Tôi cởi nốt cái quần xì của C ra khỏi đôi chân dài thườn thượt ấy và quăng vào đống quần áo của em. Đám lông của C xuất hiện trước mắt tôi, nó không nhiều lắm, hai múi bưởi vun cao lên, tôi cho ngón tay của mình vào bím C ( mục đích để xem thử có đúng như em nói không ). Tôi thụt ra thụt vô ngón tay ấy, có lẽ đau thì chưa nhưng tôi lại móc trong bím em làm cho em cảm thấy thốn vô cùng, em oằn người lên và giật liên hồi. Rút ngón tay tôi ra thì thấy một chất nhờn bám quanh tay ( từ trước tôi cứ ngỡ chỉ có con trai là xuất tinh thôi ) sau này tôi mới biết là
dâm thủy. Tôi vội vàng trút bộ đồ trên người, con cu bung ra một cách hùng dũng. Tôi đặt trước mặt nó và bảo “mút cho anh đi em”, ban đầu dường như C không muốn nhưng rồi cũng miễn cưỡng chấp nhận chỉ liếm nhẹ. Hai bàn tay tôi đặt sau đầu em, tôi ấn mạnh đầu em vào cu tôi. Em cảm thấy khó chịu và có phần hơi ngộp thở. Tôi nằm trên người em và đặt con cu trước bướm em, tôi chuẩn bị đút vào bím em thì một đợt mưa lớn rớt xuống mái tôn làm tôi giật mình. Có lẽ ngay cả ông trời cũng không đồng tình với hành động đốn mạt ấy của tôi và khóc cho C.
Một cú mạnh mẽ của tôi, con cu chạy thẳng vào trong bím C, C oằn người lên có lẽ vì rất đau, những giọt nước mắt chưa bao giờ ngừng rơi. Tôi không quan tâm đến cảm xúc của C, tôi bắt đầu nhấp mạnh ( thực ra tôi cố ý để C đau ), những cơn đau ập đến với C quá nhanh, C không kịp giảm cơn đau nào mà chỉ biết cố gắng chịu đựng. Hai tay tôi nắm nhẹ bên hông C, những bàm tay C bám víu vào cánh tay tôi để đỡ đau phần nào. Tôi không xuất trong người cô ấy mà xuất trên người cô ấy, những dòng tinh dịch kèm theo nước tiểu xối xả trên người C. Tôi đã thấm mệt, tôi nằm bên cạnh C còn C như một cái xác chỉ biết nằm im. Vậy là trinh tiết đầu đời của C đã bị tôi đoạt mất, chắc c đang trách tôi, trách tôi như một thằng khốn nạn.
Bây giờ tôi mới nhận thức hết mọi việc, tại sao tôi lại làm cái trò tày đình này chứ. Nếu như C nói ra chuyện này với bố mẹ tôi, ông bà nội tôi thì không biết họ có chịu nổi cú sốc về thằng con cháu mà mọi người vẫn hằng mong đợi hay không. Nó có vẻ đã nín nhưng đôi mắt vẫn còn đỏ hoe, nó nhìn tôi với ánh mắt thù hận, tôi lấy quần lót của nó lau những dấu vết còn sót lại trên người nó. Tôi nhẹ nhàng hôn lên má nó và nói với nó “anh xin lỗi em, anh không thể tự kìm chế nổi mình…”. Nó đáp trả tôi bằng ánh mắt lạnh lùng cay đắng, nó ôm quần áo nó vào nhà tắm để tắm. Nhìn bước đi hơi gượng gạo có lẽ nó vẫn còn đau. Những tiếng nước xả hòa với tiếng mưa trên mái nhà, có lẽ nước hơi lạnh nhưng chắc nó cố để quên đi cái sự thật đắng cay tội lỗi này. Nó mở cửa và đi về phòng nó, tôi đứng đó mà nó xem thôi như một người xa lạ, ánh mắt lạnh lùng và đỏ hoe. Tôi vội chạy theo để cố xin lỗi nó và mong nó bỏ qua cho tôi. Tôi cố phân trần với nó