Tôi đã sai , sai thật rồi - Chương 46
không biết trong số anh em trên lx đã ai ghen như mình chưa, bản tính ình là không thích ghen tuông gì cả, vì nếu có như thế nào đi chăng nữa cũng chẳng được cái lợi ích gì cả,cái gì là của mình thì mãi mãi nó vẫn là cảu mình, cái gì không phải thì mãi mãi là không phải, tối hôm đó 2 đứa vẫn nấu cơm ăn với nhau bình thường, bình thường theo cái thói quen, khi ăn xong thì cả 2 đứa đi rửa bát cho vui, và về phòng ngồi ôm nhau 1 lúc tâm sự mọi chuyện trên trời dưới biển về cái khoảng thời gian xa nhau ,tối hôm đó, sau khi đi rửa bát, mình sang phòng P và lúc đó P đang ngồi gấp lại 1 ít quần áo cho vào trong tủ đựng, mình khe khẽ khép cửa lại, và ôm lấy P từ phía sau, nhưng thật bất ngờ P lấy tay hất tay mình ra
_P: anh làm cái gì đấy, ra mở của ra cho em
em chẳng biết nói gì cả hết, lặng lẽ buông P ra và ra mở cửa, trong lòng thấy tủi thân vô cùng, bao nhiêu tâm sự, bao nhiêu phiền muộn, bao nhiêu lời yêu thương, bao nhiêu tình cảm em muốn dành cho P vào cái lúc này khi mà cả 2 đứa gặp lại nhau sau bao nhiêu thời gian, chất chứa hết trong lòng muốn nói ra, muốn yêu thương, nhưng P lại làm thế, em lặng lẽ về phòng mà không nói thêm câu nào nữa, không hiểu tại sao nữa, theo thông lệ thì khi mới vào nhập xóm thì anh em tập trung lại làm 1 bữa hoa quả liên hoan với nhau để gọi là cho vui, và để gọi là giới thiệu, hôm đó mọi người đi mua khá nhiều hoa quả, tập trung ở phòng 1 anh lớn nhất, khi P sang bên đó gọt hoa quả, em vẫn ở phòng mở máy tính ra ngồi nghe nhạc, và bài hát quen thuộc mình vãn nghe là MISS YOU, QUEEN OF MY HEART của westlife, sau khi nghe xong thì sang bên P, lcus này P đang bên phòng bên kia thì máy P có tin nhắn, em mở ra xem ( anh em đừng nghĩ mình là người tò mò mà đi đọc trộm tin nhắn của người khác nhé, tại vì mình và P vẫn thế mà, chẳng có gì phải giấu diếm nhau cả) à đoạn này mình xin phép anh em kể lại qua qua về cái hôm gặp nhau khi p lên thi khối D nhé, hôm đó trong cái đường hầm dành cho người đi bộ ấy, P cũng có khoe là có 1 anh ngày xưa tán P, cí này nếu anh em theo dõi từ đầu thì mình có nhắc đến, hôm đó p kể là anh ấy vẫn yêu P lắm, dù biết p có người iu rồi, vì ông ấy là anh của 1 đứa bạn chơi thân với p mà, máy hôm liền P về quê có đi chơi với anh ấy, nhưng mà có cả máy đứa bạn đi cùng nữa, anh ấy cũn ngỏ lời mấy lần nhưng P không đồng ý, và hôm tiễn anh ấy lên xe đi học thì anh ấy có hỏi P về chiếc nhẫn mà p đeo ở ngón đeo nhẫn ấy, là ai tặng và P cũng kể là có yêu em rồi, anh ấy trước lúc lên xe thì có xin P 1 lần cho anh ấy cầm tay 1 lần thôi, bạn P cũng bảo cho anh áy cầm tay P 1 làn nhưng P nhất định không, cái này thì P kể lại thôi chứ mình không biết thế nào cả, tin nhau là chính mà, và giờ xin quay lại cái chuyện lcus nãy, lcus dó khi thấy có tin nhắn, cũng định không muốn đọc, vì thấy thái độ của p hơi lạ từ lcus lên trên này tới giờ, sợ P bảo là không tôn trọng cô ấy, nhưng thấy hiện tên anh H, nên mình hơi nghi ngò và tò mò đọc thử, mình không thể tin nổi vào mắt mình, 1 cái tin nhắn yêu thương qus chi là mặn nông mà chỉ mấy người lãng mạn lắm mới có thể viết nổi, hoặc lại chôm chỉa trên lx của 1 số bro chăn rau, hi hi, lú đầu mình cũng không nghĩ gì cả, vì lcus đó vãn giữ lại được bình tĩnh vì P cũng kể là ông ấy tán P mà, nên em cũng nghĩ rằng, người ta tán thì gửi tin thế là bình thường quan trọng là P không rung động, nhưng cung vì tò mò và thấy ghen ghen nên mở luôn những tin nhắn của P dành cho ông ấy. chúa ơi, con biết tin ai đây, những câu nói ngọt ngào, những lời yêu thương mà chỉ có thể là P dành cho em mới đúng, nhưng P lại nhắn cho H, ức chế lăm, định đập mẹ điện thoại ra, nhưng nghĩ nó không phải la của mình, và mình cũng chẳng là cái gì của người ta hợp pháp mà hành động như thế cả. nhưng từ lúc đọc những tin nhắn mà 2 người qua lại với nhau đó, lòng em thấy tan nát, tôi tôi không biết phải tin ai đây, người con gái mà tôi yêu thương nhất lại phản bội lại lòng tin cảu tôi ư, sao ông trời bất công thế, và em cũng kiểm tra lại tất cả các cuộc gọi của mình cho P thì chẳng thấy đâu cả, và những tin nhắn cảu mình cho P cũng không thấy đâu, chỉ thấy tin nhắn và cuộc gọi của H cho P( cái này xin nói thế này nhé, trong máy kia chỉ có 2 tin nhắn qua lại mà P và H vừa nt cho nhau lúc tối thôi, mình kiểm tra là kiểm tra bằng cái sim chính của P để trong cặp ấy, tất cả tin nhắn của mình đèu bị xóa hết,c chỉ có tin của H và P là còn thôi, và xem thời gian thì nó đồng nghĩa với thời gian P về quê được khoảng 3 ngày , mình đoán có lẽ chuyện này đã bắt đầu khi mà P về quê được khoảng 3 ngày , và có lẽ tất cả những gì mà P nt, hay gọi điện cho em đều là nói dối, những lần mà mình gọi P không thèm nghe máy, mà chỉ bảo là nt đi, tại đang đi với bạn không tiện gọi) ức chế quá mà không làm sao được, nhưng ức chỉ là 1 phần mà thấy ức vì bị lừa dối tình cảm thì còn thảm hại hơn. cay đắng quá, sau đó P gọi em từ phòng bên cạnh bảo sang liên hoan xóm, lại thêm 1 lần nữa ức không thể chịu nổi, mình sang và ngồi uống rượu với mấy anh em trong xóm, lúc giới thiệu tùng người thì P giới thiệu luôn em là bạn của P thôi, dkm ức quá. chỉ dám nghĩ trong đầu mà không nói ra, mọi lần nếu có những chuyện liên hoan thế này thì P hay ngồi gần vào chỗ em, nhưng hôm nay thì P cố tình chạy ra ngoài và vào ngồi cạnh chỗ anh kia, giờ mình mới để ý , ông ấy đẹp trai thật và khi ngồi uống rượu thì nhìn những cái giọng đưa đẩy cảu ông ý với P mà mình chỉ muốn lộn tiết lên thôi, dm chẳng lẽ cầm mẹ cái chén rượu mà ném vào mặt 2 đứa cho bõ ghét, nhưng cũng may mà mình kiềm chế được, và p lúc này cũng hạn chế lại vì thấy mình từ lúc vào không nói gì, và mặt thì đỏ bùng len vì bực rồi nên hạn chế ( cái này không phải do mình uống rượu mà đỏ mặt đâu nhé, mình uống không đỏ mặt, mà càng uống, càng phê thì mặt càng tái đi chứ không đỏ). ròi cái chuyện lien hoan cũng kết thúc, mọi người dọn dẹp rồi về phòng, rồi khi về phòng thì P đóng cửa lại luôn, em sang và gọi cửa và cố tỏ ra vui vẻ xoáy P 1 câu để xem P thế nào, em bảo là nay có anh gì đó đẹp trai nt cho em đó, ông ấy cũng tán em ghê nhỉ, hi hi. nhưng thay vào đó là em bị ăn 1 cái tát ( à nói hình tượng thôi, không phải là P tát em đâu nhé, anh em chớ có hiểu lầm), P bảo anh dám đọc tin nhắn của em, anh phải biết tôn trọng em chứ, dkm bố ức chế lắm rồi đó,nhưng cố gắng kiềm chế vì dù sao mình cũng là ngừơi sai vì khi đọc không xin phép P , nhưng từ trước tới giờ mình đều thế mà, P thì vẫn giữ cái máy cảu em xem có con bé nào nt không mà, nếu có bé nào mà nt mà P nghi nghi là gọi điên hỏi đứa đó với em thế nào ngay, rồi kiềm chế bảo thôi đi ngủ em, nhưng P lại bảo anh về phòng anh ngủ đi, em đi ngủ đây, 1 câu nói lạnh lùng mà không bao giờ mình có thể quên được cái cảm giác lúc đo nó đau đớn thế nào, vừa hờn vừa tủi lầm lũi về phòng, em nhớ khi về không thể ngủ được nên ôm luôn cái chăn lăn xuống đất ngủ, không thèm ngủ trên giường làm gì cả, khoảng 1 h sàng thì đi ra nogiaf thấy phòng P vẫn bật đèn học, vẫn chưa ngủ mà thấy P đang nói chuyện điện thoại và P đeo tai phone nên em không nghe thấy gì, nghe những lòi nói thân mật cảu p mà em thấy lại buồn quá, tất cả đã chấm dứt rồi hay sao, đêm đó trời chợt đổ mưa, không to lắm, nhưng em cảm thấy lạnh lắm, lạnh thấu xương, cái lạnh của lòng người chứ không phải lạnh của thời tiết, cầm bao thuốc ra ngoài hút, đừng dưới tán cây mà lòng đau thắt, trời đổ mưa lạnh lùng, từng giọt nước mắt đắng cay lăn dài trên má em, không biết P nghĩ sao khi đối xử với em như thế nhỉ, sao tình cảm bao lâu dành cho nhau bỗng dưng biến mất thế hả ông trời, em khóc, không to mà chỉ là nước mắt lăn trên má thôi, em cũng không cảm nhận là em đang khóc nữa, không biết mình thế nào cả, hút xong điếu thuốc ngẩng mặt lên cho từng giọt mưa táp vào mặt cho tỉnh táo, không biết mình có phải đang mơ không, đang mơ 1 giấc mơ kinh khủng nhất của cuộc đời không, tình cảm chỉ thế thôi sao P ơi, sao lại đối xử với anh như thế, 2 tay của em cho lên vuốt ngược tóc lên, và lcus này trời mưa to thật, không biết có phải ông trời đang khóc thương cho 1 con người quá yêu quá tin mà bị người ta phản bội hay không đây, từng câu nói, từng hành động, từng chi tiết, những lúc 2 đứa vui vẻ yêu thương nhau càng dồn lên trong tâm trí em, tất cả đã kết thúc rồi chăng???/
_P: anh làm cái gì đấy, ra mở của ra cho em
em chẳng biết nói gì cả hết, lặng lẽ buông P ra và ra mở cửa, trong lòng thấy tủi thân vô cùng, bao nhiêu tâm sự, bao nhiêu phiền muộn, bao nhiêu lời yêu thương, bao nhiêu tình cảm em muốn dành cho P vào cái lúc này khi mà cả 2 đứa gặp lại nhau sau bao nhiêu thời gian, chất chứa hết trong lòng muốn nói ra, muốn yêu thương, nhưng P lại làm thế, em lặng lẽ về phòng mà không nói thêm câu nào nữa, không hiểu tại sao nữa, theo thông lệ thì khi mới vào nhập xóm thì anh em tập trung lại làm 1 bữa hoa quả liên hoan với nhau để gọi là cho vui, và để gọi là giới thiệu, hôm đó mọi người đi mua khá nhiều hoa quả, tập trung ở phòng 1 anh lớn nhất, khi P sang bên đó gọt hoa quả, em vẫn ở phòng mở máy tính ra ngồi nghe nhạc, và bài hát quen thuộc mình vãn nghe là MISS YOU, QUEEN OF MY HEART của westlife, sau khi nghe xong thì sang bên P, lcus này P đang bên phòng bên kia thì máy P có tin nhắn, em mở ra xem ( anh em đừng nghĩ mình là người tò mò mà đi đọc trộm tin nhắn của người khác nhé, tại vì mình và P vẫn thế mà, chẳng có gì phải giấu diếm nhau cả) à đoạn này mình xin phép anh em kể lại qua qua về cái hôm gặp nhau khi p lên thi khối D nhé, hôm đó trong cái đường hầm dành cho người đi bộ ấy, P cũng có khoe là có 1 anh ngày xưa tán P, cí này nếu anh em theo dõi từ đầu thì mình có nhắc đến, hôm đó p kể là anh ấy vẫn yêu P lắm, dù biết p có người iu rồi, vì ông ấy là anh của 1 đứa bạn chơi thân với p mà, máy hôm liền P về quê có đi chơi với anh ấy, nhưng mà có cả máy đứa bạn đi cùng nữa, anh ấy cũn ngỏ lời mấy lần nhưng P không đồng ý, và hôm tiễn anh ấy lên xe đi học thì anh ấy có hỏi P về chiếc nhẫn mà p đeo ở ngón đeo nhẫn ấy, là ai tặng và P cũng kể là có yêu em rồi, anh ấy trước lúc lên xe thì có xin P 1 lần cho anh ấy cầm tay 1 lần thôi, bạn P cũng bảo cho anh áy cầm tay P 1 làn nhưng P nhất định không, cái này thì P kể lại thôi chứ mình không biết thế nào cả, tin nhau là chính mà, và giờ xin quay lại cái chuyện lcus nãy, lcus dó khi thấy có tin nhắn, cũng định không muốn đọc, vì thấy thái độ của p hơi lạ từ lcus lên trên này tới giờ, sợ P bảo là không tôn trọng cô ấy, nhưng thấy hiện tên anh H, nên mình hơi nghi ngò và tò mò đọc thử, mình không thể tin nổi vào mắt mình, 1 cái tin nhắn yêu thương qus chi là mặn nông mà chỉ mấy người lãng mạn lắm mới có thể viết nổi, hoặc lại chôm chỉa trên lx của 1 số bro chăn rau, hi hi, lú đầu mình cũng không nghĩ gì cả, vì lcus đó vãn giữ lại được bình tĩnh vì P cũng kể là ông ấy tán P mà, nên em cũng nghĩ rằng, người ta tán thì gửi tin thế là bình thường quan trọng là P không rung động, nhưng cung vì tò mò và thấy ghen ghen nên mở luôn những tin nhắn của P dành cho ông ấy. chúa ơi, con biết tin ai đây, những câu nói ngọt ngào, những lời yêu thương mà chỉ có thể là P dành cho em mới đúng, nhưng P lại nhắn cho H, ức chế lăm, định đập mẹ điện thoại ra, nhưng nghĩ nó không phải la của mình, và mình cũng chẳng là cái gì của người ta hợp pháp mà hành động như thế cả. nhưng từ lúc đọc những tin nhắn mà 2 người qua lại với nhau đó, lòng em thấy tan nát, tôi tôi không biết phải tin ai đây, người con gái mà tôi yêu thương nhất lại phản bội lại lòng tin cảu tôi ư, sao ông trời bất công thế, và em cũng kiểm tra lại tất cả các cuộc gọi của mình cho P thì chẳng thấy đâu cả, và những tin nhắn cảu mình cho P cũng không thấy đâu, chỉ thấy tin nhắn và cuộc gọi của H cho P( cái này xin nói thế này nhé, trong máy kia chỉ có 2 tin nhắn qua lại mà P và H vừa nt cho nhau lúc tối thôi, mình kiểm tra là kiểm tra bằng cái sim chính của P để trong cặp ấy, tất cả tin nhắn của mình đèu bị xóa hết,c chỉ có tin của H và P là còn thôi, và xem thời gian thì nó đồng nghĩa với thời gian P về quê được khoảng 3 ngày , mình đoán có lẽ chuyện này đã bắt đầu khi mà P về quê được khoảng 3 ngày , và có lẽ tất cả những gì mà P nt, hay gọi điện cho em đều là nói dối, những lần mà mình gọi P không thèm nghe máy, mà chỉ bảo là nt đi, tại đang đi với bạn không tiện gọi) ức chế quá mà không làm sao được, nhưng ức chỉ là 1 phần mà thấy ức vì bị lừa dối tình cảm thì còn thảm hại hơn. cay đắng quá, sau đó P gọi em từ phòng bên cạnh bảo sang liên hoan xóm, lại thêm 1 lần nữa ức không thể chịu nổi, mình sang và ngồi uống rượu với mấy anh em trong xóm, lúc giới thiệu tùng người thì P giới thiệu luôn em là bạn của P thôi, dkm ức quá. chỉ dám nghĩ trong đầu mà không nói ra, mọi lần nếu có những chuyện liên hoan thế này thì P hay ngồi gần vào chỗ em, nhưng hôm nay thì P cố tình chạy ra ngoài và vào ngồi cạnh chỗ anh kia, giờ mình mới để ý , ông ấy đẹp trai thật và khi ngồi uống rượu thì nhìn những cái giọng đưa đẩy cảu ông ý với P mà mình chỉ muốn lộn tiết lên thôi, dm chẳng lẽ cầm mẹ cái chén rượu mà ném vào mặt 2 đứa cho bõ ghét, nhưng cũng may mà mình kiềm chế được, và p lúc này cũng hạn chế lại vì thấy mình từ lúc vào không nói gì, và mặt thì đỏ bùng len vì bực rồi nên hạn chế ( cái này không phải do mình uống rượu mà đỏ mặt đâu nhé, mình uống không đỏ mặt, mà càng uống, càng phê thì mặt càng tái đi chứ không đỏ). ròi cái chuyện lien hoan cũng kết thúc, mọi người dọn dẹp rồi về phòng, rồi khi về phòng thì P đóng cửa lại luôn, em sang và gọi cửa và cố tỏ ra vui vẻ xoáy P 1 câu để xem P thế nào, em bảo là nay có anh gì đó đẹp trai nt cho em đó, ông ấy cũng tán em ghê nhỉ, hi hi. nhưng thay vào đó là em bị ăn 1 cái tát ( à nói hình tượng thôi, không phải là P tát em đâu nhé, anh em chớ có hiểu lầm), P bảo anh dám đọc tin nhắn của em, anh phải biết tôn trọng em chứ, dkm bố ức chế lắm rồi đó,nhưng cố gắng kiềm chế vì dù sao mình cũng là ngừơi sai vì khi đọc không xin phép P , nhưng từ trước tới giờ mình đều thế mà, P thì vẫn giữ cái máy cảu em xem có con bé nào nt không mà, nếu có bé nào mà nt mà P nghi nghi là gọi điên hỏi đứa đó với em thế nào ngay, rồi kiềm chế bảo thôi đi ngủ em, nhưng P lại bảo anh về phòng anh ngủ đi, em đi ngủ đây, 1 câu nói lạnh lùng mà không bao giờ mình có thể quên được cái cảm giác lúc đo nó đau đớn thế nào, vừa hờn vừa tủi lầm lũi về phòng, em nhớ khi về không thể ngủ được nên ôm luôn cái chăn lăn xuống đất ngủ, không thèm ngủ trên giường làm gì cả, khoảng 1 h sàng thì đi ra nogiaf thấy phòng P vẫn bật đèn học, vẫn chưa ngủ mà thấy P đang nói chuyện điện thoại và P đeo tai phone nên em không nghe thấy gì, nghe những lòi nói thân mật cảu p mà em thấy lại buồn quá, tất cả đã chấm dứt rồi hay sao, đêm đó trời chợt đổ mưa, không to lắm, nhưng em cảm thấy lạnh lắm, lạnh thấu xương, cái lạnh của lòng người chứ không phải lạnh của thời tiết, cầm bao thuốc ra ngoài hút, đừng dưới tán cây mà lòng đau thắt, trời đổ mưa lạnh lùng, từng giọt nước mắt đắng cay lăn dài trên má em, không biết P nghĩ sao khi đối xử với em như thế nhỉ, sao tình cảm bao lâu dành cho nhau bỗng dưng biến mất thế hả ông trời, em khóc, không to mà chỉ là nước mắt lăn trên má thôi, em cũng không cảm nhận là em đang khóc nữa, không biết mình thế nào cả, hút xong điếu thuốc ngẩng mặt lên cho từng giọt mưa táp vào mặt cho tỉnh táo, không biết mình có phải đang mơ không, đang mơ 1 giấc mơ kinh khủng nhất của cuộc đời không, tình cảm chỉ thế thôi sao P ơi, sao lại đối xử với anh như thế, 2 tay của em cho lên vuốt ngược tóc lên, và lcus này trời mưa to thật, không biết có phải ông trời đang khóc thương cho 1 con người quá yêu quá tin mà bị người ta phản bội hay không đây, từng câu nói, từng hành động, từng chi tiết, những lúc 2 đứa vui vẻ yêu thương nhau càng dồn lên trong tâm trí em, tất cả đã kết thúc rồi chăng???/
Comments for chapter "Chương 46"
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận