Tôi đã sai , sai thật rồi - Chương 49
cái gì thì nó cũng có giới hạn của nó, khi tình yêu vừa chớm nở trở lại, khi mình yêu 1 người con gia thật lòng và quyết tâm bỏ qua tất cả, thôi thì đánh kẻ chạy đi , ai đánh người chạy lại, em chấp nhận tha thứ cho P 1 lần, vì dù sao thì ai trong đời chẳng có lỗi lầm, chẳng yêu và chẳng say nắng 1 cách mù quáng, nếu không chấp nhận và bỏ qua thì có thể sẽ phá vỡ những gì mà mình bấy lâu vun đắp, và cái quan trọng là tình yêu nó quá lớn, lí trí không thể vượt qua nổi trái tim, sau cái hôm đó P cũng thấy có phần ân hận về chuyện đó thì phải ( cái này là theo suy đoán của em), và chuyện tình cảm gần gũi giữa em và P bắt đầu trở lại vào cái ngày mà P đến kì( cái này dành cho 1 số anh em chưa có kinh nghiệm tán gái nhé, nếu muốn tán và lấy lòng 1 cách dễ dàng thì cứ chọn cái ngày này, nó dễ xúc động lắm, đảm bảo tán đứt luôn), rồi hằng ngày hạnh phúc lại đến, vẫn cười đùa vui vẻ, và P thì thi thoảng lại vẫn cái kiểu trẻ con như xưa, suốt ngày nhõng nhẽo, có khi sang phòng bạn chơi thôi, còn bảo em anh cõng em về nhé, ( cái này thêm phần thân mật ấy mà , con gái nó thế, nhiều khi buồn cười lắm), nhưng có những lúc dù rất bực thì vẫn cố chiều tí cho vui chuyện, hi hi, cũng chính vì thế mà em cũng nói với P, dù sau này có ai muốn đến với em, người đó thực sự tôt, yêu em nhiều hơn anh, mà em cũng thấy thích người đó thì em cứ ra đi, anh sẽ không níu kéo đâu, 1 lần là quá đủ cho chuyện này rồi, thi thoảng 2 đứa cũng hay cãi nhau , cũng đòi chi tay 1 cách vớ vẩn, với cái lí do cũng vớ vản, và những lần như thế, em không thèm nói thêm 1 câu gì hết, hơi bục thì bỏ sang nhà bạn chơi, hoặc ra ngoài uống nước, khi về tự P lại sang làm lành, chỉ duy nhất giờ chuyện ngủ chung thì thi thoảng thôi, và đỉnh điểm là thời gian này em có đi dạy thêm, dạy kèm cho 1 nhóm 3 đứa đang học lớp 11, 1 gái và 2 trai, hôm đó em nhớ lắm,.P sang mượn lap của em để ngồi chơi game, em đưa cho P và đi dạy kèm, hi đang dạy thì có chuông điện thoại, định không nghe máy vì tính em ghét nhất cái kiểu đang dạy àm gọi lung tung, nhưng lần này thì là P gọi, em bảo mấy đứa ngồi trao đổi rồi ra ngoài nghe máy
_E: alo?? có chuyẹn gì vậy em, anh đang dạy kèm mà
_P: anh ơi mất máy rồi, giọng thản nhiên như không vậy
thế là em bảo cô chủ là sự việc như thế , hẹn hôm khác em dạy bù cho. cô chủ thương tình nên rút trong ví ra 300k, bảo là cháu về luôn xem thế nào, đây là tiền cháu đổ xăng, có gì thì cứ gọi cho cô nếu cần nhờ công an giải quyết tìm ra trộm, rồi em mải mốt đi về, khi về xong thì cả xóm đang nháo nhác cả lên vì vụ trộm đó, mỗi ngời 1 ý kiến, 1 đóng góp cứ lung tung cả lên, em chẳng biết phải làm gì với cái tình huống huống khó tin đến thế này cả, P khóa cửa sang phòng cách phòng em 1 phòng, và cách phòng P 2 phòng, P bảo là khóa cửa, và chộm nó mở khóa ra và lấy, em rói tung lên gọi cho 2 thằng bạn sang, khi 2 thằng kia sang thì chúng nớ mới phát hiện ra 1 điều, chuyện này nó chỉ nói với em thôi, thứ nhất khóa đó là khóa trống trộm, mà không có 1 vết nào thể hiện là bị cạy khóa cả, thứ 2 là bình thường lap là ở bên phòng em , chứ trộm nào mà biết được lap để bên phòng P, vì lúc em đi dạy thì mọi người đang ngủ mà, lúc em đưa lap cho P thì cũng chẳng ai biết cả. hơn nữa bình thường em đi dạy hay soạn trước 1 số đề để trong lap và mang đi, bọn bạn bảo là báo công an đi, thì lúc này vẻ mặt P lạ lắm, và P có vẻ không giữ được bình tĩnh như lúc trước nữa, cứ chạy ra chỗ em thanh minh đủ kiểu, em gọi cho anh cảu em ở gần đó làm ở tiệm cầm đồ, khi anh sang em định bụng là hay là cứ mua 1 con lap khác dùng đã chuyện này tính sau, không thể cho bố mẹ biết được, khi anh của em sang, vốn cái bản tính là dân chuyên tiếp xúc với mấy chuyện trộm căp đi cắm này nên anh bảo luôn, thôi để ah gọi cho bố mẹ chú và chuyện này không báo công an nữa, mất thì cũng mất rồi nên không nói nữa, nhờ công an rách việc lắm, và lcus này P bảo với em , nếu bố mẹ sang thì anh cứ bảo là anh làm mất nhé, em cũng định bụng vậy vì yêu thì cũng nên tin tưởng chứ, nhưng anh của em lại gọi điẹn hết cho bố mẹ em kể đầu đuôi sự việc là như thế, 1 lúc sau thì bố mẹ đánh xe sang, và khi mấy anh em và bố con ngồi nói chuyện ở ngoài quán nước vì chuyẹn này không tiện nói trong xóm trọ được, lúc này không có P ở đó, em đã cãi lại bố mẹ, rằng là con tin P vì 1 người con gái đã trao cho mình tất cả rồi thì không thể có chuyẹn trộm cắp được, nhưng bố em thì không, bảo là sẽ nói chuyện này lại với bố mẹ P, vì đây là vật bố mua cho mày, không phải của mày làm ra nên chuyện này để bố mẹ 2 bên giải quyết, lcus đầu khi bố mẹ chưa sang , em cũng bảo với anh trai là thoi để em bảo em làm mát cũng được, nhưng anh trai thì bảo , cứ để bố mẹ giải quyết, vì nếu không phải là P lấy thì còn nhiều dịp để em bù đắp lại vì cuộc đời còn dài chưa phải lo, và khi mấy bố con ngòi nói chuyện thì em có cãi lại bố, và 1 cái cốc bay thẳng vào người em, ố bảo là, người mà đẻ ra mày đây này, nuôi mày ăn học bao lâu, mà mày không thương lại đi thương 1 đứa người dưng nước lã ( chuyện bố ném cốc sau này anh trai có cho biết lại, lúc đó bố hơi nóng tính, không muốn ném vào người em đâu, mà chỉ là vì ném trượt vào người thôi, lúc đó ném dọa em thôi), và chuyện này được giải quyết khi bố mẹ P mang tiền lên và gặp bố mẹ em, bố mẹ em lấy 1 nẳu số tiền trị giá cái máy đó. hôm sau thì bố mẹ P lên, sau khi sang nhà em và nói chuyện với bố mẹ em xong, thì về phòng P ăn cơm, hôm dó em và p cũng ăn cùng vì bố mẹ P cũng biết chuyện em và P như thế nào rồi, bố mẹ P cảm ơn em vì cho p mượn để học tập, và cũng bảo với em là cũng cảm ơn bố mẹ em rất nhiều, nếu như người khác có lẽ đã bắt đền hết, cái máy này là em mói đỏi chưa được 2 tháng mà, và chuyện rắc rói giữa em và P lại bắt đầu. thi thoảng có cãi nhau xong rồi lại thôi
_E: alo?? có chuyẹn gì vậy em, anh đang dạy kèm mà
_P: anh ơi mất máy rồi, giọng thản nhiên như không vậy
thế là em bảo cô chủ là sự việc như thế , hẹn hôm khác em dạy bù cho. cô chủ thương tình nên rút trong ví ra 300k, bảo là cháu về luôn xem thế nào, đây là tiền cháu đổ xăng, có gì thì cứ gọi cho cô nếu cần nhờ công an giải quyết tìm ra trộm, rồi em mải mốt đi về, khi về xong thì cả xóm đang nháo nhác cả lên vì vụ trộm đó, mỗi ngời 1 ý kiến, 1 đóng góp cứ lung tung cả lên, em chẳng biết phải làm gì với cái tình huống huống khó tin đến thế này cả, P khóa cửa sang phòng cách phòng em 1 phòng, và cách phòng P 2 phòng, P bảo là khóa cửa, và chộm nó mở khóa ra và lấy, em rói tung lên gọi cho 2 thằng bạn sang, khi 2 thằng kia sang thì chúng nớ mới phát hiện ra 1 điều, chuyện này nó chỉ nói với em thôi, thứ nhất khóa đó là khóa trống trộm, mà không có 1 vết nào thể hiện là bị cạy khóa cả, thứ 2 là bình thường lap là ở bên phòng em , chứ trộm nào mà biết được lap để bên phòng P, vì lúc em đi dạy thì mọi người đang ngủ mà, lúc em đưa lap cho P thì cũng chẳng ai biết cả. hơn nữa bình thường em đi dạy hay soạn trước 1 số đề để trong lap và mang đi, bọn bạn bảo là báo công an đi, thì lúc này vẻ mặt P lạ lắm, và P có vẻ không giữ được bình tĩnh như lúc trước nữa, cứ chạy ra chỗ em thanh minh đủ kiểu, em gọi cho anh cảu em ở gần đó làm ở tiệm cầm đồ, khi anh sang em định bụng là hay là cứ mua 1 con lap khác dùng đã chuyện này tính sau, không thể cho bố mẹ biết được, khi anh của em sang, vốn cái bản tính là dân chuyên tiếp xúc với mấy chuyện trộm căp đi cắm này nên anh bảo luôn, thôi để ah gọi cho bố mẹ chú và chuyện này không báo công an nữa, mất thì cũng mất rồi nên không nói nữa, nhờ công an rách việc lắm, và lcus này P bảo với em , nếu bố mẹ sang thì anh cứ bảo là anh làm mất nhé, em cũng định bụng vậy vì yêu thì cũng nên tin tưởng chứ, nhưng anh của em lại gọi điẹn hết cho bố mẹ em kể đầu đuôi sự việc là như thế, 1 lúc sau thì bố mẹ đánh xe sang, và khi mấy anh em và bố con ngồi nói chuyện ở ngoài quán nước vì chuyẹn này không tiện nói trong xóm trọ được, lúc này không có P ở đó, em đã cãi lại bố mẹ, rằng là con tin P vì 1 người con gái đã trao cho mình tất cả rồi thì không thể có chuyẹn trộm cắp được, nhưng bố em thì không, bảo là sẽ nói chuyện này lại với bố mẹ P, vì đây là vật bố mua cho mày, không phải của mày làm ra nên chuyện này để bố mẹ 2 bên giải quyết, lcus đầu khi bố mẹ chưa sang , em cũng bảo với anh trai là thoi để em bảo em làm mát cũng được, nhưng anh trai thì bảo , cứ để bố mẹ giải quyết, vì nếu không phải là P lấy thì còn nhiều dịp để em bù đắp lại vì cuộc đời còn dài chưa phải lo, và khi mấy bố con ngòi nói chuyện thì em có cãi lại bố, và 1 cái cốc bay thẳng vào người em, ố bảo là, người mà đẻ ra mày đây này, nuôi mày ăn học bao lâu, mà mày không thương lại đi thương 1 đứa người dưng nước lã ( chuyện bố ném cốc sau này anh trai có cho biết lại, lúc đó bố hơi nóng tính, không muốn ném vào người em đâu, mà chỉ là vì ném trượt vào người thôi, lúc đó ném dọa em thôi), và chuyện này được giải quyết khi bố mẹ P mang tiền lên và gặp bố mẹ em, bố mẹ em lấy 1 nẳu số tiền trị giá cái máy đó. hôm sau thì bố mẹ P lên, sau khi sang nhà em và nói chuyện với bố mẹ em xong, thì về phòng P ăn cơm, hôm dó em và p cũng ăn cùng vì bố mẹ P cũng biết chuyện em và P như thế nào rồi, bố mẹ P cảm ơn em vì cho p mượn để học tập, và cũng bảo với em là cũng cảm ơn bố mẹ em rất nhiều, nếu như người khác có lẽ đã bắt đền hết, cái máy này là em mói đỏi chưa được 2 tháng mà, và chuyện rắc rói giữa em và P lại bắt đầu. thi thoảng có cãi nhau xong rồi lại thôi
Comments for chapter "Chương 49"
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận