Trả Thù Dân Tộc - Chương 36
Tôi biết chị Oanh đã ra kinh khiếp rồi. Chị mềm như cộng bún, thả người xuống, nằm lã mà ngất đi, không nghe tiếng vỗ tay ngoài này của bọn chúng tôi Thằng Dũng thụt cặc sướng quá, ngã người ngồi tựa vào vách, nhắm mắt mà sướng. Chị Yến cũng ra theo với Oanh.
Trong kia, Vũ vẫn như con mãnh hổ, để đít chị Oanh xuống, hắn nằm trườn lên người chị tiếp tục đụ bóp vú chị, tìm môi chl mà nút lưỡi. Bấy giờ tôi mới thấy Vũ xông xáo. Bài bản của Vũ có lớp lang là thế đó Chiến thuật của Vũ là không để cho địch có thì giờ dưỡng quân. Phải đánh thức địch dậy mà đánh. Không cho nghỉ ngơi, ăn cớm, tẩm rỉla. Làm tới đánh dây chuyền, liên tục không mệt mỏi đánh cho đến khi nào địch tan hàng, treo cở trắng mới thôi.
Nước lồn chị Oanh chưa kịp khô thì cặc Vũ lại hung tàn, tới tấp nả vào hàng trăm quả đại bác. Nhịp độ nắc của Vũ vẫn khoan thai êm đềm mà là những đợt sóng thần dữ dội mạnh bạo làm toàn bộ phận sinh lý của chị Oanh phải thức dậy. Bây giờ thì toàn thân Vũ nằm đè trên người chị Oanh. Vũ cho toàn sức nặng của mình đè hẳn trên mu lồn của chị. Mặt Vũ tỉnh táo như gương mặt của một anh thợ nề đang tô gạch. Bình thản, không say đắm, không mê man, không túy lúy, Vũ chỉ có bậm môi để lấy sức. Mồ hôi Vũ có vã ra vì phải lao động vinh quang. Vũ giã vào lồn chị Oanh những cú nắc tuyệt vời không văn chương chữ nghĩa nào diễn tả nổi.
Chị Oanh cựa mình. Có mệt lắm chị cũng phải nghe thằng bé đang hết lòng phục vụ cho mình. Ba sợi lông ngựa quái ác, hung hăng đang cạo vào thành lồn của chị. Nó sướng một cách kỳ cục. Giống như ai đó đang cầm một cái bàn chải giặt đồ mà chà nhẹ ở sóng lưng. Không nói được. Trời đã sinh ra bên trong cũng như bên ngoài lồn là những đám da non, chằn chịt hàng trăm sợi thần kinh xúc cảm.
Chỉ nghe, chỉ nhìn chuyện dâm đãng, nước lồn cũng đã tự động ứa ra. Huống hồ một con cặc dài và bự đang thọc vào đụ lại có thêm ba sợi lông ngựa vàng ngọc tăng cường, thì núi cũng lỡ, sông cũng mòn. Chị Oanh nút lưỡi Vũ và nghe vị chua chua của mê. Chị co chân lên, chàng hảng ra mà thưởng thức những cú nắc chát chúa của Vũ. Tiếng nắc phành phạch, tiếng nước lồn lẹp nhẹp nghe rõ mồn một.
Dũng ngoài này vừa thụt cặc vừa nói một mình:
– Thật không ngờ thằng khốn nạn đó đụ chị Oanh lâu như thế? Lần tới tao phải đụ má mày suốt đêm để trả thù Tao phải cho con mẹ mày bò lăn bò càng tao mới chịu. Con mẹ glà đó dâm đãng lắm. Vũ ơi, tao sẽ đụ má mày cho banh xác pháo lần tới, tại vì mày đụ chị tao lâu quá ! Nghe không thằng khốn nạn. Hình nhưtrong kia Vũ có nghe Dũng nói nên cười khinh khích. Vũ vẫn ôm chặt chị Oanh và nói:
– Mày đã dạy tao “Gặp thời thếthếthời phải thế. ” Cho nên tao không buồn nữa. Mạnh ai nấy đụ. Tao đang sướng, chị mày cũng đang sướng. Không ngừng được Còn chuyện mày có đụ bà cụ tao sáng đêm, tao đéo cần! trả thù được thì cứ trả? Mày dạy tao đừng buồn, sao bây giờ mày lại như thế?
Tôi không ngờ, Dũng lại ngủ cả với mẹ Vũ, bạn của nó, nên hỏi:
– Này Dũng. Em nói thật hay nói đùa? Em làm tình với cả má của Vũ nữa à?
– Sao lại không? Dũng nói. Chị ngạc nhiên à?
Chính chị đã làm em ngạc nhiên vì chính chị đã thấy thằng Quân, thằng Cơ đụ mẹ mình. Nó đụ mẹ mình thì mình phải đụ mẹ thiên hạ. Chuyện dễ hiểu thôi. Với lại em đã bảo, đụ mấy bà già là việc em khoái nhất. Vừa khoái vừa được tiền. Không phải chiều chuộng, phiền hà, tốn kém gì cả. Còn đụ với bọn con gái mới lớn hay cùng tuổi với mình, là hết một chân trong khám Chí Hòa rồi. Không thế thì phải vác xe đưa em đi ãn, đi xi nê, đi giải trí năm lần bay lượt Cởi được cái nút áo dài của em là phải mất đi một tô nước bọt. Thêm đến cái xú chiên của em thì phải mang ông cố nội ra mà thề thốt. Đến khi cổi được cái quần xí líp thì xin lỗi, thằng bé nó đã xìu bố từ khuya rồi, còn đâu mà chơi?
Ngừng một lát Dũng tiếp:
– Cho nên chủ trương của Tứ Quái bọn em là đụ các chị già. Dứt khoát thế. Không có lôi thôi. Bởi vì thời chinh chiến, không biết sống chết giờ nào. Buổi sáng mới thấy, buổi tối đã vào nằm trong áo quan. Người còn sống có khóc lóc cho lắm cũng được nhiều lắm là năm ba hôm. Rồi cát bụi trở về cát bụi. Cho nên câu giờ trong tình yêu giữa thời loạn lạc này là dại. Yêu cuồng, sống vội là thượng sách. Đấy, chị xem, cả nước đang yêu cuồng sống vội chớ có phải mỗi Tứ Quái bọn em đâu. Bán nước được cứ bán. Bán thân được cứ bán. Tham nhũng, lạm quyền, bóc lột, ăn cắp, nói dối, phản trắc v.v… Làm được gì có lợi thì họ làm. “Thời thế, thế thời phải thế! ” Chị cứ nhìn cái loạn trong nhà này ắt biết ngoài kia, trong xã hội loạn gấp triệu lần. Từ học đường, nhà thờ, nhà tù dinh tổng thống, phủ thủ tướng đến chiến trường, nhan nhãn những loạn không sách vở nào chép cho hết.
Tôi đang theo dõi nhưbị thôi miên theo cách nói chuyện giọng “ông cụ non” của Dũng thì trong kia chị Oanh la lên:
– Chúa ơi! Cho con mộtlần ngất nữa rồi chết cũng cam? Ba sợi lông của chồng bé con nó giết con đây Chúa ơi? Con thề là con sẽ lấy nó làm chồng. Vũ ơi! Em ra đây này. Em thua anh rồi Vũ ơi. Đấy, nó ra…nó ra.. chết em.
Chị Oanh ôm siết Vũ như con bạch tuột siết con mồi. Vũ ngừng nắc, nhầ hai hạt me ra, và nút lưỡi chị Oanh cuồng loạn cho đến khi chị Oanh nằm sải tay im phăng phắc. Vũ đưa tay bóp nhẹ vú chị Oanh và hỏi khẽ:
– Đụ nữa không chị?
Chị Oanh lắc đầu. Đồng hồ chỉ đúng l giờ 17 phút.
Chị Oanh nằm thừ người ra đó thở và nói đứt quãng:
– Vũ có nhận lời làm chồng chị không?
– Em sợ chị chê tài nghệ em không bằng kép Mỹ.
Chị Oanh ôm cứng khuôn mặt của Vũ, nhìn trìu mến và nói:
– Không đâu mình ơi! Mỹ chả bằng một góc của anh. Cặc nó to mà không cứng bằng cặc của anh đâu. Nhất là nó rất mau ra. Em lấy nó là chỉ để lấy tiền lấy của. Chứ không làm vợ muôn đời nó đâu được mình ơi? Cặc Việt Nam vẫn là nhất. Em lấy tiền của Mỹ nuôi mình nhé?
Vũ hôn chị Oanh một cái rồi gật đầu. Không hiểu có sự thành thật trong câu nói của chị Oanh? Không hiểu có sự thành thật nào trong cái gật đầu của Vũ? Làm sao tôi biết được. Chỉ biết là cả hai vừa đưa nhau lên chín tầng mây xanh hưởng tràn trề ba lần đụ tuyệt vời Vũ rút cặc ra, nằm ngửa, chổng con cặc cứng ngắt lên trời. Chị Oanh nhìn Vũ vô cùng kinh ngạc khi thấy con cặc Vũ còn cương cứng. Chị hỏi:
– Ủa, anh chưa ra trong lồn em hả?
– Chưa? Vũ trả lời. Đâu có nhanh thế. ít ra phải đụ cho hết buổi chiều nay, và có thể tới nửa đêm. Chị Oanh giật mình. Thần phục một cậu bé đa tài. Chị đưa tay bóp bóp con cặc, nghe nó giật giật và nóng hổi. Ngón tay chị sở đến ba sợi lông ngựa. Nó chỉa ra cứng ngắt. Ba sợi lông thần kỳ đó đã hạ chị đo ván hai lần chót, hai lần ra mà trước kia chị chưa bao giờ có được. Chưa có bao giờ chị ra và ngất đi cả phút đồng hồ. Chưa bao giờ chị ra mà tứ chi bải hoải rũ riệt. Và trong lúc đụ, Vũ đã làm hồn chị rời khỏi xác. Chỉ còn lại một mớ thần kinh, mớ giây nứng dồn dập tung phá toàn cơ thể chị, nhưchiếc thuyền giữa biển gặp cơn bão tố. Chị lãng mạn mê Vũ yêu Vũ và lãng mạn đề nghị Vũ nhận lời làm chồng chị. Vì yêu mê quá mà nói hay vì cái sướng tuyệt cùng bắt chị nói như một con vẹt?
Chị Oanh bảo Vũ nằm đó, chị mở tủ lấy một chiếc nhẫn hột xoàn. Giữ đúng lời hứa, chị đeo vào tay Vũ. Và Vũ vô cùng kinh ngạc, tháo ra đeo lại vào tay của chị và nói:
– Người khác thì em lấy, em nhận. Nhưng của chị thì không. Vì không biết thật hay giả, chị đã yêu em mà muốn em làm chồng chị. Em yêu câu nói đó. Dầu giả đi nữa em vẫn yêu, và cho dù biếtrằng chẳng bao giờ chị là vợ của em, em vẫn yêu. – – Tại sao à?