Tình - Yêu! (LL, MC, CTr, CCh, Loli) - Chương 43
Chương 43: Đối mặt với mẹ
Trưa mới gặp Hương, sáng đi trễn nên không qua đón cô được. Thấy vẻ mặt hậm hực của cô Tuấn cũng hơi xấu hổ vì sự thất hứa của mình.
– Là sáng anh dậy muộn quá…
– Làm em và mẹ chờ mãi, cả buỏi học em cứ thấp thỏm lo… sợ anh…
– Không có gì thật mà. Thôi về thôi
– Dạ!
Kể từ lần vụng trộm chớp nhoáng kia, Tuấn và cô Giang vẫn chưa có cơ hội ở chung. Phần vì nó ngại mặt Hương, phần vì mẹ nên nó sao nhãng. Ăn xong, cô Giang như muốn giành không gian riêng cho đôi trẻ mà đuổi Hương ra, tự mình dọn dẹp bếp núc, chén đĩa.
Hương với Tuấn lên phòng Hương. Đối diện với những đường cong trần trụi của thiếu nữ, Tuấn cũng không cầm được mình mà phí mất một phát đạn. Hương vẫn thế, cô vẫn như một dâm phụ say thuốc mà điên cuồng nuốt dương vật của anh, nức nỡ những tiếng rên sướng khó kìm.
Hương chủ động bày ra những tư thế dâm dục nhất, cô như muốn cho Tuấn thỏa nguyện nhất. Lồn của Hương cũng khá sâu, so với cô Giang chắc gấp rưỡi đến gấp đôi cũng nên. Bên trong nhơm nhớp nước, dương vật Tuấn đâm vào ngọt xớt, nổ vang những tiếng ọt ẹt
Cu đã đâm vào người con gái nhà người ta rồi mà còn khách khí nữa thì có mà BD, Tuấn cũng xì khói mũi mà phi nước đại, thúc mạnh dương vật vào thật sâu trong lồn Hương, đâm sâu nhất có thể làm Hương nhăn nhó xuýt xoa mãi không thôi. Nhưng cứ nào chăng nữa, có đâm mạnh đến mấy cũng không vào hết, cũng thừa khoảng đốt ngón tay. Chắc phải thường xuyên cày cấy nữa thì âm đạo Hương mới có thể hoàn toàn ăn nuốt toàn bộ cây dương vật quái dị này.
Đến đoạn nước rút, Tuấn như trâu điên, mặt đỏ gay, nhìn bờ mông đang ưỡn cao mà điên cuồng đâm mạnh vào. Những tiếng va đập chát búa không còn gì nữa, chỉ còn cái tiếng lòng cầu sướng. Hương mắt trắng dã, nước miếng rớt ra cũng không quan tâm. Cô chống chắc xuống nệm, cũng không kém phần điên cuồng mà dướng cái lỗ của mình hất ra sao, mong được tột đỉnh sung sướng. Không lâu sau, căn phòng vang lên tiếng đồng thanh một trầm một lanh lảnh, một như con thú hung lên một tiếng phát uy, một cao vút như tiếng phượng bay vút lên rồi trả về tĩnh lặng.
Người nguội lại, Tuấn cảm thấy mình nên nói rõ một lời, nhưng đến miệng thi không thể nào thốt ra được. Nếu thật mà nói, Tuấn thấy hứng thú với cô Giang, mẹ cô hơn. Tuy không phải là sự chán ghét về cú đá của cô trước đó nhưng tình cảm với Hương hoàn toàn là con số 0. Phun ra rồi Tuấn mới cẩn thận cảm thụ, thấy làm tình với Hương không có nhiều hứng thú, đã vậy Tuấn cũng không phải thiếu thốn gì…
Một phen miễn cưỡng trả lời những câu tâm tình của Hương, Tuấn lấy đại lí do ra về. Mở nhanh cánh cửa, một thân hình đổ ập vào người làm nó suýt nữa cùng người kia áp lên nhau cùng tạo với nền nhà một đường song song. Cả hai nhanh chóng buông tách ra, lúng túng không thôi. Nhìn khuôn mặt nhiều lên những ráng hồng của cô Giang làm tâm Tuấn động đậy không thôi, Nếu không có Hương ở đây chắc nó sẽ bạo gạn mà làm loạn một phen.
Cúi đầy chào một tiếng Tuấn nhanh những bước xuống nhà, không một lần ngoái đầu lại. Cô Giang nhẻm miệng cười nhìn theo. Tiếng cổng đóng phía dưới vang lên, Hương lật chăn ra, mặc cho làn da 100% tiếp xúc với không khí, ngửa người, gác tay nhìn trần nhà mặc.
Cô Giang bước đến ngồi mép giường, với bàn tay trắng non tùy ý vuốt ve đôi thỏ của Hương, thi thoảng nảy lên chút lực khiến cho bầu vú thiếu nữ biến dạng.
– Á! Này! Sao để nó xuất vào trong? Lát nhớ phải uống thuốc đấy, chớ có quên.
– Rồi, con biết rồi. Có phải lần đầu đâu.
Cô Giang đảo mắt mấy vòng, mày nhíu lại suy tư
– Ờ…. Mà… nó làm như thế nào?
Hương liếc mắt
– Còn thế nào nữa, cho vào rút ra. Hỏi kì quá
– Là mẹ hỏi cảm giác cơ
– Mẹ thử đi rồi biết. Hỏi con. Mà con chưa tính cái tội nghe trộm của mẹ đây nhé
– Hì hì. Hai đứa tâm sự to quá đó chứ
– Nghe… có nứng không?
Khỏi nói, nhìn mặt cô cũng thấy rồi. Nhưng đoạn sau đây mà lộ ra sẽ làm nhiều người bàng hoàng, tất nhiên kể cả nhân vật chính là Tuấn
– Cởi hết ra. Con liếm lồn cho mẹ…..
…
Về nhà! Quả thật nó chột dạ. Không biết đối mặt với mẹ sao nữa. Tối hôm đó, những hương diễm ướt át sung sướng đến mờ cả mắt đó quả thật khó quên. Không biết mẹ sẽ phản ứng ra sao nữa? Nhưng thật sự thì hình như mẹ cũng vốn thích mà. Liệu có được không?
Bóng hồng xinh đẹp đang ngồi trong phòng quản lí. Tóc vấn lên, trong bộ đồng phục mẹ đang trao qua trao lại mấy tờ giấy xanh xanh đỏ đỏ. Cặp kính làm mẹ trông mười phần mỹ nữ văn phòng.
– Mẹ!
– Ờ!
Mai đã nhìn thấy nó từ lúc nó đẩy cửa vào rồi, nghĩ tới những cảm xúc lúc sáng cô mới tỉnh dậy… cô thấy lúng túng như thể nó không phải con cô mà là một người đàn ông nào đó đã xâm phậm mình. Quản thật cô không biết phải làm sao, phải nói gì nữa. tiếng “mẹ” của nó làm cô nhảy lên nhiều tia bất an như thể cô là người phạm lỗi. Mãi sau cô mới tỉnh lại, trở về với vai “mẹ” của mình.
– Hừ! Chờ đấy, đợi tôi làm nốt cái này.
Thái độ của mẹ, dù sao cũng là mẹ. Chắc mẹ giận mình quá. Tuấn cố áp chế cái thân run run, cố tỏ ra thật bình thường.
– Đi!
Không thèm nhìn con, cô đi trước lên nhà. Cái bờ mông căng tròn dưới lớp vải của cái váy zip làm nó thấy nóng người, thoáng cái đã quên mất thái độ của mẹ rồi. Nghĩ tới tối qua, bờ mông mẹ êm quá. Cái dáng đầy đặn của mẹ leo cầu thang như đang múa vậy, bao nhiêu duyên dáng, bao nhiêu yêu kiều… Đôi đùi trắng tinh, non mỡn của mẹ đang khép chặt liệu có khép nổi đôi cánh bướm để che đi cái lỗ ướt át kia không?
Ngồi xuống ghế, Mai nghiêm mặt:
– Tối qua con làm gì ?
– Dạ ?
– Nói
Thái độ của mẹ sao vậy ? Hay mình đoán sai, mẹ không muốn ?
– Thì đó…. – T thuật lại cho đến chuyện đưa mẹ vào phòng lau mặt cho mẹ. Hết !
Liếc nhìn, mẹ đang chống cằm, cau mày nhìn. Im lặng là trên hết. Xem mẹ nói gì.
– Tuấn à ! Haizzz. Con ngồi xuống đây.
Ngồi cạnh mẹ. Cẩn thận từng tí một. Chủ yếu là do còn đang tập trung đánh giá thái độ của mẹ. Không biết mẹ bày ra chuyện gì mà bình tĩnh thế.
– Mẹ… tối qua uống say quá. May mà còn biết gọi con tới đón
– Cho con hỏi mẹ. Mẹ uống say như thế, không sợ người ta lợi dụng mà… làm gì à?
– Làm gì chứ? Con nghĩ nhiều quá
– Thế tối qua mẹ ai cởi quần lót của mẹ?
– Con!….
Mẹ giật mình nhìn. Ánh mắt mở to. Ừ, đối mắt luôn. Hừ! May mà tối qua về mẹ không có gì ở bên trong không thì…
– Mẹ đã hứa gì với con? Tại sao mẹ lại như thế?
– Ơ….
– Hôm qua, mẹ đã cho những ai làm tình với mẹ ?
– Con ! Láo toét, con giám nói với mẹ như vậy?
Bàn tay Mai giơ lên, nhưng đối diện với cái mặt giơ lên đón đánh, cô không thể nào hạ xuống được. Im lặng…
– Haizzz con à… Tuấn à… chuyện người lớn… con … con không hiểu đâu
– Con hiểu, con lớn rồi ! Mẹ cũng biết chuyện của con mà. Con lớn rồi… có gì mẹ nói đi. Mẹ đã hứa với con như thế nào… mẹ… mẹ… con… con… tức quá ! Hừ !
Cái không khí từ cao trào hạ xuống. Mai cắn môi
– Con à. Bố với mẹ ly dị lâu rồi. Mẹ cũng là phụ nữ… ừ… mẹ cũng có những nhu cầu…
– Như cầu à ?
– Là về… tình dục
Vấn đề tí nhị được đưa ra, mẹ cúi đầu xuống còn nó vểnh tai lên.
– Mẹ là người phụ nữ bình thường, mẹ cũng có như nhu cầu sinh lý này…
Hai người lại im lặng. Một người đến tuổi hổ báo nhưng với vấn đề sinh lý của bản thân với con mình, cô cũng không thể nào nói hơn được.
– Ừ… mẹ này… cô Hạnh đó
– Ừ ?
– Sao mẹ không cấm con và cô Hạnh… quan hệ với nhau ?
– Tại mẹ cũng thấy cô ấy có cảnh ngộ như mẹ, cũng cô đơn. Thấy cô cũng không có ý lợi dụng con…
– Vậy mẹ có muốn như cô không ?
– Là sao ?
– Tức là gắn bó với một người… chứ không phải… là như trước… là như cô ấy bây giờ đó
– hử ? là sao ?
– Là như cô Hạnh có con làm tình với cô ấy. Thỏa mãn nhu cầu của cô ấy
Mai cười nhìn con.
– Mồm với chả miệng. Con muốn ai… thỏa mãn cho mẹ? Con hả ?
– Vâng ! – Tuấn lớn tiếng khẳng định
– Con có biết hai từ « loạn luân » không ?
– Có…. – Giọng Tuấn xìu xuông như quả bóng xì hơi – Nhưng đằng nào cũng loạn rồi. Thêm nữa có sao đâu ?
– Vớ vẩn. Lúc nào
Mẹ cốc cho nó cái. Nhưng nó thấy trong mắt mẹ là ý cười. Hưng phấn lóe lên…
– Tối qua say rượu, con với mẹ đã….
– Hừ ! Giờ mới khai ra hả ? Tưởng tôi say là không biết gì hả?
– Tại lúc đó, thấy mẹ không mặc quần lót, con nghĩ tới mẹ với người ta đã làm gì, tức quá không chịu được nên… lúc ấy con nóng lên mới liều….
– Thế giờ cứ lúc tôi say lại phải đề phòng anh « nóng lên làm liều à « ?
Mẹ trách cứ mà không có chút giận giữ nào, mắt long lanh, để ý kĩ còn thấy môi mẹ hình như có chút ý cười nữa. Giờ sao ? Hình như mẹ không thật sự trách ? và hình như mẹ… ? Nghĩ tới nó hưng phấn hẳn lên, vẻ ủ rũ cúi đầu nhận sai biến mất. Nghĩ tới cái lỗ trơn ướt của mẹ nó kích động
– è hừm… mẹ ! Mẹ cứ mắng con, đánh con đi, tại lúc đấy con không nhịn được. Mẹ đẹp quá
– Xảy ra rồi, đánh mắng cái gì nữa hả ?
– Vâng, con biết sai rồi….
Mẹ không biết nói gì. Nó dịch lại gần vỗ về mẹ bằng…
– Mẹ, còn sướng hơn cả con làm tình với cô Hạnh nữa mẹ
– Còn nói nữa? Hừ!
Mai quay mặt đi.
– Bóp vai cho tôi coi
– Dạ. hì hì…
Không có nghề nhưng có vẻ mẹ rất dễ chịu, thi thoảng lại buông tiếng thở hít sáng khoái.
– Mẹ, nãy về gặp mẹ… mình chưa hôn
– Hừ ! còn đòi, tôi còn chưa xử tôi kia đấy. Thích hôn như thế nào ? Vào cất đồ đi, cả ngày mệt rồi, tôi đi tắm đã
– Dạ !
Mai đứng dậy về phòng, Tuấn cũng về phòng ném cặp thay đồ. Nửa tiếng sau tưởng mẹ tắm xong, Tuấn hưng phấn đi tới đi lui trước cửa phòng mẹ thêm nửa tiếng nữa, như thể mẹ phạt nó, bắt nó đợi vậy. « cạnh » tiếng chốt cửa… mẹ xuất hiện.
Miệng Tuấn há to. Mẹ đã tắm xong! Khuôn mặt còn vương vài nét nước ủng hồng, đôi mắt long lanh, nụ cười nhẹ nhàng khẽ hé đón nó. Một bộ váy ngủ gợi cảm, mỏng dính không che được hết đôi vú lớn. Đôi đầu ti dựng đứng lên trên nền vải thể hiện ra tâm lí của mẹ. phía dưới chòm lông đen có thể nhìn thấy rõ ràng, đôi đùi trắng ở trần bên ngoài. Mẹ mặc còn hơn cả không mặc gì, cái gì cần che thì lộ. Trên, dưới đều không thấy đồ lót. Tuấn kích động, không phải vì được ngắm nhìn những điển nhấn gợi cảm của mẹ, mà nó mừng và hưng phấn vì nghĩ có lẽ mẹ sẽ cho nó điều gì đó.
Tuấn ôm chầm lấy mẹ, không tiếc một lời khen
– Mẹ đẹp quá!
Thanh âm nó phát ra run rẩy cực độ, cổ như dính kết lại, khó lắm mới dặn ra được tiếng nói.
– Muốn hôn mẹ thế nào đây?
Đôi mắt lấp lánh ngập sương của mẹ híp lại thành ý cười hỏi nó.
– Hôn… con muốn đè lên mẹ hôn
Lời nó nói làm Mai kích động đến đỏ cả tai.
– Con tắt điện, đóng cửa lại
Tuấn làm nhanh như chớp. Mẹ leo lên giường nằm ngửa. Nó kích đông quá, leo lên, nhẹ nhàng hạ xuống. Êm quá, mềm quá.
– Ư…
– Nặng không mẹ?
– Con đè lên cô Hạnh cô có nói nặng không?
– Không, chỉ nói… thích thôi. Mẹ thích không?
– Không! Làm gì mà thích, nặng thì có