Thuần nữ thần công - Phần 24
Lúc này bên ngoài kinh thành Nguyên Long đế quốc xuất hiện một chiếc xe ngựa, bề ngoài xe ngựa rất bình thường không có bất kỳ thứ gì đặc biệt, nhưng người qua đường khi đi qua đều cố gắng tránh đi xe ngựa càng xa càng tốt.
Tạo thành cảnh tưởng đó bởi vì xung quanh xe ngựa là một đội kiếm khách hộ vệ bao bọc vào trong, những kiếm khách này có nam có nữ, trên người đều toát ra sát khí bức người.
Hiển nhiên những người này đã từng giết người, hơn nữa từng giết rất nhiều người.
Nếu có người trong giang hồ ở đây chắc chắn sẽ nhận ra đội nhân mã này, bọn họ không ai khác chính là đệ tử của môn phái đệ nhất giang hồ Ngọc Kiếm các.
Người cưỡi ngựa đi đầu tiên chính là nhị đệ tử Ngọc Kiếm các Lý Thần Phong, cũng là tình địch của toàn bộ nam nhân trong giang hồ.
Lý Thần Phong lúc này đã điều khiển ngựa chậm lại để xe ngựa đuổi kịp mình.
Hắn cung kính hướng về phía xe ngựa nói.
“Các chủ chúng ta sắp vào thành.”
“A…”
Âm thanh nữ nhân vọng ra từ xe ngựa, nhưng nó quá nhỏ để có thể phân biệt được nó có ý gì.
Lý Thần Phong đợi một lúc không được đáp lại mới tiếp tục nói.
“Các chủ… chúng ta sắp vào thành.”
“Ân… a.”
Lần này âm thanh đã rõ ràng hơn, sau đó cửa xe ngựa mở ra một khe hở Lý Thần Phong đã có thể nhìn thấy hình ảnh bên trong.
Lúc này các chủ Ngọc Kiếm các Diễm Kiếm tiên tử người phụ nữ hắn hằng mơ ước đang mang lấy khuôn mặt đỏ ửng nhìn về hướng hắn hỏi.
“Có chuyện gì?”
“Các chủ không biết tối nay chúng ta nghỉ ở đâu.”
“Tới phủ Ninh vương.”
Lý Thần Phong không bất ngờ, những năm qua mỗi lần các trưởng lão của Ngọc Kiếm các vào Kinh đều tới phủ Ninh vương nghỉ ngơi, chuyện này sớm đã không phải bí mật gì.
Dù vậy hắn không rời mắt đi mà tiếp tục quan sát thê tử của mình Nhược Tuyết tiên tử cùng nhi tử của hắn ở bên trong.
Nhược Tuyết lúc này ngồi một bên dung nhan cũng đỏ ửng nhìn về phía hắn, điều đặc biệt ở đây chính là nhị tử của hắn Thiên Hùng lại đa ngồi sau lưng Diễm Kiếm tiên tử, để Diễm Kiếm tiên tử ngồi lên đùi của mình, vị trí đó lại đang bị bộ váy dài của Diễm Kiếm tiên tử che đi không thể nhìn thấy gì.
Lý Thần Phong có hơi nhíu mày, hắn mang theo giọng uy nghiêm nói.
“Hùng nhi sao có thể thất lễ với bà ngoại như vậy, mau rời đi.”
“Cái này… phụ thân… là… là…”
Hùng dường như rất sợ phụ thân, hắn né tránh ánh mắt của Lý Thần Phong ấp úng trả lời.
“Được rồi không cần phải làm khó Hùng nhi, đây là ý của ta.”
Nhưng còn chưa kịp để hắn nói hết Diễm Kiếm tiên tử đã lên tiếng trong giọng nói mang theo sự uy nghiêm mặc dù nhìn nàng lúc này có thể khiến bất cư tên đàn ông nào sôi máu.
Lý Thần Phong cũng vậy, cậu em của hắn lúc này đã bắt đầu sưng dung nhan đỏ ửng đầy quyến rũ cùng với giọng nói cố gắng mang theo sự uy nghiêm tạo ra hình ảnh đối lập như thu hút đến kỳ lạ nó khiến ngay cả một người thường xuyên được gặp gỡ Diễm Kiếm tiên tử như Lý Thần Phong cũng không thể cưỡng lại.
Bất quá Lý Thần Phong dù sao cũng là một đại nhân vật có tiếng trong giang hồ hắn rất nhanh trấn tĩnh lại khó xử nói.
“Nhưng các chủ, chuyện này không hay lắm.”
“Không sao chỉ cần không có người biết là được.”
Nó xong nàng quay lai đưa hai tay xoa trán Hùng, bên dưới lớp váy mông của nàng cũng vận động theo hành động của nàng. Nhưng nó dường như không phải hành động nhất thời mà là có quy luật ra vào nào đó.
“Hơn nữa sau này không phải Hùng còn chăm sóc bà già này sao!”
Hùng thấy vậy cũng tự tin giơ nắm đấm trả lời.
“Bà ngoại yên tâm Hùng nhi chắc chắn sẽ chăm sóc bà ngoại thật tốt, từ cả tinh thần tới cơ thể của ngài, sẽ khiến ngài thoải mái nhất.”
Nói xong hắn hạ mạnh tay xuống, nhưng dường như lực đạo không kiểm soát được khiến bàn tay vung mạnh đánh một cái vào mông của Diễm Kiếm.
Âm thanh vang lên rõ ràng khiến ngay cả đang cưỡi ngựa bên ngoài Lý Thần Phong cũng nghe được, hắn sửng sốt một lúc, hắn thậm chí còn cảm thấy cơ thể của Diễm Kiếm tiên tử cứng lại sau đó giống như run rẩy một chút.
“Tiểu tử, ngươi thật hỗn xược lại dám làm như vậy với bà ngoại ngươi.”
Lý Thần Phong nhịn không được giận giữ nói.
Trong lòng hắn bây giờ không chỉ tức giận mà còn có ghen tị, thậm chí là hâm mộ. Tại sao lần này không phải là hắn. Tưởng tưởng có thể dùng bàn tay của mình tát vào cặp mông to tròn kia xúc cảm sẽ tuyệt vời tới nhường nào.
“Không sao, chỉ là lỡ tay mà thôi ngươi không cần phải như vậy.”
Diễm Kiếm vội vàng trần án. Sau đó nàng hạ giọng ra lệnh.
“Tiếp tục lên đường đi, khi đến nơi thì gọi ta.”
Rồi nàng đóng lại cửa xe ngựa ngăn cách hoàn toàn ánh mắt của Lý Thần Phong bên ngoài.
Lý Thần Phong không thể làm gì chỉ đành dục ngựa chạy lên phía trước cố gắng xóa đi những hình ảnh đang ảo tưởng trong đầu.
Nhưng hắn không hề nghi ngờ những sự bất thường trong xe ngựa vừa rồi, hoặc có lẽ hắn không dám nghĩ tới những trường hợp đó.
Bên trong xe ngựa lúc này mọi thứ ngay lập tức thay đổi sau khi cánh cửa bị đóng lại.
Hùng lúc này vẫn ngồi tại chỗ không có gì thay đổi, nhưng hai vị mỹ nhân lại khác.
Diễm Kiếm tiên tử lúc này đã không còn ngồi trên đùi Hùng nữa mã nàng đã quỳ bò dưới háng đưa lưng về phía hắn, cặp mông trắng nõn không mặc nội y lộ ra bên ngoài đang liên tục đẩy tới đẩy lui để lỗ lồn đỏ mọng đã bị mở lớn đang nuốt lấy con cặc 20cm đang phát triển của Hùng. Tay phải của Hùng lúc này cũng đang liên tục quất đánh vào cặp mông kia khiến những dấu tay dễ dàng thành hình in lên cặp mông này.
Bên cạnh Nhược Tuyết tiên tử cũng giống mẹ mình đang quỳ bò để lộ cặp mông trắng nõn của mình đưa lưng về phía Hùng, nhưng khác với mẫu thân của mình lỗ lồn nàng không được vinh hạnh nuốt lấy con cặc của chủ nhân mà chỉ có thể sử dụng lỗ đít nhỏ của mình phục vụ cho những ngón tay của chủ nhân.
Hùng có thể cảm nhận được con cặc của mình lúc này đang liền tục bị những thớ thịt đè ép lấy, mỗi lần đầu khấc của hắn tiến vào đều bị những thớ thịt bên trong điên cuồng bu lại bú mút như đang nỗ ép hắn ra.
Những ngón tay của hắn cũng không khắc mấy, thậm chí còn đáng sợ hơn khi chúng đang bị cơ vòng của lỗ đít thít lại như đang bắt giữ kẻ xâm nhập khiến ngón tay hắn thậm chí không thể rút ra đút vào một cách bình thường.
“Hừ! Đồ đĩ, lỗ đít ngươi lại thịt chặt như vậy chính là đang muốn lão tử địt nát lỗ đít của ngươi ư.”
Hùng hừ một tiếng trong giọng có chút non nớt nói, hắn còn không quên tát một phát thật mạnh vào cặp mông của Diễm Kiếm nói tiếp.
“Cả ngươi nữa, không biết xấu hổ để cặc của cháu mình địt ngay trước mặt con rể, ngươi là muốn để con rể địt mình.”
“Ah… ah… đúng vậy chủ… chủ nhân… dương vật… dương vật mũ muốn… ah… ah… muốn chủ nhân địt chết ta… địt nát lỗ đít… ah… ah lỗ đít ta… địt nát lỗ lồn ta… ah… ah.”
Nhược Tuyết ở một bên đang liên tục lay động mông đít cố gắng cho những ngón tay của Hùng vào sâu nhất một cách có thể, một bên rên rỉ lấy lòng hoàn toàn không giống với hình ảnh người mẫu thân nghiêm trang, người thê tử hiền thục cùng người thánh nữ cao quý lạnh lùng nàng đã xây dựng.
“Ah… ah… không… không có… bồn chứa… bồn chứa chỉ không… ah… ah… không muốn lãng phí thời… thời gian quý giá chủ nhân địt ta… ah… mới làm như vậy… bồn chứa… chỉ… chỉ muốn phục vụ chủ nhân tốt nhất.”
Diễm Kiếm một bên cũng lên tiếng thanh minh, cặp mông vẫn không ngừng lay động như đang chứng minh cho quyết tâm của mình.
Hùng hứng thú cười, hắn nảy ra một ý tưởng không tồi.
“Vậy thì nếu ngươi có thể khiến ta ra trước khi tới ổ chó của Ninh chó cùng Hoa chó thì tối này thánh thủy của ta toàn bộ sẽ do ngươi hưởng. Nhưng nếu không được… hắn hắc… hôm nay ngươi đừng mong có được giọt tinh nào.”
“Ah… ah… chủ nhân… bồn chứa biết… bồn chứa sẽ nỗ lực hết sức.”
Diễm Kiếm vừa vui vừa sợ, nàng bắt đầu lay động mông của mình nhanh hơn cố gắng điều khiển từng thớ thịt của mình cố gắng mút chặt lấy đầu khấc của Hùng.
Bất quá sau một lúc ta chỉ thấy mông nàng càng đỏ hơn do phải hứng chịu những cú đánh của Hùng chứ không hề thấy dấu hiệu cho thấy Hùng sẽ ra.
Diễm Kiếm rất vội, nàng biết xe ngựa đã vào thành được một lát, không lâu nữa sẽ tới Ninh vương phủ, nếu nàng không sớm hoàn thành hôm nay nàng sẽ đói.
Mặc dù vừa mới lên đỉnh những nàng không dám tốn quá nhiều thời gian, nàng nhanh chóng thay đổi tư thế ngồi lên đùi Hùng hai tay ôm lấy cổ hắn, môi mêm đưa tới chạm vào môi Hùng, lưỡi thơm luôn vào miệng hắn trao cho Hùng nước miếng của mình, hai đầu lưỡi quấn lấy nhau như hai con rắn đang giáo phối không ai chịu nhường ai, bên dưới mông nàng lại đang liên tục nhún nhảy cố gắng để Hùng trao cho tử cung của mình đồ ăn.
Bên cạnh những ngón tay của Hùng cũng đã rời khỏi lỗ đít của Nhược Tuyết, chúng bây giờ đang được chăm sóc bơi miệng nhỏ cùng lưỡi thơm của nàng, trong khi đó lỗ đít đã bị bịt chặt lại bởi nhét đít. Nàng dường như cũng đang nỗ lực giúp mẫu thân của mình hoàn thành nhiệm vụ nên cực kỳ nỗ lực quyến rũ Hùng. Biết đâu tối nay mẫu thân vì nhớ sự giúp đỡ này mà chia cho nàng một ít thánh thủy.
Bất quá cả hai đã nỗ lực vô ích, bởi vì cho tới khi xe ngựa dừng lại Hùng vẫn rất thản nhiên không có dấu hiệu nào muốn ra.
Trong lòng Diễm Kiếm cũng đã tràn đầy tuyệt vọng.
Không lẽ hôm nay nàng phải nhịn đói thật!
“Các chủ! Đã tới nơi.”
Quả nhiên âm thanh của Lý Thần Phong vọng vào từ bên ngoài báo hiệu cho cuộc chơi lần này đã ngã ngũ.
Bất quá Diễm Kiếm vẫn không từ bỏ mông cặp mộng của nàng đã lay động tới tốc độ tối đa, người bình thường bây giờ chỉ có thể nhìn thấy một chút tàn ảnh của nó, nhưng điều đáng ngạc nhiên ở đây là khả năng không chế của Diễm Kiếm.
Nàng không hổ là đệ nhất cao thủ võ lâm cho dù lay động với tốc độ nhanh như vậy nhưng mông ngọc không hề va chạm với háng của Hùng, nếu có người nhìn thấy được tình cảnh lúc này sẽ rất rõ ràng ngay khi mông nàng sắp chạm vào háng Hùng nó liền lùi lại cả hai gần như đã chạm vào nhau như lại không thể chạm vào, những tiếng da thịt va chạm dâm đãng đã không hề xuất hiện trong không gian.
Nhưng điều đó không có nghĩa không có âm thanh của cuộc giao hoan phát ra, ngược lại trong không gian im ắng này nó lại rất rõ ràng, đó chính là tiếng dâm thủy bị khuấy lên bởi con cặc của Hùng, và bởi vì tốc độ nhả ra nuốt vào của lỗ lồn mọng nước kia quá nhanh nên tiếng “nhóp nhép” này càng xuất hiện với tần suất liên tục.
Diễm Kiếm đã biết nàng không thể nào chiến thắng được chủ nhân nữa, nhưng nàng vẫn cố gắng với quyết tâm không bỏ cuộc, hoặc có lẽ nàng sắp lên đỉnh, bởi vì lúc này tử cung nàng đã co rút lại, cảm giác buồn tiểu đã ngày càng tăng.
“Các chủ, đã tới nơi. Ninh vương phi đang đợi.”
Bên ngoài, đợi một lúc không thấy các chủ trả lời Lý Thần Phong không thể không lên tiếng nhắc nhở.
Nhưng Diễm Kiếm đâu thể vì lời của Lý Thần Phong mà dừng lại, nàng đã sắp tới được đích làm sao có thể vì đó mà dừng lại.
Diễm Kiếm cắn chặt rằng cố gắng kìm nén không phát ra âm thanh khác thường hướng về bên ngoài trả lời.
“Ân… các ngươi đợi một… một chút… ta sẽ… sẽ ra ngay.”
Vừa nói mông nàng vẫn không dừng lại vận động, nàng đã cảm nhận được chỉ một chút nữa là đủ.
Một bên Hùng cũng không động, hắn chỉ ngồi đó thưởng thức Diễm Kiếm chăm sóc cặc mình chậm rãi thưởng thức cặp mông đang không ngừng nỗ lực vì công việc kia, trong khi hai tay hắn hiện tại đã chuyển mục tiếu sang mẫu thân trên danh nghĩa của mình Nhược Tuyết tiên tử.
Nàng lúc này đã từ bỏ cuộc chơi, ở một bên đang dùng cặp vú no đủ cùng hai đầu ti đỏ hồng đang cương cứng kia mát xa cho hắn.
Trong khí hai bàn tay của Hùng lúc này cũng đang hoạt động liên tục trên người nàng, tay phải bóp chặt cặp mông trắng nõn, những ngón tay in sâu vào bên trong tạo thành những thớ thịt lồi đầy mê hoặc, trong khi đó tay trái lại đang du tẩu trên tấm lưng trần của nàng, lúc thì bóp nhéo, lúc thì xoa nắn khiến nơi đó tràn đầy những vết đỏ.
Bên ngoài, Lý Thần Phong đương nhiên không biết chuyện đang xảy ra trong xe, hắn chỉ có thể áy náy cúi đầu xin lỗi với hai mỹ nhân bên cạnh.
“Xin vương phi, thế tử phi thứ lỗi. Các chủ có lẽ đang bận tu luyện không thể cắt đứt.”
Hai người này không ai khác chính là chủ mẫu và chủ mẫu tương lai của Ninh vương phủ Ninh vương phi Tần Nguyện cùng thế tử phi Hoa thị.
Còn tại sao vương gia và thế tử lại không có mặt ở đây không cần phải suy nghĩ quá nhiều.
Nếu nhìn vào Ninh vương phi lúc này sẽ thấy dung nhàn nàng hiện tại đã đỏ ửng, gương mặt tươi cười đầy mị hoặc giống như nàng đang động dục, cực kỳ quyến rũ đàn ông.
Nàng không nhìn về phía Lý Thần Phong mà ánh mắt chỉ tập trung vào cửa xe ngựa như đang rất mong chờ người trên xe xuất hiện, nhưng trên miệng lại nói.
“Không có chuyện gì, chờ một lát cũng không sao.”
Hình ảnh này rất dâm mỹ khiến Lý Thần Phong không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng, nhận ra cử chỉ thất lễ của mình hắn lại vội vã quay đi không dám nhìn lại, ánh mắt của hắn hướng về phía xe ngựa trong đầu lại luôn tự hỏi.
Đơi một lúc từ trong xe ngựa truyền ra một tiếng ngâm nga, như đang rất thỏa mãn, Lý Thần Phong có chút khó hiểu nhưng hắn lại phát hiện thân thể của hai giai nhân bên cạnh dường như đang run lên sau khi nghe thấy âm thanh này.
Lý Thần Phong cũng không để ý mà chỉ tập trung về phía trước, hắn không dám liếc nhìn sợ rằng mình sẽ thất lễ.
May mắn sau một lúc cửa xe ngựa mở ra từ bên trong ba người Diễm Kiếm xuất hiện, Lý Thần Phong để ý dung nhan của nhạc mẫu đại nhân cùng thể tử mình đã đỏ hơn rất nhiều, hơi thở cũng nặng hơn như vừa mới vận động xong.
Hắn có chút nhíu mày nghi ngờ nhưng cũng không để ý nhiều mà nhường ra một bên.
Ninh vương phi cùng thế tử phi dường như rất vội vã đi tới, Lý Thần Phong chú ý hai người như có ý hướng về nhị tử của mình nhưng sau đó lại chuyển hướng sang nhạc mẫu đại nhân.
Hai người vui vẻ trò ôm nhau nói cười như hai tỷ muội thân thiết, thế tử phi cũng rất lễ nghĩa trò chuyện với thê tử của hắn.
“Ân đây là tiểu Hùng sao. Thật đẹp trai nha, lớn lên chắc chắn sẽ có rất nhiều nũ nhân thần phục.”
Ninh vương phi trò chuyện một lúc chuyển hướng sang nhi tử của hắn bên cạnh.
Nhưng ấn đường của Lý Thần Phong lại nhíu chặt “Thần phục.” Có ý gì, đây không phải là lời của một trưởng bối nên nói.
Bất quá Lý Thần Phong cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ cho rằng đây là Ninh vương phi vô ý.
“Thiên Hùng tham kiến vương phi.”
Hùng thấy ninh vương phi chú ý về phía mình bèn cúi đầu tham kiến, sáu đó hắn nhìn nàng cười nói.
“Hì hì! Không cần lớn lên bây giờ cũng đã có rồi, vương phi có muốn tham gia không.”
Không khí xung quanh có chút xấu hổ sau lời của Hùng.
Lý Thần Phong đứng bên cạnh cũng nhíu mày lại nhưng trong lòng lại cười “tiểu tử này lá gan cũng không nhỏ, không hổ là nhi tử của ta.”
“Ồ! Tham gia như thế nào đây.”
Không khí bị phá vỡ bởi lời tiếp theo của Ninh vương phi.
Mọi người xung quanh đều bất ngờ khi Ninh vương phi lại hùa theo lời của một cậu bé, không hiểu sao trong đầu bọn họ lại xuất hiện một vài hình ảnh khổng được tốt lắm.
Ví dụ như Ninh vương phi trần truồng phô cơ thể mỹ diệu của mình quỳ gối dập đầu sát đất, trong khi an vị trên đầu nàng chính là đôi dày của cậu bé trước mặt.
“Vậy vương phi hãy bế ta trước đi.”
Hùng đưa hai tay ra, như đang ra hiệu cho Ninh vương phi.
“Bế! Được rồi vậy thì bế.”
Ninh vương phi cũng vui vẻ thuận theo, nàng quỳ hai chân xuống sàn vòng hai tay của mình ra sau người Hùng từ từ bế bổng hắn lên, hai chân Hùng vòng qua kẹp lấy eo Ninh vương phi, tay hắn cũng đặt lên cổ nàng làm điểm tựa.
“Còn gì nữa không?”
Ninh vương phi ý vị thâm trường hỏi.
“Không có, chúng ta nhanh đi thôi.”
Mọi người xung quanh thấy vậy đều cười, bọn họ nghĩ rằng mình có chút nhảy cảm. Một đứa bé làm sau có thể hiểu được những chuyện đó chứ.
Mọi người theo sau Ninh vương phi tiến vào Ninh vương phủ.
Không biết có ai để ý hai không mũi chân của Hùng lúc này đã đè sát vào háng Ninh vương phi khiến phần váy nơi đó đã ép sát vào da thịt, chân còn lại thì đặt ở mông đít của nàng như đang cố gắng tiến vào khe hở của cặp mông này.
Bữa tối, lúc này chủ nhân trên danh nghĩa của Ninh vương phủ đã có mặt cùng với con trai của hắn Ninh Kính đang thể hiện thái độ khiêm nhường trước Diễm Kiếm tiên tử.
Tối nay không chỉ có gia đình Ninh vương phi có mặt mà rất nhiều gia đinh quyền quý của Kinh thành cũng có mặt. Đây là một buổi tiệc tẩy trần cho Diễm Kiếm tiên tử, dù sao Diễm Kiếm tiên tử tiếng nói trên giang hồ rất có trọng lượng, triều đình nhiều khi cũng phải xem mặt nàng mà làm việc, vì thế Diễm Kiếm tiên tử bây giờ đang phải ứng phó với rất nhiều con ruồi.
Hồ nước trong phủ Ninh vương, nơi đây chỉ cách bữa tiếc chỉ vài bước chân cũng có không ít người xuất hiện. Một góc khuất giữa những mỏm đá nơi ít người để ý đang diễn ra một hình ảnh khiến người khó có thể tưởng tượng.
Nếu những người trong bữa tiệc hôm nay, thậm chí chỉ một thị nữ nhìn thấy thôi cũng sẽ phải sợ hãi hét lên.
Bởi vì ở nơi này, Ninh vương phi cao quý của bọn họ đang quỳ bò dưới đất đầu gục vào giữa háng một thiếu niên thân trên quần áo đã thoát đi phân nửa lộ ra cặp vú căng trong của mình cùng với đầu ti đỏ mọng bị đính lên nhũ hoàn.
Nàng đang dùng chúng như những công cụ kẹp lấy con cặc của thiếu niên ép nó thật sâu vào bên trong tận tình phục vụ.
Còn dưới hông thiếu niên kia chính là một tấm lưng trần trắng nõn đầy mỹ cảm đang trở thành ghế thịt cho hắn, nàng tứ chi quỳ dưới đất thân trên đã hoàn toàn thoát đi cặp vú no đủ treo lủng lẳng trên không liên tục lắc lư qua lại bởi hoạt động của người ngồi phía trên. Tấm đệm thịt này còn là ai ngoài thế tử phi của phủ Ninh vương Hoa thị.
Còn người có thể khiến mẹ con nhà này cùng nhau phục vụ thì còn ai vào đây ngoài Hùng nữa.
Hùng thoải mái chống hai tay lên tấm ghế thịt của mình, một tay đè lên gáy, tay còn lại đang nắn bóp cặp mông ẩn dưới lớp vải kia. Ngữ khí của hắn nhẹ nhàng nói.
“Mười năm qua đi, xem ra các ngươi cũng không hoang phí chính mình.”
Ninh vương phi đang vướng bận bởi con cặc của Hùng nàng chỉ có thể vừa phun ra nuốt vào vừa dùng ánh mắt như đang nói cho Hùng nàng rất nỗ lực.
“Chúc chó mẹ mỗi ngày đều huấn luyện, mỗi ngày đều hoàn thành nhiệm vụ… ah… ah… chính là để chờ… ah… chờ một ngày chủ nhân trở về… kiểm tra.”
Mẹ chồng không thể trả lời chủ nhân, Hoa thị quỳ một bên bèn thay thế, nàng ngẩng đầu lên, nở một nụ cười dâm mỹ lấy lòng nhìn về phía Hùng.
Mười năm quy đi Hoa Thị đã trút đi vẻ đẹp trẻ trung tịnh lệ trước kia, khí chất của nàng bây giờ đã trở nên thành thục hơn cao quý hơn rất nhiều.
“Ồ! Xem ra ta đây phải kiểm tra thành quả huấn luyện của các ngươi rồi.”
Hùng hứng thú bừng bừng.
“Nghe nói mười năm qua ngươi đã trở thành tài nữ nổi danh thiên hạ, được người trong thiên hạ hâm mộ. Nhiều người còn tiếc nuối ngươi đã gả đi, nếu không sẽ theo đuổi ngươi tới cùng.”
“Ah… ân! Chó mẹ… chó mẹ làm như vậy đều là vì chủ nhân yêu thích. Không chỉ chó mẹ. Ngọc Lan cũng rất nỗ lực nàng bây giờ thanh danh cũng đã lan xa.”
Hoa thị trả lời, mông nàng liên tục lay động như đang vui vẻ vì những lời của Hùng.
Ngọc Lan! Ân, Hùng bây giờ mới nhớ tới nàng. Ninh Ngọc Lan hoàng hậu của Nguyên Long, năm xưa cũng chỉ vì tiện tay hắn mới dạy dỗ Ninh Ngọc Lan, xem ra bây giờ cũng thu được không ít chỗ tốt.
Một năm qua hắn đã hấp thu toàn bộ tín ngưỡng lực tích lũy của sáu người Ngọc Kiếm các một hơi bước vào trúc cơ trung kỳ. Có lẽ việc hấp thu tín ngưỡng lực của những nữ nhân cao quý nhất Nguyên Long đế quốc hiện nay có thể giúp hắn tiếng vào kết đan.
“Rất tốt! Rất tốt, bản chủ nhân sẽ kiểm tra đám chó mẹ các người, từng tên từng tên một.”
Hùng đứng dậy, vỗ tay vào cặp mông đang lắc lư qua lại dưới lớp váy kia của Họa thị.
Nhận được mệnh lệnh của chủ nhân Hoa thị vội vàng bò tới trước mặt Hùng chờ đợi.
“Cái này xem như phần thưởng cho nỗ lực mười năm qua của ngươi.”
Nói xong Hùng rút con cặc đang đang ngập trong cổ họng của Ninh vương phi ra dưới ánh mắt không nỡ của nàng địt thẳng vào miệng nhỏ đã mở ra kia của Hoa thị.
Con cặc 20cm một hơi xộc thẳng vào cổ họng của Hoa thị khiến cảm giác bị chèn ép cùng ngạt thở cũng ập tới ngay lập tức, đã lâu chưa từng cảm nhận khoái cảm khiến Hoa thị lên đỉnh ngay lập tức một luồng dâm thủy từ trong tử cung phun ra thấm ướt toàn bộ lỗ lồn thả rông kia của nàng.
Hùng cũng không mấy qua tâm, hai tay hắn ôm chặt lấy đầu của Hoa thị cố định lại, vòng eo liên tục vận động rút ra đút vào, mỗi nơi cặc hắn đi qua đều cảm nhận được cổ họng nàng đang co rút lại như đang cố gắng bắt lấy hắn.
Đặc biệt là đầu lưỡi điêu luyện kia đang liên tục không ngừng quấn lấy thân cặc hắn, nó bóp nghẹt lấy từng nơi nó đi qua giống như một lỗ lồn di động vậy.
Cả ngày hôm nay chưa phát tiết nên Hùng cũng rất nhanh cảm nhận được cậu em của mình kháng nghị, hắn cũng không cần phải cố ý nhịn xuống như lúc chiều dạy dỗ Diễm Kiếm vì thế rất nhanh hắn đá thúc một cú lút cán vào sâu trong cổ họng Hoa thị, gương mặt xinh đẹp của nàng bị háng của hắn đụng vào tạo ra tiếng động rất vang.
Hoa thị cũng cảm giác được mặt mình nóng rát, nhưng điều đó chỉ khiến nàng càng thêm hưng phấn, nàng đã cảm nhận được đầu khấc nóng hổi đang án ngữ sâu bên trong thực quản mình đang phun ra từng giọt từng giọt tinh dịch bắn thẳng vào dạ dày nàng.
Cảm nhận được luồng tinh dịch nóng bỏng đang bắn vào dạ dày cộng thêm cảm giác ngạt thở khiến dẩm thủy của nàng tràn ra liên tục.
Hùng lên đỉnh mất hơn hai phút, trong khoảng thời gian này Hoa thị thậm chí không thể hô hấp, nàng chỉ có thể sử dụng cổ họng cùng dạ dày của mình đi đón nhận tinh dịch của chủ nhân, đôi mắt nàng giờ đây đã trắng dã không còn tiêu cư, sắc mặt cũng trắng bệch vì thiếu dưỡng khí nàng dường như sắp chết tới nơi, nhưng lỗ lồn bên dưới lại đang không ngừng chảy ra dâm thủy.
Cuối cùng Hùng cũng phun xong, hắn từ từ rút con cặc của mình ra khỏi miệng Hoa thị.
Không còn dị vật ngăn cản, bản năng của cơ thể khiến nàng cố gắng hít lấy hít để luồng không khí tươi mát. Ngay khi hơi không khí đầu tiên tiến vào phổi cả người Hoa thị cứng đơ.
“Ahhhh…”
Hoa thị ngã ngửa trên mặt đất, hai chấn căng lên phần hông liên tục co giật váy áo hiện lên dấu những vệt nước.
Hiển nhiên nàng đã cao trao, không chỉ là cao trào bình thường mà còn là triều phun, lỗ lồn nàng lúc này đang điên cuồng phun ra những giọt dâm thủy thấm lên váy áo.
Hưởng thụ cảm giác đi giữa sự sống và cái chết trong khi hưởng thụ khoái hoạt, sau đó lại được kéo khỏi cõi chết khiến tâm lý của nàng như được kích phát, cuối cùng khiến nàng đạt tới đỉnh cao nhất của khoái hoạt một lần triều phun.
Nhìn con dâu đạt được triều phun khiến Ninh vương phi ở một bên đang dùng miệng nhỏ vệ sinh cho cặc Hùng ước ao không thôi, đôi mắt nàng nhìn về phía hắn như đang mong chờ hắn tưởng thưởng.
Hùng cũng biết suy nghĩ của Ninh vương phi, hắn xoa đầu nàng nói.
“Chờ ta kiểm tra thành quả của ngươi lại nói.”
Ninh vương phi mắt sáng lên, muốn ngay lập tức dẫn Hùng đi kiểm tra thành quả của mình, nhưng bị hắn cản lại. Dù sao buổi tiệc hôm nay vẫn chưa hoàn thành không thể để chủ mẫu biến mất như vậy được.
Ba người ngay khi vừa rời khỏi mỏm đá lại gắp phải Ninh Kính đang bồi tiếp Nhược Tuyết tiên tử gần đây, nhìn hai người xem ra đang nói chuyện rất vui vẻ.
Hai người cùng nhìn thấy thân ảnh cả ba đi tới, Ninh Kính vội vã tiến lên nghênh đón.
“Mẫu thân, phu nhân hai người làm gì ở đây?”
Ninh Kính tuy nhìn thấy Hùng đang bị hai người kẹp ở giữa nhưng cũng lên tiếng hỏi.
Ninh vương phi thấy vậy gật đầu chào Nhược Tuyết tiên tử rồi nhìn con trai trả lời.
“Chúng ta là đưa tiểu Hùng đi tham quan một chút, nó rất thích nơi này.”
“Đúng vậy Kính thúc thúc, nơi này rất đẹp, ta rất thích nơi này.”
Thiên Hùng cười vui vẻ trả lời.
Ninh Kính thấy vậy cũng cười lớn phụ họa.
“Ha ha, tiểu Hùng nếu thích nơi này có thể ở lại lâu thêm một chút. Thúc thúc sẽ dẫn ngươi đi chơi rất nhiều thứ vui.”
Ninh Kính tuy mới gặp Hùng một buổi nhưng rất yêu thích tên tiểu tử này, hắn cũng không ngại trở thành bảo mẫu một thời gian.
“Ân! Phu nhân sau váy của ngươi lại ướt rồi.”
Ninh Kính sau đó đột nhiên chú ý tới váy của phu nhân mình vậy mà ướt mất một mảng lớn khiến hắn có chút nghi hoặc.
“Ah! Lúc nãy không cẩn thận nghịch nước bị ướt, phu quân ta đi thay đồ.”
Hoa thị thấy phu quân mình hỏi như vậy xấu hổ nhanh chóng rời đi, nàng thậm chí không cho Ninh Kính cơ hội hỏi thêm.
“Vậy chúng ta cũng nên trở lại buổi tiệc thôi.”
Nhược Tuyết tiên tử ngay lập tức thay thế vị trí của Hoa Thị bên cạnh Hùng, nụ cười của nàng khiến Ninh Kính thất thần một lúc, tới khi hắn tỉnh lại liền cúi đầu xấu hổ xin lỗi xung phong làm người dẫn đường hộ tống ba người trở về.
Nhược Tuyết cũng gật đầu xem như đồng ý bỏ qua thất lễ của hắn, ba người một đường đi phía sau Ninh Kính hướng về tiệc rượu đi tới.
Ninh Kính không biết rằng phía sau lưng hắn lúc này nữ thần hắn hâm mộ Nhược Tuyết tiên tử cùng mỹ mẫu của hắn Ninh vương phi đang bị những ngón tay của cậu bé hắn khen ngợi chọc vào sâu trong lỗ lồn.
Lỗ lồn thả rông của hai người lúc này đang hoàn toàn bị những ngón tay non nớt kia dày xéo, từng giọt dâm thủy nhẹ nhàng rơi xuống nên đất để lại hai vết nước đứt quãng trong khi trên miệng lại đang vui vẻ trò chuyện với hắn.
“Thần Phong sư huynh người còn chưa nghỉ ngơi?”
Một đội đệ tử thấy Lý Thần Phong đi bên ngoài liền lên tiếng chào hỏi.
“Ân! Ta vừa bái kiến các chủ một chút, nên hơi muộn?”
Lý Thần Phong quả thật vừa được các chủ triệu kiến, vì thế nên tới bây giờ vẫn chưa nghỉ ngơi.
“Hì hì! Vậy Thần Phong sư huynh phải nhanh chóng trở về thôi, mỹ nhân chắc chắn đang chờ đợi sư huynh về sủng hạnh đấy.”
“Ha ha! Các ngươi cũng đừng nịnh nọt ta, nếu để đại sư tỷ các ngươi nghe được chắc chắn sẽ ăn đau khổ.”
Lý Thần Phong rất hưởng thụ đám đệ tử nịnh nọt, nhưng cũng lộ nét mặt nghiêm túc cảnh cáo.
“Ấy! Đến lúc đó đám sư huynh muội chúng ta chỉ có thể tìm sư huynh bảo vệ thôi.”
“Ha ha! Nếu tới lúc như vậy, sư huynh là cũng đành phải xuất lực bảo vệ đám gia hỏa các người.”
Lý Thần Phong vui vẻ nói, những năm qua hắn đều hưởng thụ qua như vậy đãi ngộ, nhưng hắn lại không có chút nào buồn chán, ngược lại rất thích thú.
Lý Thần Phong mở cửa bước vào, trên miệng vẫn giữ nụ cười, hắn nhìn thấy thê tử đang ngồi một bên bàn trên tay lắc lư chén trà nở nụ cười nhìn hắn.
Lý Thần Phong lập tức thu hồi nụ cười đắc ý trên miệng, hai tay vỗ vào nhau trên môi lại là một nụ cười lấy lòng tiến tới sau lưng Nhược Tuyết tiên tử hai tay đặt lên vai nàng phục vụ mát xa.
“Làm sao? Không muốn dạy dỗ ta rồi!”
Nhược Tuyết ngồi trên bàn hưởng thụ Lý Thần Phong phục vụ, lạnh giọng nói.
Lý Thần Phong nghe vậy tim có chút nhói vội vàng lấy lòng trả lời.
“Nào có! Nương tử, ngươi là hiểu lầm rồi ta chỉ đùa giỡn với bọn chúng một chút thôi.”
Lý Thần Phong cố gắng chối bỏ, sau đó hắn cúi đầu xuống cạnh tại Nhược Tuyết nhỏ giọng nói, dường như đang cố gắng không để người khác nghe thấy.
“Hơn nữa! Ta là nam nhân, cũng phải tìm chút mặt mũi chứ.”
“Hừ! Được rồi, không cần phải giải thích.”
Nhược Tuyết giọng nói lạnh lùng không quan tâm đứng dậy đi tới bên giường.
Lý Thần Phong cũng đi theo, nhưng lại bị Nhược Tuyết ngăn lại.
“Nương tử… chuyển này.”
“Hừ! Hôm nay ngươi ngủ ở thiên điện.”
Nhược Tuyết một câu quyết định số phận tối nay của Lý Thần Phong.
“Nương… nương tử hơn nửa tháng nay chúng ta đều không cùng giường… ngươi… ngươi thương vi phu ah.”
Lý Thần Phong nghe vậy khuôn mặt như cá chết đau khổ cầu xin. Hơn một năm nay vợ hắn rất ít khi về gia hầu hết thời gian đều ngủ lại Kiếm các, nếu về gia thì còn không ít lần viện cớ phạt hắn khiến hai người vốn sinh hoạt vợ chồng đã ít bậy giờ lại càng ít hơn.
Nếu không phải nàng đều ngủ ở kiếm các, hắn còn nghi ngờ nàng tìm dã nam nhân đây.
“Hừ! Ai bảo ngươi phạm lỗi, xem như đây là xử phạt.”
Nói xong Nhược Tuyết đẩy Lý Thần Phong ra không cho hắn cơ hội.
Lý Thần Phong nhìn bóng lưng thê tử cơ mặt nhảy lên, may mắn cho dù Nhược Tuyết không nể mặt hắn nhưng nàng cũng chỉ hành động trong nhà bên ngoài vẫn cho hắn chút ít mặt mũi.
Nhưng đường đường là nam nhân xảy ra chuyện như vậy tâm tình cũng không thể nào tốt được, nhưng hắn có thể làm gì! Tu vi không bằng người ta cũng chỉ có thể nuốt vào trong bùng đi ra ngoài thiên điện.
Hắn ngồi lên ghế quý phi ôm lấy cái gối bên cạnh nằm xuống nhắm mắt nhập mộng.
Lý Thần Phong rất nhanh đã ngủ say, là một cao thủ ngủ trên giường hay dưới đất cũng không có cái gì quan trọng bất quá là đổi nơi nghỉ ngơi mà thôi.
Dù vậy đầu óc Lý Thần Phong cũng cảm giác khác lạ, cho dù hắn muốn ngủ cũng không phải chuyện nằm xuồng liền đi vào giấc ngủ ngay.
Bất quá không hiểu sao bên tai hắn lại vang lên tiếng chuông kêu đinh linh rất dễ nghe. Loại này âm thanh không nên xuất hiện vào thời điểm này mới phải.
Ân! Qua khóe mắt vẫn chưa hoàn toàn một chút hắn thấy một đạo lờ mờ thân ảnh xuất hiện trong tầm mắt hắn, dưới ánh sáng yếu ớt Lý Thần Phong cũng chỉ có thể nhìn ra một chút đạo thân ảnh này giống như người, lại đang quỳ bò bốn chân, phía sau mông đít còn có một chiếc lông chó rũ xuống.
Ân! Ở đâu ra chó?
Lý Thần Phong đầu óc mơ hồ tự hỏi, sau đó hắn nghe được tiếng cửa ken két mở ra, dường như có ai đó đã mở cánh cửa này.
Ân! Cửa sao lại mở rồi?
Lý Thần Phong tiếp tục tự hỏi? Nhưng dần dần hắn đã chìm vào giấc ngủ, đôi mắt cũng nhắm lại không còn tiếp thu bất kỳ tin tức nào từ bên ngoài.
Đáng tiếc Lý Thần Phong không biết rằng đạo thân ảnh vừa xuất hiện trong tầm mắt kia chính là thê tử của hắn Nhược Tuyết tiên tử. Nàng lúc này quỳ bò tứ chí chạm đất phía sau lỗ đít chính là nhét lấy đuôi chó trên hòn le, mép lồn và cả đầu ti đều phân biệt đeo lên âm hoàn cùng nhũ hoàn, bên trên còn treo lên mấy quả chuông nhỏ. Hiển nhiên tiếng chuông Lý Thần Phong nghe được chính là từ những cái chuông này gây ra.
Nhược Tuyết quỳ bò ngoài cửa, gió lạnh thổi qua da, một chút gió như thế này còn chưa đủ ảnh hưởng tới nàng, nhưng những cơn gió này lại khiến cho đống chuông nhỏ trên người nàng rung động phát ra tiếng đinh linh, giữa đêm tối im ắng này tiếng chuông càng trở nên rõ ràng.
“Ân! Tiếng chuông ở đâu ra, lại dễ nghe như vậy.”
Bên ngoài một tên đệ tử Ngọc Kiếm các đang trực đêm nghe được tiếng chuông quay sang nhìn đồng bạn hỏi.
“Hình như phát ra từ trong viện.”
Đồng bạn trả lời, ánh mắt nhìn về phía cửa viện đóng chặt.
“Ân chúng ta có nên, vào xem một chút.”
Đệ tử lên tiếng hỏi, nhưng lập tức bị đồng bạn mắng một trận.
“Ngươi điên à, bên trong là đại sư tỷ cùng nhị sư huynh ngươi bây giờ đi vào làm hỏng chuyện. Hừ!”
Đệ tử nghe được ẩn ý bên trong cũng liền đưa ra ánh mắt đầy ý cười, còn lên tiếng phụ họa.
“Cũng đúng, cũng đúng. Lấy bạn lĩnh của sư huynh sư tỷ nếu là chuyện không giải quyết được còn tới phiên chúng ta sao.”
Hai người nhìn nhau nở nụ cười đầy thâm ý tiếp tục công việc của mình.
Nhược Tuyết cũng nghe được âm thanh bên ngoài, dung nhan nàng đã đỏ ửng, hơi thở cũng trở nên nặng hơn đặc biệt lỗ lồn đã ngứa ngáy khó chịu ngay cả dịch nhờn cũng đã rỉ ra nhỏ giọt trên mặt đất, nàng đã không thể chịu đựng lâu hơn được nữa.
Tứ chi Nhược Tuyết dùng lực, cả người trong chốc lát bay lên thiên không vượt qua trên đầu hai tên đệ tử khiến bọn họ không thể nhân ra, chỉ sau đó tiếng chuông vang đến mới khiến bọn họ kinh nghi nhìn lên nhưng đã không thấy thân ảnh. Bất quá một giọt nữa lại nhỏ lên trên mặt một đệ tử khiến hắn giật mình.
Mưa ư? Đệ tử lấy tay xoa lên giọt nước trên mặt, ân sao lại nhớt nhớt, hơn nữa mùi vị này… đệ từ có chút kỳ quái đưa đầu lưỡi lè ra liếm lên ngón tay đã dính ngấy giọt nước.
Đệ tử này cũng không phải cái gì trai tân, hắn có thể nhận ra đây là mùi gì nhưng nó càng khiến trong lòng hắn khó hiểu. Không lẽ ông trời lên cơn dâm, đệ tử tự giễu cười một phát cũng không quan tâm, tiếp tục nhiệm vụ của mình.
Đông bạn bên cạnh thấy đệ tử nở nụ cười cổ quái cũng quan tâm hỏi một chút, bất quá đẻ tử trả lời qua loa khiến hắn cũng không có hứng thú tìm hiểu.