Tôi đã sai , sai thật rồi - Chương 58
nói với P và lại cười hi hi, cái điệu cười của 1 đứa trẻ mới lớn ấy, nó vô tư trong sáng lắm, chẳng có dụng ý gì đâu, vì N biết mình trước đây yêu P và đau khổ vì P thế nào mà, nhưng N lại không có ác cảm với P mà có 1 chút gì đó rất là khó tả, có phần như kiểu P là người mang đến niềm hạnh phúc cho N vậy , và cái chuyện P ra đi và N thay thế P dường như đối với N là 1 cái ơn vậy, mình cũng chẳng hiểu thế nào, nhưng đôi khi cảm giác rằng N thấy vui, thấy hạnh phúc vì đã giành lấy được điều mình mong muốn tư kẻ khác vậy ( tại vì N cũng có tình cảm với mình từ khi mình và N gặp nhau, khi đó N học chung với em gái mình, hay sang nhà mình chơi lắm), có đôi khi N nói với mình những câu trong lúc vui đùa , rằng em đã chiến thắng, thấy tự hào với bản thân,hi hi,đúng là trẻ con có khác, đôi khi hâm hâm thế đấy, xin quay lại nhé
khi N đưa cho P món đồ mà 2 đứa mua với câu nói tinh nghịch dễ thương của 1 đứa trẻ như thế thì P có cái thái độ khác lạ hẳn, chắc hẳn P cũng hiều N là gì của mình rồi, cũng biết tình cảm của N với mình như thế nào, vì P ở cùng em kết nghĩa của mình nên nói chung mọi thông tin nội bộ send hết cho nhau nghe, thông qua cái tổng đài bô lô ba la……….., lúc đó nhìn vào mắt P có gì đó không thiện cảm với N cho lắm, mình hiểu tính P mà, chắcP đang ghen chăng, nhưng P cũng chẳng nói được 1 lời cảm ơn đối với N mà cầm quà vứt bịch cái xuống bàn 1 cách mạnh mẽ ,làm N giật hết cả mình, khi N chưa kịp hoàn hồn thì P làm ngay 1 câu
_P: 2 người thấy vui chứ??? thấy vui không??
_E: vui gì mà vui, nhìn người khác ốm mà vui được hay sao
_N: vâng anh ấy nói đúng đấy chị ạ, nhìn chị ốm em cũng không thấy vui, vì anh ấy không vui thì em không vui( đúng là chỉ được cái hóng hớt)
_P:úi cha cha……….ui cha cha, chàng không vui thì nàng không vui (cái giọng biễu cợt thấy ức chế lộn tiết)
_E: thôi không nhắc chuyện tình cảm nữa, mau uống thuốc đi để mau khỏi ốm
_P: thôi khỏi cần, đây không càn ai nhé, tự đây cũng lo cho thân mình được
_N: chị ốm thế thì nên uống thuốc và chịu khó ăn uống chị ạ
_P: ơ định dạy khôn nhau đấy à
_N: em không có ý đó
_P: nói thế không là dạy khôn nhau à??
hinh như giới hạn kiềm chế nó chỉ có giới hạn thì phải và tức nước ắt vỡ bờ thôi, N không nhịn nổi sau câu nói có phần gây ức chế của P nên N nói ngay vào mặt, rằng là chị không đáng để anh ấy đau khổ, để anh ấy cô đơn giải quyết chuyện gia dình