Tôi Trở Thành Cha-Của Con-Bố Tôi và Vợ Tôi - Chương 13
——> CHƯƠNG 13<——
Tôi mở laptop và bật phần mềm camera theo giỏi ở nhà lên xem. Tôi kích chuột nhấn về thời điểm lúc Tiểu Dĩnh tan tầm chở về nhà. Sau khi Tiểu Dĩnh về đến nhà, Thông qua video tôi nhìn vào khuôn mặt của Tiểu Dĩnh hiện lên sự mệt mỏi buồn chán, có lẽ cô ấy cảm thấy cô đơn trống vắng khi tôi không có ở nhà,haiiz.
"Bố ơi hôm nay bố có muốn ăn chút gì ngon không ạ, con làm cho bố ăn". Cô ấy sau khi dọn dẹp xong phòng ngủ, không như thường ngày mở máy vi tính lên mạng đọc truyện xxx18+ như thường ngày, mà đi ra phòng khách hỏi bố chồng. " À bố ăn như nào cũng được con dâu, à mà trong tủ lạnh vẫn còn đồ ăn đó con, hâm nóng lại là ăn được mà, nhà có hai bố con nên ăn gì cũng được con à," bố tôi là người sống đơn giản, ông không cầu kì về ăn uống, nên đồ ăn còn thừa sau bữa ăn, bố thường bỏ vào trong tủ lạnh, hôm sau lấy ra hâm nóng lại rồi ăn, người của thế hệ trước thường cần kiệm và không lãng phí, với lại bản thân bố là người quen với cuộc sống ở nông thôn nên tích kiệm nó đã ăn sâu vào máu rồi.!
"Bố à cuộc sống bây giờ khác với trước kia, với lại gđ mình kinh tế cuộc sống cũng đã tốt lên rất nhiều rồi, không cần phải tiết kiệm đến mức đó đâu bố à, bố đã sống hơn nữa đời người kham khổ vì gđ rồi, giờ là lúc bố nên hưởng cuộc sống thật tốt lúc tuổi già bố à" Tiểu Dĩnh nói với bố song thì đi nhanh vào bếp làm đồ ăn tối.
Hôm nay Tiểu Dĩnh đặc biệt nấu những món ăn mà bố chồng cô thích ăn nhất, cô đã nấu song mọi thứ và dọn ra một bàn đầy những món ăn ngon nóng hổi thơm phức, nức mùi thức ăn, và cô không quên mời bố chồng cùng ngồi vào bàn dùng cơm tối. Hôm nay có vẻ như bố rất vui vì Tiểu Dĩnh con dâu ông nấu toàn những món ăn mà ông rất thích ăn.
Nên ông đi lại tủ rượu và lấy ra một chai rượu cùng hai cái ly. Tiểu Dĩnh thấy bố đặt chai rượu cùng hai cái ly xuống bàn ằn, thì có chút khó hiểu, “sao hôm nay bố lại uống rượu nhỉ?”Thường ngày bố rất ít khi uống rượu, chừ khi những ngày lễ hoặc những ngày Hạo Thiên chồng cô tổ chức tiệc vui gđ thì bố mới uống, Cô có chút hiếu kì với hành động của bố chồng, Nhưng cô cũng không hỏi, vì cô không muốn bố mất hứng.” Cô lại tặc lưỡi nghỉ chắc do hôm nay mình nấu cho bố những món ăn mà bố thích ăn, nên có lẽ bố vui nên muốn uống rượu, nghỉ như vậy tự nhiên cô cũng thấy vui trong lòng “. Bố rót đầy một ly rượu rồi cầm ly rượu ngửa cổ uống ực cạn ly rượu, rồi đặt ly xuống bàn, rồi bố lại nâng chai rượu lên nhưng lần này bố rót rượu vào cả hai cái ly đặt trên bàn ăn, rồi nhìn Tiểu Dĩnh nói : “Tiểu Dĩnh cùng với bố uống một chén được không. Hạo Thiên không có nhà, giờ chỉ còn bố và con cùng ngồi ăn cơm, bố muốn mời con một ly, bố cảm ơn con vì hôm nay đã vất vả làm những món ăn mà bố rất thích, bố thật sự rất vui và cảm ơn con vì tất cả. Con cũng vì Hạo Thiên mà vất vả nhiều rồi, con vừa đi làm lại vừa chăm lo thu xếp mọi công việc trong gia đình, chịu không ít khổ cực, bố rất cảm ơn con đã yêu thương và luôn bên cạnh chăm lo cho Hạo Thiên” Rồi bố cầm một ly rượu đặt sang bên bàn trước mặt của Tiểu Dĩnh, tôi nghe bố nói như vậy tôi thực lấy làm cảm kích, tôi tin tưởng những gì bố vừa nói với vợ tôi là thật tâm từ tận đáy lòng của bố.
Có lẽ vợ tôi lúc này nhớ lại thời điểm chúng tôi vất vả lúc mới cưới, trải qua nhiều khó khăn, cực khổ phấn đấu mới có ngày hôm nay, nên nghe những lời của bố vừa nói, cô cảm nhận được tấm lòng của bố chồng.”Sao bố lại nói như vậy Hạo Thiện anh ấy thực sự yêu con, anh ấy là một người đàn ông tốt cũng là một người chồng tốt, và bố cũng là một người bố chồng tốt, luôn thương yêu quan tâm đến con, nên con không có ấm ức gì với gia đình với Hạo Thiên chồng con cả bố à, thực sự con có một người chồng rất tốt thương yêu con, và có một người bố chồng tuyệt vời, và có một đưa con khỏe mạnh đáng yêu, con còn cần và đòi hỏi thêm gì nữa chứ?”Tiểu Dĩnh nói xong đưa tay nâng ly rượu lên cùng với bố chạm cốc, sau đó ngửa cổ uống cạn ly rượu, khi rượu uống vào miệng cảm giác cay xè từ đầu lưỡi đến cuống họng, cảm giác nóng gian cả cổ họng khiến cô ho sặc một cái khuôn mặt đỏ bừng.
“Không uống được rượu thì con chỉ cần nhấp môi là được, uống từ từ chút một thôi, sao lại nốc một hơi cạn ly rượu, để ho sặc như vậy” bố nhìn đến bộ dạng Tiểu Dĩnh ho sặc, khuôn mặt đỏ bừng vì uống rượu, ánh mắt của bố lộ ra một tia đau lòng.
“Không sao, khó có được cơ hội cùng bố uống rượu một lần” Tiểu Dĩnh đã bình thường chở lại, sau đó tiếp tục uống rượu cùng với bố hai người vừa uống vừa nói chuyện vui vẻ. Bố hôm nay có vẻ tâm trạng rất vui nên uống cũng kha khá rượu, có lẽ lúc này nội tâm hai người đang theo đuổi suy nghĩ của riêng mình. Rượu vào thường cũng là lúc lời ra, nên lời nói và sự quan tâm cũng phát triển đi lên.
“Tiểu Dĩnh, gần đây con hình như có tâm sự gì đúng không con?” Bố hỏi. Tiểu Dĩnh đột nhiên nghe được bố chồng hỏi như vậy, thân thể cô bất chợt căng cứng run nhẹ một cái, ly rượu cô đang cầm trong tay xém thì rơi xuống bàn."Không… Không có truyện gì đâu bố, bố suy nghĩ nhiều rồi, con không có chuyện gì đâu ạ” Tiểu Dĩnh có chút lúng túng cúi đầu xuống, không dám nhìn vào bố chả lời, mái tóc dài mượt mà rủ xuống che đi đôi tai và đôi má đã đỏ rực vì ngượng ngùng sấu hổ, có lẽ lúc này cô đang nhớ lại đêm hôm đó trong phòng ngủ của bố chồng. Và cũng đang nghỉ về chồng mình cơ thể yếu nên không đáp ứng được nhu cầu tình dục của cô.
"Không có chuyện gì là tốt rồi, nếu con và Hạo Thiên có khó khăn gì cứ nói cho bố biết nhé, bố vẫn còn có khoản tiền tiết kiệp để dưỡng lão, nếu con và Hạo Thiên cần đến tiền để lo công việc thì nói với bố nhé, bố sẽ đưa cho các con, tuy không nhiều nhưng cũng dúp được các con trong lúc cần dùng đến tiền.
"Bố, con và Hạo Thiên thật sự không có thiếu tiền đâu ạ, bố suy nghĩ nhiều rồi, con và anh ấy hoàn toàn có thể thoải mái lo cho gđ, và chăm sóc phục dưỡng bố, nếu bố từ nay về sau còn nói như vậy nữa, còn sẽ không để ý đến bố nữa đâu”
Tiểu Dĩnh nghe bố nói như vậy, cô vô cùng cảm động, cô ngẩng đầu lên lấy tay vén mái tóc dài mượt đang che đi khuôn mặt xinh đẹp của cô ra phia sau. Lời nói có chút dỗi hờn nũng nịu giống như cô thường nói với chồng mình, lời cô vừa nói với bố chồng tự nhiên cũng nói như vậy. Có lẽ cô ý thức được lời cô vừa nói với bố chồng có chút không ổn, cái cổ trắng ngần cùng với khuôn mặt xinh đẹp nữ thần của cô cũng đỏ lên có chút sấu hổ. Bố cũng vì câu nói nũng nịu này của con dâu mà ngây cả người, cả hai người rơi vào khung cảnh ngượng ngùng lúng túng.
"Thôi không nói đến những chuyện như vậy nữa, tiếp túc uống rượu, tiếp tục uống rượu." Sau khi có hơi men, cả hai người sắc mặt cũng chầm chậm đỏ hồng lên.
Tiểu Dĩnh cùng bố nâng ly rượu trong tay lên ngửa cổ uống cạn, hai người lúc này đều có vẻ lâng lâng, nhưng ý thức vẫn còn rất tỉnh táo.
"Bố, chúng ta tiếp tục uống."
Tiểu Dĩnh cầm chai rượu lên rót tiếp vào ly của mình.
"Tiểu Dĩnh, uống cũng nhiều rồi, không cần uống nữa, Hạo Thiên không có ở nhà, nếu chúng ta ai cũng uống say, thì ai chăm sóc Thiên Hạo đêm khuya đây?"
Đột nhiên bố nhắc đến con trai của mình, Tiểu Dĩnh để ly rượu xuống bàn, rượu vào lời ra, cả hai người nói thật là nhiều lời thật lòng, không khí ngột ngạt cũng chở nên tốt hơn, tình cảm cũng được đi lên cao hơn thẩm thấu hơn. Tiểu Dĩnh muốn đứng dậy dọn dẹp cái bàn ăn, bố nhìn Tiểu Dĩnh đã có chút say, nên nói để đó cho bố dọn dẹp nói Tiểu Dĩnh đi ra phòng khách với Thiên Hao, bố dọn dẹp xong bàn ăn rồi đi rửa bát đĩa.
Bởi vì từ nhỏ đến lớn đều là do bố tôi gần gủi chăm sóc Thiên Hạo con trai tôi, còn Tôi và Tiểu Dĩnh thường xuyên đi làm bận rộn nên rất ít gần gủi với con Trai, cho nên Thiên Hạo với ông nội nó vô cùng thân thiết, còn đối với Tôi và Tiểu Dĩnh mỗi lần con Trai khóc gần như bó tay dỗ kiểu gì Thiên Hạo cũng không nín khóc. Tiểu Dĩnh càng dỗ Con Trai càng khóc rống lên. Bố rửa song bát đũa, liền chạy nhanh trở lại phòng khách.
Tiểu Dĩnh lúc này đang ngồi ôm con Trai dỗ dành, Thiên Hạo trong lòng mẹ khóc rống lên, đôi tay nhỏ bé vung vẩy quào loạn, vô tình cánh tay nhỏ bé của Thiên Hạo túm vào cổ áo ngủ của Tiểu Dĩnh kéo xuống, lộ ra nữa bầu vú trắng bóc to chòn và một khe dãnh ngực sâu hun con bà hút mê người, may mắn là Tiểu Dĩnh bên trong váy ngủ vẩn có mặc áo ngực, bằng không liền cả đầu ty cùng quầng vú e rằng cũng đã lộ ra hết.
Tiểu Dĩnh bị Thiên Hạo quơ tay kéo cổ áo ngủ xuống lộ nữa bên vú to chòn trắng muốt ra, cũng đúng lúc bố từ phòng bếp đi ra, lập tức đập vào mắt bố là một màn cảnh xuân tươi rói mơn mởn của con dâu, mặc dù Tiểu Dĩnh vội vàng đem cổ áo kéo lên, khoảnh khắc đó kéo dài đến 10s đủ để đôi mắt cú vọ của bố nhìn thấy. Bố lần đầu tiên nhìn thấy một bên vú trắng bóc to chòn cùng cái khe ngực sâu hắm của con dâu Tiểu Dĩnh, mặc dù không có nhìn thấy được quầng vú cùng đầu ty, nhưng vẫn làm cho ông ngây người đứng chết trân tại chỗ trợn tròn mắt nhìn không chớp mắt.
Tiểu Dĩnh chỉnh lại cổ áo ngủ ngay ngắn chở lại, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy bố chồng cô đang đứng ngây người nhìn chằm chằm vào ngực của mình, mặt cô đỏ rực lên sấu hổ, ôm chặt Thiên Hạo xoay người sang chỗ khác. Đưa lưng quay về phía bố chồng, mặt, tai, cổ của cô đều đỏ rực lện vì mắc cở, lúc này trong người bố đã có men rượu, nên chỉ cần nhìn phía sau lưng của con dâu của ông thôi, cũng đủ làm cho ánh mắt của ông nổi lên ngọn lửa dục vọng hiện lên bên trong đôi mắt của ông rồi.
Nhìn thấy Tiểu Dĩnh mặt đỏ ngồi xoay lưng về phía ông, đứng hình một lúc rồi ông rùng mình một phát quách tỉnh chở lại, nghĩ đến chính mình vừa mới thất thố với con dâu, khuôn mặt ông cũng xấu hổ đỏ bừng lên.
Thiên Hạo nhìn thấy ông nội, lại vùng vằng trong lòng của Tiểu Dĩnh tiếp tục khóc rống lên to hơn. Người chồm lên hai tay chụp chụp hướng tới ông nội. Ông vội đi nhanh đến đứng trước mặt Tiểu Dĩnh muốn bế cháu nội dỗ nó nín khóc. Tiểu Dĩnh vội vàng đem Thiên Hạo nhẹ nhàng hướng bố chồng đưa đến, bố vươn hai tay đến để ôm lấy Thiên Hạo. Có lẽ bởi vì Tiểu Dĩnh cùng bố trong người đều có men rượu, cả hai đều có điểm men say, bàn tay cả hai đều có vẻ lóng ngóng, bố vươn hai tay ôm lấy Thiên Hạo đồng thời, hai đầu ngón tay của hai bàn tay của ông nhẹ nhàng chạp vào hai vú của con dâu, Tiểu Dĩnh bất ngờ bị hai bàn tay của bố chồng chạp vào hai bầu vú của mình, cô chợt rùng mình cứng đơ đứng ngây cả người. Rất rõ ràng, bố không phải cố ý chỉ là một sự vô tình khả ý, nhưng lại xuất ra hai dòng điện cực âm và cặc dương chạy qua cả hai thân thể khiến cả hai cơ thể run lên, bố bởi vì khẩn trương thiếu chút nữa rời tay đem Thiên Hạo cháu nội rớt xuống mặt đất, hú con bà hồn mời hồn quay về nhập xác.
Cả hai người đều xấu hổ, mặt hai người lúc này đều đỏ như hai quả hồng chín đỏ chót, Tiểu Dĩnh lần đầu tiên bị một người đàn ông khác đụng vào vếu của mình, mà ông Hạo Thiên Bá cũng là lần đầu tiên đụng tới vú của con dâu Tiểu Dĩnh, lần trước Tiểu Dĩnh say rượu, ông cuối cùng cũng chưa dám đưa tay ra bóp vào hai quả vếu to chòn quyến rũ của Con dâu ông. Bố ôm Thiên Hạo vào lòng dỗ một hồi, Thiên Hạo rốt cục cũng ngừng khóc.
Tôi nhìn thấy Tiểu Dĩnh và bố cả hai cùng nhau thở phào nhẹ nhõm, lúc này hai người mới hồi tưởng lại vừa mới vừa rồi tay và vú chạp vào nhau toé lửa dục. Ánh mắt cả hai người giống như rất ăn ý nhìn về phía nhau, phát hiện đối phương cũng đang nhìn mình, ánh mắt hai người chạp vào nhau téo cơm mệ nó lửa xẹc, xẹc, rồi cả hai lại nhanh chóng quay mặt đi.
"Bố, con…con đi ngủ đây, bố cũng sớm nghỉ ngơi đi nhé."
Tiểu Dĩnh cúi đầu nhẹ giọng nói.
"Ừ, Bố dỗ Thiên Hạo ngủ rồi bố cũng đi ngủ, con nhanh đi ngủ đi."
Bố cúi đầu chả lời Tiểu Dĩnh, cả hai người đều không giám ngẩng đầu vào nhìn nhau, xem ra mới vừa rồi do tay ảnh tay anh đụng chạp vào vú ẻm vú em, nên cả hai đều ngượng ngùng không giám nhìn nhau. Tiểu Dĩnh đứng dậy đi từ từ tiến vào phòng ngủ, lúc Tiểu Dĩnh đứng dậy đi về phía phòng ngủ, bố ngẩng đầu lên nhìn về phía bóng lưng Tiểu Dĩnh đi vào phòng, trong mắt ông hiện lên ngọn lửa dục vọng cùng khao khát, càng lúc càng thêm mãnh liệt, giống như một con sói đang chăm chú nhắm vào con mồi của mình.
Tiểu Dĩnh đi vào phòng ngủ đóng cửa lại, sau đó toàn bộ phòng ngủ lâm vào im lặng, bố vẫn ở phòng khách dỗ Thiên Hạo ngủ. Tôi phát hiện thấy có gì đó không bình thường, trước kia, Tiểu Dĩnh cùng bố tôi hai người lúc ở nhà, bất kể cô ấy ở trong phòng ngủ hay là lúc thay quần áo đều theo thói quen chốt khoá cửa phòng ngủ từ bên trong khóa lại. Nên lúc này Tiểu Dĩnh đi vào phòng ngủ đóng cửa lại, nhưng tôi tôi lại không nghe thấy tiếng chốt khoá của bên trong phòng ngủ lại. Tôi cảm thấy có cái gì đó sai sai.????? !
——Hết CHƯƠNG 13 Còn sai sai ở chỗ nào thì đợi = CHƯƠNG 14 = sẻ biết ngay cái sai sai ở chỗ nào <-