Trả Thù Dân Tộc - Chương 45
Trong kia, bà Giáo đứng ểnh lồn ra, hai tay nắm đầu tóc thằng bé ấn vào. Đít bà nắc và càng lên mặt nó rồi bà la làng:
– Con ơi! Con tiến bộ quá. Mới dạy có mấy lần mà hôm nay con làm thím đứng hết nổi rồi. Đấy, chủ yếu là cái mồng đốc. Đấy con! Gồng cái lưỡi lại mà móc nó cho rách ra càng tốt. Đấy, chết, chết. Thích quá giời ơi là Giời. Xem trong kiếng kìa. Giống con tral bú mẹ quá Thịnh ơi! Con bú lâu lâu một tí cho mẹ lên mây xanh mẹ ngồi. Mẹ đang lên đây. Mẹ đang gặp tiên đây. Ôi thiên đàng, màu tím, màu vàng, màu lục, màu xanh… Đủ hết, ối chết! Cái mồng đốc tôi nó sắp vữ mẹ nó ra rồi. õi Mỹ đen ơi? Mày bú thua thằng con trai của tao. Chúng mày vất đi.
Về nước hết đi. Để tao đụ thằng con trai của tao thích hơn!!!
Máu dâm làm người anh rung lên như cơn sốt. Nếu được nhìn vào gương chắc mặt anh lúc đó cũng màu đỏ. Vì lần đầu tiên được thấy một thằng bé bú lồn một người đàn bà lớn tuổi trước gương. Bà còn la lên những câu tục tĩu mà anh chưa bao giờ nghe qua. Tôi hung hăng như một tên cướp. Muốn nhảy xổ ra cướp bà Giáo, đè bà ra mà bú mà đụ. Ông bạn nhìn anh cười thỏa mãn. cườl man rợ như con thú. Ông ta đã thú vị vì đã lột xác được cho anh, từ một nhà giáo đạo mạo biến thành một tên dâm dục.
Thằng bé vừa móc mồng đốc của bà Giáo, vừa ngước mắt nhìn tùng phản ứng của bà trên khuôn mặt đỏ hồng. Mỗi lần lư(“i nó móc vào mồng đốc, bà Giáo ngước cổ lên, bậm môi trợn mắt trắng dã. Mái tóc đen thui của bà xỏa xuống một cách man rợ qua bờ vai, nơi sóng lưng, chạy dài xuống tận mông đít. Hai tay bà vẫnđè đầu thằng nhỏ, không cho nó ngừng bú. Giống như bà ta đang cưỡng bức thằng nhỏ bắt nó phải làm tròn bổn phận của tên nô lệ.
Bây giờ đến lượt bà ngồi phịch xuống tấm thảm. Thằng bé đứng lên, t~n cặc ra cho bà ta ngoạm mà hút mạnh chứ không phải là bú nữa. Nó la vang trời:
– Ối thím giáo ơi? Chết con. Từ từ thôi! Đụ mẹ mày làm vậy con ra ngay bây giờ đây này. Trời đất thánh thần ơi. Hô bú mà bây giờ thím hút nó như vậy thì làm thế đéo nào chịu cho nổi. Chết con má ơi! Con của má đang bị bà già hút tủy đây này. ối! Thím nghe con ra nè. Con bắn ra đó. Con xịt vô họng thím hết đó… Nuốt đi, nuốt đi…
Nó ghì mạnh đầu bà Giáo vào. Đít giật giật mấy cái Tôi thấy bà ấy nuốt mấy lần. Vừa nuốt bà vừa đẩy cái miệng tới lui như cố hút cho hết những giọt tinh khí cuối cùng của thằng bé. Xong bà ta nhả cặc nó ra, đi thẳng vô phòng, lấy một ngàn đồng ra cho nó. Thằng bé mặc đồ, cầm bình cà rem lấy tiền rồi đi ra khỏi phòng. Bà giáo còn hẹn trưa mai trở lại đụ nữa. Bà ta vẫn trần truồng, đợi cho thằng bán cà rem đi ra khỏi phòng, khóa cửa, trở lại bộ sa lông định lấy áo quần mặc vào thì ông bạn tôi nhảy ra nói với bà thầm điều gì đó. Tôi thấy bà Giáo gật đầu.
Bà vứt bộ áo quần trên sa lông, và ngồi chàng hảng ra phơi lồn chờ đợi.
Ông bạn nháy mắt cho tôi bước ra, rồi ông ta trốn ở một góc để nhín. Lúc đó tôi như người đi trên mây, hai chân bước nhẹ hững, đầu óc trống rỗng. Mắt tôi nhìn đăm đăm người vợ ông bạn đang ngồi dựa ngửa nơi sa lông, phơi lồn, phơi vú tênh hênh ra mời mọc:
– Ủa, anh giáo Lộc đến lúc nào em chả biết. Hai tay tôi phải che trước quần cho bà ta không thấy con cặc tôi đang cương cứng một cách hung dữ dưới làn vải. Tôi rụt rè trả lời:
– Dạ, tôi có đến đã lâu và hân hạnh được xem một màn ái ân tuyệt vời của chị và em bé bán cà rem. Đời tôi chưa bao giờ được hân hạnh lđn lao như thế Cho nên…
Anh cứ tự nhiên như ở nhà. Thèm thì đụ. Chỉ có thế Anh khách sáo làm gì cho mất thì giờ. Cứ gọi tôi bằng em. Anh cổi quần áo ra đi anh. Em đang nóng. Lúc nãy em đã được ra đâu. Lên đụ em cho hay đi. Anh gắng làm sao cho em ra được một cái em sẽ tặng anh một cái đồng hồ.
Thế là anh cổi áo quần. Bà giáo nhào lại cầm cặc anh mà hôn bằng mũi và khen:
– Ai bảo cặc Việt Nam bé đâu? Nó chỉ thua cặc Mỹ một chít xíu thôi. Với lại lớn bé mà làm gì khi không biết đụ. Anh thấy em đụ thằng bé con chưa. Cặc nó chỉ lớn hơn ngón tay cái một tị chứbao nhiêu. Thế mà…
Nói xong bà ấy ngậm cặc anh mà bú liền. Bà ta bú một cách rất nghề nghiệp và tự nhiên. Bà ấy bú hay quá đi mình ơil Vừa bú lưỡi bà vừa đánh vòng vòng nơi đầu cặc. Bảy năm rồi, hôm nay anh mới được bú trở lại. Anh biết là nếu mình sướng quá có thể sẽ phọt khí ra sớm. Nên anh mang thơ Kiều ra, đứng đó ngâm thầm trong đầu để chi phối bớt sự kích thích đang tràn ngập trong người anh. Ông bạn anh đứng phía sau chiếc đàn dương cầm ngóc đầu xem vợ nó bú cặc anh. Ông ta còn đưa một ngón tay ra hiệu cho anh ngầm bảo là như thế đúng là số dách.
Rõ ràng anh đang bị ma quỷ cám dỗ. Ai lại tán tận lương tâm đi làm tình với vợ bạn bao giờ.
– Biết thế mà anh không dừng lại được. Tiến tới và tiến tới luôn thôi. Vì sau bảy năm, tưởng đâu bộ đồ lòng của mình đã thành nguội lạnh. Không ngờ hôm nay nó lại vùng lên đòi quyền sống. Mà không đụ chị Giáo ngay bây giờ. Chắc gì lát nữa về nhà gặp mình nó còn cứng? Rủi nó chết tiệt trở lại thì sao? Dưới kia bà ta nâng hai hòn dái của anh mà liếm. Cái này mình chưa làm cho anh bao giờ. Nó lạ lắm, nó sướng lắm. Sướng một cách nhẹ nhàng. Anh có cảm giác như bà ấy đang lùa hết tinh khí trong người anh ra, tụ lại đó chờ một trận giao cấu hung bạo sắp đến. Vì bà bảo anh:
– Anh làm cho em ra một cái, em sẽ tặng anh một chiếc đồng hồ.
Xong bà ấy bảo anh nằm ngửa ra trên ghế sa lông để cho bà liếm và bú vú của anh. Lại một món lạ khác. Anh chịu không nổi với đường lưỡi vô cùng lợi hại, nghệ thuật của bà ta. Anh vặn người, cong lưng lên mà la làng nhưthằng bán cà rem lúc nãy. Rồi bà ngồi choàng qua người anh, dùng lông lồn chà khắp người anh. Xong bà ngồi hẳn lên mặt anh và bảo:
– Anh Lộc ! Bảy năm rồi, hôm nay em mới được đụ một người đàn ông lớn tuổi Việt Nam. Em thường đụ Mỹ và con nít không thôi. Em bắt anh phải bú lồn em. Anh phải bú hay hơn Mỹ đen em mới chịu. Đấy, bú đi. Bú cho rách lồn em ra đi anh ơi!
Anh biết bà ta khoái màn gồng lưỡi mà móc mồng đốc và một ngón tay chà mạnh vào hột le nên anh cứ thế mà làm tới. Anh học từ thằng nhỏ bán cà rem lúc nãy. Quả đúng như thế. Anh cố gắng gồng cái lưỡi thật cứng, lấy đầu nhọn mà móc. Bà giáo rung người, bức tóc anh, rồi tự tay bóp vú. Bà la muốn bể nhà:
– Giời ơi! Anh Lộc ơi! Sao anh biết em ghiền món này mà anh làm hay quá vậy? Lưỡi anh cứng quá anh Lộc ơi! Địt mẹ anh Bác Kỳ nhà Giáol Anh làm nghề dạy học mà sao anh bú lồn hay thế? Thằng khốn nạn nhà em nó cũng là một nhà giáo mà đéo có biết bú lồn là củ cặc gì cả. Nó cứ bú hột le làm em buồn đái bỏ mẹ. Đấy, đấy, đấy. Hay quá. Mỗi cái móc đáng giá ngàn vàng. Chết em Lộcơi! Anh có bú lồn vợ anh ở nhà như vậy không? ối Giời! Nhà em cháy rồi hả? Gọi sở cứu hỏa cho em ngay. Lông lồn em ra tro mẹ nó hết cả rồi.
– Đấy Lộc ơi! Thích quá. Cho em khóc một tị nhé anh? Khốn nạn. Đồ khốn nạn. Tao đang khóc đây! Mày làm cái mồng đốc tao nát tan bốnó rồi còn đéo gì nữa mà đụ với địt. Không khéo bà lại ra ngay trong mồm của mày ngay bây giờ đây nè. Cả tuần nay bà đi khách đéo có ra được mộtcái nào cả. Thèm quá Lộc ơi là Lộc ơi!
Bà ấy cứ dộng cái lồn vào mồm anh theo từng hồi anh móc mồng đốc. Thay vì lấy một ngón tay chà hột le như thằng bé đã làm, anh dùng luôn ba ngón. Hai ngón tay mặt anh banh hột le ra, và ngón tay trỏ trái anh khều nhẹ nhẹ, thật nhẹ. Vì chỗ đó là trung tâm cảm xúc, làm mạnh sẽ hết hứng. Càng nhẹ như váy tai bà ấy vàng giật mạnh lên. Thế là một lúc bà có đến hai cảm giác. Hồn bà ta đang lên mây. Bà bậm môi ngồi nhảy tưng tưng trên mặt anh như thằng nài cởi ngựa:
– Lộc ơi! Em đâu có dè anh nghề thếnày. Anh về nhà bỏ vợ xuống đây em nuôi. Giời ơi? Đúng ý con quá đi Thượng Đếơi? õi, ối, ối. Hả? Chuột chạy. Cả làng di cư. Giời ơi! Thằng khốn nạn chó đẻ, mày lấy râu mày quét hột le tao hả? Em khóc nữa đây này…
Nước mắt của bà ấy nhỏ giọt lên mặt anh thật. Anh không ngờ có thể làm cho một con đ la làng lên nhưthế. Hàm ria phía trên của anh thay thế ngón trỏ quét rất nhẹ nhàng ở đầu hột le. Bà ấy tiếp tục khóc Trời thương giúp anh có sáng kiến để trị con ngựa cái dâm loạn này. Nó đụ Mỹ cả mấy trăm thằng thì mình làm gì mà đụ lại nó được. Thế mà em biết không?
Đúng là ngựa về ngược. Một anh Giáo già đã đã một mình tả xung hữu đột. Bởi vì khi ria anh quét hột le của bà ấy, anh cho luôn hai ngón tay vào lồn quậy một cách nghệ thuật, như anh đã quậy em. Bà ấy trườn cả thân người lên, cầm guyên bàn tay anh giữ cứng ở miệng lồn. Anh tha hồ quậy. Anh đút vô tận trong xa, nơi có cục thịt nham nhám, anh vòng vòng hai đầu ngón tay nơi đó. Bà ấy không còn la được nữa, chỉ còn ngậm miệng lại mà hú, mà gấm như sư tỉ đói mồi.
Nước mắt bà vẫn rơi lã chã trên mặt anh. Mặt bà nhăn nhó nhưđang đau khổ. Mắt mở”không ra, mồm chu ra như mỏ chuột. Tóc tai xỏa rối bời trên mặt. Hai trái vú ướt đẫm mồ hôi. Anh biết là mình đang thắng thế nên phải làm tới. Anh đặt bà nằm xuống đàng hoàng. Banh hai bắp vế ra và tiếp tục lấy ria quét hột le. Hai ngón tay tiếp tục quậy trong lốn. Nước lồn của bà ra ướt đẫm bàn tay anh. Tay kia anh cho lên xe xe đầu vú. Anh xe chứ không bóp. Nghĩa là tất cả những động tác làm tình của anh đều khoan thai, dìu dặt, êm đềm như một bản nhạc lãng mạn. Mà càng êm đềm càng giết chết bà ta một cách dễ dàng.
Ông bạn của anh đang đứng ở góc đàng kia đưa cả hai tay lên trời mà hoan hô. Anh hơi vũng dạ. Vì không còn nghe bà la làng nữa. Bà uốn lượn như con lươn mắc cạn trên bờ đất. Đàn bà đụ mà còn la là chưa sướng đúng mức. Cũng như một người bệnh mà còn nằm rên là bệnh chưa phải trầm trọng. Phải liệt giường liệt chiếu, nằm bất động. Bà giáo đang im hơi lặng tiếng. Người bà ướtđẫm mồ hôi, và miệng thì thở như trâu. Anh tiếp tục rà hột le và móc rồi quậy lồn bà.
Bà càng vùng vẫy anh càng dịu dàng khoan thai. Vì anh biết bà đang cần anh phải hung hãn hơn lên cho bà đã cơn dâm. Mà như thế là mình thất bại. Phải vừa cho ăn, vừa cho thèm. Ăn mà còn thấy thiếu thiếu mới ngon. Còn tràn trề thừa mứa ra đó sẽ không còn nước bọt mà chảy. Một lúc thật lâu, bà ta quả thật đã chịu hết nổi, kéo anh lên, khẩn khoản thiết tha nói:
– Lộc ơi! Mình ơi! Mình leo lên mà đụ vào lồn em ngay tức khắc…