Thư ký, con dâu và người tình - Phần 38
Chi đúng một phần trong ý nghĩ đấy: Hân không bồng bột, nhưng người trưởng thành đâu phải là không rung động, mà sự rung động tích tụ và kìm nén một khi đã bùng nổ sẽ xóa sổ mọi vách ngăn. Thời gian sẽ trả lời nhiều câu hỏi khó và đôi khi tạo ra những thứ khiến ta phải bất ngờ.
Đã nhiều ngày trôi qua, hầu hết các công việc của Chi giờ đây do Hân đảm nhận. Vậy là ở văn phòng đã có chị Hân chăm sóc, Chi dành nhiều thời gian hơn học hỏi để chuẩn bị cho vị trí mới.
Vị trí được ông Danh chấm cho cô ở phòng tài chính, nơi ông muốn cô học cách quản lý dòng tiền cùng những mánh khóe sử dụng tiền thông minh. Ông đã từng gọi riêng cô ra nói.
-Con đã gần như là con cháu nhà họ Phạm, PBK group trước sau gì cũng là thế giới của con và Phúc. Học được càng nhiều, nắm chắc được huyết mạch của công ty thì sẽ giữ được công sức của ta phồn vinh lâu dài.
Giờ nàng mới biết ông dành cho mình hi vọng nhiều ra sao, lẽ dĩ nhiên Chi sẽ hết sức cố gắng không để làm ông thất vọng. Công việc tương lai sẽ là như thế, hầu như toàn thuận lợi và cơ hội, còn tình yêu của nàng và Phúc cũng tiến triển từng bước rất nhanh.
Anh hầu như ngay nào cũng đón cô đi chơi, những địa điểm đẹp trong nội thành cũng như ngoại thành họ đều đi hết, cũng để lại không ít vết dấu tình yêu ở những nơi này. Nhưng có một điều Phúc rất muốn thì Chi lại không cho, đó là sex.
Họ từng hôn nhau đến rụng rời, quấn vào nhau đến không chút nào khoảng cách, cô đồng ý cho anh hôn ngực, vuốt mông, nhưng anh không cởi quần em ra được nữa. Em cũng đôi lần chạm vào của quý của anh, thú thật lúc ấy người em tưởng đã mụ đi, muốn buông xuôi để được lên tiên trong một khoảnh khắc. Cũng may, hình ảnh lung linh của đêm tân hôn, ước muốn một lần là của anh trong thời khắc thiêng liêng đã giúp em giữ tay anh lại. Và tất nhiên khi em quyết tâm gìn giữ, anh chấp nhận tuân theo.
Cuối tháng 6, cái nắng năm nay không gắt gỏng mà lại rực rỡ đến lạ lùng, chiếc Limousine màu đen sang trọng, lao vút đi rồi dừng ngay ở cửa sân bay. Một cặp đôi bước xuống, cô gái vẫn mặc váy cô dâu trắng muốt, tay cầm hoa và miệng cười rất tươi. Người con trai ấy, giờ là chồng cô, anh khoác trên người bộ vest bảnh bao, tay xách lỉnh kỉnh những vali nhưng ánh mắt kia thật mãn nguyện.
-Cảm ơn anh, em biếu anh thêm chiếc phong bao, giúp em trả xe cho nhà hàng an toàn nhé.
Bác tài gật đầu, niềm nở chúc phúc hai người hạnh phúc trăm năm, họ cười và đồng thanh.
-Tất nhiên rồi, bọn em sẽ cực kỳ hạnh phúc.
Họ còn là ai ngoài Chi với Phúc, hôm nay là ngày vui nhất của hai người, ngày đánh dấu họ là của nhau một cách công khai. Đám cưới đã tổ chức ở nhà hàng lớn và xa hoa nhất, người thân bạn bè cùng đồng nghiệp cũng chẳng sót một ai. Giờ phút này họ có mặt ở đây là chuẩn bị sang Hàn Quốc tận hưởng tuần trăng mật.
Bề ngoài bắt mắt cùng cách ăn vận đặc trưng khiến ai nhìn vào cũng nhìn họ lâu hơn một chút, và chẳng cần quen biết họ cũng dành những lời tốt đẹp cho hai người. Đến khi vào phòng chờ dành cho khách VIP họ cũng được đối xử đặc biệt với những bài nhạc vui tươi, khắc họa những câu chuyện tình yêu tươi sáng.
-Anh, đây là thật hay mơ vậy, em vẫn không hình dung nổi rằng mình đã lấy chồng.
Chi vừa vào phòng vệ sinh thay váy, cô ngồi xuống cạnh anh, gối đầu lên vai và cất giọng hỏi người nay đã là chồng của cô. Anh cười, tay vuốt má em thật nhẹ.
-Nếu là mơ thì đừng tỉnh nha em, cả 2 đứa.
Một cái gật đầu nhu mì như một lời tự hứa, em và anh khăng khít kể từ đây.
5 tiếng đồng hồ bay là tròn 5 tiếng cả 2 cuộn tròn thiêm thiếp. Đám cưới tuy vui thật đấy, nhưng mệt vẫn là điều tất nhiên, thời gian trên này rất cần thiết để họ cân bằng lại sức khỏe.
Họ đến Seoul lúc trời vừa tối, taxi chạy mất nửa tiếng mới đưa họ về đến khách sạn đã đặt trước. Đây là một khách sạn 5 sao đẹp nổi tiếng ở thành phố này đồng thời cũng rất gần các điểm du lịch nổi tiếng.
Khi cánh cửa căn phòng được trang hoàng lộng lẫy vừa đóng lại, mọi thứ trở về im lìm, chỉ còn những ánh mắt yêu thương trao nhau và tiếng hai quả tim yêu đập rộn rã. Chi ngồi xuống mép chiếc giường lớn rồi ngửa hẳn người ra sau.
-Oa ha ha, thật êm, thật thoải mái…
Nàng phấn khích như đứa trẻ được nhận quà, cũng phải thôi vì nào có mấy cô thôn nữ được như em. Phúc lúc này cũng vừa đẩy hết đống va li vào trong góc, sau đó anh cũng đổ ụp người xuống, sát bên Chi.
-Đúng là êm ái thật…đỡ hẳn đau lưng. Em có còn đau ở đâu không, để anh massage cho nhé.
Chi không nói gì, chỉ quay sang nhìn anh với anh mắt như muốn nói “tôi biết thừa ý đồ xấu xa của anh”. Thế nhưng anh chỉ lắc đầu, nhẹ nhàng ôm cô mà thủ thỉ.
-Cái ánh mắt đấy là sao, em lại nghĩ đi đâu rồi thế. Em giờ đã là vợ anh, nhiệm vụ của anh là phải biết quan tâm và đặt sức khỏe của em lên hàng đầu, mình sẽ còn ăn đời ở kiếp với nhau cơ mà, đúng không.
-Vậy chờ em chút, em đi thay đồ.
Chi vào trong nhà tắm, em tẩy trang rồi rửa ráy cơ thể cho thoải mái rồi tìm một bộ đồ mới để thay. Một ý nghĩ tinh nghịch thoáng qua, Chi mở hộp quà của chị Ngọc đưa cho từ vài hôm trước. Một chiếc váy ngủ hai dây màu đen mỏng dính. Có cảm giác như nó sinh ra không phải để che chắn cơ thể người phụ nữ, mà là để khơi gọi ham muốn của người đàn ông. imager_14730.jpg
Chi đứng trước gương, xoay một vòng, khuôn mặt vốn đang còn lấm tấm nước bỗng chốc đỏ hồng lên. Đồ của chị Ngọc tặng có khác, táo bạo và hết sức gợi tình, nhưng để cho đêm nay thật ấn tượng, Chi thấy nó là thích hợp nhất.
Em mở cửa bước ra, cả căn phòng rơi vào trong tĩnh lặng, im lìm.
Chiếc váy ngủ màu đen mỏng dính như sương khẽ dán vào từng đường cong uốn lượn của nàng. Ánh đèn vàng xuyên qua, khiến mỗi bộ phận đàn bà của em càng trở nên gợi cảm, Phúc nhìn thấy và dường như ngay lập tức bị hút hồn.
Anh chống tay ngồi dậy, ánh mắt như thể có hai ngọn lửa bập bùng, nàng tiên bao ngày anh khao khát, giờ gần như trần trụi đứng trước mặt anh. Chi vẫn nhẹ bước tiến lại gần, gương mặt đậm nét bối rối nhưng ánh mắt lại mời gọi một cách tự nhiên.
-Em thay đồ xong rồi, anh massage cho em đi.
Phúc nuốt nước bọt một cách nhọc nhằn, rồi bảo.
-Ừ, tất nhiên…vợ yêu em nằm xuống đi, em đau nhức ở đâu thì bảo anh. Anh sẽ trị liệu cho em …thật kỹ.
Chi nhẹ nhàng nằm úp xuống giường, mái tóc rối mềm xõa ngang lưng, dây váy lả lơi hé lộ vùng vai nõn nà cùng sống lưng uốn lượn như dòng nước. Anh ngồi xuống bên cạnh, đầu ngón tay nhẹ chạm vào làn da cô, bắt đầu từ vai rồi trượt xuống thắt lưng. Lòng bàn tay ấm nóng dán lấy từng tấc thịt mềm, như thể đang vuốt ve một món đồ mà anh trân quý nhất.
-Ưm…
Chi khẽ rên, âm thanh mơ hồ như gió thoảng nhưng khiến trái tim Phúc đập càng nhanh. Bàn tay anh siết trọn lấy eo cô, rồi di chuyển theo những vòng tròn mềm mại. Ngón tay anh vẽ thành từng lớp sóng ấm áp lên làn da mỏng manh, mơn trớn qua bắp tay, cánh tay, rồi len lỏi xuống áp sát hông, gần mép váy.
Anh cúi xuống, môi áp nhẹ lên tấm lưng cong của vợ. Một nụ hôn, rồi thêm một cái nữa, kéo dài thành chuỗi nụ hôn ướt mềm men theo đường cột sống. Lưỡi anh khẽ lia một đường dài, để lại những vệt ẩm nóng, khiến Chi bất giác siết chặt mép ga giường.images – 2025-07-08T121409.925.jpeg
-Ư…anh…sao bảo là massage cho em cơ mà.
-Ừ đúng rồi, đây là kiểu massage tình yêu mà anh vừa mới học, dành riêng cho các cặp đôi và phải dùng…cả miệng và tay.
Một câu nói dối vụng về nhưng lại làm nàng vui và cười khúc khích, rồi em cũng chỉ cựa mình lấy lệ khi đôi tay cùng môi lưỡi của anh táo tợn hơn. Trong khi miệng anh ve vãn quanh tai rồi chuyển ra sau gáy thì đôi tay đã thành thạo xoa bóp hết cả mảng lưng. Từ bả vai, trượt xuống hông, những ngón tay vẫn lướt đi nhẹ nhàng không vội vã, làm da em nổi từng mảng gai ốc trong cái ngứa râm ran. Tay kia anh khéo luồn vào dưới ngực, đỡ lấy một bên vú mềm mại đang bị váy che đi. Anh không bóp, chỉ đặt tay nhẹ như thể muốn cảm nhận nhịp tim đang thổn thức của em.
-Ôi anh…nhột lắm…ư hư…
Em khẽ nhổm lưng, làn hơi run run, khó nhọc nhả từng lời. Đôi môi của Phúc rời gáy em rồi kề sát lên tai em mà nói nhỏ.
-Vợ yêu của anh, em còn mỏi nhiều chỗ lắm phải không…anh tiếp tục nhé.
Nàng chưa kịp trả lời, Phúc đã lật ngửa Chi lên rồi trườn nhanh xuống dưới. Anh nhấc một bên cổ chân mảnh mai của cô đặt lên đùi mình. Anh bắt đầu từ mắt cá, xoa nắn bằng những động tác mơn man đầy mê hoặc. Bàn tay anh miết dọc theo bắp chân, đến đầu gối, rồi lướt lên đùi. Những cái vuốt ve không hề vội vàng, mà đều đặn, rõ nét, từng nhịp như ru, như hát trên da thịt của em.
Rồi chàng lại hôn, bắt đầu từ những ngón chân thon nhỏ, đến bàn chân và gót chân hồng như cánh sen. Bàn tay thì lướt đi, thành thạo đùa chơi rồi vờn trên mép váy ngủ. Không còn ai ngăn cản, chiếc váy rất dễ dàng lệch đi. Và kia, thứ mà anh mong chờ để trông thấy cũng chỉ còn cách một lần vải mong manh. Thậm chí cái khe anh đang khát khao kia đã rỉ nước nhờn ướt sũng rồi hằn lên rõ ràng.
“Ực” tiếng nuốt nước bọt thèm thuồng không che giấu, và Chi, cô run run với ánh mắt mong chờ.
Phúc cho bàn tay mình tiến đến, những ngón tay bò chậm chạp từ mép đùi làm Chi nhột ngứa đến phát điên. Em ưỡn cong mông, chẳng hiểu để tránh né hay gọi mời.
-Ôi anh ơi… nhột…ngứa…khó chịu em quá anh ơi…ư hư hư…
Phúc chẳng nói gì, khéo léo len lỏi đôi tay cố chạm vào nơi đang ẩm ướt, hắn thành công và sung sướng đến phát run.
-Mềm và ấm quá… em thật đẹp…thật tuyệt vời…
Không vội vã hay sỗ sàng, anh để những ngón tay tìm đến khe sâu rồi khẽ gãi.
-Hức…ôi…uhm…
Chi nhắm mắt, cắn môi tay thì nắm xuống ga giường thật chặt. Còn đâu là ranh giới hay lý trí, em phó mặc thân mình cho ham muốn và bản năng.
Những mảnh vải trên cơ thể em đã trở thành thừa thãi, không mất bao lâu để anh lột sạch chúng vất vào góc giường. Cơ thể trần trụi chẳng chút nào che chắn, em thoải mái khoe ra hết ra nét đẹp đàn bà, cũng gián tiếp nói với anh rằng em đã sẵn sàng.