Tôi-người đàn bà tội nghiệp và đứa con ngỗ nghịch(LL). - Chương 1
Chap 1:Một đứa con khó bảo.
Tôi là Liên 34 tuổi,một nhân viên văn phòng.Tôi có mọi thứ mà những người phụ nữ khác hằng mong muốn:một gương mặt đẹp,một thân hình đẫy đà với ba vòng săn chắc và một gia đình hạnh phúc.Nhưng rồi biến cố ập đến,chồng tôi qua đời vì tai nạn giao thông,để lại tôi và thằng Mạnh,15 tuổi,nương tựa vào nhau mà sống.Kể từ đó,cuộc đời tôi sang trang mới.
Hai năm từ sau đám tang của chồng,tôi dần nhận thấy sự thay đổi của con trai mình.Nó như đổi tính hẳn.Từ một đứa trẻ ngoan ngoãn lễ phép nó dần trở nên ngang bướng hỗn hào hơn.Nó bỏ học như cơm bữa,theo đám bạn xấu phá làng phá xóm.Tôi có cố khuyên răn,nhưng hình như nó không còn coi trọng lời mẹ nó nữa.Tôi sợ một ngày nào đó nó sẽ vướng vào xì ke ma túy,hay cảnh tù tội,nên tôi quyết tâm phải chấm dứt việc này.Thế là chiều hôm đó,tôi xin về nhà sớm,ngồi đợi thằng Mạnh,bởi nếu về trễ quá thì nó đi ngủ mất.
Đúng 6h tối,thằng Mạnh lững thững bước vào.
_Mạnh à!Mẹ cần nói chuyện với con.
_Chuyện gì nữa.Bà lắm chuyện thế?-Nó đáp.
_Về chuyện học hành của con…Cô giáo mới gọi cho mẹ,bảo là nếu con còn nghỉ thêm nhà trường sẽ đuổi học vĩnh viễn.
_Đuổi thì sao.Tôi đéo cần.
_Không được!Con phải học tiếp!Và con cũng không được đi chơi với đám thằng Sơn,thằng Bình nữa.Tụi nó là đám bạn xấu,sẽ làm hỏng con mất.
_Kệ xác tôi.Không cần bà quan tâm.-Mạnh đáp,bước vào phòng.
Tôi nhìn theo nó mà lòng đầy buồn bã.Tôi nhớ lại hôm đám tang chồng,bản thân đã hứa trước di vật anh rằng sẽ dạy dỗ thằng Mạnh nên người tử tế,nhưng hiện tại,tôi lo rằng mình không thể.Ôi em phải làm gì với con của chúng ta đây?