Tội Lỗi 2 - Phần 17
– Cảnh đẹp quá em nhỉ, anh tiếc là không lên đây sớm hơn. – tôi nói.
– Anh chưa lên đây lần nào à. Nếu anh lên mùa hè thì không có chỗ ngồi tâm sự như thế này đâu.
– Em lên đâu nhiều lần rồi à
– Cũng mấy lần với nhóm bạn trong lớp, nhưng anh cẩn thận nhé bọn ở đây giang hồ lắm tốt nhất không nên làm gì chúng ngứa mắt kẻo phiền phức
– Em nay giống mẹ anh quá rồi đó, cứ xem anh như con nít không bằng.
– Thì người ta quan tâm nên mới nói trước thôi mà
Đang ngồi nói chuyện tình tứ với Liễu thì một con ma sống tới nói giọng hằm hè:
– Đại ca, có tiền lẻ không cho em xin vài nghìn coi.
Tôi nhận ra là thằng Dũng, nó là bạn học con em học của tôi ( con em họ khác nghen các bác, nó ở nhà tôi học hết tiểu học rồi chuyển vào thành phố với bố mẹ ). Thằng này nhỏ hơn tôi 2 tuổi nổi tiếng giang hồ khắp xã, tôi nhận ra nó chắc nó cũng không biết tôi là ai. Thực ra khi đó tôi run lắm, tôi định rút ít tiền lẻ cho nó để tránh phiền phức không cần thiết. Tôi sợ nó thấy Liễu khá xinh nhỡ nó làm liều thì khổ thân 2 đứa chúng tôi. Hình như nó nhận ra tôi, có thể ngày xưa tôi từng giúp nó ra khỏi đám lưu manh đang đánh nó nên nó cũng không muốn làm khó dễ tôi. “xin lỗi anh, tôi nhầm người” nó nói rồi đi thẳng.
– Anh quen với nó hả – Liễu hỏi tôi
– Cũng biết thôi hồi học cùng lớp với em họ anh
– Thằng đó giang hồ lắm anh biết không, tốt nhất đừng giao du với nó.
– Uh, thì anh có chơi với nó bao giờ đâu mà em phải quan tâm kĩ vậy
– À, em định cho bố mẹ em biết chuyện chúng mình, bố mẹ em khó thật nhưng mà với anh thì mẹ em rất quý đó. Mà mẹ em rất ngưỡng mộ ba anh ( không biết có phải do ngày xưa không nữa)
– Thôi anh xin em, từ từ hẵng tính tới chuyện đó, chúng ta còn học hành nữa mà.
Em tựa đầu vào vai tôi, tôi có cảm giác lúc này tôi bối rối nhất. Tôi chậc kệ ra sao thì ra tôi chẳng muốn suy nghĩ nhiều làm gì để mệt đầu. Em ôm tôi và hôn lên môi tôi một nụ hôn cháy bỏng bằng tất cả tình cảm của em. Tôi cũng đón nhận nụ hôn ấy bằng tất cả tình cảm của mình ( thực ra chỉ là một sự lợi dụng ). Bàn tay tôi nhẹ nhàng luồn vào trong người em, tôi cảm nhận làn da mát rượi của em, bàn tay tôi len lỏi lên dần tới lớp áo con của em. Từng hơi thở gấp gáp của em phà vào trong cổ tôi, tôi rút tay mình ra khỏi áo của em và ôm em trọn vòng tay để em nghĩ rằng tôi yêu em, và nghĩ rằng tôi không giống như bao người con trai đến với em. Liễu vẫn ôm tôi, thì thầm:
– Trưa nay anh ở lại nhà em nhé, một mình em buồn lắm.
– Ủa chứ bố mẹ em đâu
– Hồi tối ông cậu em ở Long An mất nên bố mẹ em tranh thr sắp xếp đi rồi, nhà còn mình em buồn lắm.
– Thôi anh không dám đâu, bố mẹ anh la anh chết. Mà cậu em cũng có phước thật, có cô cháu gái biết cậu mất mà vẫn đi chơi thế này à.
– Thì sáng nay bố mẹ em đi sớm rồi, thực ra em cũng không nhớ nổi khuôn mặt ổng nữa, lâu quá rồi mà.
– Thôi để anh lên thăm em chứ không thể ở lại với em đâu.
– ….
Trời đã trưa, tôi và Liễu xuống đồi và đi về…..
Vừa về tới nhà mẹ tôi vừa khóc vừa gói ghém mấy bộ quần áo, tôi cứ nghĩ ba mẹ tôi có chuyện gì bởi từ trước tới giờ bố mẹ tôi rất ít khi xích mích với nhau. Bố tôi bảo ông tám mất vì tai nạn ( ông tám là em ruột ông ngoại tôi ) nên ba mẹ đi đám ra Thanh Hóa. Cô tôi vô nhà tôi ở lại chăm sóc chúng tôi ít hôm, trong tôi dâng lên cảm giác trống trải vô cùng. Ông là người mà tôi thấy gần gũi với con cháu nhất vậy mà ông trời bắt ông đi sớm quá. Chiều hôm ấy ông cậu tôi chở bố mẹ tôi và bà ngoại đi ra Thanh Hóa. Cô tôi dễ tính vô cùng, tôi xin phép cô đi chơi với tụi bạn mai mới về. Vừa dắt xe định lên nhà Liễu thì mấy thằng bạn tôi rủ tôi đi đánh bi a, tôi đồng ý mà không cần suy nghĩ.
6 giờ chiều, tôi cởi con chiến mã đến nhà Liễu, tôi tưởng tượng ra hình ảnh nóng bỏng của em đêm nay lại đêm nữa tôi sẽ có em bên cạnh. Vừa đến nhà tôi thấy 1 chiếc xe dream, tôi nghĩ chắc là anh nào đó đang theo đuổi Liễu, tôi cũng hi vọng điều đó để tôi hợp thức hóa lý do chia tay. Vừa thấy tôi vào nhà Liễu chạy ù ra:
– Sao anh bảo lên sớm mà giờ mới lên vậy.
– Anh xin lỗi do có việc bận nên không thể lên sớm được
– uh, em giới thiệu với anh đâu là Liêm và Diễm hai đứa bạn cùng lớp, tụi nó học cùng lớp với em, mà hai đứa tụi nó cũng là một cặp đó. ( Liễu quay sang phía hai đứa bạn ) Giới thiệu với tụi bây đây là anh của tao.
– Anh gì, anh gì, anh như thế nào mới được chứ – Con bé Diễm nhanh miệng làm tôi bối rồi
– Thì cũng như tụi bây đó
Tôi khẽ chào hai đứa, hình như tụi nó biết tôi vì Liễu chưa giới thiệu nhưng tụi nó đã biết tên tôi rồi. Thực ra nhìn hai đứa tụi nó cũng khá hợp đôi, con Diễm cũng khá xinh nhưng không xinh bằng Liễu còn thằng Liêm trông có vẻ nhanh nhẹn hoạt bát chứ không như tôi. Thì ra Liễu rủ hai đứa nó ở chung cho đỡ buồn. Ban đầu tôi cảm thấy ngại khi có mặt hai đứa nó nên không dám thể hiện tình cảm nhiều với Liễu thế mà hai đứa nó khá vô tư thể hiện tình cảm với nhau như chốn không người. Chúng tôi dần thân nhau hơn, tôi hiểu mấy đứa nó hơn và tôi cũng thể hiện tình cảm dạn dĩ với Liễu hơn. Bữa cơm tối tuy đạm bạc nhưng cực kỳ vui vẻ, thằng Liêm cao hứng nó bảo mua bia về uống cho vui. Nghe tới bia tôi hơn ngán bởi từ nhỏ tới giờ tôi chưa bao giờ uống bia cả. 4 người mà uống hết 10 chai tôi vẫn thấy còn tỉnh táo mặc dù đầu óc cảm giác như đang ở trên mây.
Tối nay hai đứa con gái ngủ trong phòng của Liễu còn tôi và Liêm ngủ ở phòng khách. Trong đầu tôi miên man những suy nghĩ bất tận, tôi không biết mình đang nghĩ tới ai nghĩ về cái gì nữa.
– Anh ngủ chưa – Câu hỏi Liêm cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.
– Chưa, hồi nãy có uống tí bia nên tao thấy hơi mệt
– Uh, lần đầu anh uống bia hả. Chắc thầy không cho anh uống bia bao giờ đâu nhỉ.
– Uh.
– Em hỏi anh câu này nhé
– Chú mày cứ hỏi đi
– Anh có yêu Liễu thực không, em cũng nghe Liễu kể nhiều về anh. Em biết anh từ trước rồi nhưng hôm nay mới có dịp nói chuyện. Em thấy tình cảm thế nào ấy, nhìn nó không có giống như bao cặp khác
– À, có thể là tao không thích thể hiện điều này thôi, có gì đâu mà ngạc nhiên chứ
Thằng Liêm đã đọc được những suy nghĩ thầm kín trong đầu tôi, nó thấy điều này cũng không có gì là lạ bởi thực sự tình cảm tôi dành cho Liễu đâu phải tình yêu.
– Mà chú mày với Diễm quen nhau lâu chưa – tôi hỏi nó để lảng tránh câu hỏi về Liễu
– Cũng lâu rồi anh, bọn em bạn học cấp 2 đến lớp 9 bọn em mới trở thành cặp.
– Mà sao tao thấy 2 đứa tụi bây dạn quá vậy, rất vô tư đôi lúc như thế làm người khác khó chịu lắm đó
– Thực ra chuyện đó cũng đâu có gì là quá nghiêm trọng đâu anh, với lại bọn em đã tới mức cao nhất của tình yểu rồi nên cũng xem là bình thường thôi.
– Thế nếu trên trường thì 2 đứa có như thế không.
– Không có đâu anh.
– Mà tao hỏi thật nhé nếu sau này hai đứa không đến được với nhau thì sẽ như thế nào
– Em cũng không nghĩ tới chuyện đó nữa, thực sự 2 đứa rất yêu quý nhau nên em tin vào tương lai tốt đẹp
– Thì tao nói chỉ là nếu thôi mà.
– Em cũng không thể nghĩ tới cảnh đó bởi em chắc chắn nó sẽ không xảy ra
– ….
Liêm chìm vào giấc ngủ để tôi chìm vào trong những suy nghĩ mông lung, trong đầu óc đang lúc này là hình ảnh nụ cười trong sáng của Liễu. Những câu nói của Liêm như một mũi dao đâm vào trái tim tôi. Tôi đã giết một cuộc đời con gái. Tôi biết mình phải làm như thế nào cả, dường như bản năng tình dục luôn cháy mạnh trong tôi, tôi muốn biến Liễu thành của riêng tôi mỗi khi tôi cần nhưng đôi lúc tôi cũng muốn chấm dứt tất cả để cả hai tìm thấy bến bờ hạnh phúc của cuộc đời mình. Cuộc đời thật trớ trêu, tôi không oán trách ai cả không oán trách cuộc đời bởi những gì hôm nay đều do tôi tự gây ra cả. Giá như, giá như…. Hàng ngàn chữ “giá như” xuất hiện trong đầu tôi khi ấy, tôi chìm trong giấc ngủ với muôn vàn suy nghĩ trong đầu.