Tôi-người đàn bà tội nghiệp và đứa con ngỗ nghịch(LL). - Chương 2
Chap 2:Giải pháp duy nhất.
Sáng hôm sau,tôi vào phòng thằng Mạnh,thấy nó vẫn đang ngái ngủ,bèn bước tới lay nó dậy.
_Mạnh.Dậy đi học đi con.Mẹ nấu đồ ăn sáng rồi.
_Gì nữa vậy.Để tôi ngủ.
_Nghe lời mẹ,dậy đi học đi con.
_Không.Để tôi yên!-Nó đáp,kéo mền chùm đầu.
Tôi biết không thể ép nó nổi,đành đứng dậy đi làm,không quên dặn:
_Đồ ăn sáng ở trên bàn,xíu dậy ăn nhớ hâm lại cho nóng.
Chiều đến,tôi về nhà,hết sức ngạc nhiên khi thấy đôi dép của thằng Mạnh,bởi giờ này lúc nào nó chẳng đi chơi.
_Mạnh ơi.Mẹ về rồi.
Không có tiếng trả lời.Tôi bèn đi tìm nó.Chợt,tôi nhận ra có tiếng động trong phòng mình.Quái,thằng Mạnh làm gì trong phòng tôi cơ chứ?Tôi nắm tay cửa,vặn.Cửa không khóa nên tôi vào dễ dàng.
_Ơ Mạnh,con…-Tôi thốt không nên lời.
Trước mắt tôi là cảnh thằng Mạnh nằm trên giường,mặc áo mà không mặc quần,tay trái cầm cái quần lót mà tôi nhận ra là của mình đặt trên mặt,tay kia thì đang vuốt mạnh dương vật.
Bấy giờ Mạnh mới nhận ra sự có mặt của tôi ở nhà.Nó xấu hổ trong thoáng chốc,nhưng rồi lại chuyển sang tức giận,tức tối bước lại trước mặt tôi,nạt:
_Chuyện chút xíu mà làm thấy ghê!Mà lỗi cũng ở bà chứ ai.
_Cái gì?Lỗi của mẹ ư?-Tôi ngơ ngác.
_Chứ gì nữa?Tôi là trai mới lớn,mà bà tối ngày mặc mấy bộ váy ngắn của bà lượn lờ xung quanh.
Tôi sững sờ trước lời thằng con nói.Đúng là buổi tối tôi hay mặc những bộ váy ngủ cho thoải mái,nhưng không ngờ lại ảnh hưởng tới thằng Mạnh như vậy.Trong lúc tôi chưa biết nói gì,Mạnh lại nói tiếp:
_Mà thôi ngày mai tôi sẽ qua nhà đám bạn ở cho đỡ chướng mắt bà.Cũng không sợ bị bà chọc nứng nữa.
Dứt câu,Mạnh quay lại giường lấy quần mặc,rồi trở về phòng riêng khóa kín cửa.
Tôi ở lại phòng,bần thần ngồi bệt xuống giường.Đúng là từ ngày ba nó mất,mình đã không quan tâm tới nó nhiều.Nó cũng cần có những nhu cầu của nó.Nhưng kể cả như vậy,sao lại thủ dâm với quần lót của mẹ nó chứ.Có lẽ mình cũng hơi vô ý thật.Không lẽ vì việc này mà nó trở nên bướng bỉnh bấy lâu nay?Mình có thể làm gì đây?
Tối đó,Mạnh cũng không ra ăn cơm.Nó cứ thế,ở miết trong phòng.Mình phải làm gì đó,phải giúp đỡ con.Nếu không,mai nó bỏ nhà đi,nó sẽ càng sa lầy với đám bạn xấu,lỡ làm chuyện gì phạm pháp thì chết.Nghĩ ngợi một hồi,tôi đi đến một quyết định,điều mà sẽ khiến tôi hối hận mãi về sau.
Tôi bước đến phòng Mạnh,gõ nhẹ mấy cái.Không có hồi âm.Tôi lại kiên nhẫn gõ lần nữa.Lần này thì có tiếng gắt gỏng quen thuộc vang lên:
_Bà muốn gì nữa đây?
_Mẹ muốn nói chuyện với con.Chỉ một lát thôi,mở cửa cho mẹ đi.
Tôi nghe rõ tiếng chân bình bịch trên nền đất của Mạnh.Nó mở cửa một cách mạnh bạo,nói:
_Lẹ đi.Tôi còn ngủ.
_Về chuyện ban nãy,mẹ không trách con đâu.
Nghe tôi nhắc lại chuyến đó,Mạnh cũng trở nên đỏ mặt.Nó cúi gầm mặt xuống,im ru.
_Mẹ sẽ rút kinh nghiệm,không ăn mặc thế nữa.
_Khỏi cần.Mai tôi đi rồi.Bà mặc gì kệ bà.-Nó đáp.
_Con không được đi.Hãy ở lại,mẹ sẽ…giúp con.
_Giúp tôi?Ý bà là?-Mạnh nhìn tôi rồi hỏi.
Tôi nhìn vào mắt nó,cố trả lời thậm chậm rãi:
_Nghĩa là,mẹ sẽ giúp con giải tỏa…bằng miệng của mẹ.
Tôi cảm thấy thật tồi tệ khi thốt ra câu vừa rồi.Nhưng ở trong hoàn cảnh đó,tôi không biết mình có thể làm gì khác.Tôi không thể đứng nhìn con mình đẻ ra sa ngã,và tôi chỉ còn cách này để khiến nó nghe lời mình.
Nghe tôi nói xong thì thằng Mạnh gần như há hốc mồm,không nói nên lời.Sau một hồi lắp bắp,nó mới nói được cả câu:
_Nghĩa là…bà sẽ bú cu cho tôi?
Tôi hơi xấu hổ trước cách nói của Mạnh.Song đó là sự thật,nên tôi ái ngại nhìn nó rồi gật gật.Mạnh ngồi trên giường chần chừ một hồi,cuối cùng cũng có hành động cởi phăng cái quần xà lỏn xuống.Từ vị trí của mình,tôi thấy cặc nó đã cương lên.
Tôi từ từ bước tới gần Mạnh,quỳ xuống đối diện,tay cầm cặc nó,nói:
_Con phải hứa với mẹ là phải nghe lời mẹ đi học lại.Và nhớ rằng không kể với ai chuyện này cũng như mẹ chỉ có thế giúp con bằng miệng,không gì hơn.
Mạnh không đáp mà chỉ gật đầu,rồi hướng mắt vào hạ bộ như ra hiệu cho tôi rằng đã đến lúc bắt đầu.Tôi nhẹ nhàng sục cặc Mạnh,dù vậy nó vân hơi nhăn mặt thoáng chốc.Đây là lần đầu tiên tôi chạm vào cặc con mình,kể từ lúc nó còn bé phải nhờ tôi tắm giúp.So với hồi đó,rõ ràng cặc nó đã to hơn nhiều và đầy gân guốc.Tôi bắt đầu để dương vật con vào miệng,phủ lấy đầu khấc nó bằng nước miếng.Mùi ngai ngái cộng với cảm giác nóng ẩm từ đầu khấc dần lan tỏa.Đây là mùi vị cặc của con mình ư?Thật dơ bẩn…
Tôi chỉ ngậm cặc Mạnh trong họng mà chưa sục bởi tôi thoáng thấy vẻ mặt đau đớn hay một chút rùng mình từ nó.Có lẽ đây là lần đầu tiên nó được bú cặc.Tôi cứ ngậm vậy,đợi đến lúc nó quen dần thì tôi mới làm việc chính.Tôi dùng môi mình miết lên miết xuống thân cặc nó.
_A.Đã quá.Bà bú cặc tôi đã quá.-Mạnh nhắm nghiền mắt,rên hư hử.
Mặc những lời của nó,tôi vẫn cứ thế,tập trung bú cặc,tốc độ đã tăng một chút.Nhìn Mạnh mà tôi bỗng chốc liên tưởng đến ba nó,điều này khiến tôi không khỏi thấy tội lỗi.Nhưng chồng à,em không còn cách nào khác.Em tin rằng cách này sẽ cứu vãn được gia đình mình!
_Không thể tin được tôi được mẹ ruột mình bú cặc.Ư…-Tiếng rên của nó cắt ngang suy nghĩ của tôi.
Biết nó sắp bắn nên tôi nhả cặc ra,vừa dùng một tay sục nhẹ vừa lấy khăn giấy trên bàn cầm sẵn.
_AAAAA-Mạnh rên lên rồi nằm vật ra giường,trong khi tôi đã hứng trọn mớ tinh.
Tôi đứng dậy đi về phòng cho nó nghỉ ngơi,không quên hỏi lại:
_Con nhớ những gì mình đã hứa chứ?
Mạnh nằm đó,mắt ti hí nhìn tôi,gật gật thay cho lời nói có.