Tình bơ vơ - Chương 1
Chợt rồi một ngày, mỗi chúng ta sẽ quên đi những bóng hình thân thuộc nhất. Một sáng tinh mơ, chợt nhận ra mình đã quên mất mắt phượng mày ngài của bóng hồng gối ấp tay kề. Thế nên tranh thủ trước khi quên, viết lại những cung bậc cảm xúc trải nghiệm của một hành trình đường đời vấn vương qua đôi bóng hồng tình cảm. Ai đó đã dạy chăn rau rằng, chăn rau thì phải phũ, phải phông bạt và lọc lừa. Một thứ tình cảm khá nhạt nhòa, và khi chơi chán được vứt đi tựa như một ông gấu bông cũ mèm – theo xe rác, thứ tình cảm ấy nó tựa như những nhát dao cứa vào thâm tâm cảm xúc của chính chủ, đến một ngày họ không còn biết yêu, biết đau, biết nhớ biết thương nữa, chai sạn…. Chính vì vậy, mình đi theo con đường MBTC là chủ yếu. Post này sinh ra để cho mình lật lại những ký ức đã phủ bụi một thời. Không đưa vào nhật ký mây mưa vì mình sẽ không chia sẻ hình ảnh của partner, không đưa vào box ăn chơi vì mình chẳng cần review và hạ cánh ! Hãy xem đây như là một câu chuyện hoang đường của năm 2022….
Đôi lời phi lộ đặt gạch thế, viết tiếp sau.
Những câu chuyện sẽ không đầu không đuôi theo thời gian thực, bạ đâu ghi đó.
Sẽ không có hình ảnh – đừng hỏi, sẽ không có tên thật, đừng tìm…
Just for fun.
Nàng KM : Nàng tên gì đó lâu rồi quên, nàng người khơ me, ngăm đen, da hơi thô, không xinh lắm. Quen qua ứng dụng thần thánh của người Việt mà ai cũng biết đó là đâu. Dăm hôm à ơi rồi cũng sang phòng, nhân dịp bạn cùng nàng đi làm trái ca nhau. Nàng làm đêm, mình bảo mình sang ngắm nàng ngủ, nàng cũng ừ. Cuối cùng thức từ trưa tới gần tối. Vuốt ve mơn trớn, nàng hôn kém nhưng chịu khó nghe lời…
Rời phòng trọ nàng tự dưng thấy trời chiều uể oải như lòng người, chút trống rỗng và hụt hẫng, chả hiểu kiểu gì.
Bẵng dăm tuần, nàng về quê, bảo nàng “có quà cho tớ không”. Nàng bảo “Có nàng thôi, lấy thì lấy”. Hôm nàng lên tới phòng, phi sang ngay đòi quà. Nắng hạn gặp mưa rào, thanh xuân rực lửa – 3 nháy :))). Chả được cái gì mang về, nàng không mang quà quê cho mình thật. Cay.
Rồi lần lữa, bạn nàng đi lấy chồng, nàng chuyển trọ vào ký túc xá công nhân do lương thấp không gánh nổi phòng một mình. Hình như nàng còn thêm gánh nặng ở quê. , . Nàng không có xe máy nốt. đi làm bằng đi shutter bus. Trái ca, lại không xe, lại ở ký túc, nên vãn dần. Rồi một ngày, nàng biến mất, thần kỳ tựa như lúc nàng xuất hiện. Nick trên phần mềm thần thánh bị xóa, sim được tml nào đó mua.
Xong một cuộc tình… Cầu chúc nàng gặp nhiều may mắn, hạnh phúc đong đầy.