Tiểu chủ nhân ta yêu người - Chương 11
Chương 11 : Ta điều trị ma dục cho hắn ….
Lúc bấy giờ Bạch Hổ độc phát tác càng mạnh, hỏa dục bùng cao, hiểu rõ nguyên do, nên cố kiềm chế vì lòng tự trọng, hắn biết bản thân không chịu nổi nữa bèn hét lên:
– Họa này do ta làm để ta gánh, không liên quan Tước muội và Đào Ngột cô nương, hai người chớ vì ta mà tổn hại danh tiết. Ai cũng một lần chết Bạch Hổ Thượng Thần ta há sợ chết sao … hai người cứ đi cả đi …!
– Không ! Huynh đến đây cũng là do ta, để ta giúp huynh giải độc chuyện nhỏ mà. Khi còn ở hạ giới ta sống bằng cái việc đó, làm gì còn có danh với tiết chứ …Ta nhất định cứu huynh ….!
– Không đi ta sẽ tự vẫn mà chết, khi nãy ta ăn xong thì cuồng phát mà đè Đào Ngột ra, thật là khi đó nhất thời không kiểm soát nổi, nhưng ta vẫn đủ lý trí để thả nàng ấy ra. Chứ với sức của ta hiện tại Đào Ngột còn ba bốn phần công lực, tu vi đó khó mà có thể thoát ra được …Mấy người cứ đi đi … nhanh ….!
Bạch Hổ hét lên tay vung lên định đánh vào đầu, thấy vậy Thao Thiết lao tới ngăn cản ….
– Binhh…!
Hai luồng khí lực chạm mạnh nhau, Thao Thiết bị bắn ra xa cả trượng, trong khi Bạch Hổ vẫn ngồi nguyên đó, không biết vì Thao Thiết giống Đào Ngột bị tổn thương nguyên khi sau Tiên Ma chiến ngàn vạn năm trước, hay là do Bạch Hổ trúng độc của Bạch Tuộc Ma Đàm mà mạnh đến như vậy. Nên Quỳnh Anh dư hiểu giờ Bạch Hổ hắn, mà muốn tự sát khó ai ngăn được..
Một thoáng suy nghĩ : “ Bản thân mình cũng đâu có trong sạch gì, chỉ là con cave thôi, hơn nữa Bạch Hổ đẹp giai, lại trượng nghĩa đàng hoàng như vậy. Cho hắn chơi một lần cũng đáng mà, mặc dù ta chưa từng chịch nhau với giống mèo. Không biết hắn hứng quá hiện nguyên hình con mèo to trắng vằn vện đó không ? Lúc đó chắc ta nát bím mà chết, nên hắn sống thì có khi ta lại chết. Nên cứu hay không cứu nhỉ …. Thôi ta không nghĩ nữa … cứu là cứu vậy thôi …”
Nghĩ thế nên Quỳnh Anh không chần chừ thêm nữa … cô chạy lại gần chỗ Bạch Hổ và …. “ xoạt xoạt…” tự mình lột bỏ trang y . Chưa đầy mấy phút một thân thể ngọc ngà đã hiện ra, cặp phong nhũ trắng muốt. Rực đỏ hai chấm nhỏ hoa nhũ bên trên. Tấm lưng trần thon dài, phủ bởi mái tóc đen mượt, cặp mông to tròn, trắng đầy đặn, xuôi theo hai hàng chân ngọc song song… thật là cực phẩm mỹ nhân
Một tấm thân tuyệt mỹ, mà Bạch Hổ hắn trước kia chỉ nhìn thấy nửa kín nửa hở, nay Quỳnh Anh đứng trước mắt. Hai trái đào tiên núng nính không che không đậy, khêu gợi một cách cuồng dại. Chưa hết dưới cái bụng trắng phẳng phiu, một đám mao nhũ mềm mại ôm lấy cái mu cao vồng. Hai múi thịt nhỏ ép lấy nhau, nó không hoàn toàn khép chặt, mà còn lộ ra khe huyệt thiên thai hồng đỏ thăm thẳm quyến rũ…Vì hắn ngồi còn Quỳnh Anh thì đứng dạng chân trước mặt, nên một tòa thiên nhiên ngọc ngà cứ thế mà phơi bày…
Thân ôi… thế là nhuệ khí chẳng còn nữa, khi hắn nhìn kỹ thấy giữa hai môi nhỏ đó, nó đâng ôm lấy một lá thịt nhỏ đỏ hồng mong manh ở trong. Nơi khe lối dẫn vào hang động thiên thai của nàng ấy, không cần nói hắn cũng biết, nếu như nhục côn của hắn được tách mép thịt bé bỏng nhỏ xinh kia chui vào âm huyệt, thì sẽ sung sướng đến chừng nào…
Nhất là Quỳnh Anh lại đang từ ngồi xuống, cô vô tình hạ cái công mông trắng xinh, đúng lên trên cái nhục côn đang bị hỏa dục thúc đấy muốn nổ tung của hắn. Vào cái lúc cả Bạch Hổ lẫn Thao Thiết, đều nghiễm nhiêm được chiêm ngưỡng cái khe lạch thiên thai ấy đang dần hé mở đó… mới làm cô bị bối rối phân tâm…nên của hắn đã có cơ hội thúc mạnh vào trong cô…
Trong lưa thưa đám mao nhũ mềm mại, hai lá thịt bé nhỏ tách nhau ra theo thế ngồi của cô. Lộ ra một cái khe đỏ hồng ẩm ướt hé mở, nơi mà mang lại sự sung sướng cho đàn ông, cả người bọn hắn đều cảm thấy nộ khí bùng lên. Chỉ muốn được một phát dùng nhục côn, đâm thẳng vào cái khe hẹp thiên thai đó cho đã sướng. Nên Bạch Hổ hắn thì dĩ nhiên phê lắm, quên hẳn ý định đi chết… mà tiến công cái âm huyệt bé xinh ẩm ướt đó …
Trong lòng hắn tự nhủ : “ Ha ..ha… thật may ta lại được chơi Tước Muội, muội ấy thật xinh xắn và diễm kiều biết bao. Nếu cứ thế này ngày nào ta cũng muốn tìm Bạch Tuộc Ma Đàm để ăn mất thôi , thật là sung sướng quá …”. Hắn sướng bủn rủn cả người, khi đầu nhục côn nóng bóng của mình, hất mạnh lên đâm vào cái khe mép ẩm ướt của Quỳnh Anh …
– Á…ái…ái…..!
Quỳnh Anh rên lên vì cái đầu khấc của hắn chui tọt vào của cô, vốn chưa định cho hắn chơi ngay, mà cô chỉ tính ngồi xuống hôn hắn. Nào ngờ lại thành thế… bị Bạch Hổ bất thần thúc lên thật là thốn… Thao Thiết ở ngay gần đó, thấy nhục côn to tướng của Bạch Hổ, nó cứ thế đâm sâu vào âm huyệt của Quỳnh Anh. Hắn vừa thấy nứng cặc, lại vừa ghen tức, khi thấy cái môi hồng nhỏ của cô, nó xòe ra mút lấy khúc thịt nóng đó vào trong. Làm hắn chỉ muốn chồm lên đẩy Bạch Hổ hắn ra, một sự đau đớn lẫn hờn ghen bỗng xuất hiện. Tim hắn đau nhói … rõ ràng là nữ nhân của Cùng Kỳ huynh ấy, mà sao hắn lại đau lòng đến thế….
– Ôi… ứ …hự…..ui….đừng….mà …ta chưa sẵn sàng….!
Quỳnh Anh rên lên có vẻ đau đớn, vì cô bị Bạch Hổ kéo mạnh hông xuống, của hắn đâm ngược lên trong cô rát rạt. Dù gì thì trước cặp mặt nhìn soi mói của Thao Thiết, cô tự dưng thấy thẹn. Dẫu trước kia ở hạ giới, làm gái cô đã từng đánh mất sự tự trọng ấy. Cũng may sự khô khan, làm của hắn không đâm vào sâu hơn được, nó cong trùng lại …chỉ có một nửa ở trong cô. Nhưng Quỳnh Anh thốn lắm, gõ nhẹ tay vào trán Bạch Hổ mắng :
– Sớm muộn gì huynh cũng được thưởng thức nó mà, vội vàng thúc vào làm ta đau muốn khóc… nó còn to nữa… của ta nó bị căng ra hết rồi này …hu…hu….!
Còn Thao Thiết thấy thế chịu không nổi, phẫn uất rống lên ầm ầm lao ra ngoài cửa động, thì Đào Ngột chạy theo níu lại bảo hấn :
– Ta thấy hình như huynh đang ghen thì phải, huynh yêu Chu Tước muội ấy à ….!
– Muội tránh ra … đau khổ cái quái gì … tránh ra …. Ta cũng muốn kiếm vài con Bạch Tuộc Ma Đàm ăn đỡ hề hề…. Hắn trúng độc mà được hưởng phúc vậy, làm Thao Thiết ta cũng muốn món gỏi Bạch Tuộc rồi he he….!
Thao Thiết nói chữa thẹn, thì bị Đào Ngột nói lại ngay :
– Này .. này … huynh đừng có vậy nha … ta … ta không có liều được như Tước muội, với lại… với lại ta còn trinh. Ta không chịu nổi cái nhục côn to như cái cổ tay ta của huynh được… Huynh ăn vào thì tự nổ kinh mạch mà chết đi … ta không làm được cái điều như huynh muội Thiên Giới nhà họ đâu ….ta … ta …chịu ….!
Cùng lúc ấy trong động, đã bắt đầu vang ra những âm thanh nhục dục cuồng nộ, những tiếng “.. bạch ..bạch.. ” liên tục của hạ thể chạm vào nhau. Tiếng Quỳnh Anh đang rên nấc lên khi bị chơi, những tiếng “ ứ ..ứ…hự…á…a…” liên tục . Làm cho Thao Thiết hắn cảm thấy tổn thương nặng nề, con mèo trắng ấy chơi muội muội của hắn ta. Mắc mớ gì đến Thao Thiết hắn chứ, nhưng sao hắn thấy vừa đau, lại vừa ghen… hắn đau đớn nhận thấy, hình như hắn yêu đã con cave chúa đó, y như là lời Đào Ngột nói rồi ….
Vừa đau đớn vừa tò mò bởi nhục dục, Thao Thiết chạy trở lại vào bên trong, và Đào Ngột cũng lo lắng chạy theo hắn. Cô lo hắn phát điên phá hỏng chuyện tốt của bọn họ, dù gì thì cô thấy Tước Muội cũng vì bất đắc dĩ hi sinh thay cô thôi, cô nợ muội ấy một ân tình …Nhưng cảnh tình trước mắt, làm một thiếu nữ thanh tân như cô cũng rao rực, hơn nữa Đào Ngột lại vốn thích Bạch Hổ từ trước …
Tim cô bấn loạn …
…tròn xoe mắt nhìn ….
Cô thấy Quỳnh Anh đang nằm ngửa trên đám rêu ẩm ướt của nền động, hai chân trắng muốt thì dạng ra hết cỡ. Còn Bạch Hổ hắn thì to lớn vạm vỡ bên trên, đang lấy nhục côn hì hục đẩy ra, đẩy vào chỗ hạ thể của Quỳnh Anh… Những tiếng “ ..phạch phạch…” hối hả, theo tiếng Quỳnh Anh rên rỉ gấp gáp liên hồi. Đào Ngột thấy thân hình nhỏ bé của Quỳnh Anh thi thoảng lại chồm lên, nắm chạy lấy cánh tay hộ pháp của Bạch Hổ mà bấu chặt…khi hắn đẩy sâu cái nhục côn to dài vào trong muội ấy …
Còn bên cạnh Thao Thiết hắn cũng nứng cực độ, khi nhìn thấy Bạch Hổ chơi Quỳnh Anh, cứ mỗi phát “ bạch” một cái nhấn vào sâu, là hắn thấy hai lá thịt nhỏ xinh, của âm thể Quỳnh Anh bị xòe ra, mút lấy cái nhục côn đó. Cơ thể thì uốn cong oằn oại trong cơn sướng, hắn biết cái vẻ phê pha đó của cô từ lúc ở hạ giới. Hắn đã từng chơi cô đến mấy chục lần, nhưng là hắn hóa thân hình dạng khác mà thôi, lúc đó hắn chơi cô vì thèm không chịu nổi. Chứ không nghĩ là vì yêu….
– Bụp…bụp….ứ… hự…..Bạch Hổ …ta sướng quá ….ui…ui…..!
Quỳnh Anh bất thần rên lên ứa ra dâm thủy ồ ạt, vì cô chịu không nổi sự mài miết điên cuồng, của cái cu to cứng đó trong âm đạo mình, sướng đến bủn rủn cả chân tay …Chưa bao giờ cô được ai chơi mà sướng đến thế, bởi Bạch Hộ bị trúng độc Bạch Tuộc Ma Đàm, chơi rất mạnh và hăng lại không xuất ra Nên Quỳnh Anh thực sự được thỏa mãn hoàn toàn, cô xuất khí ra… thì dãy khỏi vòng tay của Bạch Hổ để thở, hạ thể co giật run rẩy liên hồi….
Nhưng Quỳnh Anh chưa kịp thở đã bị Bạch Hổ hắn lật sấp, nằm đè lên trên lại tống cái nhục côn đang nhầy nhụa thủy dâm vào sâu trong cô, thân thể hắn to lớn phủ phục bên trên, cái mông nhấp nhô liên hồi theo nhịp thúc …
– Ui….ui….â….a……..Bạch Hổ ….mạnh thế …đâm nát bím muội rồi , sướng quá đi mất …ư….ư…..nó thật to và nóng ……trong…muội….huynh chơi muội sướng chết đi ….được…ư…hự….!
Quỳnh Anh vừa rên rỉ vừa khẩu dâm, cái bím bé bỏng của cô đón nhận những cú thúc cuồng nộ, thật chẳng khác gì bọn trai hạ giới chúng xả đá. Nhưng mà khi đó cu chúng không đủ cứng, đủ mạnh như của Bạch Hổ bây giờ …Cảnh vật như vậy khiến cho kẻ bên ngoài xem không khỏi đổ máu mũi, tất nhiên Đào Ngột cũng nứng tới mức muốn rụng trứng. Cô đờ đãn mê muội đi, toàn thân run rẩy vô thức, không nhận thấy bàn tay to lớn, thô ráp của Thao Thiết đang xoa nắn khắp thân thể mình, cả khi hắn tháo bỏ từng miếng trang y trên người cô vứt xuống… cô cũng mê muội mặc kệ . Chỉ đến lúc nhục côn nóng bỏng của hắn bắt thần đâm sâu vào khe lạch trinh trắng của cô ….
– Ái ….á …ự..đauuuuuuuuu!
Đào Ngột vội cho tay lên bịt miệng mình, chặn đi tiếng rên tức tưởi của cô trong cơn đau, cô sợ Bạch Hổ biết …dù gì cô cũng thích hắn lắm. Đào Ngột run lên trong ê buốt, khi cái vật to nóng bỏng của sư huynh Thao Thiết đâm vào. Cô trào nước mắt vì đau, lẫn chút buồn khổ, vì trinh trắng mất đi không đúng người cô định cho…
Nhưng cú thúc chưa đủ sâu, để phá tan đi cái màng trinh mong manh ấy. Chỉ làm cho Đào Ngột cảm nhận sự đau đớn, khi lần đầu có vật của nam nhân xâm lấn hạ thể. Cô vùng ra chạy được mấy bước, thì bị Thao Thiết túm được vật xuống. Hắn lần này nằm đè lên trên cô cứng nhắc…Đào Ngột bật khóc thút thít khi cái vật to lớn của hắn, lại xâm nhập khe lạch trinh trắng nhỏ bé nơi nơi cô …Bấm tay vào tấm lưng to bản của Thao Thiết hắn đến bật máu, cô run rẩy thút thít van xin :
– Á…á ….huynh bỏ nó ra …ái ….ui….muội đau quá … muội không muốn đâu …. Huynh đừng chơi muội…thả muội ra đi ….á….á…..!
Nhưng điểu đó trở nên vô nghĩa, vật to lớn nóng bỏng của hắn vẫn không ngừng thúc sâu trong cô đau nhói ….
– Á ….á……đauuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu…..!
Đào Ngột gào chồm lên cắn vào vai Thao Thiết, khi nhục côn của hắn đâm lút cán trong cô, xé nát cái màng trinh thiếu nữ. Máu ứa ra ướt đỏ đám rêu xanh bên dưới …cô đã thành đàn bà ….Nhưng không dừng ở đó, cái nhục côn như sắt đó lại đâm sâu vào cô tiếp tục….Đau chối người cô nằm dưới, trân trối nhìn lên Thao Thiết, bên dưới hạ thể rát buốt bởi sự mài miết bởi khúc thịt to lớn của hắn … Cô thút thít khóc trong run rẩy, và lát sau thì ngất đi, khi cảm thấy từ cái dương vật nóng bỏng đó, ứa ra những chất nhờn tuôn chảy mạnh mẽ vào sâu tận cùng trong tử cung mình …
Hai canh giờ sau ….
Quỳnh Anh uể oải đứng dậy, mặc kệ đám tinh dịch của Bạch Hổ nhễ nhại chảy xuống theo kheo chân, hắn ra rất nhiều và ồ ạt trong cô rồi lịm đi. Độc của Bạch Tuộc Ma Đàm đã được hóa giải, hắn đã ngủ trong mê mệt… Chỉ có cô gần hai canh giờ tơi tả, hạ thể sau cơn dâm nứng thì ê ẩm… còn có chút rát buốt do bị chơi lâu…
“ Đám con trai Thiên Giới quả thật ghê gớm, lần nào cũng làm ta mệt chết đi” Quỳnh Anh nghĩ mặc lại trang y và lê bước ra hướng ngoài cửa động. Con Thủy Thỏ cũng lon ton đi theo phía sau. Ra một chút cô chỉ thấy một mình Đào Ngột, đang trần truồng ngồi co ro khóc thút thít …
Khỏi cần nói nhiều , chỉ nhìn bên dưới của Đào Ngột, đám tinh trùng nhầy nhụa lẫn máu trinh hồng đỏ ứa ra trên đám rêu xanh đó. Quỳnh Anh đã hiểu ra mọi chuyện ngay…
Cô ôm lấy Đào Ngột dỗ dành :
– Tỷ đừng khóc nữa …ai cũng có lần đầu thế thôi, chuyện thường thế gian mà. Đàn ông khi đó thì sướng còn đàn bà thì đau, ai bảo chúng ta sinh ra làm phụ nữ chứ ,,,, thôi nín đi… muội cũng từng đau như thế rồi …cố lên tỷ tỷ ….!
– Hu ..hu….nhưng ta vẫn đau lắm …con Trâu đen ấy…hắn ..hắn hiếp ta, ta không cưỡng lại được ….hu..hu….Ta không muốn thất thân với hắn ….hu…hu….!
Tại Ma Long Tộc Ma Giới .
– Này con rồng đen thối tha ! Ngươi nghĩ xem còn có cách nào mở lại lối vào Vô Ma Chi Địa không . Ta muốn đích thân vào đó xem sao ?
Thanh Long Thượng Thần khinh khỉnh lạt nhạt nói.
Còn bên dưới Ma Long Hoàng Quyền giả bộ khúm núm đáp :
– Thật sự là hết cách mà ! Cứ một năm chỉ có thời khắc đó là Vô Ma Chi Địa mở lối vào, quần ma chúng ta tu vi kém cỏi không thể nào làm gì được. Trừ phi có Âm Dương Thủy Kính xoay động càn khôn, và dùng Tỏa Ngọc Chi Châu của Thủy tộc mới có thể mở lại cánh cổng…!
Ma Long Hoàng Quyền hắn nói xong thì vội bịt miệng nghĩ thầm :
“ Phủi phui cái mồm ta, tự nhiên thốt ra điều đó. Hắn có được bảo vật ắt khởi động được cửa vào phá hỏng chuyện tốt của ta, nếu ta có được Huyết Yêu Chi Khế , ta sẽ khống chế cả tám con thú thần các ngươi. Lúc đó ta sẽ là bá chủ Tam Giới này … không có chỗ cho con rồng xanh thối tha ngươi lên mặt… giờ thì hay rồi …”
Nhưng mà Thanh Long hắn thì mừng ra mặt nói :
– Âm Dương Thủy Kính là vật của Thiên Giới, ta ắt có cách đoạt về. Còn Tỏa Ngọc Chi Châu của Thủy Tộc thì e rằng ta buộc phải huyết tẩy Thủy Tộc một lần rồi …Cảm ơn ngươi đã nói cho ta, công này ta sẽ nhớ, sau khi ta vào Vô Ma Chi Địa , giết nốt đám người kia…Ta nhất định giúp ngươi đạt chức vị cao nhất ma giới này … Cáo từ … khỏi tiễn ….!
Thanh Long hóa ra luồng quang mang rực rỡ biến mất, chỉ còn một mình Ma Long Hoàng Quyền đứng giữa tiền điện lẩm bẩm :
– Xem ra tâm ma của ngươi thật ghê gớm, nói vệ độ tàn độc thì ta phải bái Thánh Quân ngươi là sư phụ rồi …!
Vô Ma Chi Địa Sơ Ải ….
Đám người của bọn Quỳnh Anh đã rời khỏi ma động, đứng trước bờ hồ Kỳ Đàm sôi sục nước bàn nhau tìm cách vượt qua…
Đúng là : “ Kim đâm vào thịt thì đau, thịt đâm vào thịt nhớ nhau suốt đời”, nên nói gì thì nói, mối quan hệ bốn người đã thay đổi . Quỳnh Anh thân từng làm cave, việc cho Bạch Hổ chịch một lần chẳng thấm gì, cô vẫn vô tư coi như không có gì xảy ra. Nhưng Bạch Hổ thì khác, ngoài nhớ đến cái khe hẹp ẩm ướt tuyệt vời của cô. Thì Bạch Hổ cũng bắt đầu yêu Quỳnh Anh, tình cảm đó lớn dần khó kiểm soát. Còn Quỳnh Anh dẫu vô tư đi nữa, nhưng mỗi lúc nhớ lại giây phút cuồng loạn với Bạch Hổ không khỏi thẹn, và cũng có chút trắc ẩn trong lòng….
Còn Thao Thiết tuy có phá trinh Đào Ngột thật, nhưng hắn coi như một tai nạn, người con gái trong lòng hắn chẳng phải muội muội mình. Mà là là tiểu cave chúa nhí nhảnh kia, nên hắn vừa đau đớn buồn khổ, nhưng cũng khát khao có được tấm thân mỹ miều cùng tinh yêu của cô làm của riêng. Riêng với Đào Ngột một lòng hướng về Bạch Hổ, dù thân thể đã bị hoen ố, trinh trắng mất đi bởi sư huynh mình. Nhưng cô không hề yêu hắn tí nào, trong lòng cô cũng chỉ xem như tai nạn mà thôi …
Nhưng cũng vì đó …mối liên hệ nhục dục, làm cả bốn không còn tự nhiên đối diện bên nhau nữa… Thấy Thao Thiết ngại ngùng lén ngó Quỳnh Anh, rồi mắt săm soi nhìn mặt đất dưới chân.
Thì Đào Ngột chế nhạo :
– Huynh đừng cố tìm Bạch Tuộc Ma Đàm, nó chỉ một con đã bị chúng ta giết thịt rồi, đừng mong kiếm lại nữa. E rằng muốn có tấm thân ngọc ngà của Tước muội, chắc huynh phải dùng cách khác thôi ….ha ha…!
– Ta … ta … đâu có thích món gỏi Bạch Tuộc đó, ta là nam nhi đàng hoàng mà tiến, nếu ta thích nàng ấy ta nhất định chinh phục. Nhưng con cave chúa đó không phải gu của ta nhé muội. Muội đừng miếng ăn gắp bỏ cho người, con mèo trắng vằn vện kia từ lúc trót ăn món gỏi chết tiệt đó. Chiếm được tiện nghi của muội muội hắn thì không thiết tha gì muội đâu đừng mơ, hắn chỉ tơ tưởng đến Tước Muội xinh đẹp của hắn thôi….!
Hai huynh muội họ lời qua tiếng lại với nhau, nhưng vô tình khơi lại chuyện trong ma động, Quỳnh Anh vì miễn cưỡng mà làm tình với Bạch Hổ. Bị nhắc tới xấu hổ không để đâu cho hết, bởi cô chưa từng quên phút giây hắn chơi cô, khiến cho cô sướng mê muội run rẩy trong tay hắn thế nào…
Còn Bạch Hổ bị nói trúng tim đen, chỉ biết im lặng làm ngơ … Khiến cho cuộc nói chuyện về cách vượt Thủy Đàm rơi vào bế tắc, hắn im lặng ngó lơ ra mặt sông đang cuồn cuộn xoáy nước mỗi lúc một mạnh mà im thít…
Nhưng Quỳnh Anh thì ngượng lắm nhào tới đánh Thao Thiết và la lối :
– Ta đánh chết ngươi con Trâu đen, cái mồm thối tha của ngươi không im lặng được à .. ta đanh chết ngươi …. đánh chết ngươi ….!
Cô đám thùm thụp Thao Thiết liên tục, nhưng những cú đấm vô lực, mang tính nũng nịu của nữ nhi là chính. Nhưng lúc đó Thủy Thỏ bên cạnh cô bỗng rít lên sợ hãi chạy lại gần cô, khi mà mặt nước Thủy Đàm bùng nổ tung lên cao, một con Thủy Quái khác xuất hiện. Nó là một con Thủy Ngư bảy đầu rồng , thân thì thân cá với mười bốn cái tay dài ngoằng. Nó to một cách khổng lồ và tung nước sôi sục lên bờ ….
Đào Ngột nhận thấy thủy quái tấn công Bạch Hổ trước, mà hắn không hề để ý, nên cô vội lao tới che chắn cho ý trung nhân của mình…
– Bùm….!
Một tiếng động inh tai vang lên, cả Đào Ngột và Bạch Hổ bị văng xuống hồ chìm sâu vào dòng nước xoáy sôi sục mất hút, chỉ còn lại Quỳnh Anh và Thao Thiết bàng hoàng đứng trên bờ … Thế là nhóm người bọn họ bắt đầu lưu lạc mất nhau …