Tôi đã sai , sai thật rồi - Chương 52
đã hơn 1 lần đau khổ khi tin tưởng và yêu người ta, nhưng tình yêu mà, chấp nhận, sẵn sàng bỏ qua nhưng liệu rằng giới hạn của sự bao dung nó đến mức nào nhỉ, mình cũng không biết nữa, hôm đó khi mình sang trường trước 1 ngày thôi, mình đang ngồi uống bia với bạn , vì bạn mình nó mang quà ở quê lên, thì lấy điện thoại ra gọi hỏi P xem bao giờ lên, vì P bảo hôm sau mới lên mà, tạ mấy hôm gần lên mình cũng không liên lạc gì với P cả, nhưng khi lấy điện thoại ra gọi cho P thì mình quá bất ngờ, P gần lên đến nơi rồi, mải mốt chạy về để đón P, vì mới lên, sinh viên ai cũng đồ đạc nhiều lắm, khi về gần đến phòng thì P cũng lên đến nới, đón P xong, mang vác gạo và đồ đạc gần về đến phòng thì mình bảo P vào uống cốc nước cho mát, khi 2 đứa đang uống nước thì anh em ở xóm đi chơi về. mình bảo tất cả anh em vào uống nước, uống nước xong thì về luôn phòng, hôm nay mới lên cũng ngại nấu cơm, cũng may người iu thằng ở cùng nó nấu hết, và cả xóm tập trung ăn cơm ở đó, vui vẻ lắm, ăn xong thì thằng bạn nó rửa bát, anh em ai về phòng đó, mình về phòng ngòi nghịch máy tính tí đợi P tắm cho đỡ mệt, sau đó mìn sang phòng p chơi, theo 1 thói quen mà từ xưa đến giờ mình choàng tay ôm P khi P đang ngòi dùng máy tính, nhưng lần này thì P phản ứng lạ lắm, P không ôm lại mình mà bảo mình ra đóng cửa có chuyện muốn nói, hic hic, gớm lần này chủ động ghê, còn bắt mình ra đóng cửa nữa chứ, thằng bé lon ton ra đóng cẳu lại, chốt cửa đoàng hoàng, và chạy lại ôm P, nhưng P lạ bảo em ngồi xuống ghế và muốn nói chuyện, khi em ngồi xuống ghế với linh cảm có 1 điều gì đó không ổn, thì P bảo luôn
_P: em muốn chia tay
1 câu nói quá bất ngờ với em, vì trước khi lên có 1 tuần thì ngày nào cũng nói chuyện điện thoại, vui vẻ lắm, thậm chí khi máy mình hết tiền, đêm đã khuya thì P gọi lại, nhiều hôm máy P hết tiền, P lấy trộm điện thoại của bố P và gọi cho em đến tận 20 phút cơ mà, nhưng sao lại bây giờ nói như thế đươc, nhưng làn này em bình tĩnh và hỏi lại P,
_E: em cho anh biết lí do vì sao không, có phải vì gia đình không
_P: vì gia đình phản đối
nhưng linh cảm lần này cũng như lần trước đây, chắc lại có chuyện gì rồi, nên em hỏi lại làn nữa
_E: vì gia đình thật a?
P: đúng vì gia đình em phản đôi, em mệt mỏi lắm rồi
nghe xong mình về phòng luôn, không thèm nói dù chỉ 1 câu nào nữa, và từ lúc đó em không nói dù chỉ 1 câu nào nữa, và 2 phòng luc nào cũng khép cửa, em sang ăn cơm bên phòng bạn, còn đồ đạc thì ở bên phòng P để P nấu ăn, vè phòng ngoài hút thuốc và chơi game thì em chẳng làm gì khác cả, đến bữa thì người iu đứa bạn nấu xong sang ăn, avf nó cũng rửa bát luôn, thậm chí nó giặt hết cả quần áo cho em nữa ( công nhận con bé này nó chịu khó), hằng ngày ngoài lúc đi học thì em mới ra khỏi phòng, còn lại thì không đi đâu hết, em sợ cái cảm giác đi ra ngoài nhìn cái cảnh cửa kia cứa khép im lìm lắm, và thời gian đó em mới biết là P đang yêu 1 người tên L, thấy mấy đứa bạn bảo L đẹp trai và con nhà giàu nữa, em cũng chẳng nói câu nào cả, nhiều lúc nhớ p đến da diết, nhớ lắm, tất cả kỉ niệm cứ ùa về trong tâm trí, nhiều khi cảm thấy nghẹt thở, thằng bạn thì suốt ngày bên phòng người iu nó nên em cũng chẳng tâm sự gì với nó cả, sau đó em có viết 1 bức thù viết về tất cả mọi kỉ niệm và nhắn thêm mấy cái tin nữa, bảo cho P 1 tuần suy nghĩ, và về nhà chơi, bỏ học luôn, khi được 1 tuần em lên, và hỏi lại P thì P bảo chuẩn bị chuyển phòng, và em nói luôn, dù cái lí do có như thế nào đi chăng nữa, nếu em thay đỏi thì anh không nói, nếu mà vì anh, hay gia đình em , mà em không nói lúc này thì khi anh cũng chuyển đi thì hông bao giờ anh quay lại, như thế là quá đủ rồi, nhưng P vẫn quyết tâm chuyển đi,.và bảo gữa em và cô áy giờ không còn yêu thì vẫn làm bạn, hôm đó em nhớ P nấu 1 bữa cơm, em và p ngòi ăn chung, khi ăn xong, cô ấy đi rửa bát, và sau đó em đóng cửa lại, em hỏi P là quyết định chắc chắn chưa, P bảo quyết định chức chắn rồi, và em bảo P cho anh ôm em 1 lần cuối thôi, nhưng P nhất định không cho, và chiều hôm đo chuyển phòng, em biết nếu giờ P chuyển đi thì đồ đạc mua sắm sẽ rất tốn kém, nên tất cả đồ đạc em cho P mang đi hết, em không giữ lại bất cứ cái gì cả, và chiều hôm đó em không nói 1 câu nào hết, và em cứ lặng lẽ chuyển đồ cho P, chỉ thi thoảng trả lời P khi P hỏi cái này anh để lại không, em chỉ trả lời không thôi, sau khi giúp P chuyển phòng, và thu dọn đồ đạc , lắp máy tính, kéo mạng cho P thì tói hôm đó P có mưa đồ về liên hoan giao lưu xóm mới, lúc giới thiệu thì giới thiệu là độc thân, hôm đó em cũng ngòi uống ruợu giao lưu ở xóm đó, và khi say và dọn xong đồ cho P thì em mới về phòng, đêm đó cảm giác hụt hẫng và buồn kinh khủng lắm, nhưng lần này thì em không khóc, và hôm sau thì em cũng chuyển đi, vì không thể ở lại xóm được, từng kỉ niệm từng cảnh vật nó cứ ùa về khi em nhìn thấy chúng, em chuyển sang ở với thằng bạn, hôm sau thì về nhà, và lúc này thì N lại là người bạn, là người chị, anh em chia sẻ với em rất nhiều, rất nhiều, có những hôm, 2 đứa vào nhà nghỉ vì trời quá nóng, em ôm N khóc vì bị phản bội như thế, ròi lại sang trường, hằng ngày N vẫn gọi điện cho em và an ủi , chia sẻ với em, N bảo em yêu anh nhiều lắm, em hiểu cái tính cách chung tình của anh, cứ cách 1 hôm thì N lại sang thăm em. thòi gian này dù rất buồn nhưng mà có n cũng đơc hơn, mõi lần N sang đều phải nói dối bố mẹ là ngủ ở nhà bạn, và bạn em lại phải sang phòng khác ngủ nhờ, em cung chẳng hiểu khi đó tình cảm của mình với N thế nào cả, N bảo N chấp nhận bên cạnh em, vì N yêu em từ lâu rồi, và N muốn xóa di hình ảnh P trong em, nhưng khó lắm em ới, làm sao xóa được hình ảnh em trong anh, thi thoảng P có gọi em xuống nhờ sửa cái máy tính của P, avf em lại vui vẻ xuống sẳu giúp rồi về
_P: em muốn chia tay
1 câu nói quá bất ngờ với em, vì trước khi lên có 1 tuần thì ngày nào cũng nói chuyện điện thoại, vui vẻ lắm, thậm chí khi máy mình hết tiền, đêm đã khuya thì P gọi lại, nhiều hôm máy P hết tiền, P lấy trộm điện thoại của bố P và gọi cho em đến tận 20 phút cơ mà, nhưng sao lại bây giờ nói như thế đươc, nhưng làn này em bình tĩnh và hỏi lại P,
_E: em cho anh biết lí do vì sao không, có phải vì gia đình không
_P: vì gia đình phản đối
nhưng linh cảm lần này cũng như lần trước đây, chắc lại có chuyện gì rồi, nên em hỏi lại làn nữa
_E: vì gia đình thật a?
P: đúng vì gia đình em phản đôi, em mệt mỏi lắm rồi
nghe xong mình về phòng luôn, không thèm nói dù chỉ 1 câu nào nữa, và từ lúc đó em không nói dù chỉ 1 câu nào nữa, và 2 phòng luc nào cũng khép cửa, em sang ăn cơm bên phòng bạn, còn đồ đạc thì ở bên phòng P để P nấu ăn, vè phòng ngoài hút thuốc và chơi game thì em chẳng làm gì khác cả, đến bữa thì người iu đứa bạn nấu xong sang ăn, avf nó cũng rửa bát luôn, thậm chí nó giặt hết cả quần áo cho em nữa ( công nhận con bé này nó chịu khó), hằng ngày ngoài lúc đi học thì em mới ra khỏi phòng, còn lại thì không đi đâu hết, em sợ cái cảm giác đi ra ngoài nhìn cái cảnh cửa kia cứa khép im lìm lắm, và thời gian đó em mới biết là P đang yêu 1 người tên L, thấy mấy đứa bạn bảo L đẹp trai và con nhà giàu nữa, em cũng chẳng nói câu nào cả, nhiều lúc nhớ p đến da diết, nhớ lắm, tất cả kỉ niệm cứ ùa về trong tâm trí, nhiều khi cảm thấy nghẹt thở, thằng bạn thì suốt ngày bên phòng người iu nó nên em cũng chẳng tâm sự gì với nó cả, sau đó em có viết 1 bức thù viết về tất cả mọi kỉ niệm và nhắn thêm mấy cái tin nữa, bảo cho P 1 tuần suy nghĩ, và về nhà chơi, bỏ học luôn, khi được 1 tuần em lên, và hỏi lại P thì P bảo chuẩn bị chuyển phòng, và em nói luôn, dù cái lí do có như thế nào đi chăng nữa, nếu em thay đỏi thì anh không nói, nếu mà vì anh, hay gia đình em , mà em không nói lúc này thì khi anh cũng chuyển đi thì hông bao giờ anh quay lại, như thế là quá đủ rồi, nhưng P vẫn quyết tâm chuyển đi,.và bảo gữa em và cô áy giờ không còn yêu thì vẫn làm bạn, hôm đó em nhớ P nấu 1 bữa cơm, em và p ngòi ăn chung, khi ăn xong, cô ấy đi rửa bát, và sau đó em đóng cửa lại, em hỏi P là quyết định chắc chắn chưa, P bảo quyết định chức chắn rồi, và em bảo P cho anh ôm em 1 lần cuối thôi, nhưng P nhất định không cho, và chiều hôm đo chuyển phòng, em biết nếu giờ P chuyển đi thì đồ đạc mua sắm sẽ rất tốn kém, nên tất cả đồ đạc em cho P mang đi hết, em không giữ lại bất cứ cái gì cả, và chiều hôm đó em không nói 1 câu nào hết, và em cứ lặng lẽ chuyển đồ cho P, chỉ thi thoảng trả lời P khi P hỏi cái này anh để lại không, em chỉ trả lời không thôi, sau khi giúp P chuyển phòng, và thu dọn đồ đạc , lắp máy tính, kéo mạng cho P thì tói hôm đó P có mưa đồ về liên hoan giao lưu xóm mới, lúc giới thiệu thì giới thiệu là độc thân, hôm đó em cũng ngòi uống ruợu giao lưu ở xóm đó, và khi say và dọn xong đồ cho P thì em mới về phòng, đêm đó cảm giác hụt hẫng và buồn kinh khủng lắm, nhưng lần này thì em không khóc, và hôm sau thì em cũng chuyển đi, vì không thể ở lại xóm được, từng kỉ niệm từng cảnh vật nó cứ ùa về khi em nhìn thấy chúng, em chuyển sang ở với thằng bạn, hôm sau thì về nhà, và lúc này thì N lại là người bạn, là người chị, anh em chia sẻ với em rất nhiều, rất nhiều, có những hôm, 2 đứa vào nhà nghỉ vì trời quá nóng, em ôm N khóc vì bị phản bội như thế, ròi lại sang trường, hằng ngày N vẫn gọi điện cho em và an ủi , chia sẻ với em, N bảo em yêu anh nhiều lắm, em hiểu cái tính cách chung tình của anh, cứ cách 1 hôm thì N lại sang thăm em. thòi gian này dù rất buồn nhưng mà có n cũng đơc hơn, mõi lần N sang đều phải nói dối bố mẹ là ngủ ở nhà bạn, và bạn em lại phải sang phòng khác ngủ nhờ, em cung chẳng hiểu khi đó tình cảm của mình với N thế nào cả, N bảo N chấp nhận bên cạnh em, vì N yêu em từ lâu rồi, và N muốn xóa di hình ảnh P trong em, nhưng khó lắm em ới, làm sao xóa được hình ảnh em trong anh, thi thoảng P có gọi em xuống nhờ sửa cái máy tính của P, avf em lại vui vẻ xuống sẳu giúp rồi về
Comments for chapter "Chương 52"
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận