Tôi đã sai , sai thật rồi - Chương 35
mình lao đầu như 1 thằng điên chạy hùng hục về phòng, sáng nay P không đi học, vừa chạy về phòng nhìn thấy P vừa tắm xong, chắc trời nắng quá mà với lại đêm qua không ngủ cả đêm chắc nay mệt mỏi nên đi tắm cho thoải mái, vừa nhìn thấy P , mình để nguyên cả quần áo ướt đẫm mồ hôi, trên trán mồ hôi vẫn chảy xuống từng giọt , ôm chầm lấy P như 1 đứa trẻ xa mẹ lâu ngày vậy, mình thốt lên 1 câu : anh yêu em, anh yêu em bằng tất cả những gì anh có, anh yêu em và yêu cả đứa trẻ đang lớn dần lên trong em, anh không phải là 1 thằng ích kỉ, anh không muốn mất đi những gì mình đã có, mặc dù bây giờ anh chưa chuẩn bị tâm lí để đón nhận sự việc này,nhưng anh sẽ cố gắng , sẽ cố gắng vượt qua tất cả bằng tình yêu của em dành cho anh, đừng rời xa anh em nhé
P cũng ôm chặt lấy em, từng giọt nước mắt lăn dài trên má P chảy xuống vai áo em, em xiết thật mạnh, gì chặt đầu P vào em, như không muốn mất đi điều gì quý giá nhất mà ông trời đã ban cho mình, không muốn mất đi tất cả để rồi sau này thành 1 thằng đàn ông bạc bẽo, không có tâm hồn, ôi sao giây phút này với em nó mới quý giá biết bao, chỉ 1 người con gái thôi, 1 người thôi mới làm cho em cảm thấy hạnh phúc trong những phút giây như thế này, chỉ 1 người con gái làm em thấy cuộc sống nó ý nghĩa biết bao nhiêu, anh yêu em, yêu nhiều nhiều lắm P à, và em đã khóc,khóc như 1 đứa trẻ vậy, không biết lúc này mình khóc vì quá hạnh phúc khi có 1 sinh linh bé bỏng đang đợi chờ gọi mình 1 chữ, 1 chữ ( bố), nhưng cũng không biết có phải đây là những giọt nước mắt của 1 kẻ đang run sợ, 1 kẻ vừa mới bước qua cái tuổi 18, ăn chưa no,lo chưa tới không nữa, 1 kẻ đang thấy run sợ vì khi minh chịu trách nhiệm, thì mình sẽ lấy gì để che chở và đùm bọc cho người con gái mình yêu thương, và đứa trẻ sẽ gọi mình là cha không đây, nhưng mình chỉ biết lúc này mình khóc, khóc rất nhiều, và P cũng thế, không biết có phải P cũng đang khóc vì hạnh phúc, hạnh phúc may mắn kẻ đó không phải là 1 thằng sở khanh, định truất mã truy phong , hạnh phúc vì kẻ đó đã không để P 1 mình chịu những điều qua tiếng lại, chịu những khổ cực khi mà 1 mình phải nuôi con không nữa, cả 2 ôm nhau khóc, khóc rất nhiều, nhưng có lẽ đây là những giọt nước mắt hạnh phúc, những giọt nước mắt chuẩn bị đương đầu với biết bao khổ cực , biết bao gian lao đang đón chờ ở phía trước, P cũng nói : chồng ơi…….vợ cảm ơn chồng rất nhiều, chồng đã cho vợ hiểu ra rằng trên thế gian này người mang lại hạnh phúc cho vợ chỉ có chồng mà thôi, vợ chỉ biết dựa vào chồng lúc này, hãy mạnh mẽ lên để cho vợ có thể dựa vào vai chồng lúc vợ khó khăn nhất nhé, vơ yêu chồng, yêu nhiều lắm chồng ạ, thế là chẳng cần đợi thêm 1 điều gì nữa, em hôn P, 1 nụ hôn ngọt ngào nhất, nụ hôn kèm theo cả nước mắt, có vị hơn chan chát, mằn mặn, hạnh phúc là đây, hạnh phúc đây rồi, sau đó em buông P ra và đi tắm, trong lòng vẫn có 1 chút gì đó muốn gần P hơn, muốn ôm thêm P, nhưng kèm với nó cũng có 1 phần gì đó là sự lo lắng, lo lắng cho 1 tương lai mịt mù sắp đến, ăn cơm xong, lại cả 1 buổi chiều ngồi đợi P đi học về, lần này không cày game hay bất kì cái điều gì khác mà mặt lúc nào cũng đăm chiêu suy nghĩ về 1 điều xa xăm, 1 điều mà mình đang chuẩn bị đón nhận, rồi P cũng đi học về xóa tan đi sự im lặng đó, cả 2 không ai nói nhiều và cười đùa như mọi hôm nữa, dường như cả 2 đang hiểu, đang hiểu người kia nghĩ gì, đang lo lắng điều gì, 2 tâm hồn cùng 1 nỗi lo, lo cho cái tương lai không biết thế nào, đêm hôm đó mình và P lại ngồi , ngồi chán rồi nằm, vắt tay lên trán, p thì vẫn nằm gối lên đùi mình ôm chặt lấy mình, chỉ khác là lúc này thấy có vẻ ấm áp hơn, nhưng không đùa giỡ như mọi ngày, đùa như 2 đứa trẻ con nữa, mà có vẻ gì đó đã trưởng thành hơn rồi, đang nằm , cả 2 không biết nói gì thì P lên tiếng
_P: chồng à……. nếu như cho chồng chọn 1 điều để đảm bảo cho tương lai thì bây giờ chồng sẽ chọn điều gì
_E: vợ đừng hỏi thế nữa vợ à, chồng hiểu ý vợ muốn nói gì, nhưng chồng chỉ có thể trả lời 1 chữ thôi , 1 chứ không , không là không, chồng không muốn mình trở thành tội đồ của xã hội , đứa trẻ không có tội, nếu nó đang hình thành trong vợ, thì hãy để nó cất tiếng khóc trào đời
_P: vọ hiểu chồng mà, vợ yêu chồng
_E: vợ biết không , những hình ảnh của những đứa trẻ bị phá đã ám ảnh chồng rất nhiều, chồng không muốn như thế, chồng muốn nó được biết thế gian này, có 2 kẻ dù có đi ăn xin cũng sẵn sàng nuôi nó lên người, nó sẽ khôn lớn và được dạy dỗ chu đáo vợ ạ,
_P: thực ra vợ đã quyết định từ lâu rồi, vợ không bao giờ phá nếu có, dù có đôi lúc tiêu cực vợ đã suy nghĩ sẽ rời xa chồng nếu chồng từ bỏ không nhận nó, vợ vẫn nuôi nó lên người, và nói với nó nó có 1 người cha tốt. 1 người làm mẹ nó phải khóc vì hạnh phúc
_E: chồng cũng nghĩ thế, chồng sợ vợ sẽ làm thế nếu gia đình chồng phẩn đối, vì chúng ta quá trẻ , quá trẻ để đón nhận điều này vợ ạ
_P: vâng em hiểu chồng mà, chồng không phải là 1 người sống lạnh lùng đúng không??