Tình - Yêu! (LL, MC, CTr, CCh, Loli) - Chương 45
Từ tối tới giờ được mấy chữ. A em đọc đơ trước
Chương 45: bế tắc
Mở mắt ra trời đã sáng rõ, qua khe hở của cánh cửa từng sợi sáng sắc mảnh đâm xuyên vào bóng tối căn phòng, từ đó mà dần chiếu sáng toàn bộ không gian y ám. Nhìn đồng hồ đã 9 giờ sáng, Tuấn bật dậy mặc tạm cái quàn đùi mở cửa bước ra. Có vẻ đã thức từ lâu, mẹ đang ngồi trên sofa nhìn về khoảng không mà thất thần. Tiêng cửa mở kéo Mai về thực tại quay đầu lại thấy nó đứng đó rồi
– Chết, con ngủ quên, muộn học quá rồi, sao mẹ không đánh thức con dậy
Tuấn chạy vù tới phòng vs mà làm thủ tục buổi sáng. Tinh thần sáng loáng, bước ra nhìn đồng hồ thở dài. Tính đi tới phòng lấy đồ mà tiếng mẹ kéo lại
– Thôi, nay nghỉ, mẹ gọi điện xin phép rồi
– Dạ !
Tuấn tới xà vào lòng, ôm ngang eo mẹ. Chợt nghĩ thế nào mà thoáng điều chỉnh tư thế ngồi, thân hình tự dưng cao lớn hơn ôm lấy đầu mẹ kéo vào ngực mình.
– Tối qua…
– Con đừng nói tới….
Mai thức dậy từ sớm, tỉnh lại sau cơn say dục đầu cô hỗn loạn mà ngổi nghĩ vẩn vơ từ đó tới giờ. Cô không biết đối diện với mọi thứ ra sao, không biết đối diện với con thế nào. Có lẽ từ nay tình cảm mẹ con sẽ không còn ấm áp như trước nữa. nhưng hành động của nó tự dưng làm cô nảy lên nhiều suy nghĩ kéo sự hỗn loạn của mình trở về. Thở dài, cô nói
– Chúng ta đã loạn luân
– Nhưng con thấy có sáo đâu?
– Sao à?
“có sao? Không sao?…” suy nghĩ hỗn tạp lung tung trong đầu Mai. Là một người mẹ, cô đã dắt con mình đi con đường sai trái.
– Vâng. Con thấy đâu sao. Có ai biết đâu?
– Không ai cả, tự mẹ thấy tội lỗi, mẹ đã mang tội nặng,… tội loạn luân
Mẹ nói vậy lại không vùng ra khỏi lồng ngực nó, nhu thuận nằm im. Hương thục như thoang thoảng vào mũi Tuấn làm người nó biến hóa.
– Đâu ai biết đâu
– Thôi, con làm gì đi, mẹ mệt, mẹ vào nghỉ ngơi một chút
Đóng cửa phòng, đầu Mai hỗn loạn những suy tư. Tình dục… nó sướng lắm nhưng sao mà lòng cô nhấp nhổm không yên, y như một người lần đầu tiên phạm tội ngồi một góc co quắp mà hối hận.
– ừ, có ai biết đâu ?
Tuấn không có tâm trạng đi đâu, loanh quanh trên nhà chán rồi xuống dưới phụ giúp bán hàng. Buổi sáng vẫn tương đối vắng khách, mọi người vừa là nhân viên bán hàng, kiêm luôn phục vụ và vệ sinh, dù sao thì siêu thị gia đình này cũng không lớn mà mẹ Tuấn cũng chẳng muốn nó lớn thêm nữa.
– Alo!
– Là em đây
– Ừ, anh biết rồi
– Nay anh không đi học à?
– À. Anh mệt, ngủ quên luôn. Thức dậy thì mẹ anh nói đã xin nghỉ mất rồi
– Có sao không? Trưa em qua nhé?
– À. Chắc đừng, anh tranh thủ nghỉ luôn ngày cho thư thái. Dạo này bài vở căng thẳng quá
– À dạ. Trưa anh có tới nhà em chơi không?
…
Hương! Tuấn cũng không lưu luyến nhiều. Cùng lắm thì chỉ là những cảm xúc bốc khói mà dũi mạnh đâm bạo thôi. Nếu mà nói thì nó thích cô Giang hơn. Chỉ mỗi cái là cái cảm giác ăn mẹ ăn cả con nó cứ sao sao ý, mỗi lần đối mặt với cô Giang nó có cảm giác không được tự nhiên. Nếu mà được, giá gì không có Hương thì hơn.
Không hiểu sao dạo này Tuấn lại đặc biệt có yêu thích với những người phụ nữ lớn tuổi. với mấy cô gái mới lớn tươi ngon mọng nước lại thiếu nhiều hứng thú. Nhiều lúc ngồi trên lớp chống cằm mà bắn tia mắt tới từng bộ vị nhô lên của bạn học mà thấy thiếu kích thích nhiều.
Rảnh nhắn tin thăm cô Hạnh chút vậy. Khổ cái là điện thoại của cô hạnh cùi bắp, không sử dụng những tính năng thông mình được, không thì chẳng đến nỗi mà phải soạn tin như thế này. Những dòng tin nhắn trả lời điềm nhiên, cô cô cháu cháu nhưng tổng thảy toát lên một sự nhu tình, nhiều sự nhớ nhung. Chỉ là cái đầu gỗ của Tuấn không sao mà nhìn ra thôi.
Từ sáng tới trưa mẹ cũng không ra khỏi phòng. Tuấn cũng không làm phiền mẹ nghỉ ngơi. Mua tạm đồ ăn hộp mang về kêu mẹ cùng ăn nhưng mẹ kêu mệt không muốn ăn. Kệ, nó cứ để đó vậy, chiều dậy đói mẹ bỏ vào lò một tí là nóng ăn được ngay.
Thời gian theo dòng khách vào lại ra cũng dần đến chiều muộn, Tuấn cố gắng không lên nhà để khỏi làm phiền mẹ nghỉ ngơi.
– Cô Lập! Sao cứ thấy cháu lại chạy mất vậy?
Lập lúng túng mà bực bội. Cô là người mẹ đơn thân, nó cứ quện lấy cô không lo người ta nhìn à? Đã vậy lại không nể hà mà tập kích làm cô sợ quýnh cả lên. Mọi người mà biết thì mặt cô để ở đâu.
– Cô nói cho mà biết. Từ giờ ở những chỗ như thế này tử tế một chút.
Thấy cô gay gắt quá Tuấn cũng ngượng ngùng gãi đầu xin lỗi mà đi lên nhà. Xem mẹ dậy chưa, nếu không thì nó phải sắn tay vào bếp rồi.
Mũi thức ăn thấm vào ruột gan.
– Tắm rửa rồi ăn cơm
– Dạ!
Mẹ cứ tĩnh lặng ngồi đối diện cùng ăn. Tuấn cũng không dám quấy nhiễu mẹ sợ mẹ lại giận. Bụng nó nghĩ chắc mẹ hối hận? Nhiều lần muốn mở miệng mà không biết nói gì. Ăn xong mẹ xuống dưới trước mặc nó ở trên nhà tự ăn nốt rồi dọn dẹp.
9 giờ tối!
– Tuấn !… Con có khinh mẹ không?
– Dạ! Sao mẹ lại nói thế?
– Mẹ là người đàn bà dâm đãng, mẹ thấy mình thật khốn kiếp, mẹ là mẹ con mà…
Đang yên đang lành, không hiểu cái nguồn căn cảm xúc từ đâu tự dưng như cơn sóng lớn ập tới nuốt chửng cô. Những dòng nước mắt như lũ tràn về mà rơi ào ào dù không có tiếng nức nở nào. Nhìn mẹ mà Tuấn chấn kinh
– Mẹ! Mẹ… con làm sai chỗ nào à… mẹ…
– Không, là mẹ. Mẹ thật mà khốn nạn. Mẹ không xứng đáng làm mẹ của con nữa
Mẹ lùi lại, tựa lưng vào cửa, tránh khỏi vòng tay khuyên nhủ của nó, như sợ vấy bẩn lên con mình. Chưa để nó kịp nói gì mẹ đã mang hai dòng lệ mà phi về phòng đóng cửa nghe cái « rầm ». Tuấn vẫn trồng cây chuối tại chỗ, lúc sau mới đưa tay lên gãi đầu tìm chấy. Tâm trí nào mà học nữa, sao hôm nay đương dưng mẹ lại phản ứng như vậy nhỉ ? Nếu có thì cũng phải ngay cái hôm đó chứ ? Mà rõ ràng hôm đó sau khi hai mẹ con có những trao đổi ngọt ngào, sâu thẳm mẹ vui lắm cơ mà ?
Đủ mọi suy nghĩ lướt qua lướt lại bao nhiêu lần. Tuấn đã vò cái đầu rối tung lên rồi.
« Haizzzzz ». Quang bút, lao lên giường.
Không biết bao lâu, đầy bình nên phải thức dậy, không xả hết khó mà ngủ.
« ủa »
– Mẹ không ngủ à, sao ngồi đây ?
– Ừm
Nhanh chạy đi xả, Tuấn mới rụt rè tiếp cận mẹ. Lại nói về Mai, ban nãy chạy về phòng cô ngập chìm trong những suy nghĩ rối loạn, đến bản thân cô cũng không hiểu mình làm sao nữa. Miên man mãn chẳng ngủ được mới dậy ra ngoài tính mở ti vi để ru ngủ lại thần người luôn ngoài này.
– Mẹ có sao không ? ban nãy mẹ làm con lo quá
– Mẹ thấy mình ghê tớm chính mình. Có người mẹ nào lại làm việc đó với con mình ? Mẹ không còn xứng làm mẹ của con nữa
– làm sao thế được. mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất thế gian. Không có ai được như mẹ hết
Khổ cái năng khiếu văn không có. Tuấn quẫn bách dậm chân không biết khuyên nhủ mẹ thế nào nữa.
– Ban đầu thì như một con đĩ thằng nào cũng đè được giờ đến con mình cũng…. Hức hức…
Mẹ nói nặng quá làm cái tai của nó ù ù nghe mà lúng túng không được tự nhiên. Chợt mẹ nắm hai vai của nó lắc mạnh
– con ! Con có khinh bỉ mẹ không ?
– sao mẹ lại nói thế ? Mẹ thấy con khinh bỉ mẹ lúc nào. Con yêu mẹ còn chưa đủ mà…
Chợt nghĩ tới Tuấn trầm giọng xuống nói tiếp
– Nhưng con cảm thấy đau đớn mỗi khi nghĩ tới việc mẹ bị người khác… làm… làm… làm… cái… khụ khụ…
Nhắc tới chuyện đó Mai cũng nóng mặt mà xấu hổ không dám nhìn con. Bóng đếm yên lặng. Những tiếng côn trùng rả rích, tiếng phương tiện có đèn ngược xuôi thưa thớt, tiếng thanh âm nẹt bô của những kẻ cô đơn phát tiết bớt dương khí qua những vòng xe điên cuồng. Tất cả đều bị chặn lại qua khung cửa chắc chắn. Bên trong này là một khoảng không gian vô cùng riêng tư và bí ẩn, nó chứa một bí mật ngược thiên nghịch địa. Bí mật của Mai và con sẽ hoàn toàn là bí mật nếu không ai trong hai người nói ra…
– Con có biết vì sao không ? Hài… lại đây ngồi với mẹ
Xà vào lòng mẹ, gối lên bên vai mẹ. Cảm thụ cái ấm áp của tình mẹ đã sinh dưỡng nó bao năm nay nhưng giờ nó lại chứa nhiều hương hoa ngọt ngào.
– Mẹ không dấu con nữa. Con cũng đã trải qua rồi. Tình dục, nó làm mẹ ngập như nghiện. Những cảm xúc trong đó làm mẹ chờ mong rồi cùng đắm chìm trong đó, ngày càng cuồng dại mà bỏ cả mặt mũi chạy theo nó, mặc nó đè áp cuốn mình đi
– Mẹ nói.. khó hiểu quá – Tuấn giả vờ gãi đầu
– Là mẹ, mẹ muốn được hưởng những khoái cảm trong tình dục
– Mẹ không sợ người ta biết rồi….
– Lúc đó có còn biết gì nữa đâu ? mà con, tại sao con lại muốn làm với mẹ ?
Vừa nói tới một cái là toàn thân Tuấn nóng lên hừng hực, y như một cái công tác gạt một cái là chuyển kênh vậy.
– Tại… làm… với mẹ… thích…
Không chỉ nó mà cả mẹ nó cũng vậy. Toàn thân Mai chợt rợn lạnh lên rồi nóng lên, tim gia tốc mà đập mãnh liệt. Mỗi hô hấp trở lên nặng nề hơn. Mai là một người phụ nữ dâm dục, cô biết vậy nhưng cô không cưỡng lại được. mà chũng chính vì vậy cô mới là người dâm dục. Vừa chính mình nói ra miệng cũng làm cô thấy kích thích ghê gớm. Cái bóng tối tiếp thêm nhiều sứ mạnh cho cô vững bước mà tiến tới. Tuy vậy cả hai mẹ con cũng không dám ngước mặt mà nhìn người kia. Cô thì quay mặt tránh đi, Tuấn thì rúc cái mặt của mình dấu đi
– Vào ngủ đi con. Mẹ mệt rồi
Cô nhanh chân chạy đi không chậm chút nữa chính cô cũng không khống chế được mình nữa. Nhưng về phòng rồi làm thế nào tâm cũng không bình tĩnh được. cả người nóng hậm hập. Với điều khiển cho lạnh thêm chút nữa, cô lấy gối chôn mặt mình đi.
Tuấn cũng có ngủ được đâu, thằng cu cửng tướng được nó thả ra cứ thế chổng thẳng lên trần nhà. Vào hồi xưa chắc nó đã cùng thằng cu kia vật lộn với chị năm rồi. Nhưng từ khi được những thớ ướt mềm phủ quanh đến giờ, nó cực kì kìm chế, phải để cho lũng tinh binh kia xả vào âm đạo mới đúng đạo.
« sao con lại muốn làm tình với mẹ ? » – Tin nhắn tới. tất nhiên là mẹ gửi rồi
« con cũng không biết nữa. Con thấy mình ham thích mẹ. Chăc con yêu mẹ rồi”
Cái tin nhắn nó sinh ra có lẽ cực phù hợp với những người gan nhỏ. Chữ làm tình mà hai mẹ con viết không ngượng tay gì cả. Tuấn bồi thêm:
“làm tình với mẹ sướng lắm mẹ ơi”
“ừ. Mẹ cũng thấy thế. Làm với con có những kích thích khó tả. Nhưng xong mẹ thấy tội lỗi lắm”
“tội lỗi gì đâu mẹ. Ai phán xử mình đâu”
“ông trời con ạ. Sẽ bị trời phạt đó”
“Mẹ mê tín! L”
Một tin nhắn zalo
“Con xin khai thật. Là trả lời cho câu hỏi ban nãy của mẹ
Con muốn làm tình với mẹ. thậm chí phải đổi lại là không được phép làm tình với bất cứ ai nữa.”
“con đã làm với những ai rồi”
“cô Hạnh. Cái Hương. “
“ai nữa?”
“Cô Giang. cô Lập. Dì Hoa.. Báo cáo: Hết”
Hồi lâu không thấy mẹ nhắn tới nữa. tuấn bồi thêm
“nhưng không ai hơn mẹ. Mẹ ơi. “
Lại không có hồi âm. Nhưng nó thấy báo cáo đọc tin ngay sau khi gửi. Hay là mẹ giận. Nhìn chằm chằm vào điện thoại mãi đến cay cả mắt. Tuấn cắn chặt môi chậm soạn từng chứ. Tuấn liếm môi. Tay run rẩy mà soạn tin. Cứ viết rồi lại xóa, viết rồi xóa. Cuối cùng bấm gửi xong mà người nó xụi lơ thở phì phò từng ngụm như vừa làm việc gì đó cố sức lắm
“Con muốn làm tình với mẹ vì mẹ xinh đẹp nhất. Chỗ nào của mẹ cũng đẹp.
Mẹ biết không. Đôi môi của mẹ hôn ngọt lắm. con mê mẩm mất rồi
Người mẹ mềm mại lắm. Đè lên êm lắm, thích lắm
Vú mẹ đẹp lắm. Sờ cũng thích, bóp cũng thích, mút cũng thích
Còn quanh trọng nhất, vì mẹ là mẹ con. Địt mẹ của mình mới sướng.
Cái lỗ lồn của mẹ địt vào sướng buồi vô cùng.
Mẹ ơi. Con muốn địt mẹ. Mở cửa cho con »
Zalo báo tin nhắn đã được đọc. Tuấn cởi quần áo. Đứng trước cửa phòng mẹ gõ cửa.
Cửa mở ra, chưa kịp vui mừng thì « chát ». Tuấn ăn một cái tát. Cửa đóng lại. Tin nhắn tới
« ăn nói mất dậy. Tôi phạt anh đứng nguyên đó hết tối. »
« vâng »
Tuấn xịu lơ, ỉu xìu thất vọng và lo sợ ngoan ngoãn đứng im.