Tôi, Em và cô ấy ... (tự truyện) - Chương 16
Vừa ngủ dậy, nó đã bị tra tấn lỗ tai bởi mẹ nó, đêm qua mẹ nó gọi mà nó không chịu bắt máy thành ra sáng nay nó ăn đủ. Lấy lí do là mải học nên nó để ở chế độ im lặng nên không nghe thấy chuông đt, nghe xuôi xuôi, mẹ nó cũng không tra hỏi nữa, bảo:
– Bố cũng nguôi nguôi rồi, có lẽ chiều nay mẹ lên
– Vậy ạ
– Nghe ỉu xìu thế, không muốn mẹ lên phải không
– Dạ đâu, tại con vẫn ngái ngủ, thế bao h mẹ đi để con ra bến xe đón
– Không cần đâu, mẹ đi với anh Toàn, anh ấy biết đường, con ở đoạn nào?
– Dạ con ở số X phố Y, nó là nhà nghỉ ABC ấy mẹ
– Uh, được rồi, khi nào lên đến nơi thì mẹ gọi cho
– Dạ vâng con biết rồi
Vậy là mẹ nó sắp lên rồi, chắc bố nó cũng nguôi giận, lát nữa hỏi kĩ càng xem thế nào, rút đt gọi cho chị:
– À lố, chiều rảnh không qua chơi với mẹ con em nhé
– Mệt quá à..người ta đang ngủ mà…Mà gì cơ, mẹ em lên hả?
– Uh trưa mẹ lên thì chắc chiều tối mẹ lên đến nơi
– Vậy à, mà chị sang có sao không, ngại chết
– Ngại gì, chị gặp mẹ em rồi còn gì
– Nói chuyện qua đt thui mà
– Không sao đâu, mẹ em cũng biết chị rồi, sang nhé
– Uh được rồi, chiều chị sang. Mà cấm nhóc nói linh tinh gì đó, lần trước chị bảo chị là đàn chị học ở trường cấp 3, chị em chơi thân thui đó, cấm bép xép chuyện kia nhá
– Chuyện gì ta ?
– Thích giả vờ không đấm phát chết giờ
– Em không biết thật mà
– Thì..chuyện…thích người ta ấy…
– À..hiểu rồi…Mà em có thích chị à
– Á..grừ, không thèm nói nữa, cúp máy đây
– Ấy, đùa tí mà, yên tâm đi, em không nói gì đâu
– Hứa đấy
– Hứa, phải để khi nào chị đồng ý rồi em thưa chuyện với hai bác luôn cho đỡ mất công
– Thưa thưa cái gì, ghét!!!
– Hì..hì, đùa xíu, mà chị qua đưa người ta đi ăn đi, đói quá ờ
– Sáng nay nhóc tự đi ăn nhé, gần đấy có quán phở ăn cũng ngon lắm
– Ơ thế không đưa người ta đi ăn à, chán thế
– Ừ sáng nay người ta bận rồi, trưa về đợi người ta về rồi ăn cơm nhé. Sáng nay Linh về quê mất rồi..hu hu
– Vậy hả, hay là trưa em sang nấu cơm cho ăn nhé
– Ủa biết nấu hả
– Cũng tạm tạm thôi, ăn không chết được đâu..hì hì
– Vậy ha, vậy chị gửi chìa khóa cho anh phòng bên cạnh, lúc nào lên thì sang lấy nhé
– Uh được rồi, mà gần đây có chợ không, lát em đi mua đồ
– Thôi khỏi, nhà chị vẫn còn đồ mà, Linh vừa mua đồ cho chị ăn mấy ngày..hì hì
– Vậy có khi toàn chị Linh nấu cơm nhỉ, còn chị chắc hổng bao giờ sờ vào bếp lun
– Này, đừng có mà nói đểu chị nhá, đây nấu cơm hơi bị ngon đấy
– Thật không đấy, hay tối chị nấu nhá
– Nấu lun, sợ gì
– Ờ, vậy tối nay xem trình độ thế nào, he..he
– Hừ..đồ đáng ghét, ta cúp máy đây, không thèm nói nữa
Trêu chị lần nào cũng vui thật, khà khà. Hừm, đi ăn một mình à, chán nhỉ, đành vậy thôi, đói lắm rồi. Lật đật ngồi dậy thay quần áo đi ăn, đi lòng vòng cũng tìm ra quán phở mà chị nói, uhm, ăn cũng ngon thật, nó ghi nhớ cái địa chỉ vào đầu để lần sau còn ăn tiếp. Nó tuy gầy gầy vậy thôi chứ nó thích ăn uống lắm, chỗ nào có món gì ngon là nó nhớ rất lâu, thỉnh thoảng nó còn tự tìm công thức nấu ăn trên mạng về tự nấu nữa, mỗi tội chẳng mấy món thành công như nó dự kiến =)) Ăn xong nó sang phòng chị, ngó sang phòng bên cạnh xin chìa khóa như chị bảo, một anh có vẻ lớn tuổi đưa chìa khóa cho nó, hỏi nó:
– Mới hả cu
– Dạ..
Lão cười tủm tỉm rồi đưa chìa cho nó, cái éo gì thế nhỉ, mới cái gì, trêu mình à. Nó không nghĩ tiếp, kệ, mở cửa vào phòng thì…WHAT ??? Phòng con gái mà sao bừa thế này, hôm trước nó nhớ phòng gọn lắm mà, quần chip áo chip cứ bừa trên giường, lôi đt ra gọi cho chị:
– Em nè, sao phòng chị bừa dữ vậy
– Ủa, lên đến nơi rồi hả. Sorry nha, chị đi hơi vội nên chưa kịp dọn qua phòng, cứ để đấy lát chị về.
– Ờ vậy về sớm nhé, em lục tủ xem có gì rồi nấu nhé, hôm nay cho thưởng thức tài nghệ nấu bếp của ta..ha ha
– Xí, chắc chị phải mua lọ thuốc xổ đề phòng quá
– Hờ hờ…mua nhiều nhiều nhé, cả em nữa
– Đồ khùng, chị cúp máy đây, thế nhé
Nó ngồi gấp gọn đống quần áo trên giường vào một góc rồi lục tủ lạnh xem có gì không rồi nấu. Chẹp, bà Linh mua cũng nhiều đồ quá ta, đủ cả rau, thịt,…Nó thì chỉ biết nấu vài món đơn giản thôi, còn phức tạp hơn thì phải nhìn công thức. Loay hoay mãi cũng nấu gần xong, nhìn đồng hồ mới gần 11h, nó gọi cho chị
nhưng không bắt máy, ngồi chán nó bật máy tính của chị lên ngồi onl. Được một lúc thì chị gọi lại cho nó, bảo là về muộn, kêu nó đừng chờ, ăn trước đi. Nó ừ rồi ngồi ăn một mình, ăn xong rửa bát đũa xong xuôi nó xếp đồ ăn lại rồi ghi tờ giấy nhắn lại cho chị: “Chị về thì hâm nóng đồ ăn lại nhé” rồi khóa cửa, gửi chìa khóa cho lão phòng bên rồi về phòng nó nghỉ. Bỏ sách ra định ôn lại chút kiến thức thì có đt của anh Toàn, bảo là đang lên rồi, tối lên đến nơi thì cùng đi ăn cơm. Nằm đọc sách chán nó lại mở tivi xem, chẳng có gì hay, nó chán nản lại lăn ra ngủ. Hix…hôm qua vui bao nhiêu thì hôm nay lại chán bấy nhiêu, nằm thiu thiu thì chị gọi cho nó:
– Xin lỗi nhóc nha, chj bận quá..nhóc về rồi hả, vừa mới đọc giấy nhắn của nhóc nè
– Ừa, người ta dỗi về rồi
– Ý, đừng dỗi mà, chị đền cho nhé
– Đền như nào ?
– Thế nhóc muốn sao
– Làm người yêu em nhé…Em thích chị
– N..này…đã bảo thi xong thì chị trả lời mà
– Nhưng em muốn biết bây giờ, thi xong lâu lắm
– …
– Sao, nói gì đi mà
– Nhóc đùa chị phải không – giọng chị có vẻ nghiêm hơn
– Chị nghĩ em đùa sao, em thích chị thật mà
– Nhưng…
– Nhưng gì, chị không thích em đúng không
– Không phải vậy..mà..tại
– Tại sao…Hay tại em ít tuổi hơn đúng không
– …
– Chắc vậy rồi..haiz
– Sao nhóc cứ tự nói tự đồng ý thế, chị đã nói gì đâu
– Thì im lặng là đồng ý mà
– Chị không nói với nhóc nữa, nhóc trẻ con lắm, đợi thi xong rồi chị trả lời, chị cúp máy đây.
Bíp…Trẻ con à, chưa biết ai trẻ con hơn nữa. Hừ..đã vậy đây dỗi cho biết mặt. Con gái đúng là khó hiểu. Nó thật sự thích chị lắm, mà có khi từ thích nó chuyển sang yêu từ lúc nào rồi không biết. Khi ở bên cạnh chị, nó luôn cố tỏ ra chin chắn, đĩnh đạc để không bị chị coi là trẻ con nữa, vậy mà chị dường như vẫn chỉ coi nó như đứa em trai. Phù, làm sao bây giờ nhỉ, làm sao để chị coi nó như một người đàn ông trưởng thành, coi nó như một đối tượng trong chuyện yêu đương, nó thật sự đau đầu. Hai, ba hôm nữa là thi rồi mà bây giờ nó còn đang mông lung trong chuyện này, phải làm thế nào bây giờ. Vò đầu bứt tai cũng chẳng nghĩ ra chuyện gì, nó quyết định đi tắm, tắm cho sảng khoái đầu óc, mong là sẽ nghĩ ra cách giải quyết cho mọi chuyện.