Tôi, Em và cô ấy ... (tự truyện) - Chương 17
Nước nóng chảy qua tai, qua mặt, qua cơ thể nó. Cho dù thời tiết có nóng đến mấy thì nó vẫn cứ thích tắm nước nóng, thích lắm, sảng khoái lắm. Tắm xong thì mẹ gọi cho nó, bảo là lên đến nơi rồi, bảo nó đọc địa chỉ cho anh Toàn để mẹ với anh đến. May mà có anh Toàn hay đưa bố nó đi công tác trên HN nên có lẽ đường trên này anh ấy cũng rành. Lát sau mẹ nó đến, nó xuống sảnh đón mẹ nó với anh Toàn, mẹ có vẻ gầy gầy hơn mấy hôm trước, mắt mẹ loáng thoáng vết thâm ở bọng mắt dù đã cố makeup khá đậm. Nó hỏi về bố, mẹ bảo bố cũng nguôi giận, bảo nó thi xong về rồi hai bố con ngồi lại nói chuyện, còn việc nó học ngành gì, theo ý nó hay theo ý bố thì bố nó vẫn để ngỏ, chưa quyết định. Vậy là cũng coi như tạm ổn, chỉ cần nó thi lần này tốt, điểm cao có lẽ bố nó sẽ nghĩ lại. Nói chuyện một lúc rồi mẹ kêu nó chuẩn bị đi ăn, bảo nó gọi cả chị đi. Nó chẳng biết thế nào, nửa muốn gọi cho chị đi cùng, nửa vẫn dỗi chị chuyện hồi chiều, rồi nó quyết không gọi nữa.
Ba người đi ăn, anh Toàn đưa hai mẹ con nó đến một quán ăn trên đường gì đó, quên rồi, ăn cũng khá ngon, phục vụ tốt lắm mà đặc biệt còn có cái món Bò quay với mấy thứ gia vị, đúng gu của nó, nó lại thầm nhớ địa chỉ quán để lần sau có dịp, nó nhất định sẽ đi cùng chị. Ăn xong, sang quán café bên cạnh, mẹ hỏi nó:
– Sao không gọi chị T đi cùng nhà mình
– Thôi mẹ, con có gọi mà chị ấy bận, không đi cùng được
– Ừ, hôm nay bận thì thôi, bảo nó mai đi cùng nhà mình, mẹ muốn cảm ơn mấy hôm trên này con bé quan tâm đến con
– Dạ, để mai con bảo chị ấy
– Mà hai đứa chỉ là bạn thật đấy hả
– Thật mà mẹ, sao hỏi hoài vậy…
– Thì mẹ thấy hơi kì kì
– Kì gì đâu, bạn con toàn người tốt không à
– Ừ, được vậy thì tốt, chứ xã hội bây giờ nhiều người…
– Mẹ à…- nó ngắt lời
– Ừ thôi mẹ không nói nữa, nhưng vẫn phải chú ý đấy, anh chưa lớn đâu
– Con cũng 18 tuổi rồi mà
– 18 tuổi mà suy nghĩ cứ như đứa lên 8, lần sau còn dám bỏ đi như thế thì chết đòn
– Hì..hì con biết lỗi rồi mà
– Chỉ cười là nhanh, bố nhà anh
Mẹ vẫn luôn lo lắng, suy nghĩ thật nhiều cho nó, nó cảm thấy có lỗi quá, tự hứa với bản thân, sẽ không bao giờ nó làm mẹ nó khóc nữa, cho dù có chuyện gì…Ăn uống xong xuôi, nó dẫn mẹ về nhà nghỉ lấy phòng, anh Toàn sẽ ở cùng với nó, còn mẹ thì lấy thêm một phòng. Về phòng, nó hỏi anh Toàn:
– Thế ai ở nhà với bố em hả anh
– Yên tâm đi, bác nhà đi nước ngoài rồi, mới đi chiều qua, chắc phải 4,5 ngày nữa mới về cơ
– Vậy ạ..
– Sao , chuyện với chị gái kia thế nào rồi, tốt chứ hả
– Chị gái nào cơ ạ
– Còn giấu anh, mất công anh cho mượn xe đi tán gái, là con bé đợt ở dưới nhà đúng không
– Ủa sao anh biết
– Thì anh có nghe mẹ em nói qua chuyện có chị nào đấy trên này, anh đoán chắc chỉ bạn gái thì mới chăm sóc đến thế chứ, hả
– À..thì cũng coi như là thế, nhưng chỉ em thích chị ấy thôi, chứ chị ấy cứ coi em như em trai thôi hay sao ấy
– Đã tấn công, tỏ tình chưa
– Có nói rồi mà chị ấy bảo chờ khi nào có kết quả thi ĐH xong mới trả lời em, thế mới chán chứ
– Vậy là vẫn còn hy vọng, không sao.
– Anh có chiêu nào không, dạy em với
– Hừm…để xem nào
– À mà em quên, anh bây giờ vẫn forever alone mà ha…ha
– Thằng khỉ này, anh có bạn gái rồi đấy
– Uẩy, nhanh vậy sao, ai mà tốt số vậy
– Khi nào về nhà anh dẫn đi gặp, có khi em quen đấy
– Ủa, ai nhể
– Thôi, không nói chuyện này nữa. Ngày kia thi rồi, ôn ngon lành chưa
– Cũng hòm hòm rồi, mà em vẫn lo lo
– Đừng suy nghĩ làm gì, tâm trạng thoải mái thì mới làm tốt được, cứ thả lỏng ra, đừng lúc nào cũng gồng mình lên thì chẳng làm gì tốt được đâu
– Dạ, em cũng biết thế mà vẫn lo lo, lần này thi mà không ăn thua thì chắc bố em cạo đầu em mất
– Bố em nói vậy thôi chứ lo cho em lắm đấy, lúc nào cũng dặn anh rảnh rỗi thì anh em ngồi nói chuyện, chỉ em cách nghĩ, cách sống, lo em sa ngã
– Vậy ạ..
– Ờ, bố em phải tỏ ra cứng rắn như vậy thì mới điều hành nổi công ty chứ, mà cũng cho em sau này chứ cho ai
– …
– Nhà thì mỗi cậu ấm đích tôn, ai mà chẳng muốn con cái mình học hành đỗ đạt..blah..blah
– Thôi anh ơi, ong đầu em rồi, nghỉ chút đi
– Thằng nhóc này…Nghỉ trước đi, anh xuống sảnh hút điếu thuốc
– Dạ
Anh Toàn này đúng là bản sao của mẹ nó, chuyên gia giảng triết lý cho nó, lần nào mà nghe nó cũng ong hết cả đầu, nó chẳng nghĩ nhiều, nghĩ xa đến thế. Nó bây giờ chỉ muốn làm những điều bản thân nó muốn và thích, sẽ chẳng còn thằng cháu đích tôn nào mang lại cái danh cho gia đình nó, cái danh mà bố nó luôn muốn gán vào người nó, khiến nó luôn thấy nặng trong lòng. Hôm nay ngủ có chật hơn mọi hôm chút xíu, tại anh Toàn đô con nên chiếm đến 2/3 cái giường của nó. Tối chị cũng không nt lại cho nó, bực thật chẳng nhẽ lại giận thật rồi à, chắc ngày mai nó phải xuống nước xin lỗi chị thui..hix. Tối nay ngủ chẳng ngon gì cả, có lẽ tại lúc nãy nó ăn nhiều quá nên giờ ngủ bụng cứ ấm ách, khó chịu quá…