Tôi đã sai , sai thật rồi - Chương 44
lời đầu tiên mình muốn nói trong chap này với anh em là. những lí do trước đây mình và P chia tay mà mình biết được bây giờ không đúng nữa anh em ạ, sau khi mình viết lại những kí ức này và P có đọc hết những tâm sự trước đây, và P có nói lại lí do không phải là như thế, P chia tay không phải vì gia đình mình, tại có 1 số anh em cứ thắc mắc hoài nên mình phải nói trước
ngủ ư, ngủ làm sao nổi với bao toan tính trong đầu đây, ngủ làm sao khi người con gái bên cạnh mình đang vui sướng và hạnh phúc vì những lời nói dối của mình đây, ngủ làm sao khi phải băn khoăn xem mình nên làm thế nào, em và P cùng nằm xuống ngủ, nhưng em không ngủ được, cả đêm đó là 1 chuỗi thời gian đầy dự tính của em, không muốn mát P nhưng lại không muốn mình là 1 người con không biết suy nghĩ khi bố mẹ muốn tốt cho mình, dù em có quyết định thế nào đi chăng nữa thì bố mẹ cũng không thể phản đối được, vì bố mẹ quá hiểu tính em mà, và ngay trong đêm đó, em quyết định sẽ có gắng chứng minh cho P hiểu là, dù thế nòa đi nẵu em không thể bỏ P lại, em không thể bỏ người con gái đã tin tưởng , đã trao hết tất cả những gì là tốt đẹp là ca quý nhất cảu 1 đời con gái cho mình được, đêm hôm đó khi P đã ngủ say thì em lên sân thượng ngồi hút thuốc 1 mình( từ khi rắc rối xảy ra, em hay hút thuốc lắm, chẳng học hỏi gì đâu, thuốc cất kĩ lắm nên P không hay biết), ngòi hút đến 4 h sáng thì xuóng ngủ, hôm sau mẹ lại gọi điện lại xem em quyết định thế nào
_M: tình hình thế nào rồi con, con dã suy nghĩ kĩ chưa ???
_E: dạ, con suy nghĩ kĩ rồi mẹ ạ, dù bố mẹ có quyết định thế nào đi chăng nẵu, con cũng không bao giờ tin vào những điều như thế đâu mẹ ạ, chănger có gì chứng minh được , sau này con và p đến với nhau không hạnh phúc cả, hạnh phúc và tình yêu Phải bắt nguồn từ 2 người mẹ ạ, chẳng ai có thể ép buộc được cả, chắc mẹ không muốn con sau này phải lấy 1 người mà con không hề có tình cảm chứ mẹ, chuyện gì con cũng nghe theo lời bố mẹ , nhưng riên chuyện tình cảm thì con xin bố mẹ hãy tin tưỡng và tôn trọng quyết định của con
và em và mẹ nói chuyện với nhau sau đó rất nhiều, nhiều lắm, nhưng chung quy lại vẫn là chuyện tình cảm mà thôi, sau đó bố mẹ em cũng tôn trọng quyết định của em, vì bố mẹ cũng không phải là con người cổ hủ cho lắm, cũng không tin mấy chuyện không có cơ sở khoa học cho lắm, 2 đứa vẫn sống vui vẻ hạnh phúc qua những thời gian này, rồi kì thi cũng kết thúc em về nhà và P cũng về quê để ôn thi tiếp, hẹn ngày gặp nhau trên hà nội với bao mơ ước toan tính, hôm trước khi về em và P không muốn dời xa nhau, chỉ muốn mãi mãi giữ cái hạnh phúc gần nhau này thôi, cả đêm hôm đó 2 đứa ngồi chơi game, chơi mệt thì lại ôm láy nhau, trao cho nhau tất cả những cảm xúc yêu thương mặn nồng, tình yêu thật là vo bờ cho đôi lứa, đên khoảng gần sáng thì P không chơi game nữa mà cứ ôm em và khóc, chồng à vợ không muốn ca chồng đâu, vợ sợ cái cảm giác phải xa cách chồng lắm, tại em thi xong trước và nhà cũng có việc nên hôm sau em phải về trước, P phải 1 tuần sau nữa mới về, cứ nghĩ đến cái cảm giác 1 mình P ở lại, trong 1 căn phòng mà lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười đùa của 2 đứa em lại thấy thương P nhiều quá, rồi đến lúc em không kiềm nổi nữa, ôm P thật chặt vào lòng và từng giọt nước mắt cũng bắt đầu lăn dài trên má, rồi hôm sau em về với bao nỗi nhớ nhung , về được 4 ngày thì đến ngày sinh nhật của em, em phải trốn bố mẹ, bảo là sang nhà bạn chơi và phi xe lên hà nội, hôm đó cũng là đến ngày của P, nên em biết P cũng đang khá là nhớ em, thế là em lên và 2 đứa dẫn nhau đi chán chê, ăn uống lung tung ở bờ hồ , rồi về nhà mặn nồng với nhau và em ra về v ới bao nhiêu cảm xúc , không muốn ra về gì cả, nhưng mà vì bảo là sang nhà bạn chơi nên phải về không bố mẹ biết thì toi chuyện, và từ đó bắt đâu nảy sinh khá nhiều, bao lời dèm pha về chuyện tình cảm cảu 2 đứa khi mà em và P chụp ảnh ở công viên thủ lệ chỗ gần trường gia thông
ngủ ư, ngủ làm sao nổi với bao toan tính trong đầu đây, ngủ làm sao khi người con gái bên cạnh mình đang vui sướng và hạnh phúc vì những lời nói dối của mình đây, ngủ làm sao khi phải băn khoăn xem mình nên làm thế nào, em và P cùng nằm xuống ngủ, nhưng em không ngủ được, cả đêm đó là 1 chuỗi thời gian đầy dự tính của em, không muốn mát P nhưng lại không muốn mình là 1 người con không biết suy nghĩ khi bố mẹ muốn tốt cho mình, dù em có quyết định thế nào đi chăng nữa thì bố mẹ cũng không thể phản đối được, vì bố mẹ quá hiểu tính em mà, và ngay trong đêm đó, em quyết định sẽ có gắng chứng minh cho P hiểu là, dù thế nòa đi nẵu em không thể bỏ P lại, em không thể bỏ người con gái đã tin tưởng , đã trao hết tất cả những gì là tốt đẹp là ca quý nhất cảu 1 đời con gái cho mình được, đêm hôm đó khi P đã ngủ say thì em lên sân thượng ngồi hút thuốc 1 mình( từ khi rắc rối xảy ra, em hay hút thuốc lắm, chẳng học hỏi gì đâu, thuốc cất kĩ lắm nên P không hay biết), ngòi hút đến 4 h sáng thì xuóng ngủ, hôm sau mẹ lại gọi điện lại xem em quyết định thế nào
_M: tình hình thế nào rồi con, con dã suy nghĩ kĩ chưa ???
_E: dạ, con suy nghĩ kĩ rồi mẹ ạ, dù bố mẹ có quyết định thế nào đi chăng nẵu, con cũng không bao giờ tin vào những điều như thế đâu mẹ ạ, chănger có gì chứng minh được , sau này con và p đến với nhau không hạnh phúc cả, hạnh phúc và tình yêu Phải bắt nguồn từ 2 người mẹ ạ, chẳng ai có thể ép buộc được cả, chắc mẹ không muốn con sau này phải lấy 1 người mà con không hề có tình cảm chứ mẹ, chuyện gì con cũng nghe theo lời bố mẹ , nhưng riên chuyện tình cảm thì con xin bố mẹ hãy tin tưỡng và tôn trọng quyết định của con
và em và mẹ nói chuyện với nhau sau đó rất nhiều, nhiều lắm, nhưng chung quy lại vẫn là chuyện tình cảm mà thôi, sau đó bố mẹ em cũng tôn trọng quyết định của em, vì bố mẹ cũng không phải là con người cổ hủ cho lắm, cũng không tin mấy chuyện không có cơ sở khoa học cho lắm, 2 đứa vẫn sống vui vẻ hạnh phúc qua những thời gian này, rồi kì thi cũng kết thúc em về nhà và P cũng về quê để ôn thi tiếp, hẹn ngày gặp nhau trên hà nội với bao mơ ước toan tính, hôm trước khi về em và P không muốn dời xa nhau, chỉ muốn mãi mãi giữ cái hạnh phúc gần nhau này thôi, cả đêm hôm đó 2 đứa ngồi chơi game, chơi mệt thì lại ôm láy nhau, trao cho nhau tất cả những cảm xúc yêu thương mặn nồng, tình yêu thật là vo bờ cho đôi lứa, đên khoảng gần sáng thì P không chơi game nữa mà cứ ôm em và khóc, chồng à vợ không muốn ca chồng đâu, vợ sợ cái cảm giác phải xa cách chồng lắm, tại em thi xong trước và nhà cũng có việc nên hôm sau em phải về trước, P phải 1 tuần sau nữa mới về, cứ nghĩ đến cái cảm giác 1 mình P ở lại, trong 1 căn phòng mà lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười đùa của 2 đứa em lại thấy thương P nhiều quá, rồi đến lúc em không kiềm nổi nữa, ôm P thật chặt vào lòng và từng giọt nước mắt cũng bắt đầu lăn dài trên má, rồi hôm sau em về với bao nỗi nhớ nhung , về được 4 ngày thì đến ngày sinh nhật của em, em phải trốn bố mẹ, bảo là sang nhà bạn chơi và phi xe lên hà nội, hôm đó cũng là đến ngày của P, nên em biết P cũng đang khá là nhớ em, thế là em lên và 2 đứa dẫn nhau đi chán chê, ăn uống lung tung ở bờ hồ , rồi về nhà mặn nồng với nhau và em ra về v ới bao nhiêu cảm xúc , không muốn ra về gì cả, nhưng mà vì bảo là sang nhà bạn chơi nên phải về không bố mẹ biết thì toi chuyện, và từ đó bắt đâu nảy sinh khá nhiều, bao lời dèm pha về chuyện tình cảm cảu 2 đứa khi mà em và P chụp ảnh ở công viên thủ lệ chỗ gần trường gia thông
Comments for chapter "Chương 44"
Theo dõi
Đăng nhập
0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất
Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận