Tiểu chủ nhân ta yêu người - Chương 15
Chương 15 : Bí Ẩn của Vô Ma Chi Địa Sơ Ải được hóa giải, chúng ta thành công qua ải hai …!
Dưới đáy Thủy Ma Đàm
Bạch Hổ và Đào Ngột vô cùng ngỡ ngàng về kỳ tích liên quan đến Tiểu Ma Điệp kia, bỗng nhiên chuyện dữ hóa lành . Tuy nhiên họ đều không có nhiều thông tin về Ma Điệp nhỏ bé này, lúc đó Đào Ngột tiếc nuối nói :
– Giá như mà chúng ta có Tước muội ở đây, nhất đinh muội ấy sẽ tra yêu lục giúp chúng ta rồi…Ta thật là nhớ muội ấy vô cùng, không biết muội ấy trên đó ra sao rồi …!
– Đào Ngột tỷ tỷ ta đây ! Nhưng mà Dĩ Yêu Chi Lục thì ta không cầm nữa, ta cho tên Thao Thiết mượn xem rồi. Ta xuống đây tìm tỷ và Bạch Hổ huynh, không ngờ hai người ở đây thực là sung sướng nhỉ, thật uổng công ta lo lắng cho hai người …!
Đúng là nhắc thần thì thần tới, nhắc quỷ thì quỷ có mặt , cả hai đều cảm thấy Tước muội của họ thật là thiêng. Nói rủi nếu nàng ta có toạch, chắc không cần đốt nhang muỗi, cũng hiện hình về rồi . Nhưng dẫu gì thì thêm người vẫn vui hơn… Đang như vậy thì một thanh âm trong treo, nhỏ nhẹ vang lên phía sau :
– Tiểu Ma Điệp là Thượng Cổ Tinh Linh, mang hình người có cánh bướm, sức tấn công bằng không. Nhưng có thiên phú là trị thương, bản tính yếu đuối dễ thương tổn. Sống ở đáy Ma Đàm trong Vô Ma Chi Địa Sơ Ải, ai nó chữa thương đầu tiên chính là chủ nhân của nó. Ma Điệp chung thủy với chủ nhân, chủ chết Ma Điệp sẽ không theo chủ nhân nào khác nữa. Tuy nhiên nó có tính năng hồi sinh thân chủ và đạo hữu, nhưng thiên phú này chỉ dùng được ba lần, thì tu vi cạn kiệt Ma Điệp sẽ tan vào hư vô….!
– Ai đó là ai đang nói vậy ?
Quỳnh Anh nháo nhác quay lại hỏi, thì thấy một cô gái nhỏ xinh chừng mười một, mười hai tuổi, tóc thả ngang vai , có đôi mắt đen huyền thăm thẳm. Đôi mắt này nhìn vào cảm giác rất là sợ hãi, vì nó không giống mắt người. Chỉ toàn là lòng đen kín mắt, ngoài sự đặc biệt này, thì cô gái đó đều giống người bình thường. Và kỳ lạ nữa trên người không có nổi lấy một mảnh y phục, toàn thân lõa thể trống trơn….
– Ngươi là yêu ma phương nào vậy, bỗng dưng đi giải đáp thắc mắc cho chúng ta chứ ?
Quỳnh Anh tròn mắt hỏi tiểu thiếu nữ đó, thì cô ta nhỏ nhẹ đáp rằng :
– Chủ nhân ! Ta chính là Dĩ Yêu Chi Lục của người đây mà, vì người quẳng ta cho tên Trâu Đen xấu xí đó. Ta không có thích hắn chút nào, nên tự hóa hình để đi theo chủ nhân, người đừng có vứt bỏ ta như vậy nữa nhé ….!
– Này Bạch huynh ! Huynh đừng nhìn soi mói “ quyển sách” của Tước muội nữa được không ? Dù gì tiểu nữ ấy cũng chưa lớn hết, còn hai chúng ta đây thì trưởng thành đầy đặn chỗ nào ra chỗ đó, quyến rũ vậy mà huynh không nhìn. Đi soi mói nó thật là ….!
Tiếng Đào Ngột vang lên chen vào, thì Quỳnh Anh mới giật mình, nhớ ra sự hớ hênh của Dĩ Yêu Chi Lục. Tuy là tiểu nữ nhỏ nhắn này mới đậy thì, âm mao chưa có mấy sợi, chỉ có một cái khe lạch thiên thai chẻ đôi ở giũa cặp chân trắng muốt. Cùng với bầu ngực đang nhú lên, nhòn nhọn như trái chanh vậy, nhưng có lẽ sự non tơ lại càng gợi dục vô cùng . Là nam nhân như Bạch Hổ hắn không tránh khỏi cám dỗ tò mò, bản thân từng làm cave nên cô hiểu rõ sự thu hút của cơ thể con gái với con trai ra sao. Nên Quỳnh Anh không trách hắn, chỉ lặng lẽ tháo bớt trang y của mình, đưa cho Dĩ Yêu Chi Lục kia mặc và nói :
– Này lần sau ngươi nên ăn mặc tử tế hãy hiện hình, kẻo làm hỏng mắt mấy kẻ háo sắc hiểu không ?
– Đa tạ chủ nhân…ta nhất định sẽ nghe theo lời người ….!
Dĩ Yêu Chi Lục nhỏ bé hơn Quỳnh Anh, khoác cái trang y vào thì dài lượt thượt cả, thấy bất tiện quá thì Quỳnh Anh liền bảo Đào Ngột rằng :
– Tỷ có thể dùng phép thuật, hóa cho cái “ quyển sách” này của ta một bộ trang y tử tế được không ? Ta không muốn tên Bạch Hổ háo sắc kia, hắn sẽ hóa ra bộ trang y trong suốt để nhìn cho đã mắt, ta không có tin tưởng hắn…!
– Ta nhỏ nhen như vậy hồi nào, trước kia ta hóa tặng cô mấy bộ trang y cái nào chẳng đẹp đẽ kín đáo, cô thật là coi thường bản thần ta rồi !
– Ai biết được con mèo trắng vằn vện nhà huynh, có thể đó là thuật che mắt của huynh lừa ta, có thể khi đó ta lại chẳng tồng ngồng, cứ cởi truồng lon ton trước mặt huynh mà ta không có biết. Nhưng giờ thì thường thôi hì hì… dù gì huynh cũng đã thưởng thức ta rồi, của ta dài ngắn, sâu nông thế nào huynh cũng biết hết cả, ta đâu còn gì để mà ngại nữa chứ . Có khi tận bây giờ, thì trong ta vẫn còn cả đống khí dịch của huynh, nhỡ dại có thai với huynh ..thì con ta không biết nó có nửa người nửa mèo không nhỉ …!
Quỳnh Anh cong cớn đáp trả như vậy, nói xong thì cô nhận ra bản thân hớ mồm xấu hổ cực độ im lặng. Câu nói vô tình này xoáy sâu vào nỗi đau của Đào Ngột, vốn là Đào Ngột thích Bạch Hổ, nhưng cơ hội vừa nhen nhóm trở lại, thì câu nói của Quỳnh Anh như gáo nước lạnh dội vào, dập tắt mọi hi vọng của Đào Ngột, khiến cho Đào Ngột nàng ấy buồn xịu mặt, chỉ muốn khóc …
Bạch Hổ thì thích Quỳnh Anh, nên nói vậy càng làm hắn thích thú. Nhưng chưa kịp nói năng gì thì Dĩ Yêu Chi Lục đã nói trước :
– Chủ nhân chớ bận tâm điều đó, chân thân là loài gì đi chăng nữa . Khi đã đủ tu vi thành hình người, thì tất nhiên đứa trẻ sinh ra sẽ vẫn là hình người, không liên quan đến chân thân đâu ….!
– Ngươi từ lúc thành hình người, thì “ quyển sách” ngươi thật là hữu dụng đó, giờ ta không cần gì đến cái dịch vụ tra cứu của tên Trâu Đen kia nữa. Hắn đâu có làm miễn phí cho ta đâu, mà cái dịch vụ cùi hủi của hắn, còn đòi sánh ngang với Google, đúng là voi đua trâu cũng đú mà… chán đời …!
– Này con ca ve chúa ! Cô đừng nghĩ là ta không có mặt mà nói xấu ta nhé, dịch vụ tra cứu của ta tuy có lởm khởm thật, nhưng mà có khối thứ ta biết hơn bọn chúng. Vì ta chính là kẻ sống cùng cô ở thế giới kim tiền mà, chỉ có ta mới thuận lợi giúp cô được nhiều việc hơn họ đấy …he he …!
Giọng của Thao Thiết vang lên, khiến cả bọn vô cùng kinh ngạc. Không ngờ tất cả cuối cùng cùng đã gặp nhau ở dưới đáy Ma Đàm này . Quỳnh Anh thấy Thao Thiết thì bĩu môi mà nói rằng :
– Ta tưởng con Trâu đen ngươi thế nào, hóa ra cũng đánh không lại mà chạy ha ha…!
– Chủ nhân ! Dĩ nhiên là hắn đánh không lại Ma Thú đó rồi, vì con Ma Thú đó nó không hề tồn tại, bởi vậy ta mới không có ghi chép về nó mà, nhưng thủ phạm thì ta có đó . Chủ nhân hãy kêu con Thủy Thỏ kia dẫn người đến chỗ thủ phạm đi …!
Dĩ Yêu Chi Lục nói xong thì chỉ vào con Thủy Thỏ vừa có mặt ở đáy Ma Đàm mà nói, dĩ nhiên muốn sốt sắng biết kết quả. Nên cả bọn lục tục kéo nhau đi theo con Thủy Thỏ vào sâu phía trong …
Băng Hàn Ma Ngục
Một không khí lạnh lẽo âm u, hàn khí tỏa ra buốt lạnh thấu xương. Bọn Nguyệt Lão và Huyền Vũ bị xiềng ở trong đó. Trên một quỷ đảo bé tý teo, hai người bị treo cứng vào hai cái cột, cựa cục một chút là xiềng xích kêu leng keng nhức óc …
– Ha ha ! Ta cô đơn ở đây lâu rồi cuối cùng cũng có bằng hữu… Thật là trời không phụ ta mà …!
Hai người bọn Huyền Vũ vội nhìn sang phía có tiếng nói, vốn bị đánh đập bầm dập, nên hai người bọn hắn đau đớn đến tận cùng, chẳng thiết nhìn chung quanh. Giờ mới để ý ra cái cột ngay kế bên, có xiềng một nam nhân cao thước chín. Tuy rằng trang y đã rách nát theo thời gian, râu ria mọc tua tủa đi nữa, cũng không giấu đi dược khí chất của một nam nhân điển trai, uy vũ…
Hắn không chỉ bị một cái xiềng, như bọn Huyền Vũ mà bị tận hai lần xiềng xích, nhìn cái xích Định Hải ở tứ chi hắn. Đủ biết hắn không tầm thường chút nào, vì xích Định Hải là vật Thượng Cổ uy thần. Vật trấn yêu , trấn ma ngàn năm của Thiên Giới, thế nhưng đồ của Thiên Giới lại có ở Ma Giới lại chẳng phải kỳ lạ sao. Xích Định Hải này đao kiếm thần kỳ mấy, cũng không chém đứt được, do Vô Cực Thái Thượng Thiên Tôn luyện chế mà thành. Tương truyền chỉ bị khắc chế duy nhất bởi Tam Muội Chân Hỏa mà thôi…
Nguyệt Lão thì chỉ cỡ Thượng Tiên, không đủ tu vi mà nhận ra kẻ đó, Nguyệt Lão cố gắng mệt mỏi cất giọng nói :
– Này lão rùa hai thằng già chúng ta thật là dại dột, giá như theo Hoa Thần vào Vô Ma Chi Địa đi tìm Tiểu Tước Tiên, thì sự thể đã khác rồi đâu đến nõi vào đây bị giam cùng tên điên râu ria kia chứ …!
– Cái gì Tiểu Tước Muội vào Vô Ma Chi Địa ? Ha.. ha …xem ra tên Thanh Long đốn mạt hắn không thể chống lại mệnh trời, tên lừa thầy phản bạn ấy sẽ phải trả giá . Nàng ấy sắp đi hết lịch kiếp rồi, khi trở về bản thể sẽ nhất định mạnh mẽ vô song, thật không uổng công ta theo nàng ấy, độ kiếp chín chín lần như vậy…thật là cũng đáng mà ….!
Nghe hắn nói, thì Huyền Vũ càng ngày càng khẳng định, hắn chắc chắn là Cùng Kỳ. Chính là tình lang của Tước Muội, năm xưa Huyền Vũ lão vô cùng thân thích với Chu Tước Thượng Thần. Trong Tứ Đại Thánh Thú thì lão xấu xí chậm chạp nhất, nên Thanh Long và Bạch Hổ là hai đại mỹ nam Thần Giới không thích đi với lão. Chỉ có tiểu muội Hỏa Tước Điểu ba đuôi xinh đẹp là không chê, tối ngày rủ lão cùng đi phiêu bồng tứ xứ.
Cho nên mối tình của muội ấy, với Ma Thần của Ma Giới Cùng Kỳ là lão có biết,và tuy là chỉ nghe Tước Muội kể lại là chính. Còn lão chỉ gặp Cùng Kỳ một đôi lần, nhưng tự lão cũng nhận thấy Ma Thần của Ma Giới này, hắn không thực sự ác độc như đồn thổi, hắn cũng là một nam nhân chính trực. Nên có lòng tôn trọng, chứ không hẳn là vì hắn ta là ý trung nhân của muội muội mình.
Cũng vì thế năm đó Đại chiến Tiên Ma, khi thấy Chu Tước chết đi. Thì Cùng Kỳ tính tự vẫn theo nàng ấy, chính lão đã dùng Thủy thuật của mình che mắt . Tạo ra ảo giác để lừa chúng nhân có mặt, bản thân lão đã khuyên giải Cùng Kỳ nên sống, để mà theo Chu Tước độ phách cho nàng ấy hợp thể. Nên Cùng Kỳ đã không chết như lời đồn đại, mà nghe lão khuyên, thì Cùng Kỳ đi gặp Đẩu Mẫu Nguyên Quân cầu cứu . Tìm cách độ kiếp cho Chu Tước, còn Cùng Kỳ vì yêu cam tâm rũ bỏ nghiệp chướng, hứa với Đẩu Mẫu Nguyên Quân cải tà quy chính , và theo Chu Tước nàng tình nguyện độ kiếp luân hồi chín mươi chín lần…
Huyền Vũ khẳng định hắn là Cùng Kỳ liền cất tiếng nói:
– Cùng Kỳ huynh vì sao ra nông nỗi này, còn nhớ đến lão hủ rùa ta đây không ?
– Huyền Vũ lão huynh…! Lão huynh bị đánh tơi tả bầm dập mặt mũi vậy, chẳng trách nhất thời ta nhận không ra… thật sự là đắc tội, mong lão huynh lượng thứ cho … Chẳng hay lão huynh biết ít nhiều tin tức về Tước Muội nàng ấy, mau cho ta biết đi … mà kẻ nào dồn lão huynh đến nông nỗi này vây ?
– Ta cũng đâu nhận ra Cùng Kỳ huynh ngay, nên ta cũng có chút đắc tội . Thôi bỏ qua …bỏ qua …nam tử đại trượng phu chúng ta đâu chấp nhặt tiểu tiết. Còn việc tốt này chính là do Đại sư huynh ta, cái tên rồng xanh khốn kiếp Thanh Long hắn làm ra. Còn Tiểu Tước muội đã hồi sinh, nhưng mà vẻ mặt thì vẫn xinh đẹp thế, nhưng thần trí thì ngây ngô khác lạ vô cùng. Giờ muội ấy cùng Bạch Hổ và Hoa Thần đều ở trong Vô Ma Chi Địa cả …!
Lão rùa Huyền Vũ thở dài đáp lời, thì Cùng Kỳ vui mừng nói :
– Vậy là cũng khá yên tâm rồi, muội ấy qua chín chín lần độ kiếp. Thì lần thứ chín chín này, mới có hình thể và dung mạo toàn diện của Chu Tước năm xưa, chỉ thiếu đi một phách… Chính là trái tim của muội ấy, bị tên Thanh Long khốn kiếp ấy lấy đi, nên chín mươi chín lần đó muội ấy chưa từng nhận ra ta. Nhưng ta vì yêu muội ấy cam tâm hi sinh và chịu thiệt thòi, ở lần độ kiếp cuối cùng này ta đã giao cho muội ấy phách thứ tám. Chính là một phần trong chân thân của muội ấy, năm xưa vì yêu ta nên Tước Muội đã bỏ đi một đuôi lửa, làm thành ngọc bội tặng ta . Mất đi một cái đuôi lửa nên muội ấy mới yếu ớt như vậy, chịu không nổi hai luồng chưởng lực của bọn ta, đến nông nỗi hồn phi phách tán… Mà khi huynh gặp lại Tước muội có thấy muội ấy cầm vật gì giống cái móc khóa, à …à…. ở Thiên Giới hiện vẫn gọi là ngọc bội không. Muội ấy phải trải qua lịch kiếp này để mọc đủ bảy cánh, thì mới hợp nhất với phách thứ tám đó được. Sợ muội ấy vội vàng hợp nhất sẽ bị phản phệ mất . Khi đó ở hạ giới ta đã độ cho muội ấy cả nửa phần tu vi của ta, để muội ấy được bình yên. Còn ta câm tâm để tên Thanh Long hắn bắt về Thiên Giới , vì hắn hứa nếu ta để hắn đưa về Thiên Giới trọn đời trọn kiếp không gặp lại muội ấy. Thì hắn sẽ giả lại trái tim cho Tước Muội …khi hắn bắt ta về thì giở mặt nuốt lời y như năm xưa. Lại mang ta xuống đây giam cầm hành hạ, còn lấy xích Định Hải xiềng ta thế này, để ta mỗi ngày đau đớn sống không bằng chết, dã tâm của hắn thật kinh khủng …!
Thật ra cái móc khóa Quỳnh Anh khi mới lên Thiên Giới đã mang đi đổi trác rồi, nên chẳng ai thấy là phải . Còn khi ấy, nghe đến đó thì Nguyệt Lão cũng thở dài góp chuyện rằng :
– Ta thật xin lỗi ngài và Tiểu Tước Tiên,vì ta vốn chỉ là một Thượng Tiên nhỏ bé ở tiên giới, làm việc xe duyên cho nhân giới. Nhưng tên Thanh Long ấy hắn không chế ta bằng một vài chuyện nhỏ nhặt, ta đã làm sai trong việc xe duyên nhân giới, ở đời ai chẳng có lúc sai chứ , nhưng ta vì yếu nhược sợ hắn nói với Thiên Đế giáng cấp ta… thì ta sẽ thành đọa tiên mất hết phẩm hàm. Rồi hắn ép ta động chân, động tay vào nhân duyên của Tiểu Tước Tiên khi độ kiếp. Ta không cách nào trái lời, nhưng theo dõi cuộc đời hai người ở hạ giới. Ta đã vô cùng khâm phục tình cảm của ngài và Tiểu Tước Tiên thiện lương, cố tình ít nhiều làm trái lời hắn, ta luôn để Cùng Kỳ ngài được bên Tiểu Tước Tiên, và cho cô ấy một duyên phận hạnh phúc nhất có thể . NênThanh Long hắn nhỏ nhen gộp cả chuyện mới và chuyện cũ, nhốt ta vào đây cùng lão rùa Huyền Vũ để dằn mặt. Nhưng chí ít là hắn có giữ lời đấy, vì ta nghĩ hắn cũng yêu Tiểu Tước Tiên, nên cho trái tim nàng ấy vào Hỏa Linh Huyểt Ngọc. và phong ấn nó lại ….Tuy nhiên hắn lại dặn ta thời điểm thích hợp thì bảo Tiểu Tước Tiên dùng máu bản thân luyện hóa nó, để nó nhập về bản thể . Cơ bản mà nói ta thấy hắn có lòng yêu Tiểu Tước Tiên, bởi mỗi lần độ kiếp, ít nhiều hắn đều bảo ta thay đổi duyên mệnh, chỉ là vẫn cố tình chia cắt ngài và nàng ấy. Đến lần thứ chín chín này , hắn hận Tiểu Tước Tiên lắm vì vẫn yêu ngài qua các lần độ kiếp. Nên hắn đã đến nhờ Tuyền Cơ Địa La Tiên , người chuyên sắp đặt mệnh số nhân gian, đổi vận chuyển mệnh, ép nàng ấy ra thành kỹ nữ cho thiên hạ giày vò, còn ngài thành kiếp chó ở lần độ kiếp cuối cùng này . Nhưng cả ta lẫn Tuyền Cơ Địa La Tiên không ai cam tâm thần phục hắn hoàn toàn. Chúng ta vẫn ngầm ủng hộ hai người đó…ta thay mặt Tuyền Cơ Địa La Tiên, thật lòng xin tạ lỗi với Ma Thần Cùng Kỳ ngài … Còn nói về ngọc bội kia , ta chưa từng thấy Tiểu Tước Tiên cầm nó….!
– Thôi chuyện đã qua rồi Nguyệt Lão Tiên Nhân hà cớ phải nghĩ , Cùng Kỳ ta và Tước muội cảm ơn ngài và Tuyền Cơ Địa La Tiên còn không hết, cảm ơn hai người đã hạ thủ lưu tình … Có trách thì trách tên Thanh Long xảo quyệt hắn thôi.!
Cùng Kỳ thở dài và nói, sau đó thêm một hồi trò truyện. Biết nguyên do bọn Huyền Vũ bị bắt vào, thì Cùng Kỳ càng cảm thấy ghê rợn sự tráo trở của Thanh Long hắn ….
Đáy Hồ Thủy Ma Đàm
Bọn Quỳnh Anh theo chân Thủy Thỏ vào một kết giới khác, trong đó có một cái đài nhỏ . Trên đài có một viên Ảo Ảnh Ma Ngọc cháy sáng, liên tục tỏa ra khí sắc quang mang. Lúc bấy gời tiểu nữ Dĩ Yêu Chi Lục mới nói :
– Đây chính là thủ phạm , ở Vô Ma Chi Địa sơ ai không ai có thể vượt qua được, vì đối diện đầu tiên là Thủy Thỏ . Nó ngăn người ta xuống dưới đáy hồ này, ai xuống nước nó sẽ đánh cho tan chảy. Bản thân nó kháng tất cả, từ Ma pháp đến Tiên pháp và tấn công vật lý. Nên nó không bao giờ chết , nhưng nó chỉ là kẻ bảo vệ kết giới. Bảo vệ cho Ảo Ảnh Ma Ngọc này phát huy uy lực, tất cả các con Quái Thú sau này hiện ra đều là ảo ảnh, là ảo ảnh nên không ai giết được. Và nó sẽ dọa cho người ta sợ hãi đến tận cùng mà chết đi, nên trên bờ rất nhiều người chết mà không thương tổn là thế. Họ đều chết bởi nỗi sợ hãi chôn sâu trong bản thân mình, nên Vô Ma Chi Địa là không thể vượt qua. Chỉ trừ chủ nhân của Thủy Thỏ, cũng chính người cũng là chủ nhân của ta mà thôi. Chỉ ai thu phục được Thủy Thỏ mới qua được ải… Chúc mừng người và bằng hữu đã vượt qua sơ ải này ….!