Tình Già - Chương 62
Vân rú lên cảm nhận:
– AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA. Bố ……………………… AAAAAAAAAAAAAAAAAA. Con ……………. Sướng ……………….. Địt…………. Sướng.
Và cứ thế nước đái và nước dâm của Vân lẫn lộn với bắn thẳng ra ngoài tứa lưa lên bụng ông Tình rơi tong tong ngược trở lại cái bụng đang hóp lại vì bị ảnh hưởng của cơn co bóp bên trong.
Ông Tình cũng mặc kệ hết tất cả, ông nằm phịch xuống bụng Vân, toàn thân rã rời vô lực, rệu rã không thể nhấc lên nổi. Đầu ông gục bên tai Vân thờ phì phì.
Hai người, một bố một con cùng thi nhau thở, ở dưới háng vẫn động đậy nhẹ vì cơn sướng còn sót lại vẫn còn râm ran.
Phải đến 5 phút sau, con sướng mới hết, lấy lại được hơi thở, Vân xoa xoa vào lưng bố như nựng chồng:
– Bố xuất tinh thật là bá đạo luôn! Con sướng lắm, chưa bao giờ con được sướng kiểu này. Mà bố nhiều tinh thật đấy, con cảm thấy tử cung đầy tinh của bố rồi.
Ông Tình cũng vừa lấy lại hơi thở đều, ông nằm nghiêng sang bên cạnh rồi kéo người Vân ốp vào cạnh sườn mình, buồi mềm oặt tuột ra khỏi lồn, ở miệng bướm Vân rỉ ra một dòng tinh trùng đặc sệt, trắng xóa. Ông vỗ vỗ nhẹ vào vai Vân:
– Bố cũng sướng lắm, lâu lắm rồi bố mới tìm lại cảm giác này. Cảm ơn con rất nhiều. Con không biết bố cảm thấy như thế nào đâu? Con thực sự rất đặc biệt với bố.
Gác một chân lên đùi bố, vú Vân kê vào một bên ngực bố, một tay cô đặt lên đầu ti phía bên kia của bố mà xoa nhẹ nhàng, đầu cô dùi dùi vào cổ bố chồng:
– Con hạnh phúc lắm bố ạ. Con có người chồng biết yêu thương con, biết san sẻ niềm vui nỗi buồn của con, lại còn chiều chuộng con hết mực. Các con của con thì đều xinh đẹp ngoan ngoãn cả. Rồi con lại được “làm thế này” với bố chồng nữa. Con mãn nguyện lắm, với con mọi thứ thật đơn giản, chỉ cần những người thân của mình hạnh phúc, là con hạnh phúc rồi.
Với tay đặt lên bờ mông của Vân, nghe tâm sự của con, ông hiểu hơn về Vân. Nhìn bề ngoài, nhìn hành động của Vân nếu chỉ nông nổi mà phán xét thôi có lẽ không đủ để đánh giá được. Cô có bề ngoài nông nổi nhưng suy nghĩ thì sâu sắc lắm. Cái quan niệm về cuộc sống của cô chỉ đơn giản là làm cho những người thân yêu của mình được hạnh phúc, những thứ khác cô mặc kệ. Không phải vì Vân nứng lồn địt bừa với bố chồng đâu, nếu ai nghĩ như vậy thì quả thật là sai lầm. Nếu chỉ đơn giản là để tìm thú vui tình dục thì Vân không nhất thiết phải tìm tới bố, ngoài kia hàng trăm kẻ ngon hơn ông nhiều, trẻ hơn ông nhiều đều sẵn sàng nhai cô ngấu nghiến, cô có thể chọn chứ, rất dễ dàng vì chồng cô đâu có cấm. Vậy mà cô đã quyết định dâng cho bố, cô quyết định đúng vào cái khoảnh khắc cô liếm tinh trùng của bố ngoài cửa. Bởi cô biết, bố đang cần. Có vậy thôi.
– Uh, một lần nữa bố cảm ơn con. Mà con cho bố hỏi điều này được không?
– Vâng, bố hỏi đi ạ?
– Tại sao từ lần trước, đến lần này, con không hôn môi bố. Trong tình dục, hôn môi cũng làm thăng hoa hơn đấy con biết không?
Vân ngẩng mặt lên rồi hôn nhanh một cái vào má bố, xong cô thu đầu lại trở về vị trí cũ:
– Con chỉ hôn môi người con yêu thôi. Đến giờ này con chỉ yêu có một mình anh Phong thôi bố ạ. Hihihihihi. Đến khi nào con yêu bố, nhất định con sẽ cho bố ……… nút lưỡi ……. Hihihihihii.
– Lại còn thế nữa.
Vân cưởi tủm tỉm, rồi cô ngập ngừng, bẽn lẽn e thẹn, bởi điều cô sắp nói ra sau đây là lời dặn của Phong trước lúc cô lên phòng bố buổi tối ngày hôm nay, chuyện này vợ chồng cô đã bàn bạc từ mấy ngày trước rồi:
– Bố này, vợ chồng chúng con có điều này muốn xin ý kiến bố. Nếu bố đồng ý thì tốt biết bao?
Ông Tình xoa mạnh vào mông con thêm mấy cái nữa:
– Cái gì vậy con?
Thò tay xuống dưới háng bố chạm vào dương vật đang mềm oặt nằm vắt sang một bên của bố rồi Vân nắm chặt lại như để lấy dũng khí:
– Bố ……….. có thể …………………… cho ……………. anh Phong ………… tham gia cùng được không?
Ông Tình bật dậy nhưng buồi thì vẫn nằm trong lòng bàn tay Vân, cô biết bố sẽ có phản ứng vì những người ở tuổi bố không quen với điều này:
– Cái gì? Là sao?
Vân sóc sóc buồi để bố nguôi giận:
– Là …………. bố và anh Phong …………. cùng …………. địt con ………. một lúc í.
Ông Tình đổ vật xuống nằm thẳng băng ra giường, trong đầu ông đang nghĩ đến hai chữ duy nhất: “Biến thái, biến thái, biến thái”, nhưng con cu ông dần dần cứng lên trong lòng bàn tay Vân.
************
Đọc truyện tại MyTruyen.Com
************
Cái đêm mà ông Tình mần Vân thì ở nhà của Thủy đã bắt đầu kế hoạch mà hai bố con đã bàn nhau ở quán café hôm nọ.
Nói về Lưu, từ hôm gặp tên trưởng phòng Huy ở cổng trường học của Gia Bảo đến nay anh suy nghĩ rất nhiều, mới mấy hôm thôi mà mặt mũi trông bờ phờ. Không lo sao được khi nguy cơ anh phải xa Gia Bảo đã rõ, Huy đã lộ mặt sau bao nhiêu năm yên ấm. Nói đến đây chắc chắn bạn đọc đã khẳng định được là Lưu đã biết chuyện Gia Bảo không phải là con mình. Đúng! Lưu biết từ khi đặt bút ký vào tờ giấy đăng ký kết hôn với Thủy, chứ không muộn như bố phải chờ đến khi Gia Bảo ra đời mới biết. Ngày đó, tên Huy sau khi lừa chén được em Thủy thực tập sinh đã không giấu nổi niềm tự hào mà kể lể cho cả phòng nghe trong cuộc nhậu. Hồi đó, hắn coi như đã lập thêm một thành tích cưa gái tơ trong bộ sưu tập đã rất dầy của mình.
Trong bữa tiệc hôm đó, Lưu nghe mà uất ức lắm vì anh có cảm tình với Thủy từ ngày cô mới đến phòng làm thực tập sinh cơ, chỉ là tính mình nhát gái, lại không kéo ăn nói nên không có cách nào tiếp cận được. Nhưng rồi chỉ độ 1 tháng sau, chính Thủy lại chủ động hẹn hò mình và rất nhanh chóng chỉ thêm 1 tháng nữa là hai người tổ chức đám cưới. Lưu tính cổ hủ nhưng không phải là người của quá khứ, anh cũng có hiểu biết nhất định nên nhận ra điểm bất thường từ phía Thủy, rồi khi cưới nhau được chừng hơn 1 tháng thì bụng Thủy đã lùm lùm ra rồi. Lưu càng củng cố nghi ngờ của mình về Thủy, chuyện cô đã lên giường với người khác thì không nói làm gì, nhưng chuyện có thai trước khi đến với mình lúc này anh mới khẳng định được.
Về chuyện này, Lưu quan niệm giống ông bố đẻ mình, anh luôn nghĩ: “công sinh không tay công dưỡng”, mặc dù có thể đứa con trong bụng vợ không phải là dòng máu của mình, nhưng nếu mình yêu thương nó thực sự ngay từ khi nó còn thôi nôi thì nó cũng không khác con ruột mình là bao. Với lại anh yêu Thủy là thật lòng, chỉ không biết Thủy có yêu mình thực hay không thôi? Rồi anh lại nghĩ, kể cả cô ấy không yêu mình, nhưng thời gian sống bên nhau, tay ấp má kề thì dần dần sẽ gầy dựng tình cảm, như vậy càng bền càng chặt hơn. 6 năm đã trôi qua, anh đã yêu thương Gia Bảo thực sự, anh đã quên mất chuyện Gia Bảo không phải là máu mủ của mình từ lâu rồi. Còn với Thủy, anh cũng đã cảm nhận được tình cảm mà Thủy dành cho mình, cô ấy ít nói, tính tình có chút lạnh lùng nhưng rất đoan trang đứng đắn. Anh chưa bao giờ thấy cô cợt nhả, cười đùa với người khác phái bao giờ.
Cứ tưởng mọi chuyện cứ như vậy mà êm xuôi trôi qua, nhưng xem ra không phải như vậy, rất có thể, chỉ thời gian ngắn nữa thôi anh, hay đúng hơn là gia đình anh sẽ phải đối mặt với một sóng gió không hề nhẹ. Sóng gió ấy sẽ thử thách anh, thử thách Thủy và thách thức tình yêu mà hai vợ chồng dành cho nhau.
Trầm tư suy nghĩ, nằm trên giường, Lưu cầm quyển sách theo thói nhưng không có chữ nào đầu anh hết, tâm tưởng anh đang nghĩ đến một chuyện khác, là anh có nên nói cho Thủy biết về cuộc gặp của bố con anh với tên Huy ở cổng trường hay không?
Từ ngày đi khám bác sĩ đến nay, khi trong phòng Thủy đã thay đổi thói quen ăn mặc. Cô càng ngày càng mặc hở bạo hơn, và hôm nay cô khoác lên mình một chiếc váy hai dây hở trọn bờ vai tròn lẳn trắng muốt. Tất nhiên không đến nỗi quá sexy vì chiếc váy mầu hồng nay không phải là loại trong suốt, với lại cô cũng mặc quần lót, chỉ để bộ ngực thả rông thôi, với người khác thì quá bình thường, nhưng với Thủy thì đã là một bước đột phá rồi.
Thủy dịch mông lại phía chồng một chút, cô quan sát thấy Lưu đang có vẻ như không tập trung vào việc đọc sách, bấu nhẹ vào tay, cô nói:
– Anh có chuyện gì đang phải suy nghĩ à? Em nhìn anh khang khác, mà mấy hôm nay rồi. Có phải anh giấu em chuyện gì không?
Lưu giật mình vì bị vợ bắt thóp, anh lúng ba lúng búng:
– Không ………. Không …………. Chỉ là anh đang mải nghĩ mấy việc ở cơ quan thôi.
Lén chồng kéo cái váy hơi cao lên một chút để lộ cặp chân dài thon thả đến giữa đùi, dịch thêm một chút nữa vào chồng, Thủy nói nhỏ nhẹ rất tình cảm:
– Anh à, vợ chồng có gì phải chia sẻ cùng nhau, đừng giữ một mình trong lòng anh ạ.
Đặt quyển sách sang cái tủ tapluy đầu giường, thực ra Lưu còn không biết là mình đang cầm quyển sách gì nữa. Đúng là trong lòng anh đang có suy nghĩ, nhưng anh còn đang phân vân, cân nhắc thiệt hơn việc có nên nói cho vợ hay không? Bao nhiêu năm nay anh đã chấp nhận nó, vậy có nên nói ra hay không? nói ra được gì? Hay chỉ làm mối quan hệ vợ chồng có một vết rạn không đáng có.
– Uh, anh biết rồi. Mà Thủy này, dạo gần đây anh thấy em khang khác.
– Khác ở cái gì?
Lưu ngó lại một lượt thân hình vợ, đôi chân gần như trần, chiếc váy được kéo cao hơn một tẹo mà Lưu còn thấy thấp thoáng lúc ẩn lúc hiện cái mép dưới của cái quần lót mầu trắng, còn ngực thì đang thả rông, lung linh, núng nính đập vào vải váy:
– Thì …………. em ăn mặc ………. khác ngày xưa.