Tôi đã sai , sai thật rồi - Chương 60
sau khi khẳng định N là người iu còn P chỉ là bạn với thái độ gượng ép, trong lòng thì đang rất bực mình thì cả 2 người bọn họ, không ai nói thêm 1 câu nào nữa cả, tất cả cùng im lặng đến lạ lùng, cái không khí im lặng đó cứ như họp quốc hội vậy, chẳng ai nói với ai, mà cứ thi thoảng liếc trộm nhau, cuối cùng N không kiềm chế được nữa, N phá tan đi cái im lặng đấng sợ đó
_N: chị P, em là người iu anh ấy nên em muốn chị từ giờ đừng làm phiền tới 2 chúng em nữa, nếu chị còn muốn em tôn trọng và coi là bạn anh ấy
hơi bất ngờ trước câu nói của N, nên P cứ ngồi im và cười khẩy, để cho N nói tiếp
_N: em và anh ấy khó khăn lắm mới đến được với nhau, anh ấy cũng đã đau khổ quá nhiều về chị nên em nghĩ như thế là quá đủ rồi, chị hãy để cho anh ấy thanh thản trong lòng, không nhớ thương 1 người mà đã phụ tình anh ấy, giờ thì em xin phép đi về đây, hôm nay thấy chị ốm nên em và anh ây đến thăm chị xem bệnh thế nào
_P: chị cảm ơn, được chưa…….
thái độ cảm ơn của P mình thấy ghét lắm rồi đó, định nói nhưng N lại ngăn lại
_N: vâng ạ, nhìn chị ốm mà có người thấy xót quá chị nhỉ, nhưng mà ốm sao nhanh khỏi dữ vậy chj nhỉ
N đá xoáy P, mình biết cô bé này hay cái kiểu đá xoáy nhau như mấy đứa bạn ở trường vẫn vui đùa mà, nhưng P có lẽ biết là bị xoáy nhưng mà không nói thêm câu gì, rồi mình và N chở nhau về, lòng mình cảm thấy nay nhẹ nhõm hơn hẳn, không lo toan gì đến cái điều không muốn cả, hôm nay mình thấy tự hào , tự hào về người con gái , N nhỏ tuổi hơn nhưng cách nói chuyện, lối suy nghĩ của N không hề trẻ con tí nào cả, nhưng có lẽ bây giờ N mới giận mình, giận vì cái tát lúc nãy, dù mình tát khá là nhẹ, N ngồi sau xe im lặng, không nói gì, có ôm lấy eo mình, thế là ok rồi, chắc giận tí là hết ấy mà, vì biết N đang giận nên mình phải làm sao cho N hết giận mới được, mình chở N đi ra ngoài chơi, đi vào 1 cái quán game ( anh em nếu ai đã từng dẫn con của mình đi vào khu siêu thị corpmart sài gòn trên tầng 3 ở ngay gần bến xe hà đông cũ thì chắc là biết cái trò này, trò đập bò ăn xu ấy, mình cũng không nhớ tên trò này gọi là cái gì nữa, nhưng mà vui lắm,cho 1 xèng vào máy, đập đập cái nút để trên màn hình tung dây vào con bò ấy, anh em nào chưa thử thì đi thử nhé, vui lắm, chẳng thèm nói đến trẻ con mà người lớn cũng khoái), 2 đứa vào chơi đập bò, khoái không tả được, hò hét la lối om sòm giời đất lên, chơi mà như phá máy của người ta ấy, lức đầu 2 đứa chơi chung, sau đó chuyển qua chơi thi đấu, xem cùng 1 số xèng, sau nửa tiếng, ai thu lại được nhiều hơn, và tất nhiên mình là người thắng mà, vì mình đập nhanh và khỏe hơn, nhìn cái chị trông máy thật là tội nghiệp, 2 đứa đập bò mà như phá máy, mặt chị ấy nhăn cả lại, nhìn mặt chị ý như khỉ ăn ớt vậy, 2 đứa chơi chán chê thì N hết xèng, đểu lắm , lại qua chỗ em gạ chơi chung chứ, rồi 2 đứa cùng chơi vui lắm, lâu lâu mệt quá, thế là N gạ em chơi nhảy au, mình cũng chẳng biết có gọi là nhảy au không, thấy có 4 , 5 cái mũi tên trên 1 cái sàn ấy, bật nhạc lên và nhảy theo trên màn hình, nhìn N nhảy duyên dáng ghê, nhiều lúc thấy phê phê, 2 đứa chơi mệt đến 8 h tối thì em chở N đi ra ngoài bờ hồ, hồ tây ấy, nhìn các đôi yêu nhau, hi hi, thấy hay hay, nói thế thôi, chứ ai nhìn bọn họ làm gì, mình cũng vào chỗ đó và tựa vào lan can, 2 đứa ôm nhau, hôn nhau, nụ hôn hôm nay có cái gì đó rất lạ, pha lẫn thật nhiều cảm xúc, hòa quyện cùng với làn gió mát của hồ nữa, chen thêm cái khung cảnh cả nghìn đôi đứng ôm nhau, hôn hít sờ soạng, của thằng nào thằng đấy dùng, hi hi, anh em nào mà có người iu thì tối nên dẫn đến đây chơi nhé, cái chỗ cái cây gì gì gần cái dãy cà fe ở đường ven hồ, có cái cây mà nó sà hẳn xuống chỗ đường đi mà khi ngồi trên xe đi qua có khi phải cúi xuống ấy, chõ đó là chỗ tớ và N hay đứng đó, hi hi, không tin thì nhìn trên lan can có khắc N yêu B , mãi bên nhau đó, he he