Tôi đã sai , sai thật rồi - Chương 45
không biết trong số anh em trên diên đàn này có ai đã bị người nhà dèm pha chê người iu mình già chưa nhỉ, đã có ai bảo nhìn người iu mày trông như mẹ mày chưa nhỉ, cái hôm mình chụp ảnh ở công viên thủ lệ về, cho mấy anh em xem, chú mình thốt ngay lên 1 câu nhìn già quá , trông như mẹ cháu vậy, ặc ặc, đến là nản, không biết ông ấy có cố tình chê hay không nữa, hay cố tình chém mình không biết, vì sự thật dâu có thế, mình về nhà ôn thi và hẹn P ở trên hà nội khi mình thi xong khối A thì P lên, vì nhà P có bác ở gần chỗ ngã tư sở nên hôm đó sau khi thi xong mình bắt xe bus từ gia lâm sang đón P đi xe từ hải phòng lên ( thời gian này nhà mình ở bên gia lâm rồi, gần ngay khu đô thị việt hưng ấy, anh em nào ở bên đó chắc chẳng lạ gì cả, về sau vì việc kinh doanh buôn bán nên ông già mình phải bán nhà bên đó đi), hôm đó vừa mừng mừng tủi tủi, trốn bố mẹ sang bên đó gặp P, 2 đứa tìm nhau chỗ cầu vượt ngã tư sở mà đau hết cả bụng, vì P không biết đường, nên tìm nhau đến là mệt đó, hôm đó vừa gặp P 2 đứa chửng biết tìm cái chỗ nào mà tâm sự cả nen chạy ra thủy lợi, vì thủy lợi gần đó nhất mà, nhưng mà ngòi ngay ở cái chỗ khuân viên ngoài đường ấy,chán thật đó, ngòi nói chuyện 1 lúc cho đỡ mệt thì mình và P cầm tay nhau, nhưng không dám làm gì, khổ chỗ đó nó quá lộ liễu, trời thì sáng nữa chứ, rồi em cũng cố gắng giả vờ như đang trao đổi cái đề thi, và 2 đứa cứ thế gần lại nhau hơn, hôm nhau tí, cố gắng ôm chặt chặt tí và em cho luôn tay vào trong áo P, cố sờ soạng nhanh nhanh tí cho đỡ nhớ, muốn lắm mà không làm gì được, cuối cùng chán quá nên đi quanh quản sang chỗ đối diện thủy lợi, em nhớ không nhầm vào cái ngõ cũng sâu sâu nhưng trong đó toàn nhà dân mới nản chứ, rủ P vào nhà nghỉ ở gần đó thì P không vào, máu lắm rồi mà không dám vào, thế là đành dẫn nahu vào đường hần dành cho người đi bộ vậy, thi thoảng thấy yên ắng tí thì hôn nhau tí, tranh thủ cho tay vào bóp nhẹ ngực P tí, em biết P cũng muốn lắm rồi nhưng lại ngại chyện nhà nghỉ, ngòi tâm sự chán, thi thảong sờ mó được tí thì P phải về, và em cũng thế, thời gian này nhìn P sao mà da đen thế không biết nữa, thấy bảo về nhà làm ruộng, mẹ thì bận làm việc ở công ti nên 1 mình P phải làm, người thì gầy lắm, nhìn P thấy thương quá, lúc vế dúi vào tay P 500k bảo em cầm lấy về mà ăn uống, nhìn em anh thấy thương quá, tiền này anh tự kiếm được chứ không xin bố mẹ đâu ( hi , cô chú nhà mình cho mà), rồi 2 đứa chia tay nhau mà lòng đầy luyến tiếc, rồi cái kì thi nó cũng quá đi, về so đáp án thì cũng thấy điểm cảu mình và P cũng tàm tạm, rồi đến cái ngày chuẩn vị nhập học thì em và P cũng biết luôn kết quả thi, em không được đủ điẻm vào ngành cầu dường của giao thông, và P cũng không đủ điểm vào ngành kinh tế đầu tư của đại học kinh tế quốc gia , P thiếu 0.5 điểm, đủ điểm vào những ngành khác, nhưng lần này P lên thì có 1 sự thay dổi mà em cũng không thể ngờ tới được, em lên hà nội trước 2 ngày, ở nhờ nhà thằng bạn, đợi P lên, P ở nhà bảo là tìm phòng trọ mới để ở, xóm em chuyển cả xóm luôn ạ, em tìm được 1 phòng khá ưng ý ở cùng cả xóm như trước đây, nhưng hôm P lên, thằng bạn phải di chỗ khác, nó cũng tâm lí thật , nhưòng lại phòng cho em, em thì đợi P và chuản bị kĩ càng lắm, lâu lắm mới gặp mà, ra làm 20k 3 cái bcs chuẩn bị sẵn sàng, thế nhưng khi đón P lên thì tất cả làm em phải bàng hoàng vì thái độ của P lúc này, sau khi ra đón P và mang gạo về phòng, em lon tin chạy đi mua nước uống, và mang cho P 1 cái khăn để lau mặt cho đỡ mệt, và khi xong xuôi em bảo P nằm ngủ cho đỡ mệt, khi P nằm xuống xong, nằm được 1 lúc, em ngồi bên cạnh chơi tí, lúc sau em nằm xuống ôm P thì P đẩy em ra, dù em có như thế nào đi nẵu thì P nhất định đẩy em ra, không cho em nằm cạnh, em muốn trao cho P nụ hôn nồng cháy mong đợi bao lâu , nụ hôn khao khát tình cảm, muốn dành trọn cho P thì P từ chối,mặc dù P cũng nằm nghỉ được 1.5 tiếng rồi, úi trời bực mình thế không biết, em cũng không hiểu tại sao nữa, không biết chuyện gì đang sảy ra với mình nữa. nhưng rồi cũng cố nín nhịn, và đi ra ngoài, lúc sau P gọi em vào, và hỏi em thuê được phòng chưa, em bảo là được rồi, mình lại ngồi hí hửng kể về cái chiến tích thuê được cái phòng đó chứ, phong thủy và tất cả mọi thư đều rất đẹp, nhưng P lại khác, P không như thế , P hỏi em sao không thuê 2 phòng, P dặn bạn P là bảo em thuê 2 phòng mà, ôi cái gì vậy trời, ức lắm rồi, không hiểu làm sao nữa, bắt đầu không kiềm chế được nưa rồi đấy, rồi cũng có nín nhịn và hỏi P vì sao,P bảo là muốn thế và không nói lí do gì cả, và còn dọa em chứ, nếu anh không thuê 2 phòng, thì P sẽ đăng kí nguyện vọng 2 vào kinh tế , nhưng không cần là kinh tế đầu tư nữa, em bảo tùy em, muốn làm gì thì làm, và em gọi cho đứa bạn, hỏi xem còn phòng không, cũng may còn đúng 2 phòng cạnh nhau, ròi em và P chuyển luôn đồ đạc về chỗ đó, 2 phòng bên cạnh nhau, tất cả đồ nấu ăn để phòng em, và mỗi đứa ngủ 1 phòng, thằng bé chẳng hiểu chuyện gì hết, chỉ biết răm rắp nghe theo P, đi mua sắm đồ đạc cho P mà thôi,tối hôm đó mới là cái buổi tối kinh khủng nhất của em, lần đầu tiên em ghen, ghen 1 cách điên cuồng vì P
Comments for chapter "Chương 45"
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận