Toy of LUCIFER - Chương 10
Chương 10:
Sau cơn mưa trời lại sáng, ánh nắng ấm áp lấy đi sự lạnh lẽo của cơn mưa đêm qua. Từng chiếc lá vẩy rơi những hạt mưa còn xót lại, mặt đất bùn ướt như đánh dấu lại khoảnh khắc mưa đêm qua. Ở đây xuất hiện một cảnh tượng mới, một ngôi mộ vừa đắp.
Samiel không ngủ, hắn thức, hắn thấy mình tỉnh táo như hắn của ngày hôm qua. Vẫn ngồi đó trước ngôi mộ, hắn không biết mình đang nhìn cái gì, trong đầu hắn nhìn vào bia mộ khắc chữ Thủy mà sao đầu hắn hiện lên bia mộ của bố. Hắn vẫn không quên được thế giới trước sao, liệu cứ nhớ mãi hắn có bước nổi đến tương lai hay không.
Samiel vẫn chìm đắm trong suy nghĩ miên man, mặc kệ cho hạt nước đọng trên lá rơi, hay tia nắng rọi thẳng vào đôi mắt buồn màu tím đầy suy tư này. Bạch Tuyết vẫn ngồi trước hang, nó như quen cảm giác bảo vệ cho chủ nhân khi hắn ngất đi sau mỗi lần luyện tập. Nó hiểu được cảm giác chủ nhân đang phải trải qua, nó đứng đó, lặng thinh, nó để cho thời gian trôi, cho thời gian xoa dịu tất cả…để chủ nhân của hắn tìm được con đường vươn tới tương tai thay vì tự kẹt trong quá khứ.
Vân mệt mỏi, nàng đã tỉnh nhưng lại không muốn dậy, không muốn mở mắt để sống tiếp với sự thật phũ phàng. Nàng chỉ muốn ngủ mãi…mãi…để không phải đối diện với nó. Mắt nàng nhắm nhưng lệ tuôn rơi trên mí mắt, chạy dọc theo gò má mịn màng mà rơi xuống đất. Cả người nàng run rẩy không phải vì lạnh, mà vì sợ, vì đau.
Samiel bị một âm thanh quen thuộc đánh thức.
*Tinh*
-Thông báo muộn! Hệ thống ngủ quên! Xin thông báo ký chủ sau khi sát nhân nhận được 1 lần quay thưởng, 1 vàng, tích lũy thiện tâm 1/1000! Đây là phần thưởng từ ngài Lucifer, cố mà trân trọng!
Samiel bị phân tâm lôi ra khỏi những dòng suy nghĩ mông lung để trở về thực tại. Hắn nhìn một lượt vào bảng trạng thái:
Tên: Samiel
Tuổi: 10
Cấp độ 5 ( Luyện thể cảnh tầng 5)
Công pháp: Lôi thể quyết (Tầng 2)
Kỹ Năng: Không
Trang bị: Glimmer Cape (Bản quần áo), Túi đa chiều.
Tiền: 300
Rút thưởng: 1
Thiện tâm tích lũy: 1/1000
Thiên phú, dị năng: Linh hồn cường đại, Trí não ác quỷ, Thiên đạo lôi điện.
Samiel cười, hắn nhận ra hắn vẫn đang tiếp tục bước đấy đi. Tìm thấy một mục tiêu để tiến đến tương lai đâu khó, cái khó là có nhận ra nó ở trước mặt mình hay không thôi. Hắn biết giờ cái hắn cần nhất là sức mạnh, có sức mạnh hắn có tất cả. Chỉ cần nắm giữ nó hắn sẽ tìm thấy điều mình cần ở tương lai. Hắn sẽ bước tiếp…hắn tìm được ánh sáng nơi cuối con đường.
Samiel phủi mông đứng dậy, hắn đi về phía hang đá. *gâu gâu* Bạch Tuyết vui vẻ quấn lấy Samiel. Nó rất vui khi chủ nhân của nó đã thực sự trở lại. Công việc của nó đã hoàn thành tốt đẹp.
Samiel nhìn về phía Vân, hắn nhìn thấy một bờ mông cong đầy gợi cảm, một đôi chân dài trắng ngần, một người con gái đang co ro đầy sợ hãi…hắn nhìn mà không nổi lên tí tà tâm nào cho được. Hắn vẫn từng chửi mấy thằng làm phim làm truyện thấy gái ngon để đó mà không chịch, thấy người ta trong lúc yếu đuối nhảy vào mà hốt cmnđ. Nhưng giờ hắn hiểu làm vậy thì hắn còn không xứng đáng làm một con chó.
Nhẹ nhàng tiến lại, luôn tay qua gáy Vân, tay kia luồn xuống đầu gối. Hắn chậm rãi bế nàng dậy, hắn đi ra khỏi hang. Nơi đó quá lạnh lẽo, quá u ám và quá nhiều những ký ức không hay. Đây không phải nơi để nàng ở lại. Hắn bước về phía hòn đá lớn gần đó, bật nhẹ bay lên đỉnh, nhẹ nhàng ngồi xuống rồi đặt Vân vào lòng. Để nàng thoải mái dựa vào lồng ngực của hắn, Samiel hiểu khi nàng sợ hãi buồn rấu chỉ cần cho nàng một bờ vai để dựa. Một người có thể bảo vệ này trong lúc bấp bệnh, mất bình tĩnh. Đừng làm gì hơn vi có làm nó cũng chỉ là nhất thời, bộc chộp.
Vân nằm đó, nàng mở mắt, đôi mắt giờ đây đã bình yên, ấm áp. Nàng tìm được một điểm tựa cho mình, tìm được người đàn ông che chở cho mình không phải vì thể xác, dục vọng. Chỉ một lúc thôi, đầu nàng đã nguội, nước mắt đã khô, trái tim đã chung nhịp đập với Samiel. Ngước mắt lên, nàng nhìn thấy một đứa trẻ với khuôn mặt thanh tú, non nớt mà làm sao ánh mắt lại thâm thúy, già dặn và mạnh mẽ đến như vậy. Nàng không biết cái giá phải trả cho đôi mắt ấy là gì, nàng chỉ biết ở nơi đây thật là tốt rồi.
Vân tìm thấy hạnh phúc, tìm thấy tia sáng của tương lai. Nàng nhẹ nhàng đặt môi mình lên Samiel. Samiel dù hơi ngơ vì hành động này nhưng hắn cũng đáp lại, cứ để thế…chỉ là một nụ hôn dài, thật lâu, không xâm lấn, không chiếm đoạt. Một nụ hôn đầy lãng mạn và cảm xúc.
Cơ mà có một thứ không bao giờ chịu yên, con cặc đang dậy thì của Samiel phá vỡ không khí. Nó ngỏng tướng dậy chọch vào mông Vân. Vân thấy hơi kích kích ở mông, nàng liếc xuống đã thấy một cọc trụ trời đang chọc vào mông nàng như muốn xé hết quần áo nàng để xông vào vậy. Cả hai nhìn nhau mà ngượng chin mặt, Samiel chả biết nói gì, chỉ biết gãi đầu cười trừ. Vân mặt đỏ như gấc nhìn đáng yêu vô cùng, không hiểu sao nàng thấy rất kích thích, một chút nước rịn ra từ mép lồn nàng.
Với cương vị là người lớn, Vân bình tĩnh và biết phải làm gì, nàng móc tay vào trong quần Samiel. Samiel giật mình, hắn hơi hoảng trước người con gái can đảm, cá tính này “Ơ..Chị…”. Chưa nói được hết câu, Vân lấy ngón tay chặn miệng cậu lại “Suỵt! Đây là lần đầu chị làm! Yên lặng để chị trả ơn em!”. Nàng nắm vào cặc Samiel, nó to, cứng, gân guốc. Nàng có chút sợ khi mới sờ vào nó. Dù cặc Samiel mới khoảng 11-12 cm, nhưng nó vẫn có hình dáng của một người đàn ông. Vân nhẹ nhàng vuốt dọc theo sống cặc, nàng mới tập làm nên còn ngượng ngùng, bỡ ngỡ. Được một lúc bắt đầu quen với con cặc này, nàng vuốt nhanh hơn nhưng cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể, nàng sợ hắn đau.
Samiel thưởng thức cảm giác được con gái thủ dâm, nó rất tuyệt, hơn việc tự làm nhiều. Được một lúc hắn phê, gồng mình run một cái, một chút nước trắng trong rỉ ra khỏi đầu cặc. Hắn chưa trưởng thành, chưa có tinh trùng nên chưa xuất được tinh nhưng cảm giác lên đỉnh thì vẫn có. Samiel thở hổn hển, hắn phê hơn hút cỏ. Nhìn về phía Vân đang ngượng ngùng, khuôn mặt xinh xắn đang mông lung như khiêu gợi. hắn ôm chặt lấy Vân “Em…”. Vân lại lần nữa chặn miệng hắn lại:
– Đừng! Chị biết em muốn nói gì nhưng đợi một thời gian nữa nhé! Khi đó em lớn hơn và chị đã già! Em sẽ chán chị ngay thôi! Đợi một thời gian nữa hẵng quyết định có hay không nhé? Chị đợi em!
Samiel hơi ngơ một chút rồi tỉnh táo lại, bĩu môi, phụng phịu trông đáng yêu vô cùng. Hắn thầm nghĩ “Đợi đấy! Đang cơ nhỏ cho đỡ đau không muốn! Muốn thử cảm giác cặc bự phá trinh thế nào à! Hừ hừ! Nhớ đấy!”