Tôi, Em và cô ấy ... (tự truyện) - Chương 3
Vừa về đến nhà, nó đã thấy mẹ nó đứng ở ngoài cổng chờ nó, linh cảm chẳng lành, nó đạp chậm dần rồi xuống hẳn, dắt xe về phía mẹ nó, hỏi:
– Sao mẹ đứng đây, bố về chưa mẹ
– Bố mày về rồi đấy, liệu liệu mà trả lời bố mày
Nó hơi lo lo khi nghe câu này vì nghe giọng điệu này của mẹ nó thì chắc chắn là có chuyện cmnr. Lúi húi dắt xe vào nhà, bố nó đã ngồi ở bàn tiếp khách, chắc là đợi nó đây mà, nghĩ mà run cả người, bố nó nóng tính nên nó khiếp bố nó lắm. Vừa gạt chân chống xe, định lẩn lên nhà thì bố nó gọi giật lại:
– H, xuống bố bảo cái này đây
Thôi xong mịe nó rồi, nó cố lục lại trong đầu nó xem có làm chuyện gì sai trái hay không mà nghĩ mãi không ra. Ngồi lên cái ghế đôn đối diện bố nó mà tim nó cứ nhảy lambada, loạn hết cả lên. Nó lí nhí:
– Chuyện gì thế bố
– Dạo này con vẫn đi học đầy đủ đấy chứ
– Dạ vẫn đầy đủ mà bố (thực ra có trốn về sớm vài buổi thôi)
– Bố nghe bác L nói con hay trốn về sớm đi chơi điện tử lắm đúng không ( lão L này là bạn bố, giáo viên nghỉ hưu non về dạy thêm tại nhà)
– Dạ đâu bố, chỉ có mấy buổi con bị đau bụng, con có xin bác gái về sớm chút xíu mà
– Đừng có mà lí do lí trấu, mày làm gì bố biết hết. Suốt ngày xin tiền mẹ đi chơi bời này nọ. Học thì không chịu học, suốt ngày điện tử cho hỏng người à?
– Con có chơi chút xíu thư giãn thôi mà bố, chứ con có ham gì đâu, chuyện học hành con vẫn hoàn thành đầy đủ mà
– Đầy đủ mà thế này à – Nói rồi bố nó vứt mấy tờ kiểm tra một tiết với 15’ của nó, Lý có, Toán có, lại còn Hóa với Sinh nữa chứ.
– Tại mấy bài đấy con…con…
– Từ bây h bố cấm không có internet- tơ niếc gì hết, mai bố bảo chú Toàn (lái xe của bố ở công ty, cũng hay qua nhà nó ăn cơm) sang rút mạng, khóa máy tính, thi xong tốt nghiệp rồi tính. Mà từ giờ, bố sẽ quản lý giờ đi học của con chặt chẽ hơn, không thể để tình trạng thế này được
– Nhưng mà trong máy con còn nhiều phần mềm học tập, khóa máy thì sao con học được
– Học hay là chơi? Vừa bố mở máy lên toàn thấy game với mấy cái vớ vẩn…mà có xem mấy cái linh tinh không đấy?
– Đâu, làm gì có mà bố, phần mềm học thật mà ( toàn JAV không )
– Không cần biết là thật hay giả, cứ giải quyết cái đống điểm “đẹp mặt “ này rồi nói gì thì nói – Bố nó gõ gõ vào đống bài kt toàn dưới điểm TB của nó
– Dạ vâng con biết rồi – mặt nó xị ra, vậy là từ nay phải tạm biệt thánh nữ Ozawa rồi, may ra thỉnh thoảng chạy ra quán ngắm cái cho đỡ nhớ
– BIết thế là được rồi, lớn rồi đừng để bố phải động tay chân vào người, mà chắc có khi bây giờ mày còn đánh được cả bố ấy chứ (lại chẳng à =))
– Dạ…dạ…
– Thôi được rồi, lên tắm rửa xuống ăn cơm, cầm cả cái đống này lên
– Dạ vầng…
Nó vơ vội đống bài kt vào cặp rồi lết lên phòng, ra vẻ hối lỗi, tội nghiệp vãi =)). Vừa đóng cửa phòng lại, nó nắm vật ra giường, thở hổn hển mặt giãn ra cứ như vừa từ cõi chết trở về ấy. May thật, bố nó hôm nay không nói nặng mà chỉ nhẹ nhàng như thế khiến nó vừa mừng vừa sợ. Bình thường, khi phát hiện nó trốn học hay bị điểm kém thì y như rằng bố cho nó ăn vụt, không thì chí ít cũng ăn mắng té tát tầm 15-20’ là ít. Nằm suy nghĩ lan man, sao hôm nay gặp nhiều chuyện bất ngờ thế nhỉ, từ chuyện gặp chị đến thái độ kì lạ của bố nó, chẳng biết là may hay rủi, nó chỉ cười cười, kệ. Rút cái điện thoại ra, số chị cho nó vẫn nằm ở trên màn hình quay số, chỉ có 9 số, nó chắc mẩm tối nay sẽ vui lắm đây, lại cười cười, vứt cái điện thoại sang một bên rồi nó lấy quần áo đi tắm, không lại nghe bố nó quát xuống bây giờ thì khổ.
Tắm xong, nó phi xuống cầu thang bằng cách trượt cầu thang, như kiểu quảng cáo Kô téc của chị em ấy , mỗi tội quần nó dít quá, làm tí nữa lộn cổ xuống cầu thang, may mà có tí võ, nó lấy đà rơi, lộn santo 2 vòng rồi tiếp đất như phim chưởng Hồng Kông (hoang tưởng cmnr ). Vừa xuống phòng ăn, nó lại giáp mặt bố nó, thế là lại giả bộ tự kỉ, đi lững thững, mặt xị ra trông thảm kinh. Vào bữa ăn, nó cũng chỉ dám gắp rau, ăn nhẹ nhàng từ tốn mặc dù dạ dày nó đang kêu gào đình công ầm ĩ cả lên. Đang định gắp miếng thịt kho thơm ngậy đầu tiên từ đầu bữa đến giờ thì bố nó lên tiếng:
– Việc bố lo cho con một suất vào ĐH KTQD con không nói cho ai đấy chứ
– Dạ không ạ – nó lí nhí
– Uhm, cũng không nên nói ra làm gì, người ta lại nói ra nói vào không hay
– Vậy con có cần thi ĐH nữa không bố
– Sao, không muốn thi mà vẫn nghiễm nhiên vào trường học ah ( thì đúng vậy mà )
– Dạ không, ý con là có cần ôn những môn Khối A thi ĐH không ấy ạ
– Cứ học đi, không thừa, bố chỉ muốn chắc chắn là con sẽ đỗ còn nếu có thể thì bố muốn con vào cổng trường ĐH một cách đàng hoàng, không phải như thế này.
– Dạ vâng ạ, con sẽ cố – nó lí nhí, chỉ sợ nói to bố nó bắt thi thật thì nó chỉ còn nước về quê mà chăn vịt
– Được rồi, cứ cố mà học, rồi còn ra nước ngoài nước trong nữa đấy, không phải chỉ ru rú ở cái xó nhà này đâu
– Ơ.. gì ạ, du học hả bố?
– Bố cũng đang tính thôi, có vài khóa học bố xem qua thấy hợp lý, mày mà học được bố cho đi
– Thật ạ – mắt nó chữ O, mồm chữ A hết cỡ luôn, bao lâu nay nó chỉ mong được làm du học sinh, đi đây đi đó, mà nhất là du học sinh liên xô chống mẽo :”>
– Cứ học giỏi thì bố chả tiếc mày cái gì cả, còn nếu trái ý bố, học dốt thì đừng hòng nhận được cái gì, nói trước cho biết thế
– Dạ vâng ạ – nó lí nhí
Ăn cho nhanh nhanh chóng chóng nó xin phép lên phòng học bài, thấy bố nó có vẻ hài lòng nó lẩn nhanh lên phòng, khóa trái cửa, nhảy loạn xạ như thằng điên:” Thế là có thể nó sẽ được đi du học, sướng quá, sướng phát điên lên được”. Nó có một sở thích, đấy là được đi du lịch khắp nơi trên thế giới, bất kể là bằng gì, dù là xe hay đi bộ, nó đều chơi tất, miễn là được ngắm những quang cảnh hung vĩ đẹp đẽ trên thế giới. Nghĩ thôi đã thấy phê như con tê tê rồi, định thò tay bật máy tính update vài thông tin hay ho này lên forum lớp nó thì nó chợt nhớ ra lời dặn đanh thép của bố nó, vậy là nó lại ngậm ngùi rụt tay lại. Nhưng mà không nghịch máy tính thì làm gì cho hết tối bây giờ, chả nhẽ ngủ sớm. À mà khoan còn một việc nữa mà nó suýt chút nữa quên mất, tìm ra số của chị.
Khà khà, bà chị này tính hay ho ghê, đã cho số còn cho cái kiểu đánh đố này nữa chứ, may mới là thiếu một số, chứ thiếu 2 số chắc nó mất cả đêm để mò mất. Vớ lấy con 1100i nồi đồng cối đá, nó vội ghi lại 9 số trước của số đt chị, rồi ghi xuống bên dưới thay chữ X cuối cùng bằng số từ 0-9 rồi nó bắt đầu bấm số đầu tiên. Nhưng nó không lấy số 0 đầu tiên, nó quyết định bắt đầu từ số 2, số yêu thích thứ 2 của nó sau con số 24 vì 2 là tháng sinh của nó mà. Có hồi chuông đổ bên kia đầu dây, nó hồi hộp lo lắng cứ như xem chung kết C1 của ManU-Chel lượt penaties vậy. Bắt đầu có người nghe máy:
– Alo, ai đấy ạ
– Cho mình hỏi có phải số của T không nhỉ, mình H nè
– À xin lỗi nhé, mình không phải là T, bạn nhầm số rồi nhé
– À thế à, cho mình xin lỗi nhé – rồi nó cụp máy luôn, mất toi mấy trăm tiền đt roài, tiếc thế
Bắt đầu với số thứ 2 là con số 7, số áo nó yêu thích khi đá bóng, không có hồi chuông reo, chắc là số máy còn đang khóa, chưa ai dung. Tặc lưỡi nó bấm lần lượt từ 3,4,5,đến 6 cũng chẳng phải luôn, lần thì giọng ông già, lần thì giọng thằng nào nghe ái vãi sh!t, lần thì gặp ngay con bé nào giọng miền nam, nản.
Sau một hồi vật lộn, cuối cùng chỉ còn số 9 với số 0, nó đang phân vân không biết nên chon số nào trước đây, cứ như kiểu trao vương miện Hoa hậu ấy, chỉ cần trao giải nhì cho em kia là chắc chắn em còn lại sẽ là Hoa hậu rồi . Cuối cùng nó quyết định chon số 0, bấm số, hồi hộp chờ như những lần trước nhưng lần này có vẻ chắc chắn hơn ( 50% cơ mà ). Bắt đầu có chuông đổ, nó lại hồi hộp hơn, đau tim quá, điệu này chắc mai mua thuốc trợ tim uống quá. Có giọng con gái đáp:
– Alo, ai đấy ạ – nghe có vẻ quen quen, nó chắc mẩm
– À cho mình hỏi có phải số T không nhỉ
– À ừ đúng rồi, mình là T, bạn là ai nhỉ (chọn chuẩn vãi, đúng là 50/50)
– Không nhớ ra ai à, cái người mà lai cậu về đến tận nhà đấy
– À à rồi, H hả, cũng tìm ra được số đt của mình ah, giỏi gớm..hihi
– May mới là mất 1 số cuối, cậu mà cho thiếu 2 số cuối chắc tớ chết mất
– Làm gì ghê thế, tìm số tớ có lâu không
– Cũng khá khá đấy, mai bắt ai đấy trả tiền đt phí mới được
– Ơ, lạ nhỉ điện thoại của cậu mà bắt ai trả là sao
– Ặc thế tớ mất oan tiền đt với cái số cuối cũng còn thiếu của cậu đấy, chơi khó nhau thế không biết
– Hì hì, tớ thử xem cậu có muốn thực sự muốn kết bạn với tớ hay không thôi mà
– Ơ, thế tớ muốn kết bạn với cậu à
– Sặc, thế không muốn kết bạn thì tìm số tớ làm gì, cúp máy đây
– Ấy đừng, tớ đùa chút. Mà tớ tìm số cậu để mai còn bắt cậu đi khao nước chứ…hì hì
– Ái chà, kinh nhỉ, thế cơ đấy. Mai mấy giờ cậu rảnh
– À tầm 8h nhé, lúc đấy tớ vừa tan học..à nhầm…đứa em mới tan học, tớ đón nó về rồi qua cậu luôn.
– Uh thế hẹn cậu 8 h nhé, còn nhớ đường vào nhà tớ không đấy
– Nhớ chứ sao không, t chẳng bảo là từng sống ở đấy hơn năm còn gì
– À tớ quên, thôi bye nhé, mai gặp cậu sau
– Ừh bye, mai gặp nhé!
Bấm nút đỏ điện thoại mà tay nó run run, lần đầu tiên nó chém gió với một người con gái hơn tuổi nó hay đến vậy, trước giờ nó chỉ có tán tỉnh mấy em lớp dưới xì-tin, nhắn tin dịch mãi mới ra, vậy mà giờ hẹn đi chơi với một bà chị hơn nó hẳn 2 tuổi. Nghĩ cũng hay hay mà cũng lo lo, sợ chị phát hiện ra thì quê muốn chết, con nít ranh mà bày đặt tán tỉnh. Nó bắt đầu lên kế hoạch cho buổi uống nước thần thánh ngày mai, chả biết nghĩ thế cảnh cuối cùng lại là trong nhà nghỉ mới kinh chứ chắc hồi xưa mẹ nó cho nó uống nhiều sữa quá hay sao mà giờ đầu óc nó hay hoang tưởng verykool. Nghĩ linh tinh, lung tung cũng muộn muộn, nó lật đật xuống nhà định bụng kiếm cốc nước uống rồi đi ngủ sớm, giữ sức mà chinh chiến ngày mai Đi ngang qua phòng bố mẹ nó ở tầng 2 ( nó ở tầng 3) thấy có tiếng bố nó:
– Em cố để ý xem thằng H học hành thế nào nhé, anh lo lắm, dù sao nó cũng là cháu đích tôn, cả họ có mỗi mình nó là con trai, anh không muốn phải xấu hổ với họ hàng đâu
– Em biết rồi, chắc em dễ dãi với nó quá đâm hư người, từ mai em sẽ hạn chế tiền tiêu vặt của nó
– Uh, em tính sao thì tính
…….
Nó nghe lỏm được vài câu rồi chạy biến về phòng, lại bắt đầu lo lo về thời gian sắp tới, sợ mẹ mà cắt giảm tiền tiêu thì khổ rồi, lại còn đích tôn đích nhôm gì gì nữa chứ đau hết cả đầu, nghĩ được một lúc nó lăn ra ngủ từ lúc nào, quên cả giăng màn, lát sau nó cảm nhận được ai đó vào phòng nó, xếp lại sách vở, giăng màn cho nó rồi lại nhẹ nhàng đóng cửa đi ra. Nó tuy ngủ nhưng ít khi ngủ sâu nên có ai lam gì hoạt động gây tiếng là nó thức giấc ngay, nó nhìn cái bóng quen thuộc cao cao gầy gầy, nó biết là ai nhưng chẳng dám mở mắt ra nhìn, chỉ hé hé mắt ra ngó, mặc kệ người ấy làm gì thì làm. Nó lại chìm vào giấc ngủ, lần này nó ngủ nhanh hơn, sâu hơn, ngon hơn, miệng nó khẽ nở nụ cười…