Tình Cũ - Chương 20
Tôi dù chẳng phải là một người đam mê sắc dục, nhưng có đàn ông nào mà chẳng tòm tem. Thế nên, mặc nhiên tôi đặt Bốn vào thành phần dự bị, y như các nhà huấn luyện có danh sách cầu thủ dự phòng của mình. Tôi chỉ dùng Bốn trong những trường hợp ngặt nghèo kẹt đạn.
Tỷ dụ vợ đến ngày hành kinh, hoặc khó ở, hoặc về ngoại, hoặc tôi muốn tìm thêm hơi hướm bên ngoài, chẳng gì ăn bún thét cũng đổi món cho hay, cho lạ. Bốn và vợ tôi, mỗi người một vẻ, nói rằng người này lấn lướt hơn người kia e không vững, song mỗi đàn bà đều tiềm ẩn một nét hay ho nào đó, khiến cho đàn ông vẫn phải tấm tắc trầm trồ.
Chẳng hạn, vú Bốn nhỏ hơn vú vợ tôi, nhưng lại gọn và săn hơn. Da bụng Bốn có phần hơi dày so với vợ, nhưng cả hai đều múp rụm và ấm vô cùng. Trưa hè nằm ngả đầu lên da trơn của mỗi bà để được nhổ tóc sâu, ngước nhìn lên hai bầu vú nằng nặng thòng thòng trước mặt, tôi nghĩ chẳng còn hạnh phúc nào tuyệt vời hơn.
Đùi hai người đều thẳng băng, lại ấm áp, úp hai tai vào nghe o o như nghe ruột con ốc, sao buồn ngủ cách gì. Huống chi các bà lại xoa đầu xoa tóc, lại nũng nịu nói yêu thì đố ai mà bỏ đi cho nổi.
Bốn có phần xốc xáo hơn vợ tôi, gặp mặt là cuống quit như sợ tôi chạy. Cô ngấu nghiến vồ lấy tôi, ôm kẹp cho hả những lúc chờ mong bằn bặt. Có ngày mệt mệt tôi nghĩ lạng qua để nghỉ chút thôi, nào dè đến còn mệt hơn vì bị Bốn quần thiếu điều thở không kịp.
Cô tự động giựt áo, lột quần, lại giúp tôi lột truồng như cổ. Rồi vội vội vàng vàng bắt tôi phải bóp xoa lên vú cô. Tôi lơ là làm trả nợ thì cô hét lên như còi bắt tôi phải bóp nắn đến nơi. Hai cái vú cũng a tòng theo chủ, chỉ cần tôi măn măn là các núm nổi lình phình, thao láo mắt ra dòm tôi như khiêu khích.
Chả biết Bốn có thực sự xúc động chăng mà hễ tôi bụm hai vú y như cô rên thảm não. Cô lắc hai vú tầy huầy, để cái núm chạm vô má vô môi tôi và chưa chi vớ quàng vớ xiên hai bên mang tôi mà hôn lên trán chụt chụt.
Vừa hun, cô vừa rên hí ha hí hửng : sao anh nựng vú em nhuyễn quá, em run bên trong cùng cực. Và vậy là cô nhõng nhẽo kêu : anh bú em chút nị đi, mấy bữa nay hổng có ai bú vú, em thấy như thiếu món gì đó. Tôi biết Bốn ấm ớ, dụ dỗ đưa tôi vào tròng mà sao thấy mình yếu đuối trước lời phụng phịu của cô. Tôi phải tưng tưng gây cảm xúc để vú cô dày nặng thêm lên rồi lướt môi rà từng bên núm vú cho săn tíu lại.
Thế mà Bốn đâu có vẻ ưng, cô nhèo nhẹo trách : anh bú gì dở ẹc còn thua con nít ngậm vú. Em hổng hiểu sao chị bên nhà lại khoái, chớ em thấy nhột hai đầu vú hết biết. Tôi cười thầm trong bụng : đây mới là màn giáo đầu thôi cưng ơi, chờ đi rồi thấy. Tôi bụm thót hai bầu vú Bốn lại thành một cục thòi lòi ra và rê cả quầng lẫn núm vú lên hai môi khô của tôi làm nổi gai nổi hột hết trơn.
Bốn o ép hai cánh tay làm cho đôi vú càng cong cớn lên và tôi chà càng nhanh, càng mạnh. Cô bắt đầu rên hừ hừ, hai tay loạng quạng múa điệu apsara. Tôi rà, khảy tưng tưng, hai đầu vú lều phều như cục bánh xôi nước lình xình trong nồi nấu. Miệng Bốn há ra, nhắp nhắp theo từng cú rê của tôi, hai mắt cô nháng lửa vì tựa có trăm ngàn mũi kim đang chích nơi đầu vú.
Tôi biết Bốn đang sướng nên vờ như không để ý. Có hồi hai tay cô lượn lờ tưởng nắm lấy đầu tôi mà kéo bung ra vì làm đầu vú cô nhộn nhạo quá sức, vậy mà cô dâng thiệt cao, là là như con diều lượn rồi nhẹ nhàng đáp xuống xoa mái tóc tôi, như con chuồn chuồn đậu trên cọng cỏ. Cô vò xới tóc tôi rối bung và kêu ư ư xoắn xuýt.
Tôi chờ cho Bốn rúm người vì nhột, vì bứt rứt thì mới đút từng cái núm vú vô miệng nhằn và nút, nhai như ăn nho, cô lụng bụng thấy thương. Tôi bóp chặt bầu vú giặm phừng phừng vô miệng như nhấn cái chày thịt vô cái cối. Bốn liểng xiểng chụp hốt tứ bề, tôi bú từng hồi dài, nút rỉa toong toong làm cô xáo xào bất kể.
Tôi nhay hai vú cô đến muốn bật gọng hai cái núm dầy cui và Bốn giống như chụp bắt chuồn chuồn mà bị hụt. Tôi cắn thêm hồi nữa thì Bốn ưỡn hẳn vú ra cho tôi mặc tình hành tội. Tôi cắn thì cắn, nhay thì nhay, nút thì nút, chuốt thì chuốt làm cô đờ đẫn hệt kẻ mộng du. Tôi thấy cô hết càm ràm nên lắp bắp ngậm vú mà nói ngọng nghịu : sao em ra răng rồi, liệu anh bú được hôn, hay còn chê anh thua con nít.
Bốn ôm lấy tôi lình xình, đập quơ quào túi bụi lên gáy, lên tóc và la : anh chọc em, anh nói xấu em, ai biểu hồi đầu anh xà lơ xà bát, bây giờ anh bú nhàu bú nhỉ em mới thấy sướng làm sao. Cô kéo luôn đầu tôi ấn vô cái vú cho tôi cắn bẹp cái núm để cô nứng dữ lên.
Sẵn cô xoay nghiêng mặt tôi thuận theo chiều cái vú, tôi thoáng thấy cái khoảng giữa háng cô cũng gõ nhịp tình tang. Tôi nhìn những sợi lông xỉa xỉa ra mà lòng nhen lên một thích thú. Hai giò Bốn nào chịu để yên đang nhịp nhảy xì uynh tới tấp.
Điều này khỏi cần bộc bach tôi cũng rõ nó đang đòi phần của nó. Nên tôi lòn một bàn tay xuống xoa măn như người lớn xoa tóc con nít. Bốn rối rít bợ kềm mặt tôi để khỏi tuột rớt cái vú mà người thì hơi khuỳnh xuống cho háng rộng ra. Tôi uốn tròn bàn tay len vô giữa khe mông mà ve vuốt lên cái chỗ đang xần xật đòi hỏi. Tôi kéo ngược bàn tay, chẻ đôi mớ lông và vuốt dọc cái khe lật xật ướt. Các ngón tay chạm vào sỏi sạn hay vũng lạch gì đó mà Bốn chợt rùng rùng mình. Tôi đè mạnh ngón tay vô cục u nổi ở chỗ khe mà nhấn day như nhấn nút chuông điện.
Chắc có âm thanh nào róng riết kêu rong rỏng bên trong nên Bốn nhón một giò lên như người lướt pa tanh và lắc lia mông như anh tẩm quất lắc mời khách. Tôi cắn mạnh núm vú và xoáy ngón tay vô vần mò cục u, chà cho Bốn nhảy choi choi, chập chà chập chờn muốn đổ. Tôi phải bợ giữ cô cũng như cô bợ giữ tôi vậy.
Tôi cắn vọc Bốn, làm cô tá hỏa, miệng há, môi hở, mắt đảo, tay bốc hốt, loạng choạng không vững, làm đứa này phải níu lấy đứa kia mà thỏa mãn cho nhau. Tôi có phần đỡ hơn vì nắm vai trò tấn công, chỉ có Bốn phải chịu cảnh “ lưỡng đầu thọ địch “, y như con chó đái mà cũng không được yên. Cô nhỏng nhỏng cái chưn, nhịp vô nhịp ra như cần trục nhấc hàng lên xuống, vắt vẻo dễ thương.
Tôi cắn phá vú Bốn một lúc thì đề nghị bú chỗ khác. Hỏi cho phải phép thôi, chớ cô còn biết phải trái gì cơ chứ. Tôi lôi cô ra giường và đặt điều chỉnh cô theo ý tôi và bắt đầu vọc nghịch ở trong háng. Tôi vạch nhẹ mu tựa người xăm xoi coi vết thương đang tấy và dùng ngón tay chạm vào bờ cái khe đang há mọng đỏ như con trai.
Bốn xục xịch lắc đít, lắc mông vì nhột. Tôi đè giò Bốn và kéo cái gối lót xuống đít cho nhỉnh chỗ háng cao lên. Và tôi bét rộng hai mu ra, đặt môi vô hun dai nhách. Cô uốn lượn nhịp nhàng như hàng hàng lớp lớp sóng dợn, cái húm xật xà xật xừ bám lấy miệng môi tôi. Tôi húp xột xột như ăn bánh lọt, đậu xanh nước dừa đường cát, Bốn quíu lại như con tôm bị mò đụng.
Tôi nút xào xào, hai giò Bốn tự động úp vô mang tai tôi như cái “ hét phôn “ mà lắc lư kêu nheo nhéo : đã quá, anh ơi. Tôi đánh lưỡi kêu chóc chóc, nước vỡ tung tóe ra, tôi vê hai đầu vú mà lia liếm làm Bốn nhộn nhạo điếc đừ. Hai giò cô đạp loạn xạ như đạp xe trượt nước, lông va vào môi tôi rặm rặm ngứa ngáy, nhưng cái sẹo thì cố chĩa lên cho tôi bú nút hả hê.
Bốn kêu èo ẹo : em nứng dữ dằn, đè em nắc đi, rồi bú tiếp. Tôi banh đè giò không cho cô nhúc nhích và đóng kìn kìn tới tấp vào cái lỗ cho cô bể xát xi, bẹp ta lông đi. Bốn kêu da diết : đéo em đi, đừng phá em nữa, em sướng rủn cả người.
Tôi chờ cho Bốn kêu đi kêu lại mấy lượt mới lừng khừng nhét của nợ vô mà đâm một nhát sâu hun hút. Cô nấc lên, thở ì ạch theo dõi và thở phào ra khi nó chạm đến tử cung cô. Không cần chờ tôi giập, cô đã khóa nghiến hai chưn quanh lưng tôi mà vặn, mà chà, mà xủi, mà lết cho đến khi mệt oải. Tôi chỉ nghe độc một điệu : em sướng quá, đã quá, lồn em rụng quíu hết, anh ơi.
Hết