Thư ký, con dâu và người tình - Phần 56
Ch56. Clb khiêu vũ hóa trang.
Bữa cơm hôm đó im lặng hơn mọi ngày vì người hay nói cười, trò chuyện nhất là Chi suốt cả bữa chỉ cúi đầu vào bát. Trên bàn ăn cũng chỉ thỉnh thoảng nghe thấy ông Danh hỏi và Phúc từ tốn đáp lời.
-Chuyến đi Châu Âu của anh lần này ra sao, mọi chuyện đều thuận lợi hết chứ.
-Vâng ạ, về cơ bản là thế, con đã gặp trực tiếp Tổng Giám đốc tập đoàn, cũng đi dự tiệc cùng các lãnh đạo cấp cao của họ rồi tặng quà chúc mừng. Nhìn chung thái độ của họ dành cho công ty ta là khá tốt, nếu một vài tháng nữa họ sang thăm, chỉ cần chúng ta duy trì được ấn tượng tốt với họ thì con tin cuộc hợp tác này sẽ thành.
-Vậy thì phải cố gắng, dự án này rất lớn, nếu ký được sẽ đủ để cả nhà máy chạy hết công suất trong vòng 2 năm. Nếu có khó khăn gì cần khắc phục thì cứ thoải mái đề đạt, ban quản trị sẽ xem xét để thông qua.
-Thực ra cũng không hẳn là khó khăn, chỉ là một chút khác biệt về văn hóa thôi ạ. Công ty của họ vốn trước đây là của Hoàng Gia, nên trong các dịp tiệc tùng thì thường có tiết mục khiêu vũ, mà bố biết rồi đấy, ở mình thì mấy ai biết cái này. Thế nên dự tiệc cùng họ sẽ hơi khó xử.
-Ừ, văn hóa mỗi nơi đều có nét riêng, Nhật Bản thì thích trà đạo, cắm hoa, Trung Quốc thì tranh treo, đồ sứ, quý tộc Châu Âu thì thích nhạc giao hưởng, nhảy đầm. Làm ăn với ai thì cũng phải học quen với sở thích của họ. Nhưng mà tôi nhớ anh ở bên Anh đến cả chục năm cơ mà, sao lại không biết gì về khiêu vũ?
-Con biết chứ ạ, nhưng khiêu vũ thì phải có đôi, ngoài con ra con cũng không biết công ty mình còn ai biết cái này.
Ông Danh gãi trán suy tư một lát, lúc ngẩng lên ông liền nói.
-Không biết thì phải học, thời gian còn nhiều, mà học cái đó cũng có gì khó đâu. Anh cứ truyền lệnh xuống cho phòng hành chính và bên truyền thông với đối ngoại họ khắc sắp xếp được ngay mà. À, thế nhưng vẫn cần thêm một vài nhân sự cấp cao nữa nhỉ, biết chọn ai bây giờ đây.
Rồi bất chợt ông nhìn sang Chi mắt sáng rỡ.
-Đúng rồi, Chi, bố nghĩ con nên học khiêu vũ để chuẩn bị cho những dịp tiếp khách như này. Tuy con chưa phải là nhân sự cấp cao thế nhưng con lại là phu nhân Tổng Giám đốc, thông thạo nhiều ngoại ngữ lại hiểu rõ về sản phẩm của tập đoàn. Bố nghĩ là con cực kỳ thích hợp.
Chi đang pha trà rót nước ở phòng khách, nghe ông nói thì ngơ ngác ngẩng đầu, em vừa đinh mở miệng nói gì đó thì Phúc chen ngang.
-Đúng rồi, ý kiến của bố quá chuẩn, em nên học khiêu vũ đi, vừa tốt cho sức khỏe mà nếu tiếp khách Châu Âu cũng có lợi thế rất nhiều.
Tuy rằng chồng em tỏ ra rất ủng hộ nhưng khi nghĩ đến việc để người đàn ông khác ôm ấp, đụng chạm lên cơ thể mình em liền khó chịu. Vì thế em lắc đầu ngay.
-Nhưng em ngại lắm, em không thích có người đụng chạm…
Phúc nghĩ lại cũng đúng, Chi xinh đẹp thế này, gã đàn ông nào chẳng mê, mà khiêu vũ thì phải ôm nhau sát rạt, kiểu gì chẳng có kẻ lợi dụng để táy máy tay chân. Thế nên anh lại lưỡng lự nhìn về phía bố mình, ông Danh như đã biết trước suy nghĩ của 2 người, ông làm ra vẻ trầm ngâm sau đó nói.
-Nếu là ở câu lạc bộ đông người và không ai biết mặt thì sao, con sẽ bớt ngại đi nhiều chứ.
Cả Phúc và Chi đều chưa hiểu, vì vậy mà nàng phải hỏi lại ông.
-Là sao hả bố.
-Ừ, bố biết ở thành phố mình có một câu lạc bộ khiêu vũ rất to, tầng 1 là để tổ chức nhảy đầm hằng đêm, còn tầng 2 là vũ hội hóa trang cho những người thích giấu mặt. Ở đấy thì xấu đẹp như nhau, chẳng ai biết mình là ai, tập xong rồi về, có gặp nhau ngoài đường chẳng nhận ra được.
Ông Danh đã đánh đúng tâm lý của những người hay giữ ý, vì một phần lý do họ không thích người khác giới đến gần và đụng chạm là do sợ mọi người nhìn rồi đánh giá. Thế nên việc che mặt nạ đã khiến sự ngại ngùng vơi bớt rất nhiều. Chi lúc này thực sự đang phân vân, em ngại để người ta đụng chạm, nhưng việc học khiêu vũ rất có lợi trong công việc sau này. Trong lúc em vẫn còn đắn đo quay sang nhìn chồng thì ông Danh tiếp tục nói thêm.
-Việc này các con có thể đến tận nơi để nhìn, nếu cảm thấy có thể yên tâm thì hãy đăng ký tập. Hai vợ chồng tự xem xét rồi bàn bạc với nhau đi nhé, bố sẽ không tham gia.
Nói xong, ông uống nốt hớp trà rồi quay vào phòng làm việc, trong phòng chỉ còn 2 vợ chồng ngồi lại với nhau.
-Hay mai hai vợ chồng mình cứ đến đó nhìn tận mắt, nếu em thấy người nào dạy nghiêm túc, tay chân ngay thẳng thì đăng ký, còn không thì thôi. Chứ anh bận lắm, muốn dạy em cũng chẳng có thời gian đâu.
Chi cũng chỉ còn biết gật đầu, mong sao sẽ tìm được người như ý, để những điều em lo ngại không xảy ra.
Tối ngày hôm sau, hai vợ chồng cơm nước xong thì vội vàng đi đến câu lạc bộ đã tìm được ở trên mạng. Đến nơi thì mới thấy nơi này thật khang trang, bề thế, khách đến tham dự nườm nượp phần nào thể hiện uy tín khiến hai vợ chồng đôi chút yên tâm. Câu lạc bộ qua 8h mới bắt đầu đông đúc, khi hai người ngỏ lời muốn lên tầng 2 thì đã bị nhân viên ở đây cản lại.
-Em xin lỗi anh chị nhưng tầng 2 của câu lạc bộ có quy định phải đeo mặt nạ mới được vào.
Tất nhiên hai người có chuẩn bị, Phúc giấu mặt bằng một chiếc mặt nạ khỉ còn Chi là hình dáng của một chú thỏ trắng xinh vô cùng. Đến lúc này cậu nhân viên kia cũng thôi không còn cản trở nữa, thay vào đó cậu niềm nở mời hai người đi lên.
Trái với không khí ồn ào ở dưới, ở trên đây không khí có vẻ trầm lắng tách biệt hơn. Giữa sảnh đang có khoảng chục đôi đang nhảy, có người khá điệu nghệ nhưng cũng có người vẫn còn chệch choạc lúc bước chân.
-Em, giờ hai vợ chồng mình cùng để ý xem có người nào hợp ý và nhìn đáng tin không nhé.
-Vâng ạ.
Thoạt đầu khi người còn thưa thớt, không có một người nam nào có thể lọt vào mắt Chi. Kẻ thì non nớt bước nhảy lúng túng phập phù, còn có kẻ lợi dụng động tác nhảy ôm sát mà tay chân táy máy. Tất cả những kẻ như thế cả Chi và Phúc đều không ưa, vậy nên hai vợ chồng đành phải đợi tiếp. Đến khoảng hơn 9h người bắt đầu đông hẳn hai vợ chồng lúc này mới tìm thấy vài người thích hợp.
Đầu tiên để cho cân xứng về chiều cao thì những người này đều khoảng từ 1m75 đến 1m8. Tiếp theo là phải nhảy thật thành thạo và trên hết là các động tác khi nhảy phải lịch sự chừng mực không được lợi dụng hay sàm sỡ.
Cuối cùng sau khi quan sát hồi lâu trong số những người kia cũng có một người làm 2 vợ chồng vừa ý. Người đàn ông ấy khá cao, đeo mặt nạ đầu sói nhìn khá dữ, thế nhưng các động tác của anh ta với bạn nhảy vừa lịch sự lại cũng rất nhẹ nhàng. Và ở anh ta toát lên một điều gì đó khiến Chi bất giác cảm thấy có thể tin.
Lợi dụng lúc này đang là khoảng nghỉ giữa hai thể loại, tiếng nhạc vừa tắt thì 2 vợ chồng đã đến gần hỏi chuyện luôn. Lúc biết được mục đích của 2 vợ chồng là học nhảy hắn ta lập tức từ chối thẳng thừng.
-Tôi nghĩ anh chị nên đi tìm người khác mà học, lịch dạy của tôi đã kín, tôi không thể nào nhận thêm ai được nữa, anh chị thử tìm những vũ công khác ở câu lạc bộ xem sao.
Giọng anh ta nhẹ nhàng nhưng rất dứt khoát khiến 2 vợ chồng cũng chẳng tiện kỳ kèo, vậy là Phúc quay sang nói với vợ.
-Vợ, em thử xem có chọn được ai khác thích hợp hơn không, như anh chàng kia chẳng hạn, anh thấy anh ta cũng được nhiều người học lắm.
Chi nhìn theo ngón tay anh chỉ thì thấy một người nam khá cao đeo mặt nạ con lợn, bạn nhảy của anh ta lúc này là một phụ nữ có body khá thon. Họ khá hòa nhịp trong các động tác, và bàn tay của anh ta cũng biết đặt ở những nơi không nhạy cảm quá.
-Anh để ý thấy người này tay chân cũng khá là quy củ, chỉ có đôi lúc ôm bạn nhảy hơi sát mà thôi, chuyện đấy em có thể nhắc nhở nếu không thích. Còn bây giờ anh nghĩ rằng em cứ thử xem sao, anh sẽ đứng ngoài quan sát.
Vậy là Chi một mình đến gặp hắn ta. Trong bộ váy xanh liền thân dài quá gối, cùng một chút bó nhẹ ngang eo, em kín đáo mà vẫn phô ra vóc dáng uyển chuyển, khiến hắn nhìn em chẳng thể rời. Khi biết rằng em muốn hắn ta dạy em nhảy, hắn lập tức nhận lời, và tỏ ý sẵn sàng bắt đầu luôn. b2492757a1089c523266fe8e41c2475c.jpgChi cũng gật đầu chấp nhận vì thời điểm này đã chẳng sớm sủa gì.
Điệu nhạc tiếp nối vừa vang, hắn liền kéo em ra giữa sàn rồi bắt đầu hướng dẫn. Hắn có vẻ đã làm việc này rất nhuần nhuyễn, những chỉ dạy đều dễ hiểu, chính xác và rất nhanh.
-Bước lên chân trái… đúng rồi. Giữ vai thẳng, đừng cúi đầu, bước theo tôi.
Chi nghe theo, từng bước đầu có phần gượng gạo, nhưng hắn kiên nhẫn dẫn dắt rất nhẹ nhàng.
-Đừng vội, nhịp ba mới xoay. Đúng thế… bây giờ lùi nhẹ, để hông em linh hoạt hơn.
Bàn tay hắn đặt trên eo, điều chỉnh theo đúng nhịp. Với kinh nghiệm, hắn biết cách giữ khung chuẩn, khiến Chi an tâm và nghĩ rằng đã tìm được đúng thầy.
Thêm vài bước tiếp theo khi cả hai di chuyển ra khu vực gần cột trụ lớn, ánh đèn mờ hơn và ít người để ý, hắn đột ngột siết chặt vòng tay. Thân thể Chi bị kéo sát lại, em giật mình nhưng lời của hắn đã sát bên tai
-Đừng sợ, phải cảm nhận nhịp bằng cả cơ thể…
Hơi thở của hắn nóng như lửa, báo hiệu cho em biết khoảng cách lúc này đã không còn chuẩn mực nữa rồi. Và hơn thế bàn tay vốn đặt ngay ngắn ở eo lại đang từ từ trượt xuống thấp hơn. Chi thu tay về chặn ngang ngực, nhưng phía dưới thì có cảm giác như bị một thứ gì đó cứng rắn đang ép vào.
-Ôi em gái này ngon quá, mông mẩy eo thon, cơ thể đã ấm lại mềm, ôm sướng thật.
-Anh làm gì vậy? Bỏ tôi ra.
-Sao thế em gái, Rumba là điệu nhảy tình nhân, phải sát lại, ánh mắt và thân thể đan nhau thì mới thể hiện được rõ.
Cái siết đầy chiếm đoạt ẩn sau động tác vũ điệu, mọi nốt nhạc vang lên bỗng trở thành cái cớ cho hắn tiến xa hơn. Nhưng như vậy càng làm Chi trở nên cương quyết.
-Bỏ tôi ra, tôi dừng tập.
Nhưng sự tròn trịa cùng mềm mại của em quá cuốn hút, ở nơi khuất mắt thế này hắn chẳng muốn dừng.
-Một chút nữa thôi, sắp hết điệu nhảy rồi, em tuyệt lắm.
Em vùng vẫy trong khi hắn cố kéo sát, muốn thoát ra lúc này chỉ còn cách hét lên rồi để người ta chỉ trỏ và săm soi. Thế nhưng may sao em đã không phải làm điều ấy, một bàn tay to lúc này đã đặt lên vai hắn ta rồi siết mạnh.
-Người ta nói không muốn, anh định giở trò cưỡng ép sao, tôi gọi quản lý nhé.
Người đàn ông cao to có chất giọng nhẹ nhàng nhưng dứt khoát ấy lại xuất hiện, trong ngực anh ta cũng đang ôm một người phụ nữ. Nhưng chị ta rất vui vẻ, hưởng thụ chứ chẳng mặt nhăn mày nhó như Chi. Kẻ đáng ghét kia lúc này còn định nói gì thêm nhưng thấy có người chạy đến từ phía sau thì lủi mất. Người đến là Phúc, anh hớt hải chạy đến, nắm hai vai vợ và hỏi.
-Sao thế em, người đấy dạy có tốt không em.
Người đàn ông vừa giúp Chi nhìn thấy anh thì rời đi ngay lập tức, chỉ để lại bóng lưng để Chi nhìn theo ngơ ngác, đến khi chồng hỏi thì em giật mình trả lời.
-Không, em không thể tập cùng hắn ta được, nếu không tìm được người đáng tin như người đàn ông đầu tiên thì em sẽ tìm nơi khác.
-Nhưng làm gì có chỗ nào có hóa trang như ở chỗ này cơ chứ. Vậy thôi hai vợ chồng thử thuyết phục anh ta thêm lần nữa.