Tôi đã sai , sai thật rồi - Chương 38
vừa đi đường bố vừa gọi điện cho 1 người quen của bố ở trên này, bảo là nhờ ông ý giúp bố mình chuyện này, ông này mình cũng chưa gặp bao giờ vì từ trước tới giờ các mối quan hệ của bố thường thì mình không để ý lắm, ông ấy làm ở phòng siêu âm của bệnh viện X, và ông ấy có 1 phòng khám tư ở bên ngoài, vì bố mình rất ngại những chuyện như thế này nên không muốn vào trong bênh viện mà vào phòng khám tư của ông kia, và chuyện này ông ấy cũng sẽ phải giữ bí mật cho bố mình, khi tới nơi, P cũng vẫn còn 1 cái vể gì đó hơi sợ, và cũng hơi e dè, biết đâu bố mình nói thế nhưng không làm thế thì sao, và mình cũng thế, mình cũng rất sợ, biết đâu bố mẹ lại nghĩ khác thì sao, vì mình chưa tiếp xúc với những chuyện thế này bao giờ nên không biết được thế nào cả, khi vào trong đó thì không hiểu vì lí do gì mà cái máy đó, đang dùng ngon lành thì bỗng dưng hỏng, thế là dù muốn tránh cũng không được, bắt buộc phải vào bệnh viện X để siêu âm xem thế nào, thế là cả nhà lại kéo nhau vào trong bệnh viện theo sự hướng dẫn cảu ông bạn bố mình, khi đi vào trong đó, đúng là 1 cảnh tượng mà từ bé đến giờ mình chưa bao giờ được tiếp xúc, đó là xếp hàng chờ khám thai, trời ạ,đông như kiến vậy, có rất nhiều đôi và nhiều cặp mình đoán chắc cũng là sinh viên mà thôi dẫn nhau đi, không biết có phải là siêu âm khám thai định kì hay là đi siêu âm xem máy tháng rồi, nếu nhỏ còn phá không nữa, mình và P thì rất lo lắng, còn bọn họ thì mặt cứ tỉnh bơ vậy, có cảm giác rằng đối với họ chuyện pha chỉ là cơm bữa mà thôi ( em chỉ miêu tả lại cái đoạn này theo cái suy nghĩ ngây ngô lúc đó nhé, không có anh em ném gạch chết). có 1 số đôi thì cũng có vẻ lo lắng lắm ,nhất là những bạn nữ thì có vẻ sợ sệt, vì là người quen nên P vào khám luôn, và bà khám cho lại là vợ ông ý, chắc lúc đầu vì bố muốn giấu nên nói không cụ thể nên ông ấy mới xin về, chứ nếu không đã để cho vợ ông ấy khám lúc ở ngoài kia, sau khi siêu âm nhưng không thấy gì, bà ấy mới hỏi là có lâu chưa, quả đúng là chẳng ai như thế, vì giấu mọi chuyện nên em cũng giấu luôn không nói từ đầu là mới chậm kinh có hơn 20 ngày thôi, thế là bà ấy lôi P sang phòng xét nghiệm lugn tung cả, em không biết gì nên cứ ngồi ngoài chờ, và sau khi làm tất cả mọi thủ tục, mọi xét nghiệm thì có kết quả là P bị tắc nghẽn kinh nên thi thoảng đau bụng và ……………….., sau đó thì bác sĩ kê đơn thuốc và ra về, bảo có gì cứ pm cho bà ấy nói chuyện, và lúc này thì em thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà P thì không thế, vẻ mặt P rất căng thẳng, căng thẳng hơn cả lcus trước khi vào nữa, và bố mẹ em cũng thế, hết sức căng thẳng, em cảm nhận dường như có 1 chuyện gì đang bắt đầu xảy ra giữa bố mẹ em và P