thế này. Lộc ơi! Em chưa bao giờ sung sướng như hôm nay. Cố mà đụ em như thế này nhé. Cho chuột nó chạy khắp Sài Gòn, Khánh Hội…
Tôi nghe đã hai lỗ tai quá. Sau lưng tôi chị ọanh, chị Yến cũng có mặt để chứng kiến một trận đụ thư hùng của bố mẹ. Trong kia, nghe ngoài này tiếng mẹ la nhưmuốn bể nhà, cặp Dũng và Dung cũng lôi ra ngoài này, đè nhau xuống nền đá hoa tiếp tục đụ nhau vỡ nhà ra. Chúng tôi làm khán giả xem hai cặp. Một lúc thật lâu, hai cặp tiến lại gần bên nhau. Mạnh ai nấy la như một ban hợp ca không trống không kèn. Bố vừa đụ vừa nhìn Dũng như nhìn một người bạn đồng điệu. Mẹ tôi níu tay bà Dung như chia xe nỗi sung sướng cùng tột:
– Cám ơn chị với thằ/ng Dũng. Nhờ chị đụ nó mà ngoài này chồng tôi đã sống lại. Chị ơi! Sướng quá, thích quá chừng đụ chồng mình vẫn sướng hơn người khác!!!
Bà Dung biết mẹ tôi nói để vừa lòng bố sau bảy năm ông sống lại. Chứ mẹ vẫn thèm đụ trẻ con, nhất là Mỹ đen. Nên bà Dung nắm tay mẹ nói bâng quơ:
– Ối! Cứ còn nước còn tát. Cứ việc chèo. Thuyền đi đến đâu hay đến đó. Trong nhờ đục chịu. Chứ chị bảo thằng chồng em nó đụ không sướng à? Thế mà vắng nó là em vác lồn tìm thằng con chị đây cho nó đụ Mà đã đụ thằng con chị rồi, bố bảo em cũng không còn mê ai được nữa. Vậy đấy, mà lúc nãy em vẫn phải thú thật với anh Dũng là em hay có tật nứng lồn sái buổi chợ. ấy, lại có cái tật khốn nạn đó nữa chớ. Mình không làm sao nói trước được. Hễ nó nứng lên như thế thì em lại vác lồn đi tìm trẻ con 15, 16 tuổi về đụ Nói thật với chị, có hôm túng quá em cù rủ luôn thằng bé mới có 14 tuổi. Mang về mình mất công dạy bảo như dạy thằng con cho nó biết bú lồn. Vất vả lắm cơ chị ạ! Nhưng không hiểu sao em vẫn mê đụ trẻ con mới lạ kỳ chớ. Đụ trẻ con em không bao giờ mệt. Còn đụ với mấy ông già…
Mẹ tôi đưa tay lên suỵt bảo bà Dung không nói tiếp sợ bố buồn. Đang đụ miệt mài, hăng say, bố cười tươi bảo mẹ:
– Sao không để chị ấy nói hết? Có sao đâu? Sự thật vẫn là sự thật. Chỉ nội ngày hôm nay thôi, tôi đọc không biết bao nhiêu là sự thật trong tình vợ chồng. Lâu nay mình không đối diện với nó. Mình như con ốc mãi thụt đầu sống trong cái vỏ cứng. Không dám nhìn thẳng. Chỉ nhìn phiến diện mọi sự việc rồi tự kết luận một cách độc tài, độc đoán. Bịt mồm vợ con, đàn áp gia đình, khóa chặt tự do. Tự đẻ ra không biết bao nhiêu luật lệ có lợi cho chính mình rồi bắt cả gia đình phải tuân theo, phải thi hành, phải tôn thủ. Cuộc kháng cự chống đối nào mình cũng đỡ được Nhưng một khi nó manh nha và bùng lên từ bên trong, tù cốt lõi đánh ra thì, thưa chị, hết thuốc chưa. Chuyện gia đình anh giáo Khánh Hội là một, và gia đình tôi đây là hai. Bổn phận người chồng không phải chỉ lo kiếm tiền về là đủ . Mà phải lo cho cả vợ lẫn con phải có hạnh phúc, mà xác thịt là điều kiện tiên quyết.
Nói xong, ba giã xuống lồn mẹ những cú nắc long trời lỡ đất. Mẹ hú lên sung sướng. Thằng Dũng hứng quá cũng thi đua với bố. Cả hai trở thành những cái
máy đụ. Hai bà nắm tay nhau, bậm môi, há mồm ra hứng chịu những cú nắc như trời giáng, cho đến khi mẹ tôi rủ bà Dung:
– Chị ơi! Tôi lên Hỏa Tinh đây này. Có đi thì đi với tôi.
– Vâng, em đi với chị. Lên đó tìm trẻ con đụ nữa…
Hai người đàn bà ra ào ạt, tuyệt đỉnh khoái lạc. Tan hòa vào nhau. Dũng và bốtôi nằm chết lịm trên thây hai người đàn bà. Đồng hồ ngoài kia thong thả gõ một giờ. Hành lang đá hoa còn lại bốn cái xác im lìm chết ngất sau hơn một tiếng đồng hồ giao hoan trong khoái lạc tuyệt trần.