Tôi, Em và cô ấy ... (tự truyện) - Chương 20
Re: [Truyện] Tôi, Em và Cô ấy…
Chap 20 Bận coi EURO quá trời
Reng…reng..Oài, mới ngả lưng chút mà đã sáng, tiếng chuông đồng hồ chỉ mới kêu nó đã bật dậy, chắc tại hôm nay là ngày thi nên nó dậy khá chuẩn, bình thường ở nhà mẹ nó hôm nào cũng phải giật chăn ra thì nó mới chịu dậy. Đánh răng rửa mặt xong xuôi thì chị gọi cho nó:
– Nè dậy chưa đồ lười
– Rùi, dậy sớm dã man luôn.
– Xuống nhà đi, chị dẫn nhóc đi
– Thui, biết đường rùi mà ( chỗ nghỉ gần trường, cách hơn trăm mét là tới)
– Cãi hoài, xuống đi, nói nhiều quá à…
– Rùi…
Thay vội quần áo, kiểm tra phiếu thi đầy đủ, nó xuống sảnh, chị đang đợi nó, quần jean với sơ-mi trắng, ai không biết chắc tưởng HS cấp 3, hix…
– Đi ăn sáng nhé, con gần tiếng nữa mới vào phòng mà
– Uh, ra quán phở gần trường nhé, em thích quán đấy
– Uh.
Hai đứa đi bộ ra trường, trêu đùa, chọc chị làm nó đỡ căng thẳng hơn, ra đến quán phở thì, trời ơi..đông dã man. Chắc phụ huynh nào cũng sợ muộn nên đưa con đến gần trường mới ăn sáng, thành ra quán đông kinh. Loay hoay mãi cũng kiếm được chỗ ngồi, vừa kê mông xuống thì mẹ gọi cho nó, khuyên nó đừng căng thẳng, cố làm bài cho tốt, ngày mai xong việc mẹ nó sẽ lên để đón, dạ vâng một hồi, cuối cùng nó cũng được ăn, chẹp..bụng đói meo, reo ùng ục nãy giờ.
– Rồi, chị về đi, em đi tìm phòng thi đây
– Nhớ mang hết mọi thứ chưa
– Rồi mà
– Thi xong nhớ gọi cho chị nhé, mà cấm ra sớm, phải làm hết sức đấy
– Được rùi mà, chị không nói thì em cũng sẽ cố hết sức, hì
– Cười..lúc nào cũng cười được
– Không cười chẳng nhẽ mếu..hix
– Nhớ nhé, xong thì gọi cho chị..rồi vào tìm phòng đi
– Uhm
Nó tạm biệt chị rồi chạy loăng quăng tìm phòng thi, vãi thật, tít trên tầng 4, may nó dẻo chân chứ không chết với cái trường này. Tìm đến phòng thì cũng đang lốn nhốn mấy thằng đang đứng tụm năm tụm ba bắt chuyện làm quen nhau, nó cũng phi đến, mong tìm được cao nhân nào thì ngon quá..he..he. Soi mãi, cũng nhìn ra một thằng nhìn có vẻ học khá, người đậm đậm, đeo kính, khá ít nói so với mấy cái loa phóng thanh còn lại. Tiến lại gần bắt chuyện, nó cũng làm quen sơ sơ, thằng ku này cùng tên với nó khác mỗi họ, số báo danh lại trên nó hai số, chắc cũng ngồi gần, có lẽ tí nữa nhờ vả được đây.
Môn đầu tiên là Toán, nó không ngán lắm nhưng đề phòng không thừa, quay được câu nào cứ quay chứ, hề hề..Đợi mấy lão giám thị lề mề mãi cũng được vào phòng thi, khổ một nỗi, cái ảnh trên phiếu thi của nó chụp quá xấu so với mặt nó, đậu má thằng chụp ảnh chọn góc chán vãi sh!t thành ra lão giám thị cứ săm soi nó mãi mới cho vào. Ngon rồi, đánh stt chẵn lẻ thành ra nó với thằng ku vừa này ngồi cùng bàn, nó hí hửng bước vào, không quên liếc mắt đưa tình..à nhầm..nháy mắt báo hiệu cho ku kia nhớ cho mình coi bài. Đề cũng không quá khó với nó, tầm sức nó thì nó chắc chắn khoảng 5 phần, rồi quay thêm thằng ku bên cạnh được một ít nên nó kết thúc môn đầu tiên khá suôn sẻ. Làm bài xong, nó gọi cho chị rồi gọi thông báo cho mẹ nó, mẹ nó vui lắm, bảo nó bình tĩnh thi nốt hai môn còn lại cho tốt.
Chị đứng cổng trường đón nó, tay nó giơ chữ V, mặt cười toe toét:
– Làm khá ngon, he..he
– Được khoảng mấy điểm
– Chắc chắn thì khoảng 5-6, còn có thể hơn
– Vậy là ổn rồi, chiều thi Lý nữa, bây giờ về đi ăn nhé
– Oki..hi..hi
…
..
– Nè – chị chìa tập giấy trước mặt nó
– Gì vậy
– Tờ đáp an chị mua lúc đứng ở cổng trường, thử so xem thế nào
– Ờ, ha. Sao nhanh vậy
– Hỏi chi vậy, so đi
– Xem nào…Uhm…hèm..hừm
– Sao
– Cũng khá giống, có điều bài này giải hơi so sài
– Chắc họ làm vội, vậy bài nhóc làm kĩ hơn hả
– Ờ, những phần làm được, nhóc làm kĩ lắm
– Vậy tạm ổn rồi, lát về nghỉ chuẩn bị thi tiếp
– Chị yên tâm, Lý là môn tủ của đây rồi
– Tủ mà không có chìa thì cũng vứt, đừng có mà chủ quan đấy
– Được rùi, chị giống mẹ quá à
– Á..à dám nói ta giống mẹ hả, ta già vậy sao
– Ờ đó, lúc y con nít, lúc cứ như bà già ý
– Hừ,,Thôi đi nghỉ, chiều con thi tiếp
– Uh, rùi
…
..
.
Chiều thi Lý, suýt nữa nó đến muộn, may mà lúc nó đến vẫn kịp vào phòng, phù, ngủ quên suýt thì tiêu, chị cũng ngủ quên lun, may mà mẹ nó gọi cho, không thì ăn cám..hix Dù sao cũng là môn tủ, trước kia cấp 2, cấp 3 nó chuyên Lý cơ mà, tuy điểm cũng không cao lắm nhưng dù sao vẫn là chuyên ). Đề khá khoai, có nhiều câu khó, nó chỉ chắc chắn tầm 4 điểm, còn lại random phân nửa, lúc gặp chị ở cổng, nó vẫn cười tươi, nói là làm ngon, chị mắt híp híp đa nghi:
– Thiệt tốt không, hay sợ quê nên cứ nói thế
– Tốt thật mà..hì..hì
Chiều đến, nó lăn trong chăn, ngủ một mạch đến tận tối, lúc chị gọi điện đi ăn mới dậy, xong, chị về phòng chị, nó về phòng nó, vẫn nhắn tin động viên nó, bảo nó ngủ sớm, không nên thức khuya..bla…bla, rồi mẹ nó lại tiếp tục điệp khúc đấy version 2. Nghe thôi cũng đủ mệt rồi, ngồi xem qua lại công thức Hóa, môn này nó khiếp nhất trong 3 môn, điểm trên lớp toàn TB với dưới TB thôi à. Được một lúc thì lăn ra ngủ từ lúc nào, đúng là đọc sách là phương pháp tốt nhất để có một giấc ngủ ngon =)). Nó ngủ mà quên cả đặt báo thức, nửa đêm, nó chợt tỉnh, tivi vẫn bật, lại đặt báo thức rồi lăn ra ngủ tiếp. Cả chiều đã ngủ rồi mà bây giờ nó vẫn ngủ ngon lành, mệt thật. Chặng đường cũng đi được 2/3, còn chút xíu nữa thôi, cố lên, hự..hự