Thuê Người Yêu - Cô Nữ Sinh Bé Nhỏ - Phần 1
Phong: “ Giới thiệu với mọi người đây là Vy Thư – người yêu của mình.
Tất cả đều tỏ ra nghi ngờ, nghĩ đây là một sự đùa cợt. Nhưng, cô gái nhỏ đã nhanh miệng đáp: “Dạ, em chào các anh chị, em là bạn gái của anh Phong, rất vui khi được gặp mọi người”.
Đến lúc này thì mọi sự đã rõ, ko còn nghi ngờ gì nữa. Thằng Phong đã có bạn gái, lời nguyền độc thân vui tính mà bọn nó giành cho Phong đã bị xóa bỏ. Mấy thằng con trai nuốt nước bọt trước cô nữ sinh bé nhỏ nhưng lung linh, mấy đứa con gái thì bắt đầu tỏ ra khó chịu vì tất cả các cặp mắt của cánh đàn ông đều hướng về phía cô nữ sinh, ko khí buổi liên hoan bắt đầu bị chùng xuống.
Phong nhanh nhẹn đứng dậy, nắm lấy tay Vy Thư tiến về chỗ ngồi của mình, nơi có sẵn một ghế trống. Chẳng ai hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra. Chỉ có 3 người là Phong, Vy Thư và tác giả biết được đầu đuôi sự việc. Và câu chuyện bắt đầu từ một buổi sáng chủ nhật định mệnh.
Reng…reng… tiếng chuông điện thoại reo lên khi Phong còn ngáy ngủ. Anh lật đật bật dậy, chụp lấy cái điện thoại. Thì ra là thằng Tùng.
Phong: Alo, có việc gì ko Tùng?
Tùng: ôi, anh chàng độc thân vui tính, ko có người yêu nên giờ này còn ngủ, giờ này tao đã dắt nhười yêu đi ăn sáng uống cà phê về rồi nè.
Phong: hôm nay mệt nên ngủ nướng, chứ thường ngày toàn chở người yêu đi ăn sáng rồi mới đi làm.
Tùng: Cái gì? Người yêu mày là em lusa chứ gì? Sáng sáng tao hay thấy mày chở nó đi ăn sáng, mà công nhận nó ngồi trên yên xe cũng vững thật. Thấy nó nhìn xe cộ qua lại cũng hớn hở phết.
Thằng Tùng vừa nói vừa cười bỡn cợt. Phong muốn đấm thẳng vào mặt nó nhưng thôi, nó nói cũng đúng, mình làm gì có người yêu. Thôi kệ, cứ kể bừa, ai biết được.
Phong: anh ko đùa với mày, thôi, anh đi ăn sáng với người yêu đây.
Tùng: Ô thế à, vậy sẵn tao nói luôn, tối nay lớp mình họp lớp ở quán K3 nhe, đứa nào cũng dắt người yêu theo, mày nhớ dắt em lusa theo nhe. Đúng 6h, ko gặp ko về.
Phong: Ok, tao sẽ dắt người yêu theo.
Nói rồi thằng Tùng cười ha hả và tắt máy. Từ xưa đến nay bọn trai gái trong lớp đều xem thường Phong, do tính nhút nhát nên ko có người yêu. Chưa kể ngày xưa nhà nghèo nên anh cũng chẳng dám hẹn hò với con gái, sợ ko có tiền mua quà bánh. Sau khi học xong, ra trường, công việc cũng trầy trật, bọn nó toàn là con nhà khá giả, có của ăn của để, tụi nó chơi với Phong là để có đứa cho tụi nó so sánh, khoe khoang. Tính Phong thì đơn giản, sau 7 năm phấn đấu, có tài và có tâm nên cũng có vị trí, chỗ đứng trong một tập đoàn nhựa nổi tiếng. Lương tháng gần hai trăm triệu nhưng chỉ ở nhà cấp 4, được cấp xe riêng nhưng ít khi anh đi, chỉ để chở bố mẹ đi ăn cưới, giỗ, khám bệnh. Vậy nên đám bạn chẳng ai biết anh giàu.
Sau khi nhận cuộc gọi của thằng Tùng, Phong ức lắm, bọn này xưa nay nó xem thường anh, giờ phải tìm cách cho tụi nó biết mặt. Suy nghĩ một lúc lâu rồi Phong gọi điện cho một thằng đệ chuyên quản lý PG và làm event.
Phong: alo, Hoàng hả, café tí đi, tao có việc này, mày xem giúp dc tao ko?
Hoàng: Ok, ra quán cũ nhe
2 người gặp nhau ở quán café hay ngồi.
Hoàng: Có việc gì mày?
Phong: ĐM, tao có lũ bạn học chung ngày xưa, mà giờ tao cay nó quá. Nghĩ sao nó nói tao ko có người yêu, toàn chở con Lusa đi ăn sáng. Tụi nó hẹn tối nay đi họp lớp, mà còn mỉa mai, nói tao nhớ dắt em Lusa theo.
Hoàng: ĐM bọn óc lợn, tụi nó dám xem thường mày thì coi như là xem thường tao. Tao với mày thân như anh em, để tao sắp xếp cho hoành tráng luôn.
Phong: Mày có em nào ngon ko? Tao nghe nói dạo này còn làm thêm sex tour nữa à? Cũng hay đó.
Hoàng: Ok, em ngon có mà đầy, mày muốn em thế nào?
Phong: Em nào teen teen, xinh xắn đi
Hoàng: Rồi, có em này teen, xinh lung linh, học lớp 12, mới nghỉ, mới vào đường dây của tao. Do gia đình khó khăn, nó chịu đi tour luôn, mà tao thấy nó thơ ngây chắc chỉ hợp hẹn đi ăn thôi, chứ chịch choạc thì chắc ko nên, mất tiền mà chẳng ra gì. Nhưng đảm bảo gặp là ai cũng yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Phong: Ok, vậy mày gọi ra đây đi, teen, ngon thì tao làm một tour sex luôn.
Phong cười nham nhở.
Hoàng: Ok, tao gọi rồi đó, em nó ra thì mày cứ trao đổi, nó đi dạng hẹn hò là 100 Obama một buổi, một ngày 300, nếu có khoản kia là 600 một ngày. Mày muốn gì cứ bàn với em nó.
Một lúc sau, cô bé Hoàng giới thiệu xuất hiện. Một cô gái nhỏ nhắn, trắng, xinh, teen, đúng là yêu ngay cái nhìn đầu tiên. Phong cảm giác như tim mình ngừng đập, phổi ngừng thở vì con bé.
Phong: Chào em, em ngồi đi
Vy Thư: Dạ, em chào anh. Em nghe anh Hoàng giới thiệu anh.
Phong: Ừ, giờ thế này nhé, anh nói thẳng luôn, anh cần dẫn em ra mắt bạn bè anh tối nay.
Vy Thư: Dạ, khoảng mấy giờ thì đi vậy anh?
Phong: 5h, em ở đâu, anh sang đón em.
Vy Thư: Dạ, có gì anh lưu số em, tí em nhắn zalo cho anh. Khi nào đến thì anh gọi em.
Phong: Ok, vậy giờ mình chia tay ở đây, tí về anh sẽ nhắn tin trao đổi thêm. Anh về đây.
Phong đi ra cửa, dắt chiếc xe wave cà tàng nổ máy đi về.
Vy Thư ngồi trao đổi thêm với Hoàng.
Vy Thư: Anh Hoàng ơi, sao em thấy anh này ko đáng tin gì hết?
Hoàng: Ấy, ấy… bậy. Đây là bạn thân của anh, đại gia đó em, do nó quen giản dị vậy rồi, tối nay em sẽ thấy khác, yên tâm đi. Nhưng em nên nhớ, khi em xin vào làm chỗ anh, anh đã nói trước là nếu khách có nhu cầu vấn đề kia thì em phải chiều, em cũng cam kết rồi. Đặc biệt là bạn anh tối nay, em phải làm nó hài lòng, em sẽ ko thiệt đâu. Nếu làm ko tốt thì xong đời với anh.
Vy Thư: Dạ, em biết rồi. Thôi em về đây, cám ơn anh Hoàng
Hoàng: Ừ, anh xem em như em út nên khuyên cái gì tốt cho em. Em đang gặp khó khăn, bạn anh thì tốt tính, đây là tour đầu tiên của em, cố gắng nhé
Vy Thư: Dạ
Nói rồi 2 anh em chia tay ra về. Hoàng ko quên nhắn tin cho Phong: “ Mày yên tâm, thích gì cứ nói em nó, số má của tao thì mấy em ko dám chống đâu.
Về Phong sau khi về đến nhà bắt đầu nhắn tin trò chuyện, hỏi thăm, trao đổi nhân thân với Vy Thư để sao cho tối nay thật giống như người yêu, ko thôi sẽ bại lộ. Sau khi rõ hết nhân thân đối tác cũng như sở thích, sở trường, sở đoản của nhau, Phong kèm theo một câu hỏi cuối cùng
Phong: Tối nay em định mặc đồ gì?
Vy Thư: em định mặc đầm trắng? Anh có ý gì ko?
Phong: anh sợ mấy bộ đầm sẽ làm tăng thêm số tuổi của em, hay là em mặc đồ học sinh đi
Vy Thư: Đồ học sinh ạ? Là váy và sơ mi đó anh. Em sợ người ta nói anh dụ dỗ trẻ con
Phong: Uh, vậy đi, anh thích vậy, anh muốn mọi người xác định đúng tuổi của em.
Vy Thư: Dạ, vậy thì em mặc đồ học sinh.
Hôm nay là một ngày mà theo như suy nghĩ của Phong – anh sẽ cho đám bạn thấy vị trí của anh trong cái xã hội bất ổn này. Anh chọn quần áo thật kỹ. Anh sẽ mặc cái áo sơ mi Body màu hường nhạt 500 US mà mình mua ở Hàn, cùng chiếc quần kaki trắng mà ai nhìn cũng biết hàng nghìn đô, và đôi giày lười phiên bản giới hạn.