Tôi đã sai , sai thật rồi - Chương 55
chap này mình xin đặt tên là chọn lựa nhé, như công tử 1988 đã có ý
nếu cuộc đời luôn luôn đặt con người ta vào sự lưạ chọn, để quyết định 1 điều, có những người chấp nhận hi sinh, có những người thì cố gắng bon chen, có những người cố gắng đấu tranh để dành giật lấy 1 điều tốt cho bản thân mình, nhưng tình cảm thì chỉ có thể chọn lựa 1 mà thôi, ai cũng ích kỉ , không thể chấp nhận chuyện chia sẻ tình cảm với người khác, nhất là người con gái không bao giờ chấp nhận chia sẻ đâu, nếu bạn tự đặt mình vào cái tình huông phải lựa chọn 1 trong 2 mà lòng không muốn mất đi người còn lại vì thấy có lỗi thì bạn sẽ làm thế nào
tối hôm đó sau những cái tin nhắn của P như thế,lòng mình như lửa đốt vậy, mình thấy lo lắng cho P vô cùng, không biết P có bị ốm nặng lắm không, mình lo lắm, chỉ muốn vê bên cạnh P , ôm P và xoa đầu cho P ngủ như những ngày tháng hạnh phúc hôm nào, không hiểu sao khi nghe thấy P như thế mà mình thấy lo lắng như thế nhỉ, mình giờ có là gì của cô ấy đâu, hay chẳng lẽ lí chí không thắng nổi con tim hay sao, tình yêu nó có thể vượt qua đưọc những điều này hay sao, mình vẫn còn yêu P và yêu P rất nhiều, không thế thì sao mình có thể thấy lo lắng và buồn tủi như thế nhỉ, chỉ muốn trời nhanh sáng và về nhanh xem P thế nào, có đau lắm không, nhưng cứ nghĩ đến N thì mình lại chùn chân lại, N thì sao, thì sao nhỉ, chẳng lẽ thứ tình cảm mình và N không là gì hay sao , chẳng lẽ N trao cho mình như thế mà mình giờ nhẫn tâm để cô ấy thế sao, N còn quá nhỏ, chưa va vấp gì chuyện tình cảm mấy, va vấp xã hội thì cũng chưa, mình làm thế rồi,mình phải có trách nhiệm với N chứ, dù chưa biết là tình cảm thế nào, nhưng cái bản chất của 1 thằng đàn ông là không thể làm thê được, rồi mình chìm dần trong những suy nghĩ đó cho đến sáng, ngủ 1 mạch luôn, sáng sớm hôm sau mình xin phép 2 bác lên trường trước vì có chút việc, hôm đó ra bắt xe mới thật là khổ làm sao, mình chỉ muốn về nhanh chóng bên P lúc này thôi, dù biết rằng, và cái lí chí cho ta biết, ta về cũng chẳng để làm gì, nhưng lòng ta muốn, rất muôn về bên P, xem P thế nào, ra bắt xe từ 7 giờ mà đến tận 11 h mới có xe để lên, không hiểu hôm đó là cái ngày gì mà nó đông vậy trời, lúc ra là 7 h m vừa ra đến nơi thì có người bảo xe vừa chạy qua được 5 phút, đi bộ từ nhà bạn ra đến đây cũng mất 10 phút, đuổi theo xe thì không kịp, mà cái xe của thằng bạn nó thế đếch nào mà vừa quay xe , đi được 3 phút thì ăn ngay cái đinh, lúc ra thì trễ mất xe, 2 thằng bào vào trong ngồi làm côc nước điếu thuốc đợi xe, bao nhiêu lượt xe đi qua mà không bắt được cái nào, cái nào cũng đông, lòng mình càng tỏ ra sốt ruột hơn, muốn về nhanh, thế là đợi đến gần 10h 30 thì không thể kiềm chế nổi nữa, ra hỏi đi taxi từ đó lên là mất bao nhiêu tiền, khi nghe thằng lãi taxi trả lời thì sốc luôn, không đủ tiền mà nếu có dủ thì sau chuyến này ta ăn tiêu bằng cái gì, thế là 2 thằng ngôi hẳn vào trong đợi cho đỡ bụi thì vù cái , 1 cái xe chạy qua, hic hic, xe bạn thì hỏng đang sửa, thế là em chạy ngay ra gọi 1 bác xe ôm , nhờ bác ý chạy đuổi theo xe đó, 2 bác cháu nhanh chóng đuổi theo kịp xe, lên được xe với cái giá 50 k tiền chạy đuổi xe, lên xe thì chúa ơi, đông kinh khủng khiếp, em phải đứng mấy chục km để về hà nội, cuối cùn thì về đến nhà, định bụng tắm xong cho nó mat và tỉnh người( em đi xe là say kinh lắm, chẳng hiểu sao, cứ ngửi thấy cái mùi xe chạy qua là người nôn nao luôn), nhưng vừa chuẩn bị quần áo vào tắm thì N sang, hôm nay N được nghỉ nên không đi học, tại cũng đoán là tối nay em lên cơ, chứ không nghĩ em lên sớm như thế đâu, N mang bao nhiêu đồ sang, vừa nhìn thấy em thì N chạy lại, ôm chầm lấy em, bảo là em nhớ anh lắm, nhớ nhiều nhiều lắm, N cứ ôm chặt lấy em thế cho đến khi em bảo N anh vừa lên xong , cho anh đi tắm đã, anh hơi mệt quá, thế là N bỏ em ra, và chạy luôn vào nhà tắm chuẩn bị nước ( không có vòi tắm hương sen, sinh viên mà), và chuẩn bị khăn tắm, xà bông cho em, lúc chuẩn bị xong rồi thì N ra bảo
_N: chồng yêu ơi, em chuẩn bị cho chồng xong rồi đó
câu nói làm em hơi giật mình, chắc tại cái cảm giác khi xưa bên P vẫn còn đâu đây
_E: ừ, chồng đi tắm nhé( cái câu này là buột miệng theo cái thói quen khi xưa ấy mà)
_N:vâng chồng đi tắm đi, mà khoan đã, cho vợ ôm cái đã nào, nhớ chồng quá cơ , đi gì mà lâu thế à chồng, làm người ta nhớ lắm cơ
vừa ôm em, N vừa cười 1 cách vô tư, và nhéo em 1 cái vào eo chứ, ôm N được 1 tí cho cô nàng khỏi ý kiến nữa, nhưng mà cái giọng điệu của N hôm nay khác quá cơ, cách nói chuyện tự nhiên thay đổi hẳn, vào nhà tắm với bao suy nghĩ giờ mình phải làm gì đây, làm gì đây để không phụ lòng của N