Trả Thù Dân Tộc - Chương 22
Mẹ đang ngồi bên bố, mà hồn thì phiêu lãng ngoài kia với Khâm. Mẹ muốn Khâm cứ đứng đó nơi gốc cây đào trước nhà cho mẹ ngắm. Mẹ đang ngoại
tình mà bố chẳng biết gì cả. Vì bố con không thể tưởng tượng hay nghĩ tới vợ mẹ ông giáo lại yêu say đắm cậu học trò 17 tuổi. Điều gì ở ông cũng khuôn thước, đúng với sách vở thánh hiền dạy. Làm gì có chuyện vợ ông lại đụ cậu học trò xách cơm cho thầy ngay trong nhà ông trưa nay. Lần ngoại tình táo bạo đó, đối với mẹ, là một sự kỳ thú đầu tiên mặc dầu vẫn chưa thỏa mãn hoàn toàn những gì còn đang trong lòng mẹ. Nhưng ăn thiếu vẫn ngon hơn là đầy đủ căng bụng.
Như sáng nay mẹ đụ một con cặc giả, nó thiếu nụ hôn, nó thiếu một sức nặng đè lên thân mình, nó thiếu tinh khí bấn ra từ cặc người đàn ông. Mà mẹ vẫn thích thú. Nó thú vì mình lén ăn vụng một mình. Cả đêm hôm đó mẹ ôm bố để tưởng tượng mình đang ôm Khâm. Mẹ bắt bố bú và đụ dữ dội để lòng đỡ nhớ Khâm. Làm như trong tim mẹ chỉ còn có Khâm.
Sáng sớm hôm sau mẹ đã bắt đầu chờ Khâm. Thời gian dài nhưthếkỷ. Buổi trưa, Khâm đến. Mẹ mừng rỡ như ngày Tết, dắt ngay Khâm vào phòng. Mẹ cởi truồng hết ra, nằm tênh hênh trên giường dạy cho Khâm bú lồn. Khâm cũng trần truồng và vụng dại liếm, bú lồn mẹ một cách rất trẻ con. Khâm chưa biết bú. Mẹ phải dạy:
– Cô banh sẵn lồn ra rồi đó. Em cứ việc ngậm vào hột le đó mà bú thật mạnh cho cô sướng. Nhanh đi! Đó, Khâm ơi? Mạnh nữa đi. Bú mạnh nữa đi Khâm. Trưa nào chúng mình cũng vào đây đụ một cái nghe anh!
Mẹ dạy cho Khâm cả cách đưa lưỡi vào thật sâu trong lồn mẹ mà ngoáy, hoặc dùng đầu lưỡi nhọn mà đánh lăn tăn ở đầu hột le, hoặc liếm dọc hai mép lồn, rồi cạp sâu vào mà móc cái mồng đốc. Với bố, mẹ chả bao giờ được hưởng những cảm giác sung sướng như thế. Bố chả biết gì về kỹ thuật đó thì chớ. Mà mẹ cũng chả dám dạy bảo cho bốlàm đúng theo ý mình thích, vì bốquá nghiêm trang. Cái cung cách sống của bố như một ông thầy đồ. Khay nước trà, cái điếu cày bình rượu nhỏ, cuốn sách chữ Nho. Những thứ đó không ăn nhập gì đến sự đòi hỏi sinh lý dữ dội của một cô vợ trẻ.
Cho nên, khi gặp Khâm, mẹ tận hưởng cho bằng hết, vì biết bao giờ còn dịp ngàn vàng như thế. Cũng may nhà của bố nằm trên một khu đất riêng biệt. Không lân cận với hàng xóm láng giềng, nên cũng tránh được sự dòm ngó Khâm. Nhất là khi mẹ sướng quá được Khâm đụ, có la lớn mẹ tí cũng chẳng ai nghe. Khi biết bú rồi Khâm có vẻ thích món này. Mà mẹ cũng thích nữa. Sau khoảng một tuần, Khâm đã bắt đầu thành thạo. Lúc đó, mẹ bày ra cảnh lộn đầu bú nhau. Khâm thật sự si mê mẹ. Và mẹ cũng mê Khâm nữa. Nếu không sợ bị mang tiếng thị phi, có lẽ mẹ đã cuốn gói trốn theo sống với Khâm ở một nơi kín đáo nào đó…
– Và như vậy, mẹ đã không có chị Yến và con phải không? Tôi hỏi.
– ừ có lẽ thế. Tình mẹ với Khâm chỉ kéo dài được đến cuối niên học. Bố nghỉ hè. Khâm thì không còn có cơ hội đến viếng mẹ nữa. Suốt ba tháng hè, mẹ sống như chiếc hoa héo. Mẹ nhớ Khâm điên cuồng, quay quắt. Mẹ nhớ những lần Khâm nầm trên người mẹ đụ cả tiếng đồng hồ, và cùng ra với mẹ nhiều lần. Mẹ nhớ sức lực dồi dào của Khâm đã làm mẹ thỏa mãn tột cùng. Không như bố, bố ra xong là hết. Mặc kệ mẹ còn nằm đó chới với, băn khoãn. Mẹ đã không ra được, hay không ra kịp với tốc độ quá nhanh của bố biết bao lần rồi. Những lần như thế mẹ như con thú dữ, nằm khóc một mình với gối chăn.
Rồi từ đấy đến giờ, mẹ như chiếc lá khô trôi theo giòng suối. Niên học mới bắt đầu, nhưng Khâm đã lên lớp khác. Chàng chắng còn có lý do gì để tới lui thăm viếng mẹ từng buổi trưa như tnlớc nữa. Bây giờ được con cặc giả của Oanh, tập sách người lớn của Oanh. Nhờ những thứ ấy của Oanh mà mẹ đã đỡ khổ nhiều lắm…
Chị Oanh ôm siết mẹ với nỗi xót xa. Nếu không nghe mẹ kể, chúng tôi cứ tưởng mẹ sống thật hạnh phúc với bố! Cũng như cả xóm này, ai cũng nghĩ ba chị em tôi đại phúc lắm mới có được sinh ra trong mọt gia đình với một người cha mô phạm như ông. Chị Oanh an ủi mẹ:
– Mẹ đừng lo! Chúng con thành gái lỡ thì cũng vì bố. Chúng con đã trải qua và chịu cái khổ của mẹ nhiều rồi. Con tình nguyện sẽ là đứa con là mẹ “hồi sinh”.
Giữa lúc đó, chị Yến lái xe về. Chị vào nhà với mẹ cậu bé tuổi khoảng của Quân, nhưng ăn diện rất đàng hoàng và đẹp trai. Yến dắt tay cậu như một nhân tình, rồi giới thiệu:
– Đây là Cơ học trò của con. Còn đây là mẹ cô, chị Oanh, Hiền em cô. Em ngồi đây uống nước, để cô vô thay đồ một chút.
Cơ cúi đầu chào lễ độ. Lại một con nhạn nữa rơi vào tay chị Yến. Con nhạn nào đã vào nhà này rồi cũng bị chị em tôi bề hội đồng. Tôi ngắm Cơ. Chàng có vẻ con nhà giàu, chịu chơi. Nhìn Cơ thật lâu rồi tôi hỏi:
– Cơ đi đâu với chị Yến mới về vậy?
– Dạ đi ăn, đi sắm áo quần. Suốt buổi sáng bây giờ mới về. Cô Yến thương em lắm. Mỗi lần đi phố là cô dẫn em đi theo…
Chị Oanh để chúng tôi ngồi đó nói chuyện, chạy vào phòng Yến thuật hết chuyện sáng nay nơi phòng mẹ, chuyện mẹ với Khâm cách đây trên 20 năm. Xong chị trở ra. Cũng như chị Oanh, chị Yến ngồi sát bên mẹ, ôm bà thương xót rồi kề tai nói nhỏ điều gì đó với mẹ, tôi không nghe. Nhưng khi nghe chị Yến nói xong, mẹ nhìn Cơ quan sát rồi bẽn lẽn. Mẹ trả lời giọng nhỏ nhưng tôi nghe:
– Bé quá Yến à ! Không được đâu ! Xấu hổ chết đi được ! Mẹ già rồi…
– Trời ơi! Chị Yến nói. Bé với chả bé. Cứ thế rồi mẹ nhịn thèm suốt một đời sao? Ngày trước mẹ cũng đã ngủ với Khâm, cũng bé. Bây giờ Cơ thì cũng bằng tuổi của Khâm thôi. Có bé hưn đâu. Để con hỏi Cơ cho mẹ nghe nhé. Cơ, năm nay em bao nhiêu tuổi rồi?
– Thưa cô, em 17 tuổi rưỡi.
– Đấy lớn hơn Khâm nữa. Mẹ nghe chưa?
Từ lúc đó tôi thấy Cơ cứ nhìn bà cụ. Thực ra bà là mẹ, nhưng trông bà trẻ chỉ đáng là chị chúng tôi thôi. Cơ càng nhìn, mẹ càng bẽn lẽn như con gái mới biết yêu. Tôi hiểu chị Yến có nhã ý cho mẹ “dùng” thử mà mẹ cứ ngại ngùng. Không phải ngại ngùng với Cơ mà chính là với chúng tôi. Bà chưa quen cái không khí tự nhiên trao đổi của chúng tôi. Nên chị Yến tấn công tiếp:
– ừ đi mẹ. Thử đi mẹ. Nhanh không bố đi dạy về, mẹ lại lỡ cơ hội…
Mặt mẹ đỏ như trái gấc. Mẹ vẫn lắc đầu ngoe nguẩy:
– Cậu ấy còn bé quá Yến à ! Mẹ chịu thôi. Cậu ấy đã biết gì!
Cơ bỗng thật tình thưa thật:
– Thưa bác, cháu đã gần đàn bà ở tuổi sớm lắm.
Mà với cháu, một khi đã gần đàn bà thì cháu không kể tuổi tác, vai vế gì cả…
Mẹ há miệng ngạc nhiên tột độ vì câu nói của Cơ Tôi cũng thảng thốt, cứ đinh ninh cậu ta chỉ mới biết chơi thôi. Mẹ hỏi:
– Tôi bốn mươi nhăm rồi cậu biết không?
– Thếhãy còn trẻ. Cháu đã ngủ với một ba ngoài 50 rồi! Nhưng cháu hỏi bác, trẻ với già thì cái ấy nó có khác gì nhau? Theo cháu, ngủ với các bà lớn tuổi, được họ cưng hơn, chiều chuộng hơn. Mà cháu lại có cái dâm đặc biệt. Cứ thích đụ người lớn tuổi. Thú thật với bác, hôm nay cô Yến dất cháu về đây là định cho cháu ngủ với chị Oanh, chị Hiền. Nhưng trước khi nhập phòng với hai chị ấy, cháu muốn… muốn… cùng bác, mình so tài xem ai hơn ai. Chỉ sợ bác chịu không nổi cháu đến hiệp thứ ba thôi. Riêng cháu thì là vua dai sức…
Cơ nói một hơi để tự giới thiệu thành tích của mình. Chị Yến cười khoái chí về con gà nòi của chị. Còn mẹ, tay bà vẫn nắm chặt tay Yến. Lòng bà xôn xao một nỗi vui không tả nổi. Bà sắp được đụ với một cậu bé. Bà sắp sửa thỏa mãn cái máu dâm là ham thích đụ trẻ con. Bà càng nhìn Cơ chăm chú hơn. Tôi đứng dậy, nhường chỗ rồi đưa Cơ qua ngồi gần bên mẹ. Cơ tự nhiên cầm tay mẹ và kề vào hôn má bà một cái. Mẹ líu ríu, run run như con gái mới về nhà chồng. Yến nháy mắt cho Cơ tấn công tiếp tục Cơ xoay người qua, gác chân lên đùi mẹ, rồi ôm mặt mẹ mà hôn. hình như mẹ có hơi kháng cự lấy lệ nhưng môi mẹ hơi hé ra, và đôi mắt nhắm lại, để cho Cơ tìm lưỡi bà mà nút. Tôi với chị Oanh cầm tay nhau bóp mạnh chia xẻ nỗi vui mừng vì trả được hiếu cho mẹ, và được thỏa mãn cái cảm giác dâm đãng cố hữu.
Cơ hôn mẹ ngon lành quá. Tay mẹ rời tay Yến choàng qua ôm cổ Cơ. Chúng tôi im lặng nhìn. Cơ đưa tay sờ vú mẹ và bóp, rồi tự động đè ngữa mẹ ra ghế. Chị Yến nhổm dậy, chừa chỗ rộng cho hai người được thoải mái. Mẹ sãi chân thẳng ra. Cơ đã leo lên nằm trọn trên người mẹ, kéo dài nụ hôn thật lâu. Tiếng mẹ rên âm ư nho nhỏ. Tôi thấy đít mẹ hẩy lên.