Tình - Yêu! (LL, MC, CTr, CCh, Loli) - Chương 9
Địch có động, mọi người ẩn nấp!
Chương 9 : Tình !
Thấy cô không quay lại mà mạnh mẽ mắng nó hay mắng nó nên nó yên tâm mà thở phào. Thầm nghĩ có vẻ mình hơi đường đột.
– Cô Hạnh, cô đẹp lắm cô ạ.
Hạnh đang thầm mắng nó là thằng đầu gỗ. Nhưng cũng bởi vậy nên mới có mập mờ giữa hai người. Giải thử nếu nó sành sỏi, đã phiêu lưu tình trường, thông thạo nhiều kĩ xảo thì chắc cô với nó chỉ có đứng xa mà nhìn nhau.
Cô khẽ nghiêng đầu nhưng không nhìn nó mà nói nhỏ như muỗi kêu :
– Ban nãy… ngực cô thế nào ?
Tuấn hưng phấn nhớ lại cảm xúc mà nói.
– Đẹp lắm cô ạ, sờ mềm mại lắm. nói chung là thích lắm cô ạ
Tuấn ngập ngừng :
– Cho cháu sờ nữa nhé ?
– Nhưng… không được nhìn cô, không được nhìn vào mắt cô, không được… nói chung là đứng sau cô
– Dạ !
– Đi vào phòng.
Một loại đối thoại nhanh, nhỏ mà bí mật. Tuấn vào sau, căn phòng không có bật điện như mọi hôm, kín như bưng, tối như hũ nút. Chỉ có một vạch sang mỏng dính, bé tí tẹo từ cái khe cửa đâm vào. Nó nghĩ, nó như tia sáng kia, đột phá vào cõi âm u mở ra một đường ánh sáng. Từ từ, Tuấn đã qua với bóng tối, đã thấy được cô.
– Sao không bật đèn ?
– Thôi, đâu có cần nhìn đâu.
Nói vậy chứ không tối hoàn toàn, chỉ một lát để làm quen nó đã nhìn rõ mọi thứ. Cô đứng cách nó có 1m. Tuấn tiến đến, nó đã gấp lắm rồi, cái tay run run của nó gần chạm vào cái cúc thì cô xoay người đi, cô đi tới giường nhưng hình như chợt nghĩ ra gì đó, cô dừng lại đứng đó. Nói khẽ :
– Cháu ở phía sau lưng cô nhé, không được nhìn phía trước nghe chưa ?
Có lẽ chỉ là một lý do vớ vẩn nào đó mà cô nghĩ ra để tự giải thoát cho hành động bàn thân mà thôi.
Một vòng ôm của nó khiến cô cứng người lại, nhắm mắt, tay cô buông xuôi mặc kệ, xem nó làm được gì cho cô. Cách vải Tuấn bóp vú cô, êm ái mà nhẹ nhàng. Cái cúc thứ nhất sắp bị cởi ra thì chợt cô chặn tay nó :
– Đừng !
– Cho cháu sờ vào trong đi
– Thôi, cô thấy.. thấy sao ý… ngại lắm, hay thôi, bên ngoài thôi
– Đi cháu sờ một chút thôi.
– Nhưng…
– Cháu sờ một chút thôi rồi… hay cho cháu sờ rồi cháu cho cô… cho cô… cho cô sờ của cháu nhé?
Cô im lặng, nó như sợ cô chối mà nhanh thoăn thoắt mà cởi quần ra. Nghĩ thế nào đó, cởi quần rồi mà áo chưa cởi, nó lại cởi nốt, trần truồng đứng sau cô.
Cầm lấy tay cô đưa tới hung vật của nó. Nó thấy tay cô run lắm, vừa nắm của nó cái là siết mạnh lấy.
– Ối, nhẹ cô
– Cho chết, ai bảo làm càn
Nói bình tĩnh vậy nhưng trong cô như có vô vàn cơn sóng thần đánh tới tấp. Kinh hãi vô cùng, từ cái cảm giác tay cho cô biết được cái thứ của nó khủng bố ghê gớm. Lòng cô sợ hãi nhưng phía dưới những dòng nước mạnh mẽ mà rĩ ra khiến cô ngứa ngáy.
Tuấn vòng tay cởi áo cô ra, cô đã sờ của nó, cô đồng ý trao đổi rồi. Cởi hết cúc, vạch áo sang hai bên, Tuấn trần truồng ôm trọn lấy. Trong sự đồng thuận của cô nó tự do mà hưởng hết những êm ái mềm mại. Đôi thỏ bị bóp lúc tròn lúc méo. Tuấn do dự rồi quyết đoán úp nguyên một bàn tay vào cái u nổi cộm của cô, cô chỉ giật nhẹ người một cái rồi để mặc nó, như vậy là cô giao hết mình rồi.
Cách vải sờ mãi rồi, xoa lên trên bụng, khẽ nựng cái lỗi rốn nơi vòng eo như liễu của cô nó xua xuống, lọt qua cạp quần thun mà vượt hai lớp vải úp lên cái mu rùa. Cảm giác tay thật tốt, rất mềm, rất mịn, hởi có chút lau cỏ nhưng rất ít. Kinh ngạc vì độ lớn của cái mu, kinh hãi vì đồng cỏ trống trơn, Tuấn chuyển sang kích động, tay liên tục mà xoa rồi bóp.
Mặc kệ cái tay nắm mệnh căn của ở an phận không nhúc nhích, Tuấn kéo quần cô xuống, lấy chân đạp xuống tận gót. À, nó suýt quên bờ mông căng mọng mà nó thấy bao lần, giờ hoàn toàn không lớp phòng ngự. Sờ nhẹ nhàng, lướt qua hết mọi đường thẳng đường cong, Tuấn trượt xuống cặp đùi non mỡn của cô. Cô có khép chặt cũng không ngăn được bàn tay ma quái của nó, vì cô có cái mu vĩ đại, đã to lại nổi rất sao, không sao khép kín đùi được. Vướng tay cô nên không áp cái dùi vào giữa mông cô được, nó không gấp, chưa sờ đã. Sờ bên trong đùi, nó thấy có chút ướt và trơn, là do những dòng nước từ trên chảy xuống.
Mải phiêu du trên thân thể cô, đâu chú ý những thay đổi của cô. Ban tay của nó nóng quá, như có điện, nó sờ vào đâu là chỗ đó như bỏng rát, như có điện trích. Ngoài việc nhắm mắt cắn răng nén nhỏ những tiếng rên siết sung sướng cô mặc nó khinh phụ. Đến khi bàn tay nó úp nguyên vào nơi thâm kín của cô. Bao nhiêu kìn ném chợt bung ra như đê vỡ;
– Hư… ư……..
Tay nắm lấy mệnh căn của nó bắt đầu cử động, rồi nhanh chóng sục tới tấp. Tuấn bất chợt bị tập kích sướng nổi cả da gà. Được người khác phái sóc cho thì phiêu vô cùng. Từ sau vét lên cái rãnh, nước rớt ra đã thấm ướt bàn tay nó từ bao giờ. Tay cô cách bàn tay nó mà tự bóp mạnh lên trái tim của mình, thi thoảng lại bung ra những tiếng rên siết khó nén.
Dứt khoát vòng tay ra trước, Tuấn lấy hai ngón tay đâm mạnh vào:
– Ư.. hứ…ư……………..
Cả hai đang điên cuồng mà sung sướng. Cô và nó thầm nhận định tự mình làm cho đối phương thật sướng là mình càng sướng. Cô sục cho nó như máy khâu, nó cũng không kém, chúi hẳn đầu ra trước mà đâm hai ngón tay vào người cô như con thoi. Vướng cạnh giường, hai người đổ mạnh xuống trong khi vẫn điên cuồng mà sục, mà đâm. Nằm ngửa, cô dạng to háng cho nó đâm vào càng sâu, càng mạnh, sục nó càng nhanh:
– Ư…ư… a.a.a.a.a…. ứ…………….ư………..
Tuấn gầm lên rồi phụt tóe loe, chẳng biết đi phương trời nào. Dù sao là bắn chỉ thiên. Hai người bắt đầu yên lặng thở. Tuấn lết sát vào cô mà im lặng nghe những sung sướng còn xót lại vẫn âm thầm rỉ ra trên tay cô, cảm nhận những nhịp nhíp nhíp của cái vòng thịt thi bao quanh ngón tay mình.
– Sướng quá cô ơi…
– Ừm…
Nó chỉ hơi mền chút liền cứng lại như thép. Tay cô lại nhẹ nhàng sục nó, nó cũng không nhịn được mà khẽ chọc vào cửa mình cô.
– Cô ơi, cái… ấy… đó sờ là sướng nhất cô ạ.
– Ừm…
Cô đồng tình. Im lặng một lát :
– Trước đây cháu với người yêu cũ… đến đâu rồi ?
– Chia tay rồi cô.
– Ý cô là hai người… có với nhau những gì rồi ?
– Có gì đâu cô, lúc ở với nhau toàn kỉ niệm vui, giờ chia tay rồi nghĩ lại lúc vui vẻ đó lại thất buồn và mất mát lắm
Cô không khỏi nữa. Cô không biết phải hỏi thế nào nữa.
– Ôi, cô này, nãy cháu phụt ra bao nhiêu này.
Tuấn với tay vơ đại cái gì đó lau qua.
– ừ.
Cô khẽ cười không tiếng.
– Cô mình làm… sướng lần nữa nhé
– Ừ
– Nhưng….
Tuấn lưỡng lự làm cô lưu ý. Tuy phòng chỉ có mỗi 2 người, cửa lại kín k ai nghe được gì nhưng nó vẫn khó khăn, bí ẩn mà châu miệng vào sát tai cô làm cô tưởng có gì hệ trọng. Nó nói nhỏ lắm :
– Cháu… địt cô nhé ?
Cô dừng tay ngồi dậy. im lặng cô tháo hẳn dây buộc tóc ra, xõa ra cái mái tóc như mây mông lung trong ánh sáng yếu ớt. Chậm rãi vuốt lại những nếp tóc tinh nghịch.
– Rồi mai sẽ ra sao ?
« kệ đi ». Cô chống sâu hay tay, đôi đùi ngọc mở ra, con bướm xinh hướng cái miệng đang khép tới. Cô muốn thấy nó đi vào mình. Nhanh chóng hòa mình cùng cô, Tuấn cầm gậy tới. Đoạn đường cuối cùng có mấy phân mà nó căng thẳng và kích động tột cùng, mối tình cô cháu sẽ được gắn kết qua cái lỗ nhỏ này.
Cái đầu rùa ngoái ngoái bên ngài thôi đã làm cả hai có thật nhiều cảm xúc . Cô nhăn mày khi nó ấn vào. Cái đầu rùa đã lọt vào trong người, cô thấy căng tức vô cùng ngoài đau rát như có con dao sắc cắt vào thịt thì sau đó thì căng tức như một miếng thịt non của mình bị cầm kéo căng ra. Kìm nén cảm xúc khó chịu không để thất thố trước mặt thằng nhóc mới lớn, nhưng khi nhìn nó thì thấy nó như đi đánh trận thì cô lại thở phào mà bình tĩnh lại.
Đã gài được vào, Tuấn kích động không thèm ngó trước ngó sau nữa mà choàng tay ôm cô mà đè xuống. Cô đáp trả nó bằng tiếng kêu thất thố yêu kiều. Người cô mềm quá, thật êm ! Nhất là đôi thỏ của cô đang đỡ lấy tấm ngực rộng lớn của nó. Nó hôn tới nhưng bị cô tránh đi. Dù sao cũng lớn rồi, châu miệng mà hôn thằng nhóc mới lớn cô thấy không được.
Cánh đùi mượt như nhung, mát như ngọc của cô tách dần ra rồi mở thật rộng, Tuấn biết cô đã sẵn sàng. Ngay từ những cái dập dình nhẹ nhàng đã tạo ra thật nhiều điện, cả Tuấn và cô đều sướng đến hoa mắt, chẳng con trời trăng gì nữa. Mỗi người lạc đi một phương cực lạc của mình nhưng đều gắn kết với nhau ở cái nơi phát ra điện.
Ngoài trời chợt rơi xuống những hạt mưa đầu xuân, những hạt nước bé xíu tạo lên những tiếng động xào xạo nhẹ nhàng trên mái tôn. Mùa xuân là mùa bắt đầu của những mầm xanh, là mùa những nụ hoa hình thành rồi nở bung, đợi cho cái nắng hè tới nướng chín những quả kết được. Những tiếng mưa dần nặng hạt không hề ảnh hưởng đến cô và nó.
« chặt quá, khít quá, sưóng quá ».
Những sung sướng phá tan cái tịch mịch bao năm, đây là lần đầu tiên khao khát của cô được cô chủ động đón nhận. Cái đầu rùa to lớn thập thò mở phía cửa, những vòng mềm mại đẫm những thứ trơn trượt bóp rất sát lấy Tuấn, mỗi lần ôm siết lấy cô là có có cảm giác đường khó đi.
Cả nửa năm quần thảo trên người Hương nhưng theo Tuấn thấy, đây là lần nằm lên người phụ nữ sướng nhất. Cô siết lấy nó nhưng để phát tiết cái kìm nén bao nhiều năm nay khiến nó nửa bước khó đi.
– Ối ! i………..
Một thảnh thót thốt lên, miệng tiếng ngân dịu nhẹ, cô siết chặt lấy nó, quấn quít xoa khắp dọc nó khiến những kìm hãm của nó như ngựa thoát cương, như đê đục một lỗ mà điên cuồng nổ bung ra.
– HỰ !
Tuấn há hốc miệng, ghì chặt lấy cô, bao nhiêu kìm nén bấy lâu trước hương thục nữ của cô theo sự kết nối mà trao cho cô, thật nhiều, thật dồi rào, tưởng chừng bất tận. Những lần rùng mình thứ 5 thứ 7 nó mới mềm người lại mà đáp nhẹ lên tấm nệm êm ái thơm ngát.
Những tiếng xào xạc khẽ xoa lên mái tốn đã hết, nhường chỗ cho nhưng líu lo tán tỉnh của những chú chim yêu sớm, tranh thủ thời tiết xuân mà khoe ra những bộ lông đẹp đẽ óng mượt.
Yên lặng, chợt cô đẩy mạnh nó ra, quanh nhanh cái gì đó rồi chụm lại mà chạy vụt đi.
– Cháu về trước đi, cô đi tắm cái nhé !
« cô chắc cũng mắc bệnh sạch sẽ, không như Hương, mặc kệ nó ròng ròng chảy, như vậy Tuấn nhìn càng thấy mê mị ». Tuấn lắc lắc cái đầu xua hẳn đi hình bóng của cô, giờ chắc sẽ không còn vương vấn gì nữa. « mà nếu Hương quay lại thì sao ? ». Một lần nữa lắc đầu, đã một lần dứt áo đi, sao giám chắc sẽ không vì ngôi sáng đậm màu nào đó mà để lại cho nó một nỗi đau.
Mặc quần áo xong, đi ra thì trời đã buông xuống một trận mưa. Mùa xuân luôn sung túc nước, không khí vừa mát mẻ, lại se se lại, các cô gái như con bươm bướm thi nhau khoe đủ loại đầm, áo tô thêm nhiều màu sắc cho khí trời xuân.
Cô tắm xong, đã thay bộ đồ khác, thấy nó ở đó thì đi ra ngồi cùng :
– Lát tạnh cháu về.
– Ừ !
Một lớp vảy như bột dính dính trong tay nó, Tuấn vê vê nó bay lên như bột. Ghé lên mũi là mùa thủy ái quen thuộc mà lạ lẫm. Của cô đặc và nồng nàn hơn của người yêu cũ. Động tác này của nó làm cô hơi ngại, chỉ liếc qua rồi cô quay mặt đi.