Tôi Trở Thành Cha-Của Con-Bố Tôi và Vợ Tôi - Chương 6
——>CHƯƠNG 006<——
Chúng tôi lên thuyền đi đến một hòn đảo nhỏ, cảnh quan trên đảo rất đẹp, bố tôi và tôi đi cạnh nhau phía sau Tiểu Dĩnh, nhìn vợ tôi giống như một tinh linh vui vẻ chạy về phía đông và phía tây của hòn đảo. Cô ấy đầy vẻ tò mò về hòn đảo. Hòn đảo có một môi trường tuyệt đẹp. Tiểu Dĩnh ngập tràn hạnh phúc.
"Khi nào thì chúng ta chở về nhà? Bố có chút lo lắng về Thiên Hạo. Chúng ta đã ra ngoài quá lâu, bố không biết cháu trai của bố ở trung tâm chăm sóc sức khỏe bà mẹ và trẻ em như thế nào." Bố nhìn tôi đứng trước mặt hỏi. Sau khi sự tò mò qua đi, bố tôi bắt đầu lo lắng về cháu trai của mình.
Rốt cuộc, ở tuổi của bố, không như vợ chồng trẻ chúng tôi, vẩn còn thích đi chơi đây đó du lịch vui vẻ. Tôi cảm thấy có chút mất hứng khi đang đi chơi vui vẻ, bố đột nhiên lại hỏi tôi như vậy, nên tôi nói :"Bố ơi, thật khó để có dịp đi chơi như thế này, chúng ta đừng để bị phân tâm vào những truyện ở nhà được ko, công việc của con rất bận rộn, hiếm khi con có thời gian để đi chơi cùng bố và vợ con thế này “, bố đã vất vã trong nhiều năm qua, giờ con muốn bố đừng lo nghỉ nhiều, bố hãy buông lõng tất cả để đi chơi cùng con và Tiểu Dĩnh,”nói song, tôi đưa mắt nhìn vào khuôn mặt của bố, nhìn bố càng ngày càng già theo năm tháng thời gian, trái tim tôi có chút nhoi nhói đau.
“Cuộc sống rất ngắn ngủi, nên tận dụng thời gian hiện có để tận hưởng. Để đến khi bố già yếu, bố muốn đi cũng không thể đi được nữa bố à, bố nên trân trọng thưởng thức khi còn có thể." Nghe tôi và bố tôi. Đối thoại, Tiểu Dĩnh chạy lại từ phía trước và nói với bố. Sau khi bố nghe những lời của Tiểu Dĩnh, cơ thể của bố chợt cứng lại run nhẹ một cái dừng lại."Bố, chuyện gì xảy ra với bố vậy?" Tôi hỏi. Bố thả lỏng cơ thể và mỉm cười với chúng tôi. "Không … không có gì, chỉ đột nhiên bố nghĩ về điều gì đó mà thôi, không có gì cả." Nhìn thấy ánh mắt của bố, tôi nghĩ về lý do tại sao bố tôi đột nhiên dừng lại.
Bởi vì Tiểu Dĩnh nói đến hai từ trong câu vừa nói – “ trân trọng thưởng thức nó khi còn có thể”. Và,”hãy tận dụng thời gian hiện có để tận hưởng, khi già yếu không thể di chuyển, đã quá muộn để tận hưởng”. Đêm đó, bố đã kiểm soát ham muốn của chính mình, không tận hưởng cơ thể gợi cảm xinh đẹp của Tiểu Dĩnh, đã bỏ lỡ một cơ hội tốt như vậy, khi bố nhớ lại đêm đó, ông có lẽ đã hối hận về đêm đó không làm gì.“Đúng thật, tại sao không thưởng thức nó khi có thể thưởng thức? Tiểu Dĩnh không biết rằng những lời nói vô tình của cô ấy đã giúp tôi tiến một bước nhỏ trong kế hoạch của tôi với cha tôi.
Vô thức, chúng tôi bước vào biển hoa giữa đảo, và tràn ngập những bông hoa đầy màu sắc, thật đẹp. Tiểu Dĩnh giống như khám phá gia Thế giới mới, nhanh chóng chạy vào trong biển hoa, xoay vòng tròn bên trong và tạo ra tiếng cười như tiếng chuông bạc.
Bố tôi và tôi đứng ngắm Tiểu Dĩnh trong biển hoa. Lúc này, Tiểu Dĩnh đột nhiên chạy đến bên tôi, tháo laptop khỏi vai tôi, rồi tỏ ra thần thần bí bí làm điều gì đó. "Vợ ơi, em đang làm gì vậy?" Tôi tò mò hỏi, "Đáng ghét, đừng nhìn trộm, bí mật." Tiểu Dĩnh đẩy mặt tôi sang một bên, lúng túng nói.” Vợ sẽ đặt máy laptop của chồng lên trên hoa”. Rồi hai tay giang dộng chạy vào biển hoa. Lúc này, từ chiếc máy tính xách tay phát ra một bản nhạc với âm điệu tuyệt vời. Tôi nhớ tên bài hát này. Bài hát rất nổi tiếng -"Fengweizhu dưới ánh trăng", và Tiểu Dĩnh bắt đầu nhảy múa theo nhạc đệm của bản nhạc Đại này, là điệu nhảy nổi tiếng của người Đại – Vũ điệu Peacock. Tiểu Dĩnh trước đây là một thành viên của nhóm nghi thức thời đại học. Tốt nhất là khiêu vũ. Cả hai chúng tôi biết nhau vì chúng tôi là một đối tác Âm nhạc.
Tiểu Dĩnh nhảy múa duyên dáng trong biển hoa, với cơ thể tuyệt đẹp hòa vào với những bông hoa của biển hoa. Tiểu Dĩnh trong biển hoa dường như đã trở thành một bông hoa Phù Dung xinh đẹp, và những bông hoa trong biển hoa đã biến thành những chiếc lá xanh, đặt Tiểu Dĩnh ở trung tâm của biển hoa. Chở thành nhân vật chính của biển hoa. Cùng với bước nhảy rất chuyên nghiệp, giống như một con công xinh đẹp nhảy múa trong những bông hoa rực dở sắc mầu, khuôn mặt xinh đẹp tươi cười hồn nhiên của cô diễn ra trước ánh mắt si ngộc ngây dại của cha tôi.
Bố tôi và tôi đối mặt với điệu nhảy tối thượng của Tiểu Dĩnh, dần dần lạc lối trong đó. Những tiếng động xung quanh đều chở nên yên tĩnh. Bố tôi và tôi không thể cảm nhận được hơi thở của chính mình nữa. Chỉ còn có một hình bóng nữ thần ở dưới ánh trăng. Hoà mình với những bước nhảy cũng tiếng nhạc vang vọng hoà vào trong không khí xung quanh. Tiểu Dĩnh tại thời điểm này là người vợ của trái tim tôi, nhưng tôi đã nhìn quá quen với khuôn mặt xinh đẹp của vợ tôi, vì vậy tôi dần thức tỉnh từ điệu nhảy của Tiểu Dĩnh. Tôi bí mật sử dụng ánh mắt của mình để nhìn vào cha tôi. Bố cũng đang dùng đôi mắt của mình để chăm chú nhìn vào điệu nhảy của Tiểu Dĩnh, hoàn toàn bị đắm chìm trong đó, như thể những tiếng động xung quanh không liên quan gì đến ông cả. Đôi mắt của ông chỉ còn hình bóng của con dâu Tiểu Dĩnh vào lúc này. Tôi nhìn thấy sự khát khao từ đôi mắt của ông dành cho Tiểu Dĩnh, và có cả tình yêu trong đó.
Cha tôi chỉ là một người trung thực trân chất ở nông thôn, ít va chạp tiếp xúc như thế này. Nên không có gì lạ khi ông bị đắm chìm trong đó. Hiện tại, Tiểu Dĩnh là người con dâu xinh đẹp tuyệt trần trong trái tim ông và Tiểu Dĩnh cũng đã trở thành nữ thần trong mắt của ông, một nữ thần đang nhảy múa trước mắt ông.
Tại thời điểm này, bố đã hoàn toàn bị chinh phục bởi vẻ đẹp của Tiểu Dĩnh. Vào thời điểm này, Tiểu Dĩnh đã in sâu trong trái tim của ông, và cuộc sống của ông đang dần đọng lại. Các loại niềm đam mê, sự khao khát cháy bỏng trong ông, là lần đầu tiên tôi đã thấy trên khuôn mặt của bố tôi, tôi tin rằng giờ đây vợ tôi đã khắc sâu hình bóng trong tâm trí của ông.
Sau khoảng 5 phút, âm nhạc dừng lại và điệu nhẩy của Tiểu Dĩnh đã kết thúc. Cô chạy lại chỗ tôi và bố tôi với chiếc váy xanh lục bảo. Tôi đã thấy Tiểu Dĩnh nhảy trước đây, còn với bố tôi thì đây là lần đầu tiên ông nhìn thấy con dâu ông nhảy múa, vì vậy ông nhìn con dâu cười toe toét nói: "Con dâu, con nhảy thật là đẹp. Đẹp lắm" vào thời điểm này Tiểu Dĩnh nhận được lời khen ngợi của bố chồng, thì cô nhìn như một đoá hoa bách hợp, ngượng ngùng sấu hổ, khuôn mặt đỏ bừng vô cùng mê người,
“Tiểu Dĩnh nói: "Con ..con thật không nhảy tốt như bố nói, bố đừng khen con như vậy. "Không … Không, không, nhảy … Thật tốt, đẹp hơn những gì bố xem trên TV. thật sự rất đẹp,đẹp lắm. Cha lúc này có lẽ nhận ra rằng mình vừa nói có hơi ám muội. Nên có chút sấu hổ đỏ mặt. Dường như có lẽ cô vẫn chưa biết vào lúc này, cô đã trở thành nữ thần trước mặt của bố chồng mình, nữ thần khiến bố bị ám ảnh hình bóng của cô.
Trên đường từ đảo trở về. Tôi đã dùng đôi mắt của mình để bí mật quan sát bố tôi và thấy rằng bố tôi thỉnh thoảng lén lút nhìn Tiểu Dĩnh, và rồi nhanh chóng lấy lại ánh mắt. Lặp đi lặp lại nhiều lần, hành vi lặp đi lặp lại này tiếp tục lúc về tới nhà.
Từ sự thay đổi khuôn mặt và ánh mắt của bố tôi, tôi đã biết rằng bước đầu tiên thực hiện đối với bố tôi đã hoàn toàn thành công. Những hạt giống mong muốn của ông đã nảy mầm. Miễn là tôi cẩn thận tưới nước, nó sẽ từ từ vươn Thẳng để phát triển. Kế hoạch tiếp theo sẽ tập trung vào vợ tôi Tiểu Dĩnh. Nếu chỉ mình bố là không đủ. Tôi phải cho bố và Tiểu Dĩnh cùng tiến vào kế hoạch của tôi, sau này để thực hiện tôi cần phải suy nghĩ thật cẩn thận, cố gắng tìm một bước đột phá trong cơ thể của vợ tôi, reo vào vợ những hạt giống được trồng dưới những ham muốn cần được chăm sóc để cô ấy bén rễ, và cuối cùng là từ hạt giống phát triển thành trung tâm của Hai cây phải xoắn vào nhau đâm trồi lên cao chót vót … Haha,
( hây za có thằng con zai như này đúng là số hưởng nhể ^!^ )